Vô Tận Thần Công

Chương 407: Phòng ngự mạnh mẽ như Đại Bằng Kim Sí Vương!

- Chẳng lẽ mỗi một lần cảm thấy đau đớn đều là một lần rèn luyện với ý niệm thần hồn của ta? Trong quá trình cảm giác đau đớn, thần hồn ý niệm sẽ bị rèn luyện, cuối cùng từ từ tăng lên, đạt tới mục đích thần hồn ý niệm dần dần cường đại?

Giờ phút này, Dương Thạc rốt cục cảm giác được chỗ tốt của thần kinh mạc lạc này.

Có thần kinh mạch lạc hình như cũng không phải chuyện vô ích, có hại.

Cảm giác đau đớn đương nhiên khiến Dương Thạc vô cùng khó chịu.

Thậm chí ở mức độ nhất định, nó sẽ ảnh hưởng đến thần hồn Dương Thạc!

Ví dụ như lúc chiến đấu chém giết, đau đớn mãnh liệt sẽ khiến thần hồn một người chấn động, không thể tập trung tinh thần. Mà cao thủ chém giết, bất chợt phân tâm đều có thể dẫn đến hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Cho nên có thể nói, có được thần kinh mạch lạc hình như tuyệt đối không phải một chuyện tốt gì cả.

Nhưng mọi thứ không có tuyệt đối.

Hiện tại Dương Thạc phát hiện ra có được thần kinh mạch lạc, mỗi một lần thân thể chịu đau đớn chính là một lần hắn rèn luyện thần hồn!

Không ngừng tiếp tục rèn luyện, thần hồn càng cường đại hơn!

Hiện tại, đau đớn bình thường có lẽ có thể khiến Dương Thạc chấn động tâm thần.

Nhưng sau từng lần tẩy lễ rèn luyện những đau đớn này, cuối cùng đối với Dương Thạc, những cơn đau đớn này sẽ chẳng coi vào đâu.

Có thể rèn luyện thần hồn, cho dù chịu một ít đau đớn thì cũng đáng!

Phải biết rằng đương kim võ đạo bình thường đều tu luyện thân thể.

Pháp môn rèn luyện thần hồn hầu như không có!

Chính bởi vì như thế, thần hồn mọi người bình thường đều không khác biệt lắm, khó có cường giả có thần hồn siêu cường xuất hiện.

Mà một số thần hồn không đủ lớn mạnh, khi đối mặt với một số công kích thần hồn sẽ như giật gấu vá vai, rất khó khăn rồi.

Lúc trước, trong Cửu Dương Chân Thân không có thần kinh mạch lạc, Dương Thạc không cảm thấy đau đớn, trong thực chiến thì điểm này là một điểm rất tốt.

Nhưng cũng chỉ có chút hiệu dụng ở lúc đấy mà thôi.

Đợi đến tương lai, một khi gặp võ giả thực lực cường đại, căn bản không công kích Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc mà trực tiếp công kích thần hồn trong Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Đến lúc đó, cho dù Cửu Dương Chân Thân có mạnh mẽ hơn nữa, một khi thần hồn bị diệt thì tất cả cũng đều là con số không…


Lúc trước đánh một trận ở kinh thành, Dương Thạc chính là bị Long Hoàng thượng cổ kia đánh nát Cửu Dương Chân Thân, ngay cả thần hồn cũng đều bị giết chết. Nếu không phải Dương Thạc còn có thân thể, chỉ sợ đã sớm chết không thể chết lại rồi.

Cho nên mới nói dưới tình huống thực lực càng cao, tăng cường lực lượng thần hồn lại càng trọng yếu.

Người khác đều không rèn luyện pháp môn thần hồn.

Nhưng Dương Thạc có thể lợi dụng Cửu Dương Chân Thân này rèn luyện thần hồn. Điều này tự nhiên là rất tốt.

- Đau đớn…

Trong lòng Dương Thạc xuất hiện tia vui vẻ.

- Càng đau đớn càng tốt! Phải khiến đau đớn này càng kịch liệt hơn một chút! Đau đớn càng mãnh liệt, hiệu quả rèn luyện thần hồn cũng càng mạnh hơn!

Giờ phút này, Dương Thạc ước gì đau đớn truyền lên Cửu Dương Chân Thân cường đại hơn gấp mười gấp trăm lần, chỉ cần đừng khiến thần hồn của hắn trực tiếp tan vỡ là được!

Nếu để người khác biết được ý tưởng của Dương Thạc thì chỉ sợ sẽ lập tức kinh ngạc há to miệng. Trên thế giới này còn có người ước gì bản thân đau đớn kịch liệt sao? Điều này cũng không khỏi quá biến thái đi…

Đương nhiên nếu nói cho bọn hắn biết chỗ tốt đạt được sau khi đau đớn, chỉ sợ tất cả tất cả mọi người đều hi vọng bản thân có thể đau đớn như vậy. Chịu khổ, chịu khổ, cho tới hiện tại cũng không đáng sợ. Chỉ cần có thể có một hi vọng, hơn nữa hi vọng này đủ sức hấp dẫn người khác, tuyệt đại bộ phận mọi người đều có thể nhẫn nhịn được đau đớn đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Trong thân thể Dương Thạc, âm thanh khiếu huyệt cộng hưởng vù vù không ngừng vang lên.

Mười điểm…

Mười lăm điểm…

Hai mươi điểm…

Trong nháy mắt, khoảng hai mươi tư hai mươi lăm khiếu huyệt bắt đầu ngưng kết.

Dương Thạc biết rõ bản thân tiến vào Võ Thánh sơ giai thì nhất định phải ngưng kết ra ba mươi hai điểm dương khiếu. Hiện tại đã ngưng kết hai mươi tư hai mươi lăm điểm rồi, cũng chỉ còn lại bảy tám điểm khiếu huyệt mà thôi.

- Đáng tiếc…


Nghĩ tới những điều này, Dương Thạc mơ hồ có chút buồn bực.

Nếu có thể ngưng kết một ngàn một vạn điểm khiếu huyệt, khiến bản thân đau đớn một ngàn một vạn lần, rèn luyện thần hồn mạnh mẽ hơn, như vậy thì tốt biết bao?

Người khác tu luyện, khiếu huyệt đau đớn, càng tiếp tục thì càng cảm giác như được giải thoát, thậm chí còn nghĩ "đau đớn hơn mười lần sẽ thấy không đau đớn nữa…". Mà Dương Thạc lại cảm thấy đáng tiếc về việc này. Bởi vì lúc đau đớn biến mất thì cũng chính là lúc thần hồn Dương Thạc không được rèn luyện…

Uỳnh! Uỳnh!

Hai mươi bảy điểm… hai mươi tám điểm…

Ba mươi điểm…

Lúc ngưng tụ xong điểm khiếu huyệt thứ ba mươi, buồn bực trong lòng Dương Thạc giảm bớt một chút. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Bởi vì Dương Thạc cảm giác được cấp độ đau đớn này đã thành thói quen với hắn. Mà đau đớn hầu như đã thành thói quen, hiệu quả rèn luyện thần hồn Dương Thạc cũng sẽ giảm mạnh xuống. Đau đớn tương đương nhau, mấy lần trước, hiệu quả rèn luyện thần hồn rất cường đại. Nhưng nhiều lần hơn, hiệu quả cũng thấp xuống. Nếu cứ đau đớn một ngàn một vạn lần như vậy, hiệu quả rèn luyện thần hồn Dương Thạc cũng có hạn. Kia thuần túy là nhức đầu rồi.

Rầm rầm rầm!

Rốt cục đã ngưng tụ xong toàn bộ mấy điểm khiếu huyệt.

Sau một khắc, Dương Thạc chỉ cảm thấy thân thể của hắn đột nhiên biến hóa.

Hình như hoàn toàn khác biệt với lúc trước!

Mà quan trọng nhất chính là thần hồn bản thân biến hóa!

Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng, trong thần hồn của hắn hình như đã nhiều hơn thứ gì đó, lý giải của hắn với võ đạo dường như cũng tăng lên không ít.

Giống như một loại đốn ngộ vậy!

Đốn ngộ chính là đột nhiên, có lĩnh ngộ về võ đạo thì cảnh giới võ đạo sẽ tăng lên. Tình huống hiện tại của Dương Thạc chính là như vậy, đột nhiên hình như bản thân có lý giải vô cùng thâm hậu về võ đạo, từ cảnh giới võ đạo cấp độ Đại Tông Sư tiến vào cảnh giới võ đạo cấp độ Võ Thánh.

Dương Thạc biết rõ đây chính là hiệu quả võ đạo truyền thừa của Cửu Dương Huyền Công.

Huyền công rốt cục là huyền công!

Cho dù là người nào, thực lực chênh lệch nhiều, tư chất yếu bao nhiêu, chỉ cần có thể thuận lợi tu luyện từng tầng từng tầng một, tu thành Cửu Dương Huyền Công, lập tức liền có thu hoạch tương ứng, cảm ngộ võ đạo, tiến vào cấp độ võ đạo tương ứng.

- Đây chính là cảnh giới võ đạo cấp độ Võ Thánh sao…

Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng xung quanh hắn, thiên địa nguyên khí dường như đã có một tia liên hệ với hắn.

Bản thân muốn điều động thiên địa nguyên khí xung quanh, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể làm được.

- Lĩnh vực!

Dương Thạc biết rõ đây chính là lực lượng lĩnh vực.

Phạm vi ba bốn trượng xung quanh hắn đều là lĩnh vực của hắn. Mà hắn, chính là chưởng khống giả tuyệt đối của mảnh lĩnh vực này.