Thân ảnh này khẽ chau mày.
Thanh niên đeo đại kiếm trên lưng kia chính là Nam Cung Thương của Thiên Kiếm Môn.
Bóng người qua đường này, thân ảnh to lớn, khí huyết hùng hồn, dĩ nhiên là cường giả cấp độ Đại Tông Sư. Nhưng Đại Tông Sư này nhìn Nam Cung Thương lại hơi cau mày, sắc mặt hơi ngưng trọng.
- Tên điên Nam Cung này, ba ngày trước đã gặp Lưu Bác Niên Sơn Âm Kiếm Vương, rõ ràng đã khiêu chiến Lưu Bác Niên. Lưu Bác Niên tự xưng là Sơn Âm Kiếm Vương, thực lực đã đạt đến Đại Tông Sư trung giai, có lẽ còn trên cả tên điên Nam Cung này. Tên điên Nam Cung này lại càng đánh càng hăng, cuối cùng cường ngạnh khiến Lưu Bác Niên phải rút đi. Người này vũ si đến cực điểm, gần như là một tên điên rồi!
- Không nên dây dưa với hắn. Đi thôi!
Trong lòng nghĩ vậy, thân ảnh này khẽ nhoáng lên rồi chạy đi.
- Hả? Một cao thủ Đại Tông Sư? Đáng tiếc là chạy quá nhanh, nếu không ta cũng muốn luận bàn với hắn một phen!
Nhìn thấy cường giả Đại Tông Sư kia rút đi, Nam Cung Thương không khỏi nhíu mày.
Dưới lòng đất Yến Sơn này, Nam Cung Thương đã gặp phải không ít Đại Tông Sư.
Gần như là cứ gặp phải một người, Nam Cung Thương đều muốn tới luận bàn.
Rất nhiều Đại Tông Sư kiêng kị thân phận thiếu môn chủ Thiên Kiếm Môn của Nam Cung Thương nên không dám đánh toàn lực. Nhưng bọn hắn lại không ngờ rằng tuy Nam Cung Thương chưa đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư nhưng cũng vô cùng hung hãn. Không ít Đại Tông Sư thậm chí không dám địch nổi, chỉ có thể nhanh chóng rút đi.
Thời gian dần trôi qua, thanh danh của Nam Cung Thương cũng lan xa.
Hai lần gần nhất, có Đại Tông Sư nhìn thấy hắn liền trực tiếp im lặng mà rút đi. Điều này khiến Nam Cung Thương vô cùng phiền muộn.
- Không thú vị!
Lắc lắc đầu, Nam Cung Thương tiếp tục đi về phía trước.
Chíu!
Đúng lúc này, một đạo hư ảnh liền bay về phía Nam Cung Thương. Hư ảnh này tản mát ra lực lượng khí huyết nồng đậm, đúng là cao thủ cấp độ Đại Tông Sư.
- Hả? Đại Tông Sư? Hiện tại không thể bỏ qua được!
Hai mắt sáng ngời, thân hình Nam Cung Thương khẽ nhoáng lên, trực tiếp bay về phía hư ảnh kia.
Trong chốc lát đã đến phụ cận.
- Ồ? Lại là phân thân Thần Long?
Hư ảnh lao đến trước mặt Nam Cung Thương nhanh như chớp, hắn mới phát hiện ra hư ảnh này căn bản không phải cường giả võ đạo cấp độ Đại Tông Sư gì cả, mà là một phân thân Thần Long điển hình!
- Phân thân Thần Long cũng được. Chém giết nó, đạt được huyết nhục cuả nó cũng là thu hoạch tốt!
Hai mắt Nam Cung Thương tỏa sáng.
- Giết!
Hầu như không chút do dự, Phá Thiên Kiếm sau lưng lập tức bị Nam Cung Thương cầm lấy. Bạo rống một tiếng, một kiếm rầm rầm của Nam Cung Thương hung hăng đánh tới phân thân Thần Long trước mặt.
Ông…!
Phá Thiên Kiếm phá toái hư không, phát ra âm thanh ông ông.
Phân thân Thần Long cảm giác rõ ràng âm thanh ông ông này không chênh lệch nhiều so với Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm do cường giả cấp độ Đại Tông Sư phát ra.
- Mẹ nó, thằng này động thủ rồi?
Sắc mặt phân thân Thần Long đại biến:
- Tiểu gia, mau ra đây cứu ta…
- Thần Long còn có tiểu gia sao?
Nghe thấy lời của phân thân Thần Long, Nam Cung Thương không khỏi sững sờ.
Nhưng thế kiếm trong tay hắn không giảm bớt chút nào, tốc độ nhanh đến cực hạn, gần như trong chớp mắt đã chém đến trước mặt phân thân Thần Long.
Xoẹt!
Đúng lúc này, hư không chợt bị xé thành một cái lỗ đen. Một thân ảnh mặc áo giáp đen bao phủ toàn thân bỗng nhiên xuất hiện trước mặt phân thân Thần Long. Thân ảnh này giống Nam Cung Thương, cũng cao tám thước, sau lưng mọc đôi cánh khổng lồ, trên mặt trải đầy lân giáp màu đen. Một luồng uy thế cường đại hiển lộ ra từ trong thân ảnh ấy.
- Hả? Công kích thật mạnh!
Thân ảnh ấy vừa xuất hiện, lập tức trực tiếp đối mặt với một kiếm của Nam Cung Thương.
Rất nhanh chóng, thân ảnh ấy cũng không tránh né, trực tiếp nghênh đón Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương.
Uỳnh!
Một tiếng bạo nổ vang lên.
Nam Cung Thương chỉ cảm giác hai tay hơi tê rần, thân thể bỗng nhiên lui ngược ra sau ba bốn trượng.
- Quá cứng!
Đồng thời Nam Cung Thương cũng phát hiện ra thân ảnh vừa bị hắn chém vừa nãy chẳng qua là bị lực phản chấn rơi xuống đất, giẫm thành hai lỗ nhỏ trên mặt đất mà thôi. Thân thể hắn căn bản không có bất cứ tổn thương gì, thậm chí ngay cả lân giáp bên ngoài cũng đều không chút tổn hại.
- Người này… thân thể mạnh như vậy? Hình như là Đại Bằng Kim Sí Vương!
Thấy rõ thân ảnh phía trước, đồng thời sắc mặt Nam Cung Thương hơi đổi.
Hắn rốt cục là vẫn còn trẻ tuổi, kiến thức kém, chưa từng nhìn thấy cường giả đệ nhất Yêu Tộc, Đại Bằng Kim Sí Vương.
Nhưng hắn đã từng nghe cha mẹ trưởng bối nói qua về đặc điểm của Đại Bằng Kim Sí Vương. Thấy rõ thân ảnh phía trước, Nam Cung Thương lập tức đoán được người trước mặt này có tám phần chính là Đại Bằng Kim Sí Vương.
- Tiểu gia, ngài đã tới!
Thân ảnh ấy xuất hiện, sắc mặt phân thân Thần Long vui vẻ, vội vàng kêu lên.
- Ừm!
Thân ảnh trước mặt kia khẽ vuốt cằm.
Tiếp theo, ánh mắt hắn rơi trên người Nam Cung Thương.
- Kiếm thế thật mạnh. Một kiếm này của ngươi ít nhất cũng có ba phần thần vận của Nam Cung Phá Thiên rồi. Đáng tiếc chỉ bằng thực lực hiện tại của ngươi, còn kém thật sự quá xa. Thần Long thượng cổ này đã quy hàng bổn tọa, ngươi giết phân thân của nó, bổn tọa cũng phải đòi lại một chút công đạo cho nó. Cũng được thôi, hôm nay bổn tọa sẽ giáo huấn tiểu tử ngươi một chút vậy!
Giọng nói ồm ồm truyền ra từ vị trí đan điền của hư ảnh. Xiu xíu vài tiếng, bốn thanh phi kiếm liên tục bắn ra, nhanh như chớp đã bay về phía Nam Cung Thương.
Ông!
Đang ở giữa không trung, bốn thanh phi kiếm này lập tức run lên. Mỗi một thanh đều tách ra thành chín chín thanh phi kiếm thật nhỏ, hóa thành một chùm mưa kiếm hoàn toàn bao phủ Nam Cung Thương.
- Đạo Hoàng Kiếm?
Nhìn thấy gần bốn trăm thanh tiểu kiếm đang nhanh chóng bay về phía mình, sắc mặt Nam Cung Thương nhanh chóng biến đổi.
- Ngươi là Đại Bằng Kim Sí Vương? Đã sớm nghe nói lúc Thần Long xuất thế, Đại Bằng Kim Sí Vương đã đến trung tâm Yến Sơn này. Hắn và Dương Thiên đã lấy được nhiều Đạo Hoàng Kiếm nhất. Hôm nay xem ra đồn đại quả nhiên không sai!
Nam Cung Thương trầm giọng nói.
Nói bừa một câu, đồng thời Phá Thiên Kiếm trong tay Nam Cung Thương nhanh chóng xoay chuyển. Một đoàn kiếm quang liền đánh về phía gần bốn trăm thanh tiểu kiếm đang bay tới. Thanh Phá Thiên Kiếm này vô cùng cực đại nhưng trong tay Nam Cung Thương lại cử trọng nhược khinh, linh hoạt đến cực điểm, giống như một tấm lụa bao phủ toàn thân Nam Cung Thương lại.
Cang! Cang! Cang! Cang!
Tiếng giòn vang liên tiếp vang lên. Đại bộ phận bốn trăm thanh tiểu Đạo Hoàng Kiếm này đều bị Nam Cung Thương đánh bay.
- Đại Bằng Vương rõ ràng lại ra tay với ta?
Đánh bay những thanh Đạo Hoàng Kiếm này ra ngoài, chiến ý trên người Nam Cung Thương bỗng nhiên tăng vọt.
Đối mặt với cường giả Đại Bằng Kim Sí Vương hư hư thực thực này, Nam Cung Thương không sợ hãi chút nào, ngược lại còn nhiệt huyết sôi trào, trong lòng xuất hiện ý niệm muốn đánh một trận với Đại Bằng Kim Sí Vương.
Vũ si đến mức này!
- Đại Bằng Kim Sí Vương, tiếp một kiếm của ta đi!
Sau một khắc, một tiếng quát lớn mạnh mẽ truyền ra từ trong miệng Nam Cung Thương.
Ông…
Giương trường kiếm trong tay lên, trong chốc lát đã nhắm tới "Đại Bằng Kim Sí Vương" ở ngay phía trước.
Ầm ầm!
Trên đại kiếm tuôn ra một tiếng trầm đục.
Tựa như xé rách hư không vậy. Thanh trường kiếm trong tay Nam Cung Thương đã hóa thành một đạo bạch quang, nhanh như chớp lao về phía "Đại Bằng Kim Sí Vương". Giờ phút này, Nam Cung Thương đã thi triển ra một kiếm mạnh nhất của bản thân, kiếm kỹ cấp độ thần công bí điển của đương đại môn chủ Thiên Kiếm Môn Nam Cung Phá Thiên, Phá Thiên Nhất Kiếm!
Khác với nửa năm trước. Nửa năm trước, Nam Cung Thương không thể nào khống chế được Phá Thiên Nhất Kiếm này. Mà hiện tại thực lực Nam Cung Thương tăng nhiều, dĩ nhiên đã hoàn toàn có thể khống chế Phá Thiên Nhất Kiếm này.
Một kiếm này đã phát huy uy thế của công pháp cấp độ thần công bí điển đến trình độ vô cùng.
Hào quang màu tím nhạt bám vào phía trên Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương, thậm chí toàn thân Nam Cung Thương cũng được bao phủ bởi loại khí tức màu tím nhạt. Chỉ có Nam Cung Thương biết rõ khí tức màu vàng nhạt này chính là truyền thừa mà hắn đạt được từ tiền bối Thiên Kiếm Môn, chân khí Tử Tiêu Quyết bị quán thâu vào trong thân thể.
Chính là nhờ vào chân khí Tử Tiêu này, Nam Cung Thương thậm chí có thể chiến đấu vượt cấp, dùng tu vi cấp độ Võ Tôn đỉnh phong trực tiếp chiến đấu với võ giả cấp độ Đại Tông Sư!
Lúc này đây, Nam Cung Thương lại thi triển chân khí Tử Tiêu, mang theo chân khí Tử Tiêu đến trước mặt "Đại Bằng Kim Sí Vương" trong chớp mắt. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Trong nháy mắt bạo phát ra công kích mạnh nhất của bản thân!
- Không tốt!
Đúng lúc này, thần sắc "Đại Bằng Kim Sí Vương" kia trở nên ngưng trọng.
Hoặc là nói thần sắc Dương Thạc bỗng nhiên trở nên ngưng trọng!
Vừa rồi Dương Thạc đã phá toái hư không tiến đến, trực tiếp giả vờ làm Đại Bằng Kim Sí Vương để muốn áp đảo Nam Cung Thương này.
Lại không thể tưởng tượng được Nam Cung Thương này lại có hào khí như vậy. Mặc dù đối mặt với hắn là "Đại Bằng Kim Sí Vương", cường giả tuyệt đỉnh đương thời, hắn vẫn có thể sinh ra chiến ý. Hơn nữa, hắn còn lập tức thi triển công kích mạnh nhất của bản thân, Phá Thiên Nhất Kiếm, uy thế vô cùng mạnh mẽ.
Vù vù! Vù vù!
Giờ phút này, Dương Thạc gần như có thể cảm giác được từng đạo kiếm quang trực tiếp đâm tới mặt hắn.
Dưới một kiếm này, Cửu Dương Chân Thân của hắn chỉ sợ sẽ trực tiếp bị chém vỡ!
- Chém vỡ thì cũng chém vỡ rồi!
- Còn sợ một kiếm này của ngươi sao!
Trong nháy mắt, trong lòng Dương Thạc cũng hung hăng cắn răng.
Chém vỡ Cửu Dương Chân Thân của hắn thì sao? Cùng lắm thì lại lập tức ngưng tụ lại!
Chiến ý của Nam Cung Thương dạt dào, bản thân chưa hẳn đã thua kém hắn. Đối mặt với một kiếm này của Nam Cung Thương, Dương Thạc dứt khoát không tránh không né, duỗi một tay ra, hung hăng đánh một trảo về phía Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương.
Rầm!
Sau một khắc, đúng lúc Phá Thiên Kiếm đâm tới trước mặt Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc này thì Dương Thạc cũng duỗi một tay ra, dĩ nhiên bắt được mũi kiếm Phá Thiên Kiếm này.
Mà chính là nháy mắt ngay sau đó…
Lúc tiếp xúc với Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, chân khí Tử Tiêu màu tím nhạt hóa thành kiếm quang trên Phá Thiên Kiếm chợt "phốc phốc" vài cái, vậy mà đều dung nhập vào trong Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc, toàn bộ tiêu tán không còn! Mất đi chân khí Tử Tiêu này, uy lực Phá Thiên Nhất Kiếm của Nam Cung Thương cũng giảm mạnh. Lúc va chạm vào bàn tay Dương Thạc, nó xoẹt một tiếng, phần áo giáp trên tay Dương Thạc cũng không bị xé rách. Sau một khắc, nó đã bị bàn tay Dương Thạc vững vàng bắt lấy!
- Đây là… đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt Nam Cung Thương đại biến.
Trong đôi mắt tràn đầy vẻ kinh nghi!
Vừa rồi, không những chân khí Tử Tiêu trên Phá Thiên Kiếm của hắn bị Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc hấp thu mà chân khí Tử Tiêu trên người hắn cũng bị Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc hấp thu không ít!
Giờ phút này, Nam Cung Thương cảm giác chân khí trong thân thể nhanh chóng giảm bớt, lực lượng cũng bỗng nhiên giảm xuống. Trong nháy mắt, từ Võ Tôn đỉnh phong thành Võ Tôn cao giai, thậm chí là Võ Tôn trung giai…
- Chân khí Tử Tiêu của ta làm sao có thể bị hắn hấp thu được? Lão nhân kia đã từng nói chân khí Tử Tiêu được tạo ra từ Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Huyền Công không trọn vẹn, cấp độ chân khí cực cao, cũng chỉ có chân khí Thuần Dương Vô Cực Công của Chân Vũ Môn mới có thể vững vàng áp chế chân khí Tử Tiêu. Làm sao mà thân thể Đại Bằng Kim Sí Vương này cũng có thể hấp thu chân khí Tử Tiêu?
Trong lòng Nam Cung Thương kinh hãi.
Chẳng qua là hắn không biết giờ phút này, người hắn công kích căn bản không phải Đại Bằng Kim Sí Vương!
Mà là Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.
Chân thân do Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân ngưng tụ thành!
Chân khí Tử Tiêu sinh ra trong Cửu Dương Huyền Công, chân khí của Nam Cung Thương bị Cửu Dương Chân Thân hấp thu tự nhiên cũng vô cùng bình thường.
- Ồ? Chân khí trong Phá Thiên Nhất Kiếm này lại bị ta hấp thu?
Bản thân hấp thu chân khí Nam Cung Thương, vững vàng bắt được Phá Thiên Kiếm, Dương Thạc cũng không ngờ kết quả lại như vậy.
Nhưng bắt được Phá Thiên Kiếm là chuyện tốt.
- Phá Thiên Nhất Kiếm sao?
Âm thanh ồm ồm truyền ra từ trong cổ họng Dương Thạc.
- Nếu Nam Cung Phá Thiên đích thân tới đây thi triển Phá Thiên Nhất Kiếm thì có lẽ bổn tọa cũng phải tạm tránh mũi nhọn. Đáng tiếc Phá Thiên Nhất Kiếm của ngươi vẫn quá yếu, không thể làm bổn tọa bị thương…
- Trở về đi!
Quát lớn một tiếng, Dương Thạc giơ một tay lên.
Lực lượng khổng lồ tác dụng lên Phá Thiên Kiếm này. Phá Thiên Kiếm của Nam Cung Thương thoáng cái bị Dương Thạc ném bay ra ngoài.
- Đan Dương Kiếm!
Ngay sau đó một khắc, Dương Thạc thấp giọng quát lên. Bốn thanh Đạo Hoàng Kiếm lúc trước tán ra nhanh chóng nhoáng lên. Giữa không trung, toàn bộ gần bốn trăm thanh tiểu kiếm liền ngưng tụ lại thành một thanh kiếm lớn. Hắn dùng thân kiếm hung hăng đánh về phía Nam Cung Thương. Ầm ầm một tiếng, Nam Cung Thương bị một kiếm vỗ trúng, thân thể ngã nhào trên mặt đất, người đầy bụi đất, đồng thời khóe miệng tràn ra máu tươi, dĩ nhiên đã bị thương nhẹ.
Ông…
Sau một khắc, đại kiếm do Đạo Hoàng Kiếm hình thành liền bay tới trước mặt Nam Cung Thương.
Mũi kiếm chỉ vào vị trí cổ họng Nam Cung Thương!
- Không tốt!
Nam Cung Thương bị kiếm này chỉ vào, chỉ thấy da đầu run lên từng đợt. Giờ phút này, hắn biết rõ chỉ cần bản thân khẽ động một chút, thanh Đạo Hoàng Kiếm này lập tức có thể cắt đầu lâu của hắn.
Hắn căn bản không phải đối thủ của "Đại Bằng Kim Sí Vương" kia.
Công kích mạnh nhất của hắn, tay không tấc sắc có thể tiếp được.
Mà người đó thậm chí căn bản cũng không có động tác gì, chẳng qua chỉ dựa vào một thanh Đạo Hoàng Kiếm đã khiến bản thân chật vật không chịu nổi. Hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Đại Bằng Kim Sí Vương không hổ là đệ nhất cao thủ đương thời. Lúc này đây ta đã thua không thể thua hơn nữa. Chỉ tiếc rằng trước khi chết không thể dẫn nương tử Lâm Tử Quỳnh về với phụ thân…