Tất cả do Dương Thiên một mình làm ra.
Đến bây giờ Dương Thiên sắp cử binh tạo phản, không hoàn toàn nắm giữ quan hệ nhân mạch trong quần của lão Trấn Quốc Công.
Dương Thiên rũ xuống mi mắt, nghiền ngẫm nói:
- Cổ lão giúp ta liên hệ lão bằng hữu trong quân năm xưa?
Dương Thiên đưa mắt nhìn Dương Thạc:
- Nếu vậy thì nể mặt Cổ lão, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Dương Thiên nhẹ nhàng duỗi tay túm lấy Dương Thạc.
- Tử tội có thể tránh nhưng tội sống khó tha, nếu thả ngươi đi sợ là tương lai sẽ làm hỏng việc lớn của ta.
- Dưới lòng Tàng Thư Các có một tòa mật thất, chính là năm đó phụ thân kiến tạo để nhốt Lôi Điêu Vương. Năm đó phụ thân đi giang hồ kết thù với Lôi Điêu Vương, xây dựng mật thất muốn nhốt Lôi Điêu Vương. Mật thất chính là dùng bí pháp che lại hư không, Lôi Điêu Vương không thể thi triển bí thuật thượng thiên, không thể xé rách hư không bỏ chạy.
- Bây giờ Lôi Điêu Vương gia nhập Thiên Âm Môn, coi như là trợ lực lớn cho bản công nên không cần bắt nhốt hắn.
Dương Thiên liếc Dương Thạc, trầm giọng nói:
- Ngươi đã có Thập phương cà sa, tùy thời có thể xé rách hư không bỏ trốn thì quăng ngươi vào mật thất vậy.
Dương Thạc bị Dương Thiên túm lấy, nhướng mày nói:
- Mật thất có thể nhốt Lôi Điêu Vương?
Bí pháp thương thiên của Lôi Điêu Vương thì Dương Thạc có chứng kiến rồi.
Xé rách hư không, trăm ngàn dặm chỉ trong giây lát, gần như bằng với Thập phương cà sa của Ẩn Giao Vương.
Mật thất Tàng Thư Các có thể nhốt Lôi Điêu Vương thì dù Dương Thạc giữ Thập phương cà sa cũng khó thoát được.
Thập phương cà sa cần cần lấy máu nhận chủ, Dương Thạc không chết thì Dương Thiên không thể mạnh mẽ cướp đi báu vật.
So sánh với nhân mạch trong quân thì sức hấp dẫn của Thập phương cà sa không lớn, bởi vậy Dương Thiên mới đồng ý vớic Cổ lão không giết Dương Thạc, Thập phương cà sa còn ở trên người hắn.
Dương Thiên tiếp tục bảo:
- Sau bốn tháng là giáo trường diễn võ võ bạt Đại Chu triều.
- Vốn nếu ngươi cho ta sử dụng thì có thể bồi dưỡng ngươi trở thành giáo trường diễn võ đệ nhất nhân. Lúc ấy đích huynh của ngươi khởi binh, đệ nhất nhân võ bạt Đại Chu triều nhà ngươi tham gia quân đội Nam tỉnh thì sĩ khí tướng sĩ sẽ hưng phấn. Đáng tiếc ngươi bỏ qua cơ hội này.
- Bản công đành bồi dưỡng cao thủ khác đoạt giải nhất trong giáo trường diễn võ.
- Nếu để ngươi thoát thì giáo trường diễn võ bốn tháng sau sẽ bị ngươi quấy rối. Ngươi hãy ở trong mật thất nghỉ ngơi một năm rưỡi đi.
Dương Thiên nói:
- Ta dùng thần hoang nguyên lực trong Bát Hoang quyết che lại kinh mạch, huyệt khiếu toàn thân ngươi, thậm chí là huyết mạch bạo hùng. Nếu trong mấy tháng này ngươi đổi ý để cho ta sử dụng thì sẽ cho ngươi Thần Hùng quyết. Tu luyện Thần Hùng quyết thì cũng có thể tu ra Thần hoang nguyên lực, dễ dàng giải trừ huyệt khiếu, kinh mạch bị ta che lại.
Dương Thiên trầm giọng nói:
- Huyền Long, Huyền Hổ, mấy tháng này các ngươi canh gác trước Tàng Thư Các, đừng cho Dương Thạc chạy thoát.
- Tuân lệnh!
- Cẩn tuân lệnh của công gia!
Hai Huyền Giáp Vệ khí huyết khổng lồ xuất hiện sau lưng Dương Thiên.
Hai Huyền Giáp Vệ khoảng bốn mươi tuổi, khí huyết hùng hồn cao hơn đám người Tôn Võ, Đàm quản gia một, hai bậc, ít nhất là tu vi đẳng cấp võ tôn cao giai.
Hai người này rõ ràng là thống lĩnh trong Huyền Giáp Vệ.
Dương Thiên che lại kinh mạch, huyệt khiếu toàn thân Dương Thạc, quăng vào mật thất giam cầm, hai cường giả đẳng cấp võ tôn cao giai trông coi, có thể nói là không có sơ suất.
….. …. …. …. …..
- Dương Thiên này bảo thủ, còn muốn làm cho ta hồi tâm chuyển ý, tu luyện Thần Hùng quyết của hắn?
Trong Trấn Quốc Công phủ, dưới lòng Tàng Thư Các, trong một gian mật thất, Dương Thạc khoanh chân ngồi.
- Tiếc rằng tâm tính của ta kiên định vô cùng, không thể dao động, tuyệt đối sẽ không thay đổi ý nghĩ, làm bạn với hắn trời sinh máu lạnh.
Dương Thạc bị nhốt trong mật thất, tâm tình không chút dao động.
- Dương Thiên này không thèm nể mặt Cổ lão.
Dương Thạc biết nếu không phải Cổ lão đưa ra điều kiện trao đổi với Dương Thiên htif e rằng Dương Thạc đã thành cái xác không hồn.
Dương Thiên không thèm cho lão tiền bối Cổ lão chút mặt mũi.
Có thể thấy được Dương Thiên thật là vô tình vô nghĩa đến cực hạn...
- Phù.
Dương Thạc thở dài thườn thượt, không thèm suy nghĩ những chuyện rắc rối nữa.
Dương Thạc ngẩng đầu nhìn mật thất.
Gian mật thất này khá lớn, rộng khoảng hai, ba chục trượng, dù gì xây để nhốt Lôi Điêu Vương, không thể quá nhỏ.
Ngoài cửa lớn có hai Huyền Giáp Vệ cường giả đẳng cấp võ tôn cao giai Huyền Long, huyền hổ canh giữ ở bên ngoài, cơ hồ là một tấc cũng không rời.
Muốn ra khỏi mật thất là rất khó khăn.
- Mật thất phong tỏa không gian, Thập phương cà sa khó thể phá vỡ, hơn nữa ta bị thần hoang nguyên lực của Dương Thiên che lại huyệt khiếu quanh thân, thực lực giảm mạnh, không cách nào lao ra. Sau bốn tháng nữa là đầu mùa xuân, tới giáo trường diễn võ võ bạt Đại Chu triều. Không lẽ ta phải ở trong mật thất này một năm rưỡi, bỏ qua thịnh điển võ đạo sao?
Dương Thạc nhíu chặt mày.
Dương Thạc bị nhốt trong mật thất, hạn chế tự do, thực lực cũng bị giam cầm.
Tất cả bởi vì thần hoang nguyên lực của Dương Thiên.
Lúc trước Dương Thiên xuống tay với Dương Thạc, vuốt chưa đến người hắn đã toát ra chân khí đặc biệt. Chân khí phong tỏa kinh mạch, huyệt khiếu của hắn, thậm chí huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng cũng bị ngăn chặn.
Điều này khiến Dương Thạc thoát khỏi trạng thái Hắc Hùng biến thân.
Dương Thiên sử dụng thần hoang nguyên lực.
Dương Thạc nhớ lại lời Dương Thiên nói:
- Dương Thiên đã nói thần hoang nguyên lực phong tỏa kinh mạch, huyệt khiếu của ta, thậm chí là huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, chỉ có tu luyện Bát Hoang quyết tu ra thần hoang nguyên lực mới phá vỡ phong tỏa được.
Dương Thạc nhíu mày nói:
- Nếu như phá vỡ phong tỏa kinh mạch, huyệt khiếu...
Phá vỡ phong tỏa thì kinh mạch, huyệt khiếu, huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng của Dương Thạc có thể sử dụng bình thường.
Thân thể đi vào đẳng cấp võ tôn sơ giai, thậm chí cách võ tôn trung giai cũng không tính xa.
Thân thể ở đẳng cấp này dù đối mặt hai thống lĩnh Huyền Giáp Vệ Huyền Long, Huyền Hổ dù không chắc chiến thắng nhưng ít nhất sẽ không bị bọn họ dễ dàng oanh giết.
Cửu Dương chân thân thì sau khi mở ra huyết trì có thể trực tiếp biến thân, theo võ tôn trung giai đẳng cấp bước vào võ tôn cao giai đẳng cấp, cùng cấp thực lực với Huyền Long, Huyền Hổ. Sau lưng có đôi cánh Huyền Ưng, vuốt có thể so với cúc văn cương chủy thần binh, Dương Thạc tràn trề tự tin đấu với Huyền Long, Huyền Hổ.
Đánh bị Huyền Long, Huyền Hổ, chạy ra khỏi mật thất Tàng Thư Các Trấn Quốc Công phủ không khó khăn.
Dương Thạc khẽ thở dài:
- Tiếc rằng bị thần hoang nguyên lực phong tỏa.
Thần hoang nguyên lực của Dương Thiên có thể nói là vô khổng bất nhập, chẳng những phong tỏa kinh mạch, huyệt khiếu, huyết mạch trên người Dương Thạc mà còn phong luôn kinh mạch, huyệt khiếu trên Cửu Dương chân thân.
Không thể sử dụng Huyền Ưng biến thân.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Sớm biết như vậy đã không để Cửu Dương chân thân ở trong người mà để trong không gian Thập phương cà sa.
Nhưng đây chỉ là tưởng tượng.
Cửu Dương chân thân xuất khiếu cần thần hồn ý niệm của Dương Thạc khống chế, nếu không có thần hồn ý niệm khống chế thì Cửu Dương chân thân sẽ vỡ nát, thành dương khí căn nguyên tan biến. Vì vậy để Cửu Dương chân thân thoát khỏi thân thể, một mình ở trong không gian Thập phương cà sa mà không khống chế nó căn bản là không có khả năng.
Dương Thạc lắc đầu, nói:
- Không nghĩ nhiều nữa.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Bây giờ phải nghĩ cách đánh vỡ thần hoang nguyên lực phong tỏa, chạy ra khỏi mật thất.
Muốn đánh vỡ thần hoang nguyên lực phong tỏa đơn giản nhất là tu luyện Bát Hoang quyết.
Chỉ cần Dương Thạc cúi đầu với Dương Thiên là có thể tu luyện Thần Hùng quyết trong Bát Hoang quyết ngay.
Nhưng Dương Thạc không thể làmn hư vậy.
Giả bộ nhún nhường Dương Thiên cũng không được.
Dương Thạc cúi đầu trước Dương Thiên chẳng khác nào thỏa hiệp, phu định con đường võ đạo hiện tại mình đi, khi ấy tâm tính của hắn sẽ bị ảnh hưởng lớn, muốn đi vào đỉnh võ đạo cơ hồ là không có khả năng.
Nên Dương Thạc thà ở trong mật thất nghỉ ngơi một năm rưỡi, bỏ qua giáo trường diễn võ tuyển chọn võ đạo Đại Chu triều cũng tuyệt đối không cúi đầu trước Dương Thiên.
Dương Thạc cắn chặt răng:
- Không có Thần Hùng quyết ta không tin không đánh phá thần hoang nguyên lực phong tỏa.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Vận chuyển chân khí, đánh sâu vào thần hoang nguyên lực phong tỏa.
Dương Thạc khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị vận chuyển chân khí trùng kích thần hoang nguyên lực trong kinh mạch, huyệt khiếu.
Thật lâu sau...
- Phù.
Dương Thạc thở hắt ra, mở mắt, mặt khó kiềm nén lộ vẻ thất vọng.
- Kinh mạch bị che lại, thuần dương chân khí đều không thể vận chuyển thì làm sao trùng kích?
Thần hoang nguyên lực của Dương Thiên hoàn toàn phong tỏa kinh mạch Dương Thạc, đã bị che hết kinh mạch, hắn muốn vận chuyển thuần dương chân khí căn bản không thể làm được.
- Phải rồi, còn có công pháp thông khiếu, tu luyện bộ công pháp này không biết có thể tẩy trừ thần hoang nguyên lực trong huyệt khiếu được không.
Lòng máy động, Dương Thạc chuẩn bị tu luyện công pháp thông khiếu.
Một canh giờ đi qua...
Dương Thạc mở mắt ra, vẫn là thất vọng.
- Công pháp thông khiếu thì được rồi nhưng hơi... Chậm, muốn đả thông mấy ngàn huyệt khiếu toàn thân không mất ba, năm năm thì căn bản không có khả năng làm được.
Công pháp thông khiếu chỉ là công pháp cao giai, tuy có thể rửa sạch tạp chất trong huyệt khiếu nhưng hiệu suất quá chậm.
Lần trước Dương Thạc mượn hơi thở hỏa độc đốt cháy lực lượng khí huyết trong huyệt khiếu.
Bây giờ bị thần hoang nguyên lực phong tỏa, Thái dương chân hỏa, Thái âm chân hỏa trong người Dương Thạc không thể thúc phát, không cách nào đốt hết thần hoang nguyên lực.
Hiện tại Dương Thạc như con cọp bị trói chặt, dù có vuốt nhọn, răng bén cũng không dùng được.
Đang thất vọng, lòng Dương Thạc chợt máy động:
- Phải rồi, không thể vận chuyển thuần dương chân khí nhưng có thể tu luyện công pháp như Huyền Ưng Kình.
Công pháp giống Huyền Ưng Kình là một loại công pháp thể thuật.
Giai đoạn đầu chủ yếu là dựa vào ưng phục thức, ưng kích thức tu luyện ra chân khí.
Bây giờ kinh mạch, huyệt khiếu của Dương Thạc bị che lại, thân thể tứ chi vẫn hoạt động bình thường, có thể tu luyện ưng phục thức, ưng kích thức các loại động tác.
- Tu luyện!
Dương Thạc lập tức tu luyện.
Ưng phục... Ưng kích... Ưng kích... Ưng phục...
Liên tục mấy chục lần, Dương Thạc cảm giác hai thức này vô dụng, không thể trùng kích thần hoang nguyên lực phong tỏa.
- Phải rồi, gần đây ta có tu luyện Thần Hoang Bạo Hùng Kình mà, bộ công pháp này cũng là thể thuật, tu luyện được. Thử tu luyện công pháp này xem sao.
Lòng nghĩ vậy, Dương Thạc sửa tu Thần Hoang Bạo Hùng Kình.
Thần Hoang Bạo Hùng Kình có tổng cộng mười ba thức.
Dương Thạc hít sâu, một hơi đánh ra mười ba thức Thần Hoang Bạo Hùng Kình.
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Dương Thạc cảm giác thần hoang nguyên lực phong tỏa kinh mạch, huyệt khiếu, khi hắn tu luyện mười ba thức Thần Hoang Bạo Hùng Kình thì ong ong chấn động, dù không có dấu hiệu bị đả thông nhưng ít ra có phản ứng.
Mắt Dương Thạc sáng lên:
- Đúng rồi!
- Thần Hoang Bạo Hùng Kình vốn là có thể phụ trợ Thần Hùng quyết, tu luyện bộ công pháp này có liên hện hất định với Bát Hoang quyết. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- Dương Thạc có thể sáng tạo ra Bát Hoang quyết, tu luyện ra thần hoang nguyên lực thì tại sao ta không thể dựa vào bộ Thần Hoang Bạo Hùng Kình thôi diễn, sáng tạo ra Thần Hùng quyết, tu luyện ra thần hoang nguyên lực? Nếu như ta có thể tự nghĩ ra Thần Hùng quyết, tu luyện thần hoang nguyên lực thì có thể hoàn toàn đánh vỡ phong tỏa, thậm chí khiến thực lực càng tiến một bước! Đến lúc đó đánh bại Huyền Long, Huyền Hổ, lao ra khỏi mật thất nhà giam không phải việc khó.
Đầu Dương Thạc lóe lên suy nghĩ.
Tự nghĩ ra Thần Hùng quyết?
Có lẽ ý tưởng này cực kỳ điên cuồng.
Dù sao Dương Thiên là đệ nhất nhân võ đạo Đại Chu triều, kỳ tài ngút trời, kinh nghiệm võ đạo cực kỳ phong phú mới lấy vân hoang đạp lãng quyết đẳng cấp bí điển thần công làm cơ sở sáng tạo ra Thần Hùng quyết.
Dương Thạc tu luyện võ đạo mới có vài năm?
Tu vi kém xa Dương Thiên đẳng cấp Võ thánh.
Tư chất, ngộ tính cũng kém rất nhiều... Dưới loại tình huống này, muốn tự nghĩ ra Thần Hùng quyết chỉ là nói nhảm.
Nhưng không phải Dương Thạc không thể tự tạo ra Thần Hùng quyết.
Mặc dù Dương Thạc so với Dương Thiên muốn tự nghĩ ra bộ công pháp thì khó khăn cao gấp vài lần, mấy chục lần.
Nhưng Dương Thạc có ưu thế.
Ưu thế của Dương Thạc là xác thượng cổ Hắc Hùng trong không gian Thập phương cà sa.
Cảm ngộ uy nhiếp khí thế từ thượng cổ Hắc Hùng có tác dụng cực kỳ quan trọng cho việc nghĩ ra Thần Hùng quyết.
Huống chi trong người Dương Thạc vốn có một nửa huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, cho dù bị ngăn chặn không thể hiển hiện ra, có huyết mạch làm trụ cột, tự nghĩ ra bộ công pháp này đơn giản hơn Dương Thiên.
Ngoài ra trong không gian Thập phương cà sa có con Hắc Hùng kia.
Ở trong không gian Thập phương cà sa từng giây từng phút quan sát động tác của Hắc Hùng, quan sát nó đánh nhau với Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Dương Thạc không tin không sáng tạo ra Thần Hùng quyết được.
- Tiến vào không gian Thập phương cà sa!
Xẹt một tiếng, Dương Thạc rạch phá hư không chui vào không gian Thập phương cà sa.
Mặc dù mật thất phong tỏa hư không nhưng chủ yếu là không cho người ta cắt qua hư không, nháy mắt bỏ chạy đến trăm ngàn dặm, không gian mật thất không bị đông lại.
Dương Thạc vẫn có thể cắt qua hư không, tiến vào không gian Thập phương cà sa.
Đương nhiên ra khỏi không gian Thập phương cà sa thì Dương Thạc sẽ trở lại mật thất, không thể chạy đi chỗ khác.
- Tìm Hắc Hùng thôi!
Dương Thạc vào không gian Thập phương cà sa, lập tức đi tìm Hắc Hùng kia.
Thời gian, nhanh chóng trôi qua.
Một tháng, hai tháng, ba tháng...
Trong phút chốc Dương Thạc ở trong mật thất đã ba tháng.
Đa phần Dương Thạc ở trong không gian Thập phương cà sa cảm ngộ uy nhiếp từ xác thượng cổ Hắc Hùng, quan sát Hắc Hùng, Huyết Phi, Tiểu Hỏa đánh nhau để thôi diễn Thần Hùng quyết.
Cánh cửa mật thất to lớn dày nặng mỗi mười ngày sẽ mở ra một lần. Hai thống lĩnh Huyền Giáp Vệ Huyền Long, Huyền Hổ mang đến thực vật, nước uống, đồ dùng sinh hoạt cho Dương Thạc. Mỗi khi cửa mật thất mở ra, thời gian rất ngắn, bây giờ Dương Thạc phát huy thực lực hữu hạn, ít có khả năng trốn khỏi mắt Huyền Long, Huyền Hổ giám thị, bắt lấy thời cơ thúc giục Thập phương cà sa chạy trốn.
Biết khó trốn thoát nên Dương Thạc không trốn.
Chờ sáng tạo ra Thần Hùng quyết, hồi phục thực lực là có thể quang minh chính đại xông ra.
- Còn một tháng là tuyển chọn võ đạo Đại Chu triều, giáo trường diễn võ.