Vô Tận Thần Công

Chương 222: Ba con bài chưa lật mạnh nhất

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Mấy ngày này cố gắng cẩn thận chút.

Dương Thạc vừa nghĩ vừa tiếp tục tu luyện hùng phác thức.

Thần Hoang Bạo Hùng Kình có tổng cộng mười ba thức.

Dương Thạc tu luyện ba ngày bắt đầu nắm giữ thức thứ bốn Tạp Phổ La.

Thật ra nếu Dương Thạc tập trung bắt chước thì không khó tu thành bộ công pháp này.

Nhưng lúc tu luyện Dương Thạc phát hiện Thần Hoang Bạo Hùng Kình này có tác dụng nhất định cho hắn lĩnh ngộ ra ưng hùng hợp kích.

Nếu Dương Thạc tập trung tu thành bộ công pháp này thì võ kỹ ưng hùng hợp kích sẽ đến cảnh giới rất cao, thậm chí là kích phát đệ nhị trọng.

Cho nên Dương Thạc không dám chậm trễ, làm liều mà tiến hành theo chất lượng tu luyện bộ công pháp này. nguồn TruyenFull.vn

Ngày tu luyện thứ ba, thu thành thức thứ bốn.

Thời gian từng ngày từng ngày đi qua.

Ngày thứ năm, Dương Thạc tu thành thức thứ năm.

Ngày thứ bảy tu thành thức thứ sáu.

….. …. …. …. …..

Đến ngày thứ mười hai thì Dương Thạc tu thành tức thứ tám, chín, mười.

Mãi đến sáng sớm ngày thứ mười sáu, Dương Thạc hoàn toàn tu thành mười ba thức Thần Hoang Bạo Hùng Kình.

Chân khí bạo hùng trong người Dương Thạc chậm rãi chảy xuôi.

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Không biết nếu bây giờ ta hết sức vận chuyển bạo hùng chân khí thì có thể kích phá huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng hoàn thành biến thân không?

- Thử xem.

Dương Thạc chuẩn bị vận chuyển bạo hùng chân khí kích phát huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng.

Trong không gian Thập phương cà sa, Dương Thạc tìm một khoảnh đất trống chuẩn bị thí nghiệm.

- Gru! Gru! Gru!

Huyết Phi bay ra khỏi ngực xác thượng cổ Huyền Ưng, từ xa quan sát.

Tiểu Hỏa, Hắc Hùng nhìn chằm chằm vào Dương Thạc. Chúng nó đều biết chuyện Dương Thạc tu luyện Thần Hoang Bạo Hùng Kình mới có thể biến thân Hắc Hùng, giờ cả đám chờ mong xem hắn có thành công hay không.

Dương Thạc hít sâu thầm mặc niệm:

- Bắt đầu!

Bạo hùng chân khí trong người bắt đầu vận chuyển.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thần hoang bạo hùng kình chân khí vận chuyển, Dương Thạc cảm giác trong cơ thể tràn ngập khí huyết, tăng lên ba phần.

Đây là đặc tính của Thần Hoang Bạo Hùng Kình, công pháp này dù gì cũng là cao giai, sau khi tu thành tăng phúc rất rõ ràng.

Một chu thiên.

Thân thể Dương Thạc vẫn tăng cường nhưng kết cấu sinh mệnh không thay đổi gì.

Dương Thạc nhướng mày nói:

- Không kích phát ra?

- Vận chuyển chân khí nhanh hơn!

Dương Thạc cắn răng, quyết định tăng tốc độ vận chuyện chân khí. Bởi vì độ phù hợp rất cao nên Dương Thạc tăng tốc độ vận chuyển chân khí lên gấp hai, ba lần thi thân thể hoàn toàn có thể thừa nhận được!

Tốc độ vận chuyển gấp hai, ba lần.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dương Thạc cảm giác trong óc chợt vang lên tiếng gầm rú mơ hồ.

Két két két két két!

Két két két két két!

Thân thể của Dương Thạc xảy ra biến đổi.

Cơ thể cao bảy thước chợt tăng vọt thành tám thước, chín thước, trong phút chốc lên đến một trượng. Người Hỏa La quốc nổi tiếng to lớn giờ so sánh với Dương Thạc cũng lùn hơn nửa đầu.

Không chỉ cao lên thôi, thân hình Dương Thạc biến đổi nhiều.

Cơ bắp liên tục tăng trưởng.

Giây lát sau cánh tay thô gấp đôi.

Nên biết lúc này thân hình Dương Thạc hơi gầy, sau khi dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng thì cơ bắp khá nở nang nhưng chưa vạm vỡ mấy. Giờ cánh tay biến thô gấp đôi là rất to, đại lực sĩ của Hỏa La quốc cũng không thể sánh bằng Dương Thạc hiện giờ.


Xẹt xẹt xẹt xẹt!

Huyền Ưng giáp trên người Dương Thạc bị trướng phình gấp đôi, phát ra tiếng xèo xèo.

Huyền Ưng giáp lúc trước bị đám cường giả đẳng cấp võ tôn Tôn Võ oanh sát có bị tổn hại một chút, đa phần vẫn lành lặn.

Bây giờ thân hình Dương Thạc biến to, Huyền Ưng giáp gần như phình to sắp nổ.

May mà Huyền Ưng giáp chỉ có vị trí hiểm là phần sắt thép, nơi khác do da thú đặc biệt chế thành. Da thú rất co dãn, tuy phình gấp đôi nhưng không nứt ra.

Thân hình trướng to làm Dương Thạc cảm giác cực kỳ đau nhức.

Dương Thạc kiềm không được ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng:

- Grao!

Khác với lúc trước biến thân Huyền Ưng.

Biến thân Huyền Ưng là Cửu Dương chân thân biến đổi. Mặc dù Cửu Dương chân thân bị một đấm đánhh nát bét thì Dương Thạc cơ hồ không cảm giác đau đớn.

Lần này là thân thể của mình biến đổi.

Gân cốt, máu thịt đều trướng to, loại biến đổi két cấu sinh mệnh này đau đớn đến nỗi Dương Thạc không chịu được.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

May là đau nhức không kéo dài lâu.

Tiếp theo biến thân đã chấm dứt.

Lúc này không chỉ thân hình Dương Thạc trướng to, đặc điểm lớn nhất là tóc kéo dài đến ba thước, so với thân hình một trượng to lớn thì không tính quá dài. Tóc không phải màu đen mun mà lẫn lộn màu trắng, như da lông trước ngực Hắc Hùng.

- Đây là... Hắc Hùng biến thân!

Dương Thạc nhẹ siết tay, cảm giác rõ ràng thân thể mạnh mẽ.

Hắc Hùng biến thân không như Huyền Ưng biến thân có đôi cánh, vuốt nhọn của Huyền Ưng. Lần này biến thân trừ cơ thể trướng to ra hình như không thay đổi gì đặc biệt.

Nhưng Dương Thạc cảm giác được dù chỉ hình thể biến mạnh cũng đủ kinh người rồi.

Thậm chí kinh khủng hơn Huyền Ưng biến thân có cánh, vuốt nhọn.

Bởi vì Dương Thạc cảm giác hiện tại hắn không phải võ sư trung giai, cũng không phải võ sư cao giai, thậm chí không phải đỉnh võ sư mà đạt đến đẳng cấp võ tôn sơ giai, không kém gì Cửu Dương chân thân là đẳng cấp võ tôn trung giai lúc chưa biến thân.

Khi chưa biến thân là đẳng cấp võ tôn trung giai.

Vượt qua võ sư cao giai, đỉnh, trực tiếp đi vào võ tôn sơ giai.

Hắc Hùng biến thân vọt lên ba giai.

Một lần biến thân vọt lên ba giai.

Vốn là đẳng cấp võ sư trung giai giờ, trực tiếp biến thành võ tôn sơ giai đẳng cấp, tăng vọt gấp mười lần, so với Cửu Dương chân thân biến thân Huyền Ưng cũng không kém hơn bao nhiêu.

Biến đổi như vậy khiến Dương Thạc cực kỳ kinh ngạc.

Vốn sau ki dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng thì Dương Thạc mạnh hơn đẳng cấp võ sư trung giai bình thường một tầng, khoảng đẳng cấp võ sư cao giai.

Dưới tình huống bình thường au khi biến thân Hắc Hùng nên tăng lên một giai tầng.

Ước chừng có thể đạt tới đỉnh đẳng cấp võ sư.

Đẳng cấp võ sư đỉnh và đẳng cấp võ tôn sơ giai có chênh lệch về chất. Muốn đẳng cấp võ sư đỉnh đi vào đẳng cấp võ tôn sơ giai là cực kỳ khó khăn. Biến thân Hắc Hùng cho Dương Thạc niềm vui bất ngờ, sau khi biến thân thì thân thể đột phá cực hạn đỉnh đẳng cấp võ sư, trực tiếp bước vào võ tôn sơ giai!

Thậm chí mạnh hơn đẳng cấp võ tôn sơ giai bình thường một chút.

- Hắc Hùng biến thân chủ yếu là biến hóa.

Dương Thạc hít sâu, nhìn chằm chằm hai tay, thân thể mình, thầm than.

Huyền Ưng biến thân là tăng lên một giai.

Nhưng Huyền Ưng biến thân tăng đôi cánh, hai vuốt cho Cửu Dương chân thân. Dương Thạc có thử nghiệm sau khi biến thân Huyền Ưng thì móng vuốt không thể đánh đồng với thượng cổ Huyền Ưng nhưng độ cnwgs gần với thần binh như cúc văn cương chủy.

Đôi vuốt cho công kích sắc bén đến tận cùng, phòng ngự cường đại, vào phút mấu chốt Dương Thạc có thể dùng vuốt bắt lấy binh khí của địch thủ.

Đây là điểm lợi hại của Huyền Ưng biến thân.

Hắc Hùng biến thân không mang đến đặc điểm gì, chỉ có một là... Tăng trưởng.

Vượt qua ba giai, theo võ sư trung giai đẳng cấp trực tiếp đạt tới võ tôn sơ giai. Cùng lúc đó năng lực sức mạnh phòng ngự cũng tăng vọt, có thể nói võ giả dưới đẳng cấp võ tôn gặp Dương Thạc dùng thân hình gấu to cứng rắn đỡ công kích không chút trở ngại.

Dưới đẳng cấp võ tôn không cần binh khí, chỉ cần đánh nhau bằng bắp thịt không cách nào tổn thương thân thể Dương Thạc.

Cho dù võ giả đẳng cấp võ tôn sơ giai hết sức ra tay, Dương Thạc cứng rắn đỡ không đến mức thương gân động cốt.

Dương Thạc thở hắt ra, thầm nghĩ:

- Biến thân Hắc Hùng thì thân thể của ta mới xem như an toàn.

Thân thể là gốc của Dương Thạc.

Thực lực thân thể của Dương Thạc trước kia vẫn là Nam Lâm Tự, Cửu Dương chân thân cao hơn thân thể bốn giai tầng. Có thể nói lúc đánh nhau sinh tử thì thân thể không có tác dụng lớn, bình thường để che tai mắt người thôi.

Dương Thạc không cần thân thể có lực công kích mạnh mẽ gì.


Chỉ cần lực phòng ngự đủ cao, năng lực giữ mạng đủ cường, đừng để người ta dễ giết là được.

Giờ Dương Thạc kích phát huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng, có được năng lực Hắc Hùng biến thân. Một khi biến thân, khí huyết trướng đại hơn mười lần, phòng ngự đi vào võ tôn đẳng cấp. Dưới loại tình huống này, cho dù Dương Thạc có gặp vài tên cường giả đẳng cấp võ tôn oanh sát thì thân thể không như trước cơ hồ không thể chống cự, trực tiếp đã bị oanh tàn!

Dương Thạc rất vừa lòng Hắc Hùng biến thân.

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Dường như Hắc Hùng biến thân chỉ là đệ nhất trọng, sau này có thể kích phát huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng nhiều hơn thì Hắc Hùng biến thân của ta sẽ càng mạnh.

- Trở về thân thể bình thường thôi.

Lòng máy động, Dương Thạc giải trừ Hắc Hùng biến thân.

Có kinh nghiệm Huyền Ưng biến thân, bây giờ Dương Thạc giải trừ Hắc Hùng biến thân cực kỳ đơn giản, dễ dàng.

Vừa mới giải trừ biến thân, Dương Thạc cảm giác người như mất hết sức, suýt không chống nổi, lảo đảo sắp ngã.

Dương Thạc thầm cười khổ nói:

- Loại cảm giác suy yếu này thật khó chịu.

Đây không phải vì di chứng Hắc Hùng biến thân mà bởi Dương Thạc chợt giải trừ, giai tầng rớt xuống ba bậc nên không thích ứng.

Nghèo đến giàu dễ chứ từ giàu trở về nghèo khó.

Vừa rồi chợt tăng lên ba cấp bậc, Dương Thạc thích ứng ngay trong thời gian ngắn. Bây giờ giai tầng rớt xuống ba bậc thì Dương Thạc lại khó thích ứng.

Dù gì giải trừ Huyền Ưng biến thân chỉ rớt một giai tầng, lúc trước Dương Thạc tự phế công pháp chuyển sang tu Huyền Ưng Kình chỉ là theo tôi thể sơ giai rớt một giai. Lúc đó Dương Thạc cảm giác cả người mệt mỏi, khó chịu, càng huống chi bây giờ rớt ba bậc.

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Biến thân vài lần từ từ thích ứng vậy.

- Biến thân!

- Giải trừ!

- Biến thân...

Dương Thạc liên tục thử vài lần, đã thói quen giải trừ biến thân.

Nhưng mỗi một lần biến thân là thân thể đau nhức nhối làm Dương Thạc cực kỳ khó chịu.

May là tâm tính Dương Thạc kiên định, có thể nhịn. Biến thân vài lần sau dần chết lặng với nỗi đau này.

- Giờ thì ta đã nắm giữ biến thân Huyền Ưng, Hắc Hùng.

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Qua mấy tháng nữa, đầu xuân năm sau là lần cuối võ bạt Đại Chu triều, giáo trường diễn võ. Võ bạt Đại Chu triều có ba vòng trong hai năm, ta đã thông qua hai tràng, hơn nữa liên tục đoạt giải nhất, trận thứ ba là giáo trường diễn võ, ta quyết đứng đầu!

Trong đầu Dương Thạc hiện ra khuôn mặt kiêu ngạo của Tô Thanh Như.

- Xem thường ta?

Dương Thạc thầm nghĩ:

- Chờ ta đoạt giải nhất giáo trường diễn võ, để xem nàng còn dám khinh thường ta không?

Nam nhi biết sĩ rồi tiến tới!

Không phải nói Dương Thạc để ý cách nhìn của Tô Thanh Như.

Bởi vì đường võ đạo vô cùng dài lâu, quá trình rất buồn tẻ, nếu cứ bình thường tu luyện, dù tâm tình Dương Thạc có kiên định tới đâu cũng không kiên trì nổi, sẽ bỏ dở nửa chừng.

Dương Thạc phải tìm mục tiêu cho mình.

Từng giây phút kích thích bản thân, để mình không dám lơi lỏng chút nào, luôn tiến tới đường võ đạo.

Đaotj giải nhất võ bạt Đại Chu triều, tát vào mặt Tô Thanh Như là mục tiêu hàng đầu Dương Thạc đặt ra cho mình. Còn về Thiên Âm Môn, khiến Thiên Âm Môn ngoan ngoãn đưa Tiểu Địch ra, tiêu diệt mạch Kim Phật Tự mật tông, các mục tiêu này đều quá mức hư vô mờ mịt, không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được.

Dương Thạc nheo mắt thầm nghĩ:

- Lần chọn lựa võ đạo này dù là lục ca chưa chắc thực lực mạnh bằng ta, ta quyết bắt lấy giải nhất võ bạt!

Hơn một năm trước Dương Thạc không có thực lực đoạt giải nhất trong thịnh idener cao nhất võ đạo Đại Chu triều này.

Bây giờ không tính đến Cửu Dương chân thân, chỉ cần thân thể của Dương Thạc cũng có tu vi đẳng cấp võ sư trung giai.

Lục ca Dương Thành lúc sơ bạt đi vào đẳng cấp võ sư sơ giai, bây giờ phognr chừng chỉ là đẳng cấp võ sư trung giai, tám lạng nửa cân với thân thể Dương Thạc.

Một khi Dương Thạc biến thân Hắc Hùng thì dù là lục ca Dương Thành tuyệt đối không là địch thủ của hắn.

Dương Thạc cực kỳ hào khí thầm nghĩ:

- Lại tu luyện bốn, năm tháng nữa, đầu xuân nắm sau tại giáo trường diễn võ, chắc chắn sẽ giương oai toàn bộ Đại Chu triều!

- Ừm! Ta đã tu luyện Thần Hoang Bạo Hùng Kình xong rồi, quay về Tàng Thư Các trong gia tộc trả công pháp cho Cổ lão thôi.

Dương Thạc vung tay cắt qua không gian Thập phương cà sa, xuất hiện trong tiểu viện của mình.

Bây giờ còn một canh giờ nữa là đúng giữa trưa.

Chắc trong Tàng Thư Các của gia tộc có nhiều đệ tử đang tìm kiếm công pháp võ kỹ tu luyện.

Lúc đầu tư chất, ngộ tính của Dương Thạc rất kém, tu vi thấp, trong đám huynh đệ tỷ muội hơi tự ti, không ngước mắt lên nổi. Bình thường Dương Thạc thấy thứ huynh, thứ tỷ nếu tránh được liền tránh, trong Tàng Thư Các có nhiều người, hắn không muốn đi.

Bây giờ thực lực của Dương Thạc cường đại, tự ti bị thay bằng tự tin.

Không e ngại gặp phải ai, dù là đối mặt Trình phu nhân thì Dương Thạc dám đi tới. Chỉ bằng vào năng lực, quyền thế hiện tại của Trình phu nhân không thể làm gì Dương Thạc được.

- Đi!

Két một tiếng, Dương Thạc đẩy ra cửa tiểu viện, bước nhanh hướng Tàng Thư Các trong gia tộc.

Dương Thạc mới bước ra tiểu viện thì một tiểu tư gần đó kinh ngạc nhìn hắn, mắt xoe tròn, nhấc chân chạy vội hướng Ninh Lan Uyển của Trình phu nhân.

Ninh Lan Uyển, trong nhà chính trừ Trình phu nhân ra còn có mấy nam nhân trung niên đứng.

Một lão nhân cao gầy bề ngoài khoảng hơn sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, đôi mắt sáng có thần, mặc đồ hạ nhân nhưng chất liệu vải rất tốt biểu hiện thân phận không phải hạ nhân Trấn Quốc Công phủ bình thường, chắc là quản gia.

Một nam nhân trung niên bốn mươi tuổi mặc y giáp hộ vệ, khuôn mặt như đao tước.

Còn có một trung niên mỹ phụ, xem quần áo thì thân phận không thấp.

Trình phu nhân nhìn ba người, chậm rãi nói:

- Đàm quản gia, Hồng tiên sinh, Tiểu Nguyệt, ba vị là ta mang theo từ Trình gia tới, ba mươi năm trước chính là luyện khí cao giai, hiện tại chắc đã là đẳng cấp võ tôn rồi? Mấy năm nay các ngươi ở trong Trấn Quốc Công phủ che giấu thực lực, làm khó các ngươi.

Lão nhân cao gầy, Đàm quản gia trầm giọng nói:

- Phu nhân, đây là điều lão nô nên làm.

- Là phu nhân cho chúng ta đan dược, công pháp, chúng ta mới có thành tựu như hiện nay. Nửa năm trước Tiểu Nguyệt cô nương cũng đi vào võ tôn sơ giai, hiện nay Tiểu Hồng, Tiểu Nguyệt là võ tôn sơ giai, lão nô là võ tôn trung giai, coi như có chút bản lĩnh. Phu nhân nếu có gì sai bảo cứ nói, chúng ta không chối từ!