Vô Tận Thần Công

Chương 130: Dịch Cân, Phạt Tủy, Thông Khiếu

- Đại Chuyển Sinh Thuật sao? A di đà Phật. Không thể tưởng được Già La Minh lại biết Đại Chuyển Sinh Thuật của Mật Tông Kim Phật Tự. Trong Kim Phật Tự tại Ni La Quốc, từ trước tới nay Mật Tông và Hiển Tông như nước với lửa. Già La Minh vừa tu thuật Đại Du Già của phái Hiển Tông lại tu Đại Chuyển Sinh Thuật của Mật Tông, chắc là đã phạm vào kiêng kị, cho nên mới bị đày đến Đại Chu...

Trong một căn phòng nhỏ tại Nam Lâm Trai, Dương Thạc đang khoanh chân ngồi ngay ngắn, hai mắt khép hờ.

Giờ phút này, đại sư Dũng Tín cũng đang ở ngay trước mặt Dương Thạc.

Khí huyết của Già La Minh không ngừng xao động ở trong cơ thể Dương Thạc. Dương Thạc nhất định phải toàn tâm áp chế, không dám phân tâm chút nào. Cho nên, sau khi về tới Nam Lâm Trai, Dương Thạc lập tức ngồi ở trong phòng, không nhúc nhích.

Đại Lâm Nhi thì đi tìm đại sư Dũng Tín.

Vừa vào trong phòng, nhìn thấy trạng thái này của Dương Thạc, thần sắc đại sư Dũng Tín lập tức trở nên nghiêm trọng. Hiển nhiên hắn cũng không ngờ Già La Minh kia vừa tu thuật Đại Du Già, lại vừa tu Đại Chuyển Sinh Thuật!

- Đại sư, ta cũng hiểu một chút về tên Già La Minh này đấy!

- Quả thật hắn đến Đại Chu là do đã phạm vào kiêng kị, bị đày đi. Tuy thiên tư của Già La Minh không tệ, nhưng cũng không phải là cao nhất ở trong Kim Phật Tự. Bởi vậy cho nên Già La Minh mới mạo hiểm tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật, muốn cùng tu hai bộ thần công bí pháp để đền bù cho tư chất của mình chưa đủ.

- Nhưng không ngờ hắn lại bị người khác phát hiện. Cho nên chỉ có thể rời khỏi Kim Phật Tự, tiến vào Đại Chu...

Đại Lâm Nhi kể sơ lược về lai lịch Già La Minh.

Già La Minh chưa tới hai mươi tuổi đã tu luyện tới Luyện Khí cao kỳ, như vậy là có thiên tư trác tuyệt rồi.

Nhưng dù sao thì Kim Phật Tự cũng là thánh địa võ đạo. Tuy thiên phú của hắn cao nhưng cũng không tính là gì ở trong Kim Phật Tự.

Nếu như tu luyện từng bước thì Già La Minh hầu như khó có thể trở thành người trẻ tuổi đứng đầu. Cho nên Già La Minh đã tìm cách, âm thầm tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật của Mật Tông. Nhưng tiếc rằng trong Kim Phật Tự, Mật Tông và Hiển Tông khắc nhau như nước với lửa. Hắn tu luyện hai đại thần công cùng một lúc. Sau khi bị người khác phát hiện, đã bị đuổi ra khỏi Kim Phật Tự, đày đến Đại Chu.

- Hả? Đúng là bị đuổi đi sao? Như thế cũng tốt. Nếu như hắn là đệ tử hạch tâm của Kim Phật Tự thì... Sau khi Dương Thạc giết chết hắn, nói không chừng có thể dẫn tới việc Kim Phật Tự dùng toàn lực để trả thù. Lúc này Già La Minh đã không phải là đệ tử hạch tâm. Cho dù Kim Phật Tự muốn trả thù thì mức độ trả thù cũng nhỏ yếu hơn rất nhiều...

Đại sư Dũng Tín nói.

- Về phần khí huyết của Già La Minh thì cũng không phải là không thể luyện hóa đấy!

Đại sư Dũng Tín lại nói.

- Nam Lâm Tự ta truyền thừa từ Đại Lâm Tự. Đại Lâm Tự truyền thừa từ Kim Phật Tự. Trên thực tế, Đại Lâm Tự chỉ được truyền thừa ba bộ công pháp cấp thấp từ Kim Phật Tự mà thôi. Đó chính là Dịch Cân, Phạt Tủy, Thông Khiếu.


- Dịch Cân là pháp môn cấp độ Tôi Thể tu luyện. Có thể làm thân thể, gân cốt cường tráng, có thể loại bỏ tạp chất trong kinh mạch!

- Phạt Tủy là pháp môn cấp độ Luyện Khí. Có thể loại bỏ tạp chất bên trong khí huyết của võ giả!

- Thông Khiếu là pháp môn cấp độ Võ Sư. Dùng để đả thông khiếu huyệt, làm mất đi tạp chất bên trong khiếu huyệt. Nhưng ba phần công pháp này cùng làm cũng chỉ làm cho người tu luyện tới cấp độ Võ Sư, muốn bước vào cấp độ Võ Tôn là khó như lên trời. Cho nên ba bộ công pháp này chỉ là công pháp trụ cột cấp thấp mà thôi!

Trên thực tế, những pháp môn như Dịch Cân, Phạt Tủy đều không phải là pháp môn cao thâm. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Sau khi võ giả bình thường đột phá đến Luyện Khí sơ kỳ, có thể ăn đan thông khí để loại bỏ tạp chất trong kinh mạch, tác dụng cũng giống như Dịch Cân. Cho dù không dùng đan thông khí thì sau khi tiềm tu một, hai tháng cũng có thể loại bỏ tạp chất trong kinh mạch.

Khi đi vào cấp độ Võ Sư cũng có thể loại bỏ tạp chất trong khí huyết. Tới lúc đó, có thể điều khiển khí huyết, dễ dàng che dấu khí tức khí huyết của mình. Giống như Dương Thành, lục ca của Dương Thạc có thể giấu khí tức khí huyết, khiến một đám võ giả Đại Chu cũng không ngờ.

Về phần thông khiếu thì cường giả Võ Tôn cũng có thể làm được.

Ba bộ công pháp Dịch Cân, Phạt Tủy, Thông Khiếu của Đại Lâm Tự kia cũng chỉ có tác dụng phụ trợ, khiến cho võ giả không cần bước vào cấp độ Luyện Khí cũng có thể từ từ loại bỏ tạp chất trong kinh mạch. Cũng không cần bước vào cấp độ Võ Sư cũng có thể từ từ loại bỏ tạp chất trong khí huyết.

Nhưng trên thực tế, mấy bộ công pháp này cũng không có hiệu dụng khác, chỉ có thể coi là công pháp cấp thấp mà thôi!

Về sau, tổ sư của Đại LâmTự các thời kỳ đã sáng chế ra thêm nhiều công pháp cao thâm. Ba bộ công pháp này cũng dần dần bị quên lãng...

- Tuy ba bộ công pháp này cấp thấp, nhưng lại có hiệu quả khi đối phó với Đại Chuyển Sinh Thuật!

- Ví dụ như công pháp Phạt Tủy kia có thể loại bỏ tạp chất bên trong khí huyết toàn thân. Khí huyết của Già La Minh tiến vào trong cơ thể Dương Thạc sẽ bị công pháp Phạt Tủy tẩy trừ. Cuối cùng, ý niệm của Già La Minh để lại trong đám khí huyết đó sẽ bị loại bỏ hoàn toàn, chỉ còn lại khí huyết thuần túy. Tới lúc đó, Dương Thạc có thể dễ dàng luyện hóa đám khí huyết này!

Đại sư Dũng Tín mỉm cười nói.

Khí huyết của Già La Minh trong cơ thể Dương Thạc không phù hợp với thân thể Dương Thạc. Bởi vì ý niệm của của Già La Minh vẫn còn sót lại, cho nên cũng không dễ dàng luyện hóa.

Nhưng công pháp Phạt Tủy có thể làm cho đám khí huyết kia trở nên tinh thuần vô cùng, dễ dàng luyện hóa. Hơn nữa có thể xóa đi ý niệm còn sót lại của Già La Minh.

Tới lúc đó, đám khí huyết này sẽ trở thành vật trong bàn tay Dương Thạc!

- Năm đó, tông sư Nho Môn tại triều Đại Yến, Vương Chấn bị Đại Chuyển Sinh Thuật ám toán, cũng phải đến Đại Lâm Tự cầu hai bộ công pháp là Phạt Tủy và Thông Khiếu, nhưng lại bị phương trượng của Đại Lâm Tự từ chối. Về sau Đại Yến tiêu diệt Đại Lâm Tự, chưa hẳn là không phải do Vương Chấn châm ngòi... Một ẩm một mổ, đều là định số. A di đà Phật...

Đại sư Dũng Tín thấp giọng thở dài.


- Cũng may là khi Đại Lâm tự bị diệt, ba bộ công pháp Dịch Cân, Phạt Tủy, Thông Khiếu đều được đưa tới Nam Lâm Tự, không bị mất đi. Hiện nay bần tăng đang có trong tay ba bộ công pháp này, có thể cho Dương Thạc tu luyện, áp đảo khí huyết của Già La Minh!

Đại sư Dũng Tín nói.

- Vậy bây giờ đại sư mau lấy ra, cho Dương Thạc tu luyện công pháp Phạt Tủy đi!

Đại Lâm Nhi hơi vội vàng nói.

- Không vội!

Đại sư Dũng Tín mỉm cười.

- Muốn tu ba bộ công pháp này, cần phải dùng nước thuốc phụ trợ. Tuy ở bên trong Nam Lâm Trai chúng ta không có nhiều thiên tài địa bảo lắm, nhưng cũng có rất nhiều loại dược liệu. Bây giờ bần tăng sẽ chế ra dịch Phạt Tủy để phụ trợ Dương Thạc tu luyện!

Đại sư Dũng Tín nói.

Tại kinh thành Đại Chu, trong nha môn bộ binh.

Binh bộ thượng thư Mã đại nhân đang ngồi ngay ngắn ở trước bàn nhỏ, trong tay nắm lấy một cái bút lông, đang ghi một phần tấu chương.

- Vũ Cử Đại Chu đã chấm dứt. Ta cũng nên viết một phần tấu chương để báo cáo kết quả Vũ Cử cho thánh thượng. Dựa theo quy củ, thánh thượng muốn đích thân tiếp kiến ba người mạnh nhất Vũ Cử Đại Chu đấy. Tiếc rằng người đứng thứ hai, Già La Minh đã bị Dương Thạc chém giết. Cho nên ta phải thêm một người vào...

Mã đại nhân vừa nghĩ vừa cầm bút viết tên ba người lên trên tấu chương.

Bịch! Bịch! Bịch!

Mã đại nhân đang viết thì chợt nghe thấy tiếng bước chân truyền đến.

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy An võ hầu Trình Ngọc đang ngẩng đầu bước vào nha môn bộ binh.

- An võ hầu gia sao?

Nhìn thấy Trình Ngọc đi tới, Mã đại nhân vội vàng đứng dậy.

Trình Ngọc "Ừ" một tiếng rồi bước tới trước bàn lớn của Mã đại nhân. Hắn cầm tấu chương lên, nhìn thoáng qua. Sau đó sắc mặt nhanh chóng trở nên âm trầm.

- Tuy tên Dương Thạc này là người đứng đầu Vũ Cử Đại Chu nhưng chẳng qua cũng chỉ là con vợ kế của phủ Trấn Quốc Công. Hắn không biết giáo hóa, không biết lễ nghi. Nếu để cho hắn gặp thánh thượng sẽ rất xấu mặt. Không chừng hắn chọc giận thánh thượng thì ba vị chủ khảo chúng ta cũng sẽ bị liên quan. Ta thấy tên Dương Thạc này không cần gặp mặt thánh thượng đấy!

Sau khi lạnh lùng nói, tay Trình Ngọc vung lên, cầm lấy bút lông ở trên bàn, hung hăng gạch lên tên Dương Thạc ở trên tấu chương.

- Dừng tay!

- Hay cho một Trình Ngọc. Vũ Cử là để tuyển chọn nhân tài Đại Chu ta. Đại Chu là của Càn gia ta đấy, không phải là Trình gia ngươi. Ngươi thật to gan, còn muốn cản trở sao!

Một tiếng nói uy nghiêm của người còn trẻ tuổi vang lên từ sau lưng Trình Ngọc.

Tác giả: Linh Ẩn Hồ