Vô Tận Đan Điền

Chương 787: Kim Ti Huyễn Tâm Cổ

Nghĩ đến điểm này Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh nhìn nhau, trong mắt hai người mang theo chán ghét.

- Tông chủ, không cần, chúng ta cũng nhất định sẽ tận tâm tận lực vì tông môn.

Trong nội tâm lại phán tử hình Nghê Hư, Nhiếp Vân hừ một tiếng, ôm quyền nói với Vân Huyên.

- Tông chủ an bài nhiệm vụ, chúng ta nhất định cố gắng hoàn thành, căn bản không cần loại vật này!

Diệp Kiếm Tinh cũng không ngốc, biết rõ một khi bị đối phương hạ độc thành công, tư duy sẽ bị khống chế, lập tức lên tiếng.

- Nhất nh hoàn thành, tận tâm tận lực? Ha ha, nếu các ngươi không có nhị tâm với tông chủ, như vậy càng phải ăn thứ này vào, như vậy mới có thể thể hiện trung tâm với tông chủ, chỉ cần không phản bội nhất định không có chuyện gì.

Ngón tay vuốt nhẹ hai con giáp trùng, Nghê Hư trưởng lão cười lạnh sau đó têến lên trước mặt hai người.

- Tông chủ...

Thấy Nghê Hư trưởng lão có xúc động cưỡng ép nhét hai con giáp trùng vào trong miệng bọn họ, Diệp Kiếm Tinh quay đầu nhìn về phía Vân Huyên.

- Kiếm Thần Tông chúng ta là danh môn chính phái, chú ý tín nghĩa, lời hứa đáng giá nghìn vàng, nếu như sử dụng thư snayf bức bách đệ tử thì khác gì tà ma ngoại đạo chứ?

- Đúng vậy, tông chủ, chúng ta có thể dùng tổ sư thề, nhất định không tiết lộ chuyện này ra ngoài, sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ!

Nhiếp Vân cũng vội vàng nói.

- Kim Ti Huyễn Tâm Cổ đúng là thứ nhân sĩ chính phái nên dùng, nhưng mà...

Nghe được Diệp Kiếm Tinh và Nhiếp Vân nói thế, Vân Huyên nhíu mày do dự một hồi, lúc này nàng chắp tay sau lưng và nói:

- Lần này bảo các ngươi làm việc quan hệ trọng đại, không thể tiết lộ chút tin tức nào, Nghê Hư, cho bọn họ ăn sâu độc đi.

- Cái gì?

Nghe được Vân Huyên nói nửa câu đầu hai người Nhiếp, Diệp cho rằng như vậy sẽ thôi, sau khi nghe được nửa câu sau liền sững sờ.

Không riêng bọn họ không tin được, ngay cả Nghê Hư cũng có cảm giác khó tin nhìn tông chủ, sau đó vẻ mặt ngạc nhiên biến mất thay thế bằng nụ cười âm tàn.

- Tông chủ anh minh!

Cười lạnh một tiếng, bàn tay Nghê Hư trưởng lão vươn tới sau đó phong tỏa không gian, hắn dùng lực lực lượng kéo hai người Diệp Kiếm Tinh, Nhiếp Vân tới gần.

- Phân Hình Hóa Ảnh Kiếm Thuật!

Cảm nhận được lực lượng xé rách không gian, Diệp Kiếm Tinh hô to, bàn tay vẽ về phía trước, đầu ngón tay bắn ra một đạo kiếm quang.

Dùng chỉ làm kiếm!

- Hừ!

Diệp Kiếm Tinh vừa động thủ, thậm chí Nghê Hư trưởng lão không kịp ra tay, chợt nghe Vân Huyên quát lạnh một tiếng, ngón tay thon dài điểm về phía trước nhưng không có quá nhiều động tác, tất cả công kích của Diệp Kiếm Tinh bị đánh vỡ vụn, ngay sau đó thân ảnh bay về phía trước.

Hô!

Lúc này hắn bị giam cầm trong không trung.

Trong Kiếm Thần Tông, nàng có được chưởng giáo ấn cho nên thực lực gia tăng đâu chỉ gấp mười lần, lúc trước Nhiếp Vân ngăn cản không được chớ nói chi là Diệp Kiếm Tinh hiện tại.

- Ngươi thì sao?

Giam cầm Diệp Kiếm Tinh, Vân Huyên nhìn về phía Nhiếp Vân, trong đôi mắt đen nhánh mang theo lạnh lùng.

- Ta nguyện ý nuốt!

Nhìn thấy tình hình trước mặt, nội tâm Nhiếp Vân thở dài, hắn cũng không có ý định chống cự.

- Hắc hắc!

Thấy tông chủ động thủ chế nưự cả hai người, Nghê Hư trưởng lão cười lạnh đi tới trước mặt Diệp Kiếm Tinh, bàn tay tại ấn một cái, ngay sau đó một con giáp trùng bay tới trước mặt Nhiếp Vân.

- Đến đây đi!

Nhiếp Vân gật gật đầu, biểu hiện hắn thuận theo, trong người vận chuyển thiên phú phòng ngự bảo hộ linh hồn và nội tạng, vừa mới chuẩn bị xong đã cảm thấy yết hầu ngòn ngọt có thứ gì đó chui vào trong.

- Ân?

Thứ này tiến vào yết hầu liền bêến mất, hắn không cảm thấy nó ở đâu nữa.

Cảm thấy không biết sâu độc ở đâu, nội tâm Nhiếp Vân vô cùng ngạc nhiên.

Chẳng lẽ thứ này tiến vào trong cơ thể? Không thể nào, thiên phú phòng ngự sư có thể phòng ngự tốt nội tạng trong cơ thể, hơn nữa linh hồn của hắn đạt tới Linh cấp đỉnh phong, mặc dù sâu độc lợi hại, cũng không thể trong nháy mắt biến mất thoát khỏi tìm kiếm, cũng thoát khỏi cảm ứng.

Chẳng lẽ cổ thuật của Cổ Yêu tộc thực đáng sợ như vậy?

Vốn Nhiếp Vân không chống cự là vì có chút tự tin ngăn cản sâu độc, dù sao hắn tập trung rất nhiều thiên phú trong người, thật sự không được có thể sử dụng hỏa diễm thiêu đốt toàn thân một hồi, hắn cũng không tin sâu độc có thể chịu được hỏa diễm nhưng khi phát hiện sâu độc biến mất thì tự tin bị đánh nát.

Ngươi không tìm thấy sâu độc thì có thể làm gì được chứ?

Mặc dù không phát hiện sâu độc nhưng sâu độc có thể biết được tư duy của mình, Nhiếp Vân vẫn có được tự tin cường đại, lúc trước Hoắc Dĩnh Linh Lung Thiên Tâm bị chính mình thôn phệ, tương đương với linh hồn song tu, nó còn không thể chính thức nhìn thấy bí mật của mình chớ nói chi là con sâu độc nho nhỏ.

Chỉ cần có pháp quyết vô danh, Nhiếp Vân tự tin căn bản không có khả năng có người nào nhìn thấu tư duy của mình.

Lại nói Kim Cương Lưu Ly Thể đạt tới đệ ngũ trọng Lôi Đình Kim Thân, nhất niệm sinh lôi, lôi đình có thể bài trừ vạn tà, sâu độc muốn nghe lén tư duy của hắn cũng không dễ dàng.

Nghĩ đến những chuyện này, nội tâm Nhiếp Vân an tâm một chút, đồng thời hắn càng thống hận Nghê Hư trưởng lão, tâm tư muốn giết đối phương quá nặng.

Vì nịnh nọt tông chủ mà dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy, loại người này không xứng trở thành trưởng lão tám đại tông môn.

Thống hận Nghê Hư là vì Vân Huyên hiểu càng sâu về sâu độc, nữ nhân này thật sự vì mục đích không từ thủ đoạn nào, chuyện gì đều làm được!

- Ân, sâu độc đã hạ xong, ngươi có thể đi.

Thấy Nghê Hư hạ tốt sâu độc, Vân Huyên khoát khoát tay.

- Vâng!

Nghê Hư trưởng lão thoả mãn gật gật đầu, không nhiều nói, hắn quay người biến mất khỏi Kiếm Thần điện.

- Tốt, chúng ta cũng đi thôi!

Thấy Nghê Hư trưởng lão rời khỏi Kiếm Thần điện, trong điện chỉ còn lại có ba người, Vân Huyên vươn tay vận dụng chưởng giáo ấn, đột nhiên trước mặt xuất hiện truyền tống trận, thân thể mềm mại đi vào bên trong.

- Vâng!

Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh cũng tiến vào truyền tống trận, hào quang lóe lên, ba người biến mất không thấy gì nữa.

Lại mở mắt lần nữa, Nhiếp Vân nhìn thấy đang ở trong phòng tối không lớn.

Phòng tối chỉ có sáu, bảy bình phương, ba người đứng bên trong có phần chen chúc, thiên nhãn xuyên thấu qua vách tường dò xét bên ngoài lập tức cảm thấy căng thẳng.

Bên ngoài phòng tối chính là hư không loạn lưu!

Vân Huyên đưa hai người bọn họ vào hư không loạn lưu.&