Vô Tận Đan Điền

Chương 3626: Nhiếp Vân phát uy

Nếu như không phải bất đắc dĩ, ai có thể hiến tế linh hồn của mình cho Thiên Đạo, trở thành người hầu trung thực của đối phương!

- Ha ha!

Lười nói chuyện với đối phương, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, ngón tay nhấn tới.

- Ngươi muốn chết!

Không nghĩ tới thiếu niên dám ra tay với mình, khuôn mặt của Đế Huyền trầm xuống, tiến lên đón.

Ầm!

Bàn tay cùng ngón tay đụng nhau.

Phốc!

Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt của Đế Huyền trắng nhợt, thẳng tắp bay rớt ra ngoài, một chiêu trọng thương!

- Làm sao có thể? Ngươi làm sao sẽ mạnh như vậy?

Đế Huyền cấp tốc thở dốc, cơ hồ không thể tin được.

Trước mấy ngày cùng hắn giao thủ, còn có thể tuỳ tiện đả thương, lúc này mới bao lâu thời gian, lại trở nên mạnh như vậy?

Thấy dáng vẻ của nàng tức hổn hển, Nhiếp Vân lắc đầu.

Mặc dù không có thôn phệ sạch sẽ bản nguyên, nhưng thực lực của hắn có tiến bộ nhảy vọt, ngắn ngủi mấy tức, lực lượng liền tăng hơn mười châu!

Nói cách khác thực lực của hắn bây giờ, đã đạt đến 35 châu!

Hơn nữa sau khi dung hợp bản nguyên, chủ đan điền trở nên càng thêm cường đại, mặc dù so với Thần giới bản nguyên còn hơi yếu, lại đã gia tăng mấy lần.

Dùng người để ví von mà nói, chủ đan điền lúc trước như hài nhi ba bốn tuổi, sau khi thôn phệ bản nguyên, đã đến mười bốn, mười lăm tuổi, dù cách trưởng thành còn có một đoạn chênh lệch, cũng đã có thành tựu, coi như Thiên Đạo thôn phệ một phần bổn nguyên khác muốn giết hắn, chỉ sợ cũng làm không được!

Dù sao, coi như Thiên Đạo cắn nuốt bản nguyên nhiều hơn hắn, cũng không hoàn chỉnh.

Mọi người tám lạng nửa cân, ai cũng không sợ ai!

Ngược lại bản nguyên của hắn mới đản sinh, có được bộ phận hoàn chỉnh, thật muốn liều chết tương bác, cuối cùng ai chết còn chưa biết được.

Chính vì vậy, hắn mới đi ra.

- Trốn!

Thấy ánh mắt của thiếu niên bình tĩnh, Đế Huyền biết thực lực người trước mắt này, đã không phải là nàng có thể chống lại, ánh mắt lóe lên, quay người đào tẩu.

Nhiếp Vân không giống Đạm Đài Lăng Nguyệt, có tình cảm với nàng, sẽ thủ hạ lưu tình! Đợi ở chỗ này chỉ có một con đường chết, nàng không muốn chết!

- Muốn đi? Ngươi cảm thấy còn có thể đi được sao?

Con mắt phát lạnh, Nhiếp Vân lăng không bắt tới.

Hô!

Thân thể của Đế Huyền trong nháy mắt bị giam cầm ở trên không trung.

Thời điểm tu vi của Nhiếp Vân không có gia tăng, nàng nhiều nhất chỉ có thể kích thương, không thể giết, giờ phút này thực lực bạo tăng, thì sao có thể là đối thủ!

- Tâm Ma Đại Đế, đến lượt ngươi vì Thiên Đạo cống hiến rồi, đi thôi!

Cảm nhận được thân thể cứng ngắc, sẽ lập tức bị chém giết, Đế Huyền nhíu mày, trong mắt hiện lên lãnh ý, dữ tợn rống lên một tiếng, bàn tay bỗng nhiên vỗ ra.

Phần phật!

Tâm Ma Đại Đế theo sát ở sau lưng nàng, một mực xem như người hầu bị ném ra.

- Đế Huyền, ngươi thật độc...

Tức giận gào thét, Tâm Ma Đại Đế ngay cả phản ứng cũng không phản ứng kịp, thân thể liền bành trướng, ầm vang nổ tung.

Một Đại Đế đỉnh phong, lực lượng bạo tạc nên mạnh bao nhiêu?

Nếu như ở Thần giới mà nói, chỉ sợ phạm vi mấy châu sẽ nổ thành đất khô cằn, vô số sinh linh chết tại chỗ.

- Hừ!

Nhiếp Vân hiển nhiên cũng không nghĩ đến Đế Huyền tàn nhẫn như vậy, vì đào mệnh ngay cả thủ hạ cũng không cần, nhíu mày, bỗng nhiên trảo một cái.

Hô!

Tâm Ma Đại Đế nổ tung sinh ra sóng xung kích liền bị hắn giam cầm ở trong một viên cầu, không cách nào lan tràn.

Phần phật!

Cầm cố lại lực lượng tự bạo của đối phương, Nhiếp Vân phất tay, tự bạo sinh ra lực lượng liền bị nuốt vào thế giới nạp vật, biến thành chất dinh dưỡng.

- Ân? Để cho nàng chạy trốn?

Xử lý xong những thứ này, lần nữa nhìn lại, Nhiếp Vân phát hiện Đế Huyền đã trốn.

Vô ảnh vô tung, rốt cuộc tìm không thấy.

- Cứu người trước đi!

Biết bây giờ không phải là thời điểm truy kích, thân thể của Nhiếp Vân nhoáng một cái, sau một khắc xuất hiện ở Thần giới.

Lúc này, đại bộ phận Thần giới đã biến thành phế tích.

Mấy ngàn con Đế thú đồng thời chấp hành kế hoạch diệt thế, dù thời gian chỉ qua mấy hơi thở, Thần giới Cửu Châu cũng đã hỏng mất không sai biệt lắm!

- Đều chết cho ta!

Thấy cảnh này, khóe mắt Nhiếp Vân nhảy lên, đi tới trước mặt Đế thú, một chưởng bổ xuống.

Chiêu này mang theo phẫn nộ của hắn, Thần giới phảng phất như đều bị giam cầm ở dưới một chưởng này, không cách nào phản kháng.

Rầm rầm rầm!

Mấy trăm Đế thú trong nháy mắt nổ tung lên, biến thành thịt nát đầy trời.

Một chưởng chém giết mấy trăm Đế thú, tương đương với chém giết mấy trăm vị Đại Đế!

Lúc này thực lực của Nhiếp Vân, đã vượt qua phạm trù Đại Đế có thể hiểu.

Ầm ầm!

Nhìn thấy thiếu niên ở trước mắt hung mãnh như vậy, rất nhiều Đế thú bị dọa đến không khỏi lui lại, hơn ngàn con đồng thời xuất thủ.

Một trận oanh minh kịch liệt, hơn ngàn con Đế thú đồng thời xuất thủ, lực lượng lại thông qua phương pháp đặc thù của Thiên Đạo hỗn hợp lại, toàn bộ Thần giới xuất hiện một cái khe to lớn, một đạo khí tức hủy diệt thế gian đập vào mặt.

Một con Đế thú không đáng để lo, hai con cũng không tính là gì, nhưng lên trăm con, hơn ngàn con, đồng thời phát ra công kích, đích thực cực kỳ đáng sợ!

Xem như Nhiếp Vân, cũng cảm thấy cố hết sức.

Dù sao, lần này hắn tương đương với đối mặt hơn ngàn vị Đại Đế!

- Thánh Sơn, ra!

Biết chỉ bằng vào lực lượng chỉ sợ ngăn cản không nổi, Nhiếp Vân không chút do dự, mi tâm lóe lên, Thánh Sơn to lớn bỗng nhiên bay ra, thẳng tắp nghênh đón trên ngàn con Đế thú công kích.

Ầm!

Mặt đất nứt ra, hải dương sôi trào, núi cao khuynh đảo.

Thánh Sơn kịch liệt chấn động, chặn hơn ngàn con Đế thú liên hợp công kích, ngay sau đó ở dưới sự khống chế của Nhiếp Vân, tiếp tục rơi xuống hơn ngàn con Đế thú.

- Ngao ô!

Tựa như kèn lệnh trong chiến trường vang lên, lại có mấy ngàn con Đế thú đồng thời xuất thủ, lực lượng giống như trường hà, va chạm tới Thánh Sơn.

Bành!

Thánh Sơn chấn động kịch liệt, rốt cuộc không chống lại được, bay ngược mà về.

Nhiếp Vân nhướng mày, hai tay bỗng nhiên cầm ra.

Thánh Sơn bay ngược lập tức ngừng ở trên không trung, không ngừng run rẩy.

Mấy ngàn con Đế thú liên hợp công kích quá cường đại, coi như Nhiếp Vân hiện tại, cũng không chống lại được.

- Ngao ô!

Đánh lui Thánh Sơn, làm cho Nhiếp Vân lui lại, lại một thanh âm kèn lệnh vang lên, giữa thiên địa lần nữa kéo ra một màn che, rất nhiều Đế thú lui lại, tựa như binh lính huấn luyện nghiêm chỉnh.

Lui vào tấm màn đen biến mất không thấy gì nữa, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện qua.