Vô Tận Đan Điền

Chương 3402: Đối chiến Phần Thiên thú (hạ) (2)

Hống!

Nổi giận gầm một tiếng, Hỏa Long muốn đào tẩu, bất quá tốc độ của nó không sánh được phi kiếm, hơn nữa bị giới vực ảnh hưởng, rất nhiều trường kiếm như trước không sai biệt chém ở cùng một nơi.

Xì!

Móng vuốt to lớn của Hỏa Long ở dưới công kích liên tục, rớt xuống, tiên huyết phun mạnh.

- Thu!

Nhiếp Vân trảo một cái, thu cái móng vuốt này cùng dòng máu dâng trào vào thế giới nạp vật.

- Đáng ghét.

Móng vuốt bị chém xuống, Hỏa Long rít gào.

Thân thể mạnh mẽ, khôi phục lại cũng chậm, tuy một cái móng vuốt không thương hại tính mạng, nhưng đối với nó mà nói tổn thương lại cực kỳ to lớn, không có mấy trăm năm, ngàn năm tu luyện, là không thể khôi phục.

- Các ngươi muốn giết ta, đương nhiên phải làm tốt chuẩn bị bị giết.

Đối với nó rít gào, Nhiếp Vân không để ý chút nào, nhẹ nhàng nở nụ cười, trường kiếm lần thứ hai bay tới.

Vừa nãy chém móng vuốt của đối phương, hắn chỉ là thử một chút có được hay không, hiện tại thấy hiệu quả cũng không tệ lắm, liền không bảo lưu, trường kiếm trực chỉ đầu lâu của đối phương.

Mặc kệ thân thể ngươi mạnh như thế nào, chém đầu lâu xuống, liền chắc chắn phải chết!

Ngược lại đối phương muốn giết hắn, chém giết đối phương, không có một chút áp lực trong lòng nào.

- Trốn!

Nhìn thấy trường kiếm của hắn lần thứ hai tấn công tới, Hỏa Long sợ đến biến sắc, xoay người bỏ chạy.

Tuy cùng thiếu niên giao thủ thời gian không lâu, nhưng đã biết thực lực của đối phương mạnh mẽ, mấy người bọn nó gộp lại cũng không phải là đối thủ.

Trước đối phương không phá được phòng ngự ngược lại cũng thôi, giờ khắc này ung dung đâm thủng, tiếp tục đợi ở chỗ này, chỉ có một con đường chết, có ngốc cũng biết làm sao lựa chọn.

Vù vù!

Hỏa Long đào tẩu, mấy con Phần Thiên thú khác cũng không ngốc, vội đào tẩu theo.

Thời gian ngắn ngủi, mấy tên to xác này liền chui vào nơi sâu xa của Phần Thiên khu.

- Đáng tiếc!

Nhìn bọn chúng đào tẩu, Nhiếp Vân không có truy đuổi.

Không phải hắn không đuổi kịp, mà là thân thể của đối phương mạnh mẽ, vọt vào Phần Thiên khu không có chuyện gì, mình muốn vào, coi như có Vạn Giới Vũ Y hộ thể, khẳng định cũng sẽ chịu không được áp lực, thực lực vung không ra, bị đối phương đánh lén.

- Đã chiếm được không ít huyết dịch của Phần Thiên thú, trước tiên thử xem có thể để cho thân thể tiến thêm một bước nữa hay không!

Không đuổi theo, Nhiếp Vân cũng không nghỉ ngơi, cười nhạt tiến vào thế giới nạp vật.

Vừa nãy một kiếm chém xuống móng vuốt của Hỏa Long, được không ít huyết dịch, có thể làm cho cơ thể hắn tiến thêm một bước nữa, tiến vào Phần Thiên khu sẽ không còn áp lực.

- Huyết dịch này xác thực rất cường đại!

Ngón tay vung lên, một giọt máu xuất hiện ở đầu ngón tay, Nhiếp Vân liếc mắt nhìn, con mắt tỏa ánh sáng.

Giọt máu của Phần Thiên thú phảng phất như từng viên trân châu, ẩn chứa sức sống cực mạnh.

Đặt giọt máu này ở trong lòng bàn tay, khoanh chân ngồi dưới đất, chậm rãi luyện hóa.

Loại huyết dịch này so với thủy ngân còn trầm trọng hơn, thôn phệ vào trong bụng, rất dễ dàng phá hoại nội tạng, chỉ có thể đặt ở lòng bàn tay, lấy ra lực lượng trong đó, rèn luyện thân thể.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Giống như hắn suy đoán, lực lượng trong máu thông qua lòng bàn tay lan truyền đến thân thể, quả nhiên để thân thể hắn có tiến bộ, bắp thịt toàn thân liên tục nhúc nhích, như được vật đại bổ, mỗi tế bào đều đang nhanh chóng tăng trưởng.

Một giọt, hai giọt, ba giọt…

Nhiếp Vân ngồi ở tại chỗ liên tục luyện hóa huyết dịch, rất nhanh liền luyện hóa 30 giọt.

Ba mươi giọt máu đặt ở cùng một chỗ, có tới nữa chậu rửa mặt.

- Hả? Hấp thu bất động.

Nương theo hấp thu lực lượng huyết dịch càng ngày càng nhiều, cơ thể của Nhiếp Vân từ từ bão hòa, rốt cục ở sau khi hấp thu 35 giọt, lại không cách nào hấp thu nữa.

Hấp thu 35 giọt máu, thân thể của hắn cũng dị thường cường đại, nhẹ nhàng sờ nắm đấm một cái, liền có thể cảm nhận được trên người lực lượng vô cùng.

- Tuy hiện tại thân thể mạnh mẽ, nhưng so với Phần Thiên thú vẫn chênh lệch một đoạn dài, những người này làm sao tu luyện? Lẽ nào thật sự là thiên phú?

Nhiếp Vân đứng dậy, tỏ vẻ kỳ quái.

Mới vừa rồi giao chiến với Phần Thiên thú, biết loại Thần Thú này cường đại, dùng hết toàn lực xuất thủ Đại Diễn Thiên Cơ kiếm, chỉ có thể lưu lại bạch ấn ở trên người đối phương, đơn thuần nhục thân mạnh, đã vượt qua phạm trù Thần binh Hoàng cảnh viên mãn.

Nếu không thi triển giới vực dung hợp, đừng nói mười kiếm hai mươi kiếm, cho dù sử dụng kiếm chiêu nhiều hơn nữa, cũng chưa chắc có thể phá vỡ.

Loại thân thể này, đã vượt qua tất cả Thần Thú hắn nhìn thấy.

- Nhìn xem lực lượng bây giờ có thể tiến vào hạch tâm Phần Thiên khu hay không!

Không đi nghĩ vì sao nhục thân của Phần Thiên thú mạnh mẽ như vậy, Nhiếp Vân rời thế giới nạp vật, một lần nữa trở lại Phần Thiên khu.

Trở lại cùng một khu vực, vừa rồi cảm thấy hơi có chút áp bách, giờ phút này không cảm giác mảy may, hấp thu máu tươi của Phần Thiên thú, nhục thân cường đại không chỉ một lần, mặc dù cách Phần Thiên thú còn kém rất nhiều, nhưng cũng không yếu.

- Tới trước!

Phượng Hoàng chi dực vung vẩy, tiếp tục xâm nhập.

Không gian hỗn loạn, Đại Đạo phá toái vẩy ra, ở trên Vạn Giới Vũ Y lóe ra quang mang nhàn nhạt, tựa như một tầng sương mù.

Không thể không nói, Vạn Giới Vũ Y hoàn toàn chính xác cường đại, nếu như không có thứ này, hắn khẳng định sớm đã bị không gian hỗn loạn xé thành bột phấn.

- Ân? Đó là cái gì?

Tiếp tục phi hành, đột nhiên nhìn thấy chỗ hạch tâm của Phần Thiên khu, một đồ vật đen nhánh bay ra.

Thiên Nhãn mở ra, nhìn kỹ, con mắt của Nhiếp Vân nhịn không được sáng lên.

- Cửu Huyền Thần Thiết?

Vật màu đen bay ra, rất giống một món bảo vật mà hắn ở trên thư tịch nhìn thấy.

Thứ này gọi Cửu Huyền Thần Thiết, là bảo vật luyện chế Thần binh, luyện chế thành công, dù chỉ là Thần binh Vương cảnh viên mãn, cũng có thể tuỳ tiện phá vỡ Thần binh Hoàng cảnh viên mãn phòng ngự.

Loại Thần Thiết này, truyền thuyết chỉ có ở chỗ sâu của Vô Biên hải mới có, hơn nữa số lượng thưa thớt, để không ít cường giả tranh bể đầu chảy máu, nằm mơ cũng không nghĩ tới phát hiện ở đây.

- Đến đây đi!

Biết thứ này trân quý, Nhiếp Vân không có chút khách khí, đưa tay về phía trước, vồ Thần Thiết tới.

- Quả nhiên là thứ này...

Lấy tới trước mặt, cẩn thận nghiên cứu một chút, hoàn toàn tương tự như trong thư tịch ghi lại.

Lấy ra một Thần binh Hoàng cảnh viên mãn, ở phía trên đâm một cái.

Đinh!

Thần Thiết ngay cả một bạch ấn cũng không lưu lại.