Vô Tận Đan Điền

Chương 193: Ngươi có làm hay không?

Khí tông, luyện khí tông sư, chẳng những chú ý phương pháp thăng cấp, còn có quan hệ tới thiên tư của cá nhân, không có thiên tư, cho dù có bí tịch hay đan dược cũng không thể thăng cấp.

- Hừ, ta xem ngươi còn muốn nói gì!

Sắc mặt Vu Kiệt tối sầm nói.

- Ha ha!

Nhiếp Vân cũng không thèm để ý, chân khí vận chuyển, thân thể đột nhiên trôi nổi lên.

- Đây là…phi hành? Ngươi là…ngươi là cường giả chí tôn?

Chứng kiến thiếu niên phi hành, Vu Kiệt không phải kẻ ngu lập tức hiểu được, sắc mặt biến thành trắng bệch, đồng thời hai chân như nhũn ra, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất.

- Không sai, ta là cường giả chí tôn. Tuy ta không thể cho ngươi trăm phần trăm thăng cấp khí tông, nhưng có thể giúp ngươi có được sức chiến đấu cùng khí thể của khí tông sơ kỳ chỉ trong thời gian ngắn, người ngoài căn bản nhìn không thấu. Chỉ cần ngươi đáp ứng trao đổi với ta, ta còn có thể cho ngươi phù lục chí tôn đơn thể công kích, hơn nữa truyền thụ ngươi phương pháp thăng cấp khí tông, thậm chí cho ngươi thêm một viên Chí Tôn Linh Lực đan!

Nhiếp Vân thản nhiên nói.

- Để cho ta ở trong thời gian ngắn có được thực lực của khí tông sơ kỳ? Còn truyền thụ ta phương pháp thăng cấp khí tông, cho ta Chí Tôn Linh Lực đan cùng chí tôn phù lục đơn thể công kích?

Trái tim Vu Kiệt nhảy mạnh, hưng phấn tới khuôn mặt ửng hồng.

Nếu vừa rồi thiếu niên này nói như vậy hắn nhất định mắng thiếu niên bệnh thần kinh, nhưng khi biết thiếu niên là cường giả chí tôn thì hắn không còn nghĩ như vậy.

Cường giả chí tôn cao cao tại thượng, trong mắt hắn mình chẳng khác gì con kiến, thử hỏi ai lại đi lừa gạt con kiến đây?

- Ta tạm thời tăng sức chiến đấu cho ngươi, cho ngươi có được khí thể cùng lực lượng của khí tông, một lát nữa đi ra ngoài ngươi chỉ cần nói mình đã đạt tới cấp bậc khí tông, về phần ta cấp vật cho ngươi, sau này ngươi có thể thử đột phá, được thì tốt nhất, không được cũng không thiệt thòi. Thế nào? Đổi hay không?

Nhiếp Vân tiếp tục nói.

- Đổi, đương nhiên phải đổi, không đổi mới là người ngu!

Có được lợi ích như vậy, hơn nữa còn đặt lên quan hệ với cường giả chí tôn, kẻ ngốc mới bỏ qua.

- Thành chủ, nếu rất nhiều thứ thực hiện không được, loại kẻ buôn nước bọt như vậy có tính là không tuân theo quy định hay không?

Trong đại sảnh, khi mọi người đem lực chú ý tập trung vào trong căn phòng mà Nhiếp Vân cùng Vu Kiệt đang ở lại, đáng tiếc không hề có chút động tĩnh nào, một lát sau lão giả lại âm dương quái khí nói.

Hội giao dịch, đổi đồ vật đều có thể dùng đồ vật có sẵn trao đổi, cũng có thể dùng lời hứa, giống như năm đó Liễu Thành Trạch bởi vì không có sẵn nên đồng ý một tháng sau sẽ đưa tới đan dược, kết quả một tháng sau quả nhiên đưa tới.

Đây là đồng ý trao đổi, vừa rồi thiếu niên hứa hẹn sẽ giúp Vu Kiệt trăm phần trăm thăng cấp khí tông, cũng thuộc loại lời hứa như vậy, một khi không thể thực hiện chính là không tuân theo quy định.

- Đương nhiên là tính không tuân theo quy định!

Liễu Tật Phi liền gật đầu.

- Không tuân theo quy định xử trí như thế nào? Có thể có kế hoạch?

Lão giả giống như chờ những lời này của thành chủ, cười hắc hắc.

- Chúng ta giao dịch mặc dù không tính là quy mô cao nhất, nhưng có thể tới tham gia đều là nhân vật có danh dự uy tín, nếu không tuân theo quy định, cứ dựa theo quy củ lấy bảo vật họ xuất ra sung công!

Liễu Tật Phi cười nói, giống như cùng lão giả kẻ xướng người họa.

Cầm đồ vật của người sung công, tỏ rõ thanh trường thương hoàng tộc hạ phẩm cùng chí tôn phù lục sẽ thuộc về phủ thành chủ.

- Hắc hắc, có những lời này của thành chủ là tốt rồi, Thiết Lan Nhi tiểu thư không phản đối đi!

Lão giả nhìn Thiết Lan Nhi cười âm hiểm.

- Việc này…đó là đương nhiên, tự nhiên sẽ không phản đối!

Thiết Lan Nhi nghĩ tới vẻ mặt tự tin của Nhiếp Vân, vẫn gật đầu đáp ứng.

- Vậy là tốt rồi…

Nghe được thiếu nữ đồng ý, thậm chí trong mắt quân nhân như Liễu Tật Phi cũng không nhịn được lóe sáng.

Binh khí hoàng tộc hạ phẩm, nếu mình thật sự chiếm được, thực lực tuyệt đối lật lên gấp đôi.

Chi nha…

Ngay trong lúc mọi người đều tự có ý tưởng, cửa phòng đột nhiên mở ra, hai bóng người đi tới.

- Ha ha! Đây là thực lực khí tông sao? Ha ha, thật mạnh!

Vừa ra khỏi cửa Vu Kiệt liền cất tiếng cười to, nắm tay đấm vào không trung, không khí lập tức nhộn nhạo sóng gợn.

- Cái gì? Thật đạt tới khí tông sao? Làm sao…

- Điều này sao có thể? Ta không tin!

Một quyền đánh ra gợn sóng trên không trung, tỏ vẻ quyền lực phi thường tập trung, binh giáp cảnh đỉnh căn bản không làm được điểm ấy, chẳng lẽ Vu Kiệt thật sự đột phá?

- Hừ, đột phá hay không không phải do ngươi nói, ta tới thử xem!

Lão giả hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thả người lướt tới chỗ Vu Kiệt, một quyền thẳng tắp đánh ra.

Vừa ra tay liền biết tu vi lão giả là khí tông sơ kỳ.

- Hừ!

Vu Kiệt tựa hồ sớm đoán được lão giả sẽ ra tay, hừ một tiếng, không hề tránh né, quyền phải hung hăng nghênh đón.

Oanh!

Hai cao thủ va chạm chung một chỗ, lão giả kêu lên một tiếng đau đơn bay ngược ra ngoài, sắc mặt khó xem, mà Vu Kiệt không hề nhúc nhích, giống như không có chút cảm giác nào.

- Quả nhiên tu vi khí tông sơ kỳ, nhưng mà…sao lại mạnh mẽ như vậy?

Thấy Vu Kiệt dùng một quyền đánh bay cao thủ khí tông sơ kỳ, tất cả mọi người có chút ngơ ngác choáng váng nhìn thiếu niên đang đứng trước mắt, không dám tin vào hai mắt của mình.

Dựa theo đạo lý, vừa thăng cấp khí tông bởi vì lực lượng còn chưa hoàn toàn củng cố, căn bản không khả năng chiến thắng khí tông sơ kỳ đã thăng cấp từ lâu. Nhưng Vu Kiệt dùng một quyền đánh bay lão giả, sự thật ở trước mắt khiến mọi người không cách nào bài bác.

- Đan dược của Nhiếp Vân huynh đệ cấp cho quả nhiên lợi hại, để cho ta may mắn đột phá thành công, tốt lắm, hiện tại ta đem đồ vật của ta đưa hết cho Nhiếp Vân huynh đệ, mọi người không có ý kiến chứ?

Một chiêu đánh bay lão giả, tâm tình Vu Kiệt khuấy động, hưng phấn cười ha ha, đi tới chỗ ngồi của mình đem toàn bộ đồ vật đưa qua cho Nhiếp Vân.

Hắn cố ý nói dùng đan dược lợi hại, tự nhiên là dựa theo ý tứ của Nhiếp Vân mà làm.

Dù sao thuật luyện đan thâm sâu như biển, cho dù có người hoài nghi khẳng định cũng không thể tìm ra vấn đề.

- Ha ha!

Nhìn thấy Tử Hoa Ngọc Ấn nằm trong đống đồ vật kia, Nhiếp Vân không nhịn được hưng phấn trong lòng, cười một tiếng thu vào trong nạp vật đan điền.

Rốt cục lấy được Tử Hoa Ngọc Ấn, xem ra lần này vất vả thật không uổng phí.