Không biết tại sao, khánh điển lại một lần nữa xôn xao hẳn lên, đề tài liên quan đến kẻ gây rối kia bị ma vương cấm bàn tán, điều này khiến cho nhiều người cảm thấy rất là khó hiểu. Có lẽ kẻ gây rối đã bị bắt đi, ma vương vì thể diện nên không muốn chuyện này truyền ra ngoài, nếu không sẽ hao tổn đến danh dự của ngài.
Một nhân loại đến gây rối, chạy vô ma cung làm càn, uy nghiêm của ma vương ở đâu?
Mà dù là lý do gì đi nữa thì chuyện này cũng đã chìm xuống.
Lúc này, trong một gian phòng của văn tâm các.
Cổ Diêu mở mắt, đập vào mắt hắn chính là một khuôn mặt mỹ lệ của một thiếu nữ.
Rất quen nhưng mà trong ấn tượng của hắn thì lại có chút khác biệt.
Những chuyện trước khi bị ngất hiện lên rõ ràng trong đầu, không phải là mộng, nhiều năm trước, khi vừa vào tiêu dao môn, được philip cho uống tiêu dao vô cực đan để tẩy tủy thì hắn cũng ngất đi mấy ngày, nàng cũng ngồi ở đầu giường chăm sóc hắn như lúc này.
Chỉ có điều là hắn không ngờ là lại tái ngộ nàng trong hoàn cảnh như thế này.
" Cổ Diêu ca ca, huynh tỉnh rồi!"
Nhìn thấy Cổ Diêu tỉnh lại, nét mặt đang lo âu của thiếu nữ chuyển sang vui vẻ.
Hai mắt nàng sưng đỏ, lệ vẫn còn vương trên mi mắt, hiển nhiên là nàng đã khóc rất nhiều.
" Đan Đan?" Cổ Diêu có chút không tin vào mắt mình, hy vọng có thể từ miệng của thiếu nữ để chứng nhận.
Hàn Đan vội nói:" Đúng vậy, Cổ Diêu ca ca, là muội, là Đan Đan đây!" Quả thật là đi mòn gót sắt tìm không thấy, tìm được lại không tốn chút công sức! Cổ Diêu vui mừng nói:" Thật là tốt quá, cuối cùng ta cũng tìm được ..., khụ khụ!"
Tâm tình bị kích động khiến cho thương thế của hắn tái phát, đau đớn vô cùng, không nhịn được mà phải ho lên.
" Cổ Diêu ca ca, huynh bị thương không nhẹ, khoan nói chuyện đã." Hàn Đan thấy thế vừa đau lòng lại vừa xấu hổ, lệ châu lại tuôn ra như suối. Chỉ chút nữa thôi là nàng đã phạm phải sai lầm không thể nào bù đắp được.
Cổ Diêu đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó, cố nén đau nói:" Đúng rồi, Đan Đan, muội đừng cho người khác biết ta ở chỗ này, kẻ xâm nhập vào ma cung gây rối chính là huynh!"
Hắn vừa dứt lời thì bên cạnh có người nhịn không được mà phải bật cười khì khì.
Cổ Diêu hoảng hốt, trong phòng còn có người khác!"
Hắn vừa định nói chuyện thì Hàn Đan đã cản lại:" Cổ Diêu ca ca yên tâm đi, ở chỗ này không có ai dám tổn thương ca ca đâu!"
Sau đó nàng quay ra sau nói:" Vũ gia, mau gọi vu y lại đây!"
Cổ Diêu cảm thấy không hiểu, thế này là sao?
Vũ gia? Không phải chính là thị nữ của Yêu Nguyệt công chúa sao? Đúng rồi, thanh âm của Hàn Đan sao lại giống như của Yêu Nguyệt công chúa thế?
" Vâng, công chúa điện hạ!" Vũ gia gián tiếp giải đáp nghi hoặc của Cổ Diêu, nhưng lại làm cho đại não của hắn càng thêm rối loạn.
Yêu Nguyệt công chúa chính là Đan Đan!?
Ặc. Không thể nào! Thế giới này điên thật rồi! Hắn cực khổ tìm kiếm muội muội nhiều nằm nhưng không ngờ nàng lại là công chúa của một thế lực lớn của ma giới!
Ban đầu hắn đoán là Đan Đan bị Dracu;a bắt đến ma giới, sau đó bị ép làm thị nữ của Yêu Nguyệt công chúa, nhưng mà sự thật thì lại vượt xa suy đoán của hắn.
Trong phút chốc, Cổ Diêu chợt hiểu ra rất nhiều điều.
Tại sao trước khi phó thác Đan Đan cho mình thì hàn đại hộ lại nói ngập ngừng:" Nàng là ma ..." Rồi còn dặn dò là nếu thân thể Đan Đan có xảy ra dị trạng gì thì phải lập tức đưa đi đến chỗ không có người.
Tại sao nàng chỉ là một cô gái bình thường mà lại có được thể chất tốt hơn hẳn người khác, trong thần thánh học viện tiến bộ rất là nhanh.
Tại sao Dracula lại không thương tổn đến nàng, chỉ là mang đi mà thôi.
Cổ Diêu im lặng, đột nhiên hắn không biết phải đối mặt với Hàn Đan thế nào cho tốt.
Hàn Đan cầm chặt tay của Cổ Diêu, nhẹ nhàng nói:" Đúng vậy, muội là Yêu Nguyệt công chúa. Nhưng mà ở trước mặt của Cổ Diêu ca ca thì muội vĩnh viễn là Đan Đan của ca ca!"
Những lời này làm cho buồn phiền của Cổ Diêu tiêu tan, bất kể Đan Đan là ác ma hay là nhân loại thì nàng vẫn là muội muội của mình, giữa hai nhân gian cũng có cảm tình chân thành, điều này không thể chỉ do bất đồng chủng tộc mà thay đổi được.
" Huynh biết không? Cổ Diêu ca ca, những năm gần đây ngày nào muôi cũng nghĩ đến huynh. Muội còn nghĩ rằng không biết cả đời này còn có thể gặp lại được huynh hay không nữa? Suốt mấy ngày khánh điển này muội có được rất nhiều lễ vật nhưng mà muội chỉ hy vọng nhất một điều là có thể được gặp lại ca ca, vì thế mà muội đến ma thần điện để cầu khẩn, thật không ngờ là nguyện vọng của muội đã thành hiện thực rồi! Cổ Diêu ca ca có phải là muội đang nằm mơ không? Nếu đây là một giấc mộng thì muội nguyện vĩnh viễn không tỉnh lại!" Hàn Đan trông giống như là một con mèo Ba Tư ngoan ngoãn ở bên cạnh của Cổ Diêu, đôi mắt say đắm.
Cổ Diêu vuốt ve mái tóc của nàng, cười nói:" Không, đây là sự thật, ta cũng tìm được muội rồi, cuối cùng cũng tìm được rồi."
Hàn Đan nghe thế thì vô cùng cảm động:" Từ tạp địch đại lục đi đến ma giới? Cổ Diêu ca ca, nhất định là huynh phải chịu nhiều cực khổ rồi?"
Cổ Diêu thản nhiên nói:" Không có gì, mọi chuyện xem ra cũng khá thuận lợi." Thực tế thì hắn phải rất là mạo hiểm, xúc phạm đến tông giáo tài phán sở, điều tra về cấm kỵ cấp S, không phải ai cũng có dũng khí thế này. Nhưng điều đó hiện giờ đã trở thành quá khứ rồi, có thể nhìn thấy Đan Đan thì làm gì cũng đáng giá.
Hai người cứ thế mà lẳng lặng dựa vào nhau, cảm giác ấm áp này đã rất lâu rồi bọn họ không có được, cho đến khi bên ngoài cửa vang lên tiếng ho khan.
Chỉ thấy vũ gia đang đứng đó và có mẫy vu y bên cạnh, đang nhìn Yêu Nguyệt công chúa nép vào lòng người đàn ông xa lạ kia như một con chim nhỏ vậy, rất là quái dị.
Lúc này quấy rầy nàng thật là không đúng nhưng mà kiểm tra thương thế cho người bị thương là quan trọng hơn.
Hàn Đan vội đứng dậy, khuôn mặt xinh xắn của nàng ửng đỏ:" Các người tới rồi à, Cổ Diêu ca ca vừa tỉnh lại."
" Vâng, công chúa điện hạ, chúng thần sẽ xem qua một chút."
Vu y xuất thân từ vu tộc, cũng giống như thái lặc, thân thể còi như tên Trần Còi vậy, so với bộ xương khô thì chỉ hơn được mỗi lớp da mà thôi. Bọn họ cũng giống như là thần quan ở tạp địch đại lục vậy, nhưng mà phương pháp trị liệu của bọn họ lại hoàn toàn khác, trong mắt của thần quan thì các phương pháp tà môn như dĩ độc công độc, hoặc là dùng các dược vật nguy hiểm để kích thích lực miễn dịch đều là mạo phạm đến con người cả.
Mấy vu y xem mạch cho Cổ Diêu rồi sau đó nhỏ giọng thảo luận với nhau, được bọn họ đồng thời xem bệnh chẩn đoán thì cũng chỉ có một số ít người như ma vương và công chúa mà thôi.
Một lúc sau có một vị trong số đó nói với Hàn Đan:" Công chúa điện hạ, chưởng lực của Hắc Ngục Đoạn Hồn Chưởng trong cơ thể của vị này đã được chúng thần trút ra ngoài cơ tể hết rồi, nhưng do trước đó đã bị nội thương không nhẹ nên cần phải có chút thời gian mới khôi phục lại được. Chúng thần sẽ kê ít thuốc trợ giúp khôi phục."
Hàn Đan nghe thế thì mới thở một hơi nhẹ nhõm:" Tốt quá, thật là phiền các người."
Các vu y thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói:" Được làm việc cho công chúa điện hạ là vinh hạnh của chúng thần."
Sau khi các vu y cáo lui, Hàn Đan vừa định nói chuyện thì trong phòng đột nhiên có thêm một người.
Đây là một ác ma có khí tức tà ác dày đặc, khí thế trầm uyên trấn nhạc, mặt sắc như dao. Không giận mà uy.
Ở trước mặt hắn, Cổ Diêu dâng lên một nỗi sợ hãi lẫn kiêng kỵ từ đáy lòng, không khí trong phòng cũng ngưng đọng rất nhiều, khiến cho người khác cũng khó hít thở.
Hàn Đan kinh ngạc nói:" Gia gia!?"
Ặc, Đan Đan là công chúa, vậy gia gia của nàng chẳng phải là Ma Vương Tà Khôi sao!?
Hèn chi khí phách cường đại như thế, áp lực cũng trầm trọng nữa, thì ra là ma vương, đế quân của Thâm Uyên, quả nhiên là không giống ngườ thường!
Tà Khôi vẫn với bộ mặt như cũ không có chút thay đổi nào:" Katherine. Con đi ra ngoài trước. Gia gia có vài lời muốn nói với hắn."
Hàn Đan không biết Tà Khôi đến tìm Cổ Diêu để làm gì, nghe thế thì đột nhiên cảm thấy lo lắng:" Gia gia ..."
Tà Khôi mỉm cười nói:" Yên tâm đi, gia gia sẽ không gây tổn thương cho hắn, hơn nữa ta còn phải cảm tạ hắn đã chiếu cố con một thời gian dài ở nhân giới nữa."
Hàn Đan lúc này mới nói:" Được rồi, vậy người nhanh lên một chút nha!"
Nhìn thấy nàng rời khỏi phòng một cách không tình nguyện thì Tà Khôi quay sang Cổ Diêu:" Nhân loại, ngươi tên là Cổ Diêu?"
Trước đây Cổ Diêu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đối mặt và nói chuyện với ma vương cả, trong lòng không khỏi có cảm giác kỳ kỳ, nhưng vẫn gật đầu nói:" Đúng vậy."
Tà Khôi nói:" Ngươi quả là một thanh niên có đảm lược, dám chạy đến ma giới, hơn nữa lại xâm nhập vào ma cung tìm kiếm Katherine!"
Cổ Diêu không biết lời này của hắn là châm chọc hay là khích lệ, nên nói:" Bởi vì ta không thể nào bỏ Đan Đan được, bất kể là nàng ở đâu cũng thế."
" Xem ra tình cảm của hai huynh muội các ngươi rất sâu đậm, sau khi trở lai ma giới thì Katherine luôn buồn bã không vui, về chuyện của ngươi thì ta cũng biết được đại khái từ nàng." Tà Khôi nói đến đây thì ngữ khí thay đổi:" Nhưng, lúc này chắc ngươi cũng biết, Katherine là ma tộc, hơn nữa là huyết mạch của ma vương, ngươi định làm thế nào?"
Vấn đề này thì có trớc đây Cổ Diêu chưa từng nghĩ đến, trước đây Cổ Diêu chỉ muốn tìm được Hàn Đan đưa nàng về tạp địch đại lục. Nhưng mà sự thật thì lại khác với dự đoán của hắn rất nhiều, Cổ Diêu cảm thấy đau đầu, suy nghĩ một chút hắn mới nói:" Xin hỏi, ngài xác định Hàn Đan chính là cháu gái của ngài?"
Theo như hắn được biết thì Đan Đan từ nhỏ đã sống với hàn đại hộ, đúng ra thì không có quan hệ gì với ma giới mới đúng.
" Đúng vậy, không hề nghi ngờ!" Tà Khôi nói:" Huyết mạch của ma vương không giống với người thường, từ khi vừa nhìn thấy Katherine là ta đã nhận ra rồi. Ngoài ra, tướng mạo và tính cách của nàng cũng rất là giống với phụ thân của nàng, và cũng là rất giống ta, ta tuyệt đối không có nhận lầm!"
Tiếp theo Tà Khôi nói về thân thế của Hàn Đan cho Cổ Diêu biết.
Trong cuộc chiến chủng tộc thời thượng cổ, quang minh thần dùng thông thiên lực để chia tạp địch đại lục và áo lai đại lục thành hai, và cũng tạo ra một tầng kết giới ngăn hai thế giới thông với nhau.
Tầng kết giới đó không phải là kết giới bình thường mà được gọi là "Thần Chi Kết Giới" Ngay cả những người cường đại của ma giới như ma vương cũng không thể nào phá vỡ được thần chi kết giới để đến tạp địch đại lục được. Nhưng mà nó có một đặc điểm là ma tộc bị quản chế bởi kết giới nhưng mà nhân loại thì lại không có thể xuyên qua được kết giới để đi đến ma giới.
Bởi vì liên quan đến thần chi kết giới cho nên ma tộc và nhân loại vẫn sinh sống trên hai đại lục bình an vô sự, nhưng mà năm tháng trôi qua, ma tộc đột nhiên phát hiện, trong số họ có một số ít người có được một số ít người không hề bị ngăn trở bởi thần chi kết giới, và những người này có đặc điểm là có thể tu luyện được đấu khí.
Ma tộc có thể chất rất là cường hãn, mỗi chủng tộc đều có năng lực đặc biệt, ví dụ như chủng tộc Troy thì trời sinh có thể sử dụng độc thuật, ngay cả thân thể cũng là kịch độc, tinh linh tộc thì có thiên phú về ma pháp, thạch tượng quỷ sau khi tiến hóa thì có thể có được kỹ năng thạch hóa. Vu tộc thì có thiên phú về vu thuật rất là cao.
Bọn họ có thể thông qua chiến đấu hoặc huấn luyện để kích thích tiềm năng, nhưng lại không thể nào tu luyện đấu khí.
Nhưng trong ma tộc khổng lồ cũng sẽ có một số ít đặc biệt có thể tu luyện được đấu khí.
Có lẽ bọn họ có được kết cấu thân thể giống như là nhân loại cho nên không bị thần chi kết giới hạn chết, ma con trai của tà khôi, cũng chính là phụ thân của Hàn Đan - Antonio chính là một trường hợp đặc biệt như thế.
Bản thân có được huyết mạch của ác ma và có được những tố chất tốt cùng với việc có thể tu luyện được đấu khí nên Antoniođược rất nhiều người hâm mộ, tuổi còn trẻ mà đã là cao thủ hàng đầu của ma giới, tương lai có thể nói là vô cùng sáng lạng.
Nhưng mà Antonio lại có một nguyện vọng, trong mắt của hắn thì tạp địch đại lục là một thế giới vô cùng thần bí, là nơi có vô số đấu khí huyền diệu, đó là sức hấp dẫn không thể nào cưỡng lại đươc. Hắn có khát vọng là đến nơi đó thể tìm hiểu.
Dưới sự thôi thúc mãnh liệt của khát vọng, Antonio quyết định biến nó thành sự thật.
Sau khi Tà Khôi biết được việc này thì cực lực ngăn cản, bởi vì Thánh Điện và tông giáo tài phán sở đối với ma tộc vô cùng căm ghét, vì thế người từ ma giới đi đến tạp địch đại lục có thể nói là lành ít dữ nhiều. Mà Ma Vương Tà Khôi sau khi tiến hóa thì không thể nào sinh con được nữa. Hắn cũng chỉ có duy nhất Antonio là con trai mà thôi.
Nhưng Antonio là loại người một khi đã quyết định là không thể nào thay đổi được, cuối cùng hắn một mình rời khỏi thâm uyên, bắt đầu lữ trình đi đến nhân giới, sau đó thì có một chuyện mà trăm ngàn vạn năm trôi qua cũng không thay đổi gì nhiều. Ở tạp địch đại lục Antonio gặp được môt nữ tử nhân loại, là một nữ tử bình thường nhưng mà Antonio lại không thể kềm chế được bản thân vì đã iu nàng mất rồi. Tình yêu luôn không có lý do.
Vì thế Antonio không trở lại ma giới mà lưu lại tạp địch đại lục, không lâu sau thì hắn và kiều thê có được kết tinh, một nữ hài có huyết thống của ma vương và nhân loại. Hai người có một lão bộ trung thành và tận tâm. Cuộc sống cứ thế là êm đềm trôi qua, cho đến khi Thiên Ma Quyết xuất hiện.
Antonio do cơ duyên xảo hợp nên biết được là có bộ công pháp này, bởi vì thân thể hắn có thể tu luyện được đấu khí cho nên hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, vì thiên ma quyết có một lực hấp dẫn không thể nào chống cự lại được cho nên Antonio ra tay tranh đoạt.
Nhưng mà bộ công pháp đó lại mang đến vận rủi cho hắn. Tại tạp địch đại lục có một siêu cấp cao thủ khác cũng rất muốn có được Thiên Ma Quyết đó chính là tên pê đê Clark, bởi vì tranh đoạt bí tịch nên song phương xảy ra kịch chiến. Antonio bất hạnh bỏ mình, thê tử cũng bị giết, mà Clark cũng bị thương nặng.
Lão bộc trung thành kia nhân cơ hội chủ nhân chiến đấu mà đem Thiên Ma Quyết và nữ hài tử đi, rời bỏ quê hương thay tên đổi họ ẩn danh, và cũng cho nữ hài mang họ của mình là họ Hàn, tên là Đan, và đó cũng chính là Yêu Nguyệt công chúa Katherine.
Antonio đến tạp địch đại lục mấy năm không về, Tà Khôi không nhịn được nên phsi một nhóm dũng sĩ ma tộc có thể xuyên qua được kế giới mà đến tạp địch đại lục để tìm kiếm, toàn bộ những người này đều là ác ma, bởi vì chỉ có ác ma mới có thể biến hình thành nhân loại, có thể tránh được truy đuổi của tông giáo tài phán sở.
Clark và Antonio cũng không muốn bị bại lộ thân phận, chuyện tranh đoạt thiên ma quyết trở thành bí mật của hai người, nhóm dũng sĩ của ma giới tìm kiếm cực khổ hơn mười năm nhưng không có tin tức gì, sau đó may mắn là phát hiện ra trận đấu của hai người.
Antonio trước khi chết dùng chút hơi tàn miêu tả lại sự việc một cách đơn giản, khắc vào một tảng đá lớn, và dặn dò là bất kể thế nào cũng phải tìm được nữ hài tử kia.
Mấy năm trôi qua, lúc đó một trong số các dũng sĩ của ma tộc được phái đến Tạp Địch đại lục là Huyết Ma Dracula vô tình phát hiện ra Hàn Đan ở Ngã Trạch Lạp Tư, liền lập tức mang nàng về ma giới, sau khi gặp mặt thì Tà Khôi nhận ra được nàng quả nhiên là có huyết mạch của ma vương, chính là cháu gái ruột của mình vì thế mới cho nàng dùng lại tên lúc đầu là Katherine, và phong làm Yêu Nguyệt công chúa.
Dựa vào tin tức trước khi Antonio chết lưu lại và những gì Hàn Đan biết được gọp lại Tà Khôi có thể suy đoán ra được toàn bộ câu chuyện, nên không thể nào nhận lầm được.
Nghe xong câu chuyện này Cổ Diêu cũng sụt sịt cả mũi, thì ra thân thế của Hàn Đan lại liên quan đến một bí mất kinh tâm động phách, ân oán tình thù như thế. Hắn trầm mặc, Đan Đan nếu như là ác ma, coi như là hỗn huyết nhi thì nhất định tạp địch đại lục cũng không dung nàng. Hơn nữa nàng cũng là công chúa của Thâm Uyên, được sủng ái vô cùng, sống ở chỗ này lại có được thân nhân của mình, không thể nào để nàng theo mình trở về nhân giới.
Vì thế Cổ Diêu nói:" Đan Đan tốt hơn là ở lại ma giới, dù sao thì nơi này cũng có tộc nhân của nàng, người thân của nàng."
Tuy nói thế nhưng trong lòng của hắn cũng có chút khổ sở, mặc dù chỉ ở cùng với Hàn Đan một thời gian ngắn nhưng Cổ Diêu đã sớm coi nàng như là thân muội rồi. Nếu mình quay trở lại tạp địch đại lục thì lúc đó sẽ cùng với Hàn Đan xa cách, khó có ngày gặp lại.
" Ngươi có thể suy nghĩ cho Đan Đan như thế là tốt rồi." Tà Khôi gật đầu nói:" Ngoài ra ta còn có một chuyện muốn nhờ!"
Cổ Diêu nghe thế thì cảm thấy rất là khó hiểu, đường đường là một ma vương mà cũng có thể có chuyện khiến cho hắn không thể làm được sao, hắn do dự một chút rồi nói:" Chuyện gì?" Tà Khôi hai mắt tỏa ra hàn quang:" Giết chết Clark!"