Mười ngày sau Ma Giới Tranh Bá chiến kết thúc, đối với chủ vị diện mà nói thì đây là một thịnh hội khổng lồ, nhưng trong mắt của cao thủ thì nó lại chẳng là gì. Tranh bá chiến ở vị diện trung tâm cũng không phải là tệ, nhưng nếu so với ở các trận doanh của cÁc Ma vương thì chẳng là gì, dù sao thì có thể có được những trận chiến như của Cổ Diêu và Thuần Vu Tuyền và vô cùng hiếm.
Ngoại trừ Cổ Diêu và Thuần Vu Tuyền được chọn ra từ trận đấu trước thì còn có Đông Phương Lộ, hắc bào lão phụ Mã Hi (đương nhiên, hoàn toàn có khả năng đây chỉ là tên giả), cùng với những người đi chung với Thuần Vu Tuyền, biểu hiện trên lôi đài của bọn họ đều là cực kỳ kinh diễm.
Có thể nói, đoàn người của Thuần Vu Tuyền có nhân số không nhiều lắm nhưng tất cả đều rất mạnh.
Ba tái đông không phải là thành thị có nhiều cao thủ tham gia Ma Giới Tranh Bá chiến nhất nhưng có thể khẳng định là nơi có chất lượng tốt nhất, bởi vì có Cổ Diêu và nhóm người Thuần Vu Tuyền tham gia, khiến cho chủ quản rất là kiêu ngạo, phải biết rằng tiền đồ của họ ở Thâm Uyên có liên quan rất lớn đến những người này.
Cổ Diêu đợi mười ngày nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Đoan Mộc Tình, mà lúc này thì thời gian tiến vào Thâm Uyên cũng đã đến, nên không thể làm gì khác hơn là rời đi, dù sao thì sau này trở thành ngừoi của Thâm Uyên rồi thì có thể trở lại vị diện trung tâm bất kỳ lúc nào.
Lần này vị trí thi đấu ở Ba Tái Đông có được hơn hai trăm ba mươi người, đa số là ma tộc, tên thạch tượng quỷ đánh bại dực nhân kia cũng bất ngờ có tên, hắn đã tiến hóa đến Thạch Tượng Quỷ có khả năng thạch hóa, xem ra cũng đã là rất cường đại, thuận lợi vượt qua được các chướng ngại mà lấy được tư cách tiến vào Thâm Uyên. Trên lôi đài thì tên thạch tượng quỷ có chút kiêu ngạo, mỗi lần hắn chiến đấu đề giết chết đối thủ, nhưng mà sau khi tiến vào Thâm Uyên thì đã thu liễm lại, bởi vì trong số những cao thủ ở đây thì hắn có thể được gọi là cóc ké mà thôi, nhiều người trong số này có thể dễ dàng bóp chết hắn như bóp chết một con kiến.
" Diêu Cổ, hiệp định giữa chúng ta có phải vẫn còn hiệu lực phải không?" Sau khi biết được Cổ Diêu chính là tên đạo tặc mà năm năm trước suýt tí nữa đã cướp đi trinh trắng của mình, thì suốt mấy ngày qua Thuần Vu Tuyền lại dường như là không có phản ứng gì, hơn nữa lúc nói chuyện với Cổ Diêu thì vẫn còn mỉm cười. Không biết là trong lòng nàng có chủ ý gì.
Cổ Diêu vẫn ngây thơ không biết rằng thân phận của mình đã bị bại lộ:" He he, đương nhiên rồi."
Nếu như mục đích của hai người không có xung đột thì hiển nhiên Cổ Diêu cũng không có ý cự tuyệt.
Thuần Vu Tuyền vỗ tay cười nói:" Thế thì thật sự là quá tốt, trên lôi đài chúng ta là địch nhân, nhưng đó đều là do sự an bài của trận đấu mà thôi, hy vọng ngươi không để ý."
" Đành thế thôi, thật ra lúc đó cũng đã mạo phạm cô."
Hai người đều có tâm tư, nghĩ một đằng nói một nẻo.
Cổ Diêu vẫn không hiểu tại sao Thuần Vu Tuyền lại không ở Tạp Địch đại lục tươi đẹp mà đi đến ma giới này để làm gì, nhưng hắn cũng không có hứng thú, chuyện quan trọng nhất đối với hắn lúc này là tìm được Hàn Đan và Đoan Mộc Tình, sau đó rời đi.
Mà Thuần Vu Tuyền cũng biết được Cổ Diêu tham gia Ma Giới Tranh Bá cũng không phải vì hợp tác với mình mà là có ý đồ khác.
Ngoài ra, việc hắn không bị mình áp chế thì đã rõ rồi, bởi vì tám năm trước, gia chủ của gia tộc Thuần Vu, cũng là pa pa của nàng, từng bị mất một lọ giải dược của Cửu Chuyển Phệ Hồn đan. Ngoài người của Tiêu Dao Môn ra thì còn có ai có thể lấy trộm được đồ của gia tộc Thuần Vu chứ?
Hắn đã là chuẩn chưởng môn của tiêu dao môn, vậy thì chắc hẳn là cũng có giải dược của cửu chuyển phệ hồn đan, do đó hắn không ngại việc bạn gái của hắn bị trúng độc là cũng đúng.
Tam tiểu thư của gia tộc Đông Phương lại đi cùng với một tên đạo tặc, đúng là quái dị thật!
Sau khi đi qua một không gian liệt phùng thì trước mắt đã rõ ràng hơn, là một vùng đất mới.
Nếu so sánh với bầu trời không có sinh khí, chỉ một màu trắng dã như cái bụng của con cá chết thì, nơi này hoàn toàn tươi đẹp hơn rất nhiều, cảnh sắc tươi đẹp hơn, một vầng thái dương ở trên cao đang tỏa ra quang hoa chiếu rọi khắp nơi.
Cái nóng đập vào mặt, nhiệt độ tăng lên một cách đột ngột khiến cho mồ hôi tuôn ra như tắm.
Mặt đất thì nhiều vết nứt nẻ, đất đai cũng một màu đỏ giống như vầng thái dương. Đưa mắt nhìn quanh, toàn là sỏi đá, bóng dáng của một tiểu động vật cũng không cóa.
Chẳng lẽ, nơi có hoàn cảnh ác liệt đến nỗi một con chim cũng không có gì để mà ị ra này chính là Thâm Uyên sao? Điều này so với trong tưởng tượng của Cổ Diêu thì khác biệt rất nhiều, so với vị diện trung tâm thì ở nơi đó tốt hơn nhiều.
" Đây là tầng thứ nhất của Thâm Uyên, Tiêu Thổ Luyện Ngục!" Người dẫn đường nói:" Thâm Uyên do nhiều không gian vị diện nối với nhau, mỗi một nơi đều có đặc điểm khác nhau."
Cổ Diêu lúc này mới hiểu, hắn tới ma giới không được bao lâu, nên không có thời gian để hỏi thăm qua rõ ràng về chi tiết của nơi này, cứ tưởng nơi này cũng giống như là một đại lục. Đông phương lộ len lén nói với hắn:" Hay quá. Ta cứ tưởng là phải ở trong cái lò lửa này một thời gian chứ, nếu thế thì thật là thảm, lúc này người cũng đầy mồ hôi, thật là muốn giết người mà!"
Cổ Diêu cười nói:" Đúng vậy, Đông Phương Tam Tiểu Thư thơm ngát mà lại bị biến thành hôi thối, quả thật là không được hay ho."
Đông Phương Lộ liếc hắn:" Đúng vậy, ta là là người hôi thối, ngươi ngại sao?"
Trong khi hai người đang bát nháo thì cả đoàn cũng bắt đầu đi vào trung tâm của Tiêu Thổ Luyện Ngục. Sau đó thì cũng thấy được sinh vật.
Các sinh vật đó tập trung lại một chỗ, chúng nó có hai sừng, hốc mắt sâu, không có lông mi, mũi ưng, cằm dài, xem bộ dáng thì có chút hung hãn, hai chân giống như vó ngựa, mặc đồ da thú, chỉ che đủ những vị trí quan trọng.
Theo hình dáng mà phán đoán thì chúng nó cũng là ma quỷ, các Ma Quỷ này tay cầm các công cụ như đục, chuy, các tiếng đinh đinh điếc tai vang lên khi chúng gõ xuống, một số thì đào hố, một số thì mang đá vụn chuyển đi.
Ở ma giới, Ma Quỷ là chủng tộc đứng thứ hai chỉ sau Ác Ma, nhiều Ma Quỷ tập trung ở chỗ này sống khổ cực, thật là khiến cho người khác không thể tưởng tượng nổi.
" Tiêu Thổ Luyện Ngục hoàn cảnh ác liệt, nhưng lại có vô số khoáng sản, vàng bạc." Người dẫn đường lại giải thích:" Các người nhìn thấy chính là các tiểu Ma Quỷ đang được tôi luyện, chúng nó không cần phải thông qua Ma Giới Tranh Bá chiến, mà chính là công dân trời sinh của ma giới, nhưng cũng không cần phải hâm mộ, hôm nay bọn chúng vô cùng non nớt, nhưng sau khi trải qua ma luyện, đạt đến một trình độ nhất định thì mới có thể tiến vào sâu bên trong vị diện."
Hèn chi bên ngoài lại có rất ít ma quỷ, thì ra đều tập trung ở bảy thế lực, nhưng xem ra chúng cũng không được ưu đãi. Nếu như không có thực lực thì xuất thân cao quý cũng uổng công, các tiểu Ma Quỷ này được đưa đến Tiêu Thổ Luyện Ngục để làm thợ mỏ để ma luyện.
Tốc độ của cả đoàn rất nhanh, chưa đến nửa giờ đã đến cánh cửa tiến vào tầng thứ hai, lại đi qua một cái không gian liệt phùng, và tiến vào một vị diện khác.
Nơi này hoàn toàn trái ngược với Tiêu Thổ Luyện Ngục, bầu trời đầy sương, tuyết hoa nhẹ nhàng bay lượn, mọi người phải vận đấu khí để chống đỡ lại cái lạnh thấu xương, khắp nơi đều mờ mịt, mặt đất toàn là tuyết, cây cỏ và thực vực không thích hợp sinh sống trong hoàn cảnh ác liệt như thế này.
"Băng Thiên Tuyết Địa!" Người dẫn đường lại giải thích một cách đơn giản, cái tên của vị diện này cũng đã nói rõ lên ý nghĩa rồi.
Vẫn giống như cũ, có không ít Ma Quỷ hoạt động ở Băng Thiên Tuyết Địa, công việc của chúng là bắt các loại cá ở dưới sâu của các lớp băng, nghe nói Băng Thiên Tuyết Địa vốn là một đại dương, không có đất đai, cá tôm sống được ở đây đều là do hoàn cảnh mà biến hóa cho nên mới tồn tại được, và thịt của chúng vô cùng ngon, chúng được bắt đưa vào sâu trong vị diện để làm thực vật.
Đương nhiên, dưới biển cũng có không ít các hải thú nguy hiểm, nếu như Ma Quỷ nào đụng phải chúng thì coi như là số phận xui xẻo thôi, ma luyện của Thâm Uyên không phải cải lương giống như là ở Thần Thánh học viện, nếu chết một vài Ma Quỷ cũng không có ảnh hưởng gì, dù sao vẫn còn nhiều. Tiếp theo chính là Vẫn Thạch Chi Vực, vị diện này có trăm ngàn lỗ hỗng vì thế tạo ra hiện tượng Thiên Thạch.
Ở vị diện này, tỷ lệ xuất hiện thiên thạch cực kỳ cao, cÁc Ma Quỷ được phân đến đây để lấy quặng mỏ trong các thiên thạch để tạo vũ khí và áo giáp có tỷ lệ tử vong cũng rất cao.
Thiên thạch từ trên trời rớt xuống không có bất kỳ dấu hiệu gì, nhỏ thì cũng bằng nắm tay, lớn thì giống như là một cái gò nhỏ, khi rớt xuống đất nhiều khi còn gây nổ, khiến cho một số Ma Quỷ lập tức táng mạng.
Tầng tiếp theo của Thiên Thạch Chi Vực cuối cùng cũng xuất hiện thực vật, vị diện này có tên là Phệ Ma Chiểu Trạch, trong đây hiển nhiên là không thiếu csc loại ác quỷ chiểu trạch có thể ngụy trang như lần đầu tiên Cổ Diêu gặp phải trong lần thực tập của học viện, cÁc Ma Quỷ ở đây thì có nhiệm vụ là săn thú để làm thức ăn cho người ở Thâm Uyên sử dụng.
Sau khi đi qua Phệ Ma Chiểu Trạch thì tiếp đó là cánh đồng kịch độc, danh như ý nghĩa, khắp nơi trên cánh đồng hoang này đều là độc vật, chướng khí, xà, bò cạp, rết, ong, đều mang theo kịch độc.
Đi qua tầng tầng vị diện, tựa như là vô cùng vô tận, Thâm Uyên, cái tên này cũng do đó mà có.
Số lượng Ma Quỷ ở các vị diện về sau càng ngày càng ít, cũng dễ hiểu, trong hoàn cảnh ác liệt, nhiều Ma Quỷ đều bị loại khỏi cuộc chơi. Nhưng Cổ Diêu vẫn cảm thấy có chút kinh hãi, Nhiệt, hàn, thiên thạch, ao đầm, độc ... Tầng tầng địa ngục, cÁc Ma Quỷ được huấn luyện ở đây tốt hơn ở học viện rất nhiều, vì thế những Ma Quỷ có thể tồn tại được nhất định đều có thực lực rất mạnh.
Khi mọi người tiến vào vị diện thứ mười hai thì thấy được hoàn cảnh nơi này hoàn toàn khác so với cảnh hoang vu của các tầng trước, nơi này là một bình nguyên rộng lớn, khí hậu rất tốt, hoàn cảnh tự nhiên, ma thú, thiên tượng cũng không có uy hiếp đến tính mạng, hơn nữa họ còn thấy được kiến trúc.
Điều này nói rõ một việc, bọn họ đã đến được thành thị của Thâm Uyên.