Vô Lại Quần Phương Phổ Truyện Full

Quyển 8 - Chương 15: Hoa đào như xưa

“Hiệu quả cũng không tệ lắm, chỉ là như thế nào cũng không theo kịp Hoa
Vân La.” Diệp Vô Ưu có chút thất vọng nói, cùng bế quan với Hoa Vân La
ba năm, hắn trái lại tận hưởng diễm phúc, tu vi cũng có tiến triển rất
lớn, chỉ là, so với Hoa Vân La luôn duy trì một khoảng cách không nhỏ,
điều này khiến hắn không khỏi cảm giác có chút buồn bực

“Vân La tu vi cao như vậy, làm sao nói theo là theo được.” Yến Băng Cơ
ôn nhu an ủi hắn, “hơn nữa, Vân La tỷ là người của mình, tu vi cao một
chút cũng không có gì.”

Mặc dù Hoa Vân La vốn là trưởng bối của Yến Băng Cơ, nhưng trên thực tế, quan hệ của Hoa Vân La cùng Diệp Vô Ưu, cả Vô Ưu sơn trang mọi người
đều biết rõ trong lòng, vì vậy Yến Băng Cơ và Hoa Vân La cũng tương xứng là tỷ muội.

“Ta cũng biết vậy, đúng rồi, Băng tỷ tỷ, bế quan ba năm, ta đã sắp buồn
đến chết, chúng ta qua vài ngày nữa đi địa phương khác thư giãn đi.”
Diệp Vô Ưu đề nghị, kỳ thật, ba năm này ngoại trừ tu vi tiến triển, hắn
còn có một thu hoạch rất lớn, đó chính là song tu pháp quyết dưới sự nỗ
lực của hắn cùng Hoa Vân La, thu được một cải tiến rất lớn, trước kia
khi song tu, nhất định phải hai người kết hợp cùng lúc cử động một chút
cũng không được, mà bên cạnh đó lại còn phải vận công, điều này đối với
Diệp Vô Ưu mà nói, không khác gì một loại hành hạ, nhưng hiện tại bất
đồng, hắn bây giờ căn bản không cần tập trung vận hành song tu pháp
quyết nữa, cũng chẳng cần đối phương hiểu song tu công pháp, chỉ cần hắn cùng một nữ nhân giao hoan, song tu sẽ tự động vận hành.

nl.“Ngươi muốn tới nơi nào chơi?” Yến Băng Cơ có chút bất lực, ba năm đã qua đi, Diệp Vô Ưu tựa hồ không lớn lên bao nhiêu.

“Tuỳ thôi, chỉ là muốn đi loăng quăng, cả ngày ở trong nhà, thật nhàm
chán.” Diệp Vô Ưu suy nghĩ nói, “bất quá cũng không phải gấp quá, vài
ngày nữa nói sau, không còn sớm nữa, Băng tỷ tỷ, chúng ta nghỉ ngơi
thôi.”.kien

“Ôm ta lên giường đi.” Yến Băng Cơ nhẹ nhàng ừ một tiếng, dùng một thanh âm mỏng manh dị thường nói.

Một đêm cuồng hoan.


Sáng sớm, nhìn giai nhân xích loã trong lòng, Diệp Vô Ưu trong nổi lên
một cảm giác ấm áp, kỳ thật, ba năm trôi qua, hắn tuyệt không phải không có biến hoá, bế quan ba năm, ít nhất là trên tính tình, hắn đã trưởng
thành rất nhiều.

Yến Băng Cơ vốn là nữ tử dè dặt, nhưng tối hôm qua vì nghênh tiếp tình
lang xuất quan, nàng có thể nói thật lòng là đã dốc hết toàn lực, hết
sức đón nhận, cũng chính bởi vì như thế, nàng mới có thể mệt mỏi như
vậy, giờ phút này còn đang trong giấc nồng.

Nhẹ nhàng mặc y phục xuống giường, Diệp Vô Ưu đi ra bên ngoài, đi tới
trong sân, hắn đột nhiên vọt lên trời, bay ra ngoài trang. Thời gian ba
năm, tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới chân nhân, có thể ngự kiếm phi
hành, với thực lực của hắn bây giờ, cả Vân Mộng đại lục, tu vi so với
hắn cao hơn kỳ thật có thể đếm trên đầu ngón tay, có lẽ cũng chỉ có Hoa
Vân La tu vi cao hơn hắn, mà Giang Thiên Thiên, cũng chỉ có thể cao hơn
hắn một chút, hoặc là cùng hắn không phân cao thấp.

Diệp Vô Ưu tiến triển nhanh như vậy, kỳ thật là dựa trên cơ sở tu vi rất cao của Hoa Vân La, nếu Hoa Vân La chỉ là một cao cấp tu sĩ, vậy Diệp
Vô Ưu kia có thể đạt tới tu vi trung cấp tu sĩ cũng là không tồi. Mặc dù song tu công pháp đối với hắn có trợ giúp rất lớn, nhừn ba năm nay hắn
vẫn chỉ cùng với một mình Hoa Vân La song tu, muốn vượt qua Hoa Vân La,
căn bản là chuyện không có khả năng.

Bay khỏi Vô Ưu sơn trang, Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng hạ xuống bên bìa rừng,
sau đó, liền đi vào bên trong, vừa mới đi hai bước, hắn liền cảm giác
được có một đôi mắt ở bên đang nhìn hắn, dừng bước chân, quay đầu nhìn
lại, liền trông thấy một thân ảnh mỹ lệ mà rất quan thuộc.

“Tô đại mỹ nhân, sớm vậy!” Diệp Vô Ưu mỉm cười, ba năm không gặp, Tô Tố
Tố xem ra càng thêm thành thục, xinh đẹp cũng càng hơn hẳn ngày xưa, tên tuổi Vân Mộng đệ nhất tiên tử này, có thể nói là danh bất hư truyền.

“Bế quan ba năm, ngươi không ngờ đã có thể ngự kiếm phi hành, tiến bộ
thật là nhanh a!” Tô Tố Tố nhẹ nhàng than thở, mặc dù trong ba năm này,
nàng cùng Diệp Vô Ưu căn bản là không giao lưu gì, nhưng trong bất tri
bất giác, ấn tượng của nàng với Diệp Vô Ưu đã thay đổi không ít, nguyên
nhân cũng rất giản đơn, lúc trước Diệp Vô Ưu đã nói qua có thể cho nàng
một chút hứa hẹn, hiện tại trên thực tế đều đã thực hiện, dù rằng những
việc này không phải Diệp Vô Ưu tự mình đi làm, nhưng Tô Tố Tố rất rõ
ràng, nếu lúc trước không phải Diệp Vô Ưu ra mặt, Thiên Nhai thư viện sẽ không giúp nàng.

“Sao vậy? Tô đại mỹ nhân, có muốn thưởng thức cảm giác bay trong không
trung hay không?” Diệp Vô Ưu nửa đùa nửa thật nói, ba năm qua, Diệp Vô
Ưu mặc dù vẫn như cũ đối với mỹ nữ rất cảm thấy hứng thú, nhưng tuyệt
không có háo sắc như trước kia, mà nguyên nhan này, nói ra cũng rất đơn
giản, ba năm trước đây, Diệp Vô Ưu vừa mới thưởng thức tư vị nam nữ, cái loại cảm giác này tất nhiên khiến hắn vui không biết mỏi, nhưng hiện
tại, hắn coi như đã già đời trong việc này, dục vọng mặc dù vẫn tồn tại
như cũ, nhưng sẽ không biểu lộ ra lộ liễu như vậy.

“Ta thích tự mình phi hành trong không trung hơn.” Tô Tố Tố thản nhiên
cười, “ta nghĩ, không lâu nữa, ta có thể đạt tới mục tiêu này rồi.”

“Vậy thật sự là quá đáng tiếc, ta vốn tưởng rằng, có thể ôm một đại mỹ
nhân phi hành trong không trung thưởng thức một chút.” Diệp Vô Ưu vẻ mặt tiếc nuối.

“Kỳ thật, điều này cũng không phải không có khả năng.” Tô Tố Tố nhẹ
nhàng cười, “nếu như biểu hiện sau này của ngươi đủ tốt, ta có thể cùng
ngươi tay trong tay bay lượn cũng không biết chừng.”

“Ài, ta nói này Tô đại mỹ nhân, nàng không nói vậy, ta đã sắp quên mất
rồi.” Diệp Vô Ưu uể oải nói, “ta nhớ rõ từng có người nói qua, chỉ cần
ta có thể vì nàng làm một chút sự tình, nàng có thể gửi thân cho ta.”

nl.“Sao? Ngươi còn muốn ta thực hiện lời hứa hẹn này ư?” Tô Tố Tố cười
ngọt ngào, “ta nói này Diệp công tử, ngươi đã sắp quên rồi, sao không
dứt khoát quên đi có phải không?”.kien

“Loại sự tình này, làm sao có thể nói quên là quên được, Tô đại mỹ nhân
nàng tiên tử giữa nhân gian như vậy, ta nếu như bỏ qua như vậy, há chẳng hối hận không kịp sao?” Diệp Vô Ưu cười cười, “bất quá, ta tạm thời
cũng không yêu cầu nàng thực hiện lời hứa, chỉ là, ta sẽ giữ lại quyền
tuỳ thời yêu cầu nàng thực hiện lời hứa.”

“Diệp công tử, ngươi tựa hồ so với trước kia có chút không quá giống
nhau.” Tô Tố Tố đột nhiên nhẹ than một tiếng, dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn Diệp Vô Ưu.

“Tô đại mỹ nhân, nàng cùng với trước kia, chẳng phải là cũng không giống nhau sao?” Diệp Vô Ưu thuận miệng nói.

“Ta nói thật đó, kỳ thật, Diệp công tử, nói thật ra, ba năm trước đây,
ngươi mặc dù xem ra rất háo sắc, nhưng rất nhiều lúc, ngươi cho ta cảm
giác, vẫn chỉ là một hài tử, một tiểu sắc lang còn chưa lớn.” Tô Tố Tố
nhẹ nhàng lắc đầu, “bất quá, bây giờ ngươi xem ra, đã thành thục rất
nhiều, là một nam nhân chân chính rồi.”

“Nói thật, ta rất hiếu kỳ, mấy năm nay, ngươi cùng Hoa tiên tử ở trong
đó rốt cuộc là làm cái gì?” Tô Tố Tố nhìn khuôn mặt Diệp Vô Ưu, “nàng
chẳng những khiến tu vi ngươi đại tiến, hơn nữa, tại phương diện khác,
cũng cải biến rất nhiều, thậm chí tướng mạo của ngươi, đều phát sinh một chút thay đổi.

“Nói đến tướng mạo, ta bây giờ còn muốn mắng Vân La đó!” Diệp Vô Ưu bắt
đầu than phiền, “mỗi ngày không có việc gì lại vuốt đi vuốt lại trên mặt ta, nói muốn đem mũi ta kéo cao lên một chút, khuôn mặt vuốt cho thô
thiển một chút, giống nam nhân một chút, rõ thật là, quả thực coi ta như đồ chơi mà!”

“Hi hi!” Tô Tố Tố nhịn không được cười duyên một tiếng, “không nghĩ đến Hoa tiên tử lại tìm được một trò chơi tốt như vậy a.”

“Nàng đương nhiên chơi vui rồi, ta thấy nàng căn bản không phải muốn ta
trông giống nam nhân, mà là có chút buồn chán, mới lấy ta ra tìm vui vẻ đó.” Diệp Vô Ưu bực bội nói.

“Chuyện vui như vậy, nếu là ta, ta cũng rất muốn thử xem.” Tô Tố Tố
nhếch miệng cười, “ bất quá, Diệp công tử, nếu chỉ xét trên tướng mạo,
ngươi bây giờ quả thật càng giống nam nhân rồi.”

“Cái gì gọi là giống nam nhân, ta vốn là nam nhân.” Diệp Vô Ưu tức giận
nói, “Tô đại mỹ nhân, nàng cũng muốn chơi đùa giống Hoa Vân La sao? Biện pháp kỳ thật cũng có đó.”

“Thực có biện pháp?” Tô Tố Tố bộ dạng rất cảm thấy hứng thú, “ngươi mau nói đi, ta thực sự muốn thử xem.”

“Nàng có biết Vân La sau mỗi lần mân mê trên mặt ta nửa canh giờ, thì
tiếp theo sẽ làm gì không?” Diệp Vô Ưu nhìn Tô Tố Tố có chút không có
hảo ý hỏi.


“Làm cái gì?” Tô Tố Tố có phần tò mò hỏi.

“Nàng tới đây, ta nói cho nàng.” Diệp Vô Ưu ngoắc ngoắc tay về phía nàng, ý bảo nàng ghé tai lại.

Tô Tố Tố hơi chần chờ, rồi thực sự đến gần hắn một chút

“Ta nói cho nàng, Vân La mỗi lần tiếp theo đều sẽ cùng ta song tu hai
canh giờ, Tô đại mỹ nhân, nàng muốn thử không?” Diệp Vô Ưu nói bên tai
Tô Tố Tố, vừa nói, vừa thổi nhẹ một hơi bên tai nàng.

“A!” Tô Tố Tố giống như một con mèo nhỏ hoảng sợ, đột nhiên nhảy qua một bên, khuôn mặt đỏ bừng.

“Diệp công tử, ngươi thật đáng ghét! Lại trêu chọc ta!” Tô Tố Tố trừng
mắt nhìn Diệp Vô Ưu, hờn giận giậm chân, “ta đi đây, đừng để ý đến ta!”

Tô Tố Tố nói đi là đi, lời nói còn chưa dứt, thân thể xinh đẹp của nàng
đã xuất hiện ngoài mấy trượng, rồi sau đó không quay đầu lại vội vàng
chạy về hướng Vô Ưu sơn trang.

“Ta nói là thật mà! Vân La có khi còn không chỉ theo ta hai canh giờ
đó!” Nhìn than ảnh biến mất của Tô Tố Tố, Diệp Vô Ưu bộ dạng ra vẻ vô
tội.

“Ca ca, là ngươi sao?” Sau lưng đột nhiên truyền đến một thanh âm nũng nịu.

Diệp Vô Ưu thoạt tiên cả kinh, với tu vi của hắn bây giờ, không ngờ có
người đến sau lưng hắn, hắn còn không biết, điều này không khiến hắn
giật mình sao, nhưng rất nhanh, hắn đã khôi phục bình thường, thanh âm
này, mặc dù ba năm không nghe thấy, nhưng hắn cũng có thể nhận ra, hơn
nữa, gọi hắn là ca ca, cũng chỉ có nàng.

Quay đầu nhìn một cái, Diệp Vô Ưu vẫn sửng sốt như cũ, giống như hắn
nghĩ, trước mặt hắn chính là Giang Thiên Thiên, chỉ là, tiểu nữ hài lúc
trước, đã lớn lên rồi, dù cho thân thể kia xem ra vẫn như cũ rất non
nớt, nhưng bộ ngực đang dần nhô lên kia, vẫn lộ ra như trước, đó đã là
một thiếu nữ rồi, mà không còn là tiểu nữa hài như trước nữa.

“Thiên Thiên, ba năm không gặp, ngươi lớn quá rồi.” Diệp Vô Ưu mỉm cười, nhẹ nhàng nói.