Lãnh Tâm m ở Bách Hoa thành không phải là một bí mật nên Hoa Thừa Thiên
cùng Nhạc Thiên Thiên đều rất dễ dàng tìm được nơi ở của nàng. Hoa Thừa
Thiên cùng Nhạc Thiên Thiên đang ở ngoài cửa vào, đồng thời Lãnh Tâm m
đang chuẩn bị xuất môn.
Nhìn thấy Nhạc Thiên Thiên cùng Hoa Thừa
Thiên, Lãnh Tâm m giữ nguyên sự lạnh lùng, căn bản là không chú ý tới,
tiếp tục hướng về phía trước đi.
“Lãnh Tâm m, ngươi đứng lại“,
thấy Lãnh Tâm m đi qua đối với mình lờ đi, Nhạc Thiên Thiên rốt cuộc
nhịn không được quát ra tiếng.
Vừa dứt lời, Hoa Thừa Thiên nghe được một âm thanh tức giận, nhìn lại Nhạc Thiên Thiên nghiêm mặt phẫn nộ nhìn Lãnh Tâm m.
“Tiểu nha đầu vô lễ“ Lãnh Tâm m lạnh lùng hừ một tiếng tiếp tục đi về phía trước.
“Lãnh tiền bối, xin chờ một chút.“ Hoa Thừa Thiên vội vàng đi đuổi theo.
“Nhị hoàng tử điện hạ, Ma tông cùng với Bách Hoa đế quốc dường như không có
giao tình gì.“ Lãnh Tâm m dừng lại, bất quá không quay đầu lại, hiển
nhiên mặc dù nàng biết thân phận Hoa Thừa Thiên,nhưng không có để hắn
vào mắt.
“Lãnh tiền bối, chúng tôi có chuyện muốn mời tông chủ
giúp đỡ.“ Hoa Thừa Thiên rất khách khí nói:“ Mong người tha thứ sự quấy
rầy này“
“Có việc gì nói mau, bất quá, giúp hay không giúp ngươi, phải xem tâm tình của ta.“ Lãnh Tâm m nhạt nhẽo nói.
“Là như thế này,Y Cốc Triệu tiên tử mất tích ở phụ cận Bách Hoa thành,chúng tôi muốn biết Lãnh tiền bối biết nàng đang ở đâu không?“ Hoa Thừa Thiên hỏi thẳng vấn đề, sau đó quan sát sắc mặt Lãnh Tâm m.
“Triêu
Thiên Tâm nha đầu nào?“ Điều Hoa Thừa Thiên thất vọng chính là sắc mặt
Lãnh Tâm m không có gì biến hóa vẩn như cũ vẫn lãnh đạm không biến sắc,
nhanh chóng thuận miệng hỏi một câu.
“Lãnh...“ Nhạc Thiên Thiên ở bên cạnh muốn thốt lên.
“Đúng là nàng, xin hỏi Lãnh tiền bối, ngài có tin tức nàng không?“ Hoa Thừa
Thiên lại chặn Nhạc Thiên Thiên lại, vội vàng hỏi, còn Nhạc Thiên Thiên
ngoài một từ “Lãnh“ nàng vốn không nói được gì.
“Đừng nói ta
không có tin tức nàng, cho dù có cũng sẻ không nói cho các ngươi “Lãnh
Tâm m lạnh đạm hừ một tiếng: “Ta còn có việc, xin đi trước.“
Nhạc Thiên Thiên ở bên cạnh tràn đầy giận dữ, mở miệng đã muốn mắng chửi, lại bị Hoa Thừa Thiên Dùng ánh mắt ngăn lại.
“Đa tạ Lãnh tiền bối, chúng tôi cáo từ “Hoa Thừa Thiên thật sự có bản lĩnh, từ đấu tới cuối, Lãnh Tâm m đều chưa cho hắn toại ý, nhưng hắn vẫn luôn khách khí.
Chỉ là, hắn còn chưa nói hết,Lãnh Tâm m thân ảnh đã biến mất trước mặt hắn.
“Nhị điện hạ, ngài để Lãnh Tâm m đi như vậy sao?“ Nhạc Thiên Thiên không thể chịu đựng hơn nữa tức giận hỏi.
“Thiên Thiên tiểu thư, việc này cần phải cân nhắc kĩ lưỡng, với thân thủ Lãnh
Tâm m, nếu Triệu tiên tử thật sự ở trong tay bà ta, chúng ta muốn dụng
vũ lực cứu thoát, e là không có khả năng.“ Hoa Thừa Thiên cười khổ nói:
“Căn cứ câu trả lời vừa rồi, chúng ta căn bản nhìn không ra, thật sự có
phải là Triệu tiên tử ở trong tay Lãnh Tâm m hay không?“
“Không
cần phải nói, tiểu thư nhất định ở trên tay yêu nữ, thị khéo ở chỗ này,
tiểu thư đột nhiên mất tích xung quanh đây,ngoại trừ thị còn ai vào
đây?“ Nhạc Thiên Thiên nghiến răng nói, vừa mới bị Lãnh Tâm m đánh một
bạt tay vào mặt, bây giờ hai má đều có chút nóng, làm trong lòng nàng
tràn đầy hận ý với Lãnh Tâm m.
“Thiên Thiên tiểu thư, chúng ta
hợp lại phái thêm nhân thủ điều tra sự việc này, nàng yên tâm chúng ta
nhất định hợp lại nghĩ ra biện pháp tìm Triệu tiên tử, sẽ tìm ra thôi.“
Hoa Thừa Thiên thong thả trầm ngâm một chút rồi nói: “Ta thấy không bằng chúng ta về cung trước, Thiên Thiên tiểu thư, nàng ở trong cung nghĩ
tạm cho khỏe một chút, việc tìm kiếm Triệu tiên tử nên giao cho chúng
tôi xử lý“
“Đa tạ điện hạ,bất quá ta đã có chỗ ở“ Nhạc Thiên
Thiên ngữ khí có chút lảnh đạm, hiển nhiên với Hoa Thừa Thiên có chút
bất mãn: “Ta còn muốn tiếp tục tìm kiếm tiểu thư, ta đi trước một bước.“
Hoa Thừa Thiên mở miệng ra muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ là nhìn theo bóng lưng Nhạc Thiên Thiên, rồi nhăn mặt nhíu mày.
Mà lúc này,Triệu Thiên Tâm cùng Diệp Vô Ưu đều đã mặc lại y phục, Diệp Vô Ưu ngồi dựa lưng vào tường, mà Triệu Thiên Tâm nằm ở trong lòng ngực
hắn như con mèo nhỏ ôn thuận nhu hòa.
“Thiên Tâm tỷ tỷ, nàng bây giờ có khỏe không?“ Diệp Vô Ưu nhẹ giọng hỏi“ Tiêu Hồn Bát Chỉ kia có phải là đã được giải khai?“
“Ngốc tử, đâu đơn giản như vậy?“ Triệu Thiên Tâm toàn thân kiều nhuyễn vô
lực,ngữ khí cũng trở nên nhu mỳ rất nhiều, vừa mới điên cuồng tiêu hao
tất cả khí lực của nàng.“ Nếu Tiêu Hồn Bát chỉ có thể dể dàng phá giải
như vậy thì không thành tuyệt kĩ Ma Tông, chỉ có Tông chủ mới có thể sử
dụng tuyệt kĩ này.“
“Từ nay nàng còn có bị phát tác hay không?“ Diệp Vô Ưu nhịn không được hỏi.
“Tiểu sắc quỷ, có phải là rất muốn ta mỗi ngày đều phát tác vài lần?“Triệu Thiên Tâm bất ngờ nói.
Diệp Vô Ưu cười bối rối, trong lòng, hắn hoàn toàn có điểm chân thực nghĩ
Triệu Thiên Tâm mỗi ngày đều phác tác vài lần, như vậy hắn có thể tiếp
tục hưởng thụ ngọc thể kiều mỵ của nàng. Bất quá nghĩ đến trong khi nàng phác tác có thể còn muốn hắn bị thống khổ khác. Trong lòng lại nghĩ tốt nhất nàng không cần phát tác.
“Tiểu sắc quỷ, cho ngươi chiếm ưu
thế, trước kia và bây giờ đều giống nhau, ta mỗi ngày vẫn gặp phát tác,
bất quá ngươi yên tâm, một ngày nào đó ta có biện pháp giải khai Tiêu
Hồn Bát chỉ này.“ Triệu Thiên Tâm nhẹ nhàng thở dài, thong thả trầm mặc
một chút, nàng nói tiếp“ Trước khi giải khai Tiêu hồn Bát Chỉ, ta sẽ
khiến ngươi tu vi lên tới cảnh giới nhất lưu cao thủ, ta trước tiên nói
vài lời cụ thể về phương pháp, cho ngươi trong lòng có chuẩn bị.“
“Được rồi“ Diệp Vô Ưu gật đầu, kì thật hắn đối với quá trình đều không cảm
thấy hứng thú, hắn chỉ cần kết quả, cần cuối cùng hắn thật sự có được
tài năng như lời Triệu Thiên Tâm một thời gian ngắn ở trong cơ thể có
bốn mươi năm công lực, mà người khác tu luyện mới có. Bất quá,Triệu
Thiên Tâm muốn nói,hắn cũng sẽ không nghe lọt tai, dù sao, tại đây ở
địa lao ngoại trừ cùng Triệu Thiên Tâm nói chuyện phiếm tán tỉnh, hắn
cũng không có việc gì khác để làm.
“Cơ hồ tất cả mọi người biết,
đối với Thiên Tâm Đan mỗi tu tiên giả theo lý thuyết đều chỉ ăn một viên mới hữu hiệu. Bất quá, Thiên Tâm Đan dù sao là ta thân tự luyện chế ra, công hiệu của nó, ta có thể giải thích và so sánh bất luận với kẻ
nào.Ta có một loại biện pháp, có thể để cho một người đồng thời ăn năm
viên, hơn nữa mỗi viên nhất định đều có khả năng phát huy hiệu quả, cuối cùng gom góp lại cùng một chỗ không sai biệt lắm đúng là bốn mươi năm
tu vi của người bình thường.“ Triệu Thiên Tâm chậm rãi nói: “ Ta tự nghĩ ra một loại châm pháp, tên là Nghịch Thiên Thập Tam Châm, chỉ cần cho
ngươi ăn năm viên Thiên Tâm Đan sau đó thi triển Nghịch Thiên Thập Tam
Châm trên người ngươi, ngươi có thể hấp thu hoàn toàn dược liệu Thiên
Tâm Đan“
“Nhưng Thiên Tâm tỷ tỷ nàng bây giờ Tiêu Hồn Bát Chỉ còn chưa có giải khai, công lực còn bị chế trụ, làm sao có thể thi triển
Nghịch Thiên Thập Tam Châm?“ Diệp Vô Ưu nghe nhưng thật ra rất hiểu
được, chỉ là đã có chút lo lắng.