Vô Hạn Thự Quang

Quyển 9 - Chương 32: Nhân loại!

Dịch giả: truongtieutuyet

Auchi cảm thấy mình đang mơ một giấc mơ rất dài, hầu hết mọi chuyện trong mơ hắn đều quên, chỉ sơ bộ nhớ được một vài chi tiết, có điều theo giấc mơ càng kéo dài, hắn cũng cảm thấy thế giới trong mơ càng thêm rõ ràng.

Trong mơ, hắn biến thành một bán khổng lồ...

Bán khổng lồ là gì?

Chính là hoặc cha hoặc mẹ có một người là nhân loại, sau khi sinh ra mới từ nhân loại sinh mạng thể trở thành người khổng lồ sinh mạng thể, về phương diện thực lực không cách nào địch nổi chủng tộc người khổng lồ chính thức của Hồng Hoang vạn tộc, nhưng mà vẫn mạnh hơn rất nhiều so với nhân loại.

Thế giới mà Auchi sống là một nơi vô cùng kỳ lạ, trời tròn đất vuông, rộng lớn vô biên, ngọn núi nào cũng cao đến mức khó có thể tưởng tượng, ít nhất là vài triệu, vài chục triệu, thậm chí là trên trăm triệu kilômet. Mỗi một hồ nước đều lớn như đại dương, chiều sâu càng là dùng đơn vị hàng nghìn hoặc chục nghìn kilômet để tính toán. Trong thế giới khổng lồ như thế, Auchi cao gần mười mét, thật sự chỉ như một hạt cát trong sa mạc, không, chỉ giống như nguyên tử trong một hạt cát giữa sa mạc mênh mông.

Auchi yêu mến thế giới này, hắn cảm thấy mỗi lần hô hấp bản thân đều dần dần trở nên mạnh mẽ, theo thực lực trở nên mạnh mẽ mà thân hình cũng cao lớn hơn, từ đó càng có sức mạnh để bảo vệ thôn trang và chủng tộc, bảo vệ những người mà hắn thương yêu sâu đậm.

Sau khi ra đời không bao lâu, Auchi liền biết được nguồn gốc huyết mạch của mình từ trong bản nguyên sinh mạng, hắn có huyết mạch của người khổng lồ bão tố - Storm giant, đây là huyết mạch tối cao tiếp cận nhất với hoàng tộc của người khổng lồ - Titan, là huyết mạch mà nhân loại phải đánh liều vô số tính mạng, trải qua rất nhiều may mắn và hy sinh, trả một cái giá rất đắt mới lấy được.

Mà ra đời cùng lúc với Auchi, còn có mấy trăm tên bán khổng lồ khác, theo Auchi và những người khác dần lớn lên, số lượng nhân loại sống trên khu vực núi cao này cũng đạt đến hàng chục triệu người, bọn họ cần cù, bọn họ dũng cảm, bọn họ không sợ vất vả, bọn họ đoàn kết cố gắng, nhờ Auchi và những bán khổng lồ khác, cuộc sống của bọn họ có thể xem là êm ấm hạnh phúc.

Không phải là không có dị tộc xuất hiện, từ goblin tầm thường cho đến các loại ma thú, thậm chí là yêu ma quỷ quái trong Hồng Hoang vạn tộc, trên cơ bản đều có xuất hiện, nhưng mà... mấy trăm tên bán khổng lồ lại không hề e ngại, bọn họ dùng vũ lực tuyệt đối của mình để ngăn chặn bất kỳ nguy cơ nào. Dù sao đi nữa nơi đây vốn không phải là giao điểm của linh khí, cũng không phải nơi sinh ra Thiên tài địa bảo, thậm chí địa hình này cũng không thích hợp để thành lập thành thị cỡ lớn, do vậy cũng không có chủng tộc nào quá mạnh mẽ xuất hiện.

Auchi rất yêu quý cha mẹ, rất yêu quý những đồng bọn sinh ra và lớn lên cùng với mình, rất yêu quý nhân loại, cho dù... cho dù bản thân hắn và nhân loại không giống giống nhau, cho dù sau khi hắn lớn lên, ánh mắt một số người nhìn hắn đã mang theo sợ hãi và hâm mộ, thậm chí là ghen ghét.


Auchi vẫn luôn xem bản thân là nhân loại, là một người căm ghét cái ác đến tận xương tủy, hắn cảm thấy những người xung quanh đều rất thiện lương, chỉ là do bọn họ sợ hãi đối với ngoại hình xấu xí, sợ hãi đối với sức mạnh cường đại của hắn. Cái này không phải là bọn họ sai, cũng không phải là bản thân hắn sai, là thế giới này sai, vì vậy hắn nhất định sẽ bảo vệ những người lương thiện, bảo vệ những thứ tốt đẹp mà hắn yêu quý.

Đối với những kẻ xâm lược đến từ bên ngoài, những dị tộc kêu gào muốn cướp đoạt địa bàn của nhân loại, Auchi chưa và cũng sẽ không bao giờ có bất kỳ khách khí nào, đáng chết thì giết, nên tàn phế thì tàn phế, nên tàn bạo thì tàn bạo, tùy theo hành động của các dị tộc này mà có những hình thức răn đe xử phạt khác nhau.

Cuộc sống như vậy, giằng co hơn hai trăm năm...

Cha mẹ của Auchi, anh em của hắn, con cái của anh em hắn, thậm chí là con cháu của anh em hắn đều đã chết già, mà hắn, cùng với mấy trăm tên bán khổng lồ khác vẫn còn sống. Số lượng nhân loại sinh sống tại khu vực này đã lên đến mấy tỷ, thôn trang đông đúc chỗ nào cũng có, nơi này là mảnh đất hạnh phúc lớn nhất của nhân loại, thậm chí đã có một số người lãnh đạo các thôn làng hy vọng xây nên một thành trì tại đây, thành lập một tòa thành thị cùng loại với thành thị của Hồng Hoang vạn tộc.

Thành thị!

Tại Hồng Hoang đại lục thành thị có rất nhiều ý nghĩa, chẳng những là trụ cột của một chủng tộc, càng là biểu tượng thể hiện quyền sở hữu lãnh thổ của chủng tộc này. Nếu như không có thành thị, cho dù khu vực này chỉ có một chủng tộc trí tuệ tồn tại, vẫn không thể nói khu vực này là do chủng tộc đó chi phối. Bất kỳ chủng tộc nào khác, đều có thể tự do tiến vào, sinh sôi nảy nở, thậm chí chiếm lĩnh, chỉ cần đủ sức mạnh để chống lại chủng tộc trí tuệ này là được.

Nhưng nếu như khu vực đó có một thành thị, chỉ cần tòa thành thị này còn đứng vững, như vậy những cư dân tại đó sẽ chính là chủ nhân tự nhiên của khu vực này, các chủng tộc khác vẫn có thể bước vào, nhưng mà đều cần phải giao nộp thuế cho chủ nhân của thành thị này, hơn nữa còn có thể tùy thời bị trục xuất, thậm chí là giết chết, trừ phi thành thị sụp đổ, bằng không thì tất cả những chuyện này đều phù hợp với quy tắc của Hồng Hoang đại lục.

Chính bởi vì như vậy, đám thủ lĩnh mới cao hứng bừng bừng hy vọng xây dựng nên một tòa thành thị, một tòa thành thị của nhân loại, nhưng mà...

Auchi không cảm thấy nhân loại có thể xây dựng thành thị, bởi vì dưới nền móng của thành thị nhất định phải có một trận pháp rất lớn, bất kỳ một tòa thành thị nào cũng phải có trận pháp phòng ngự hoặc là công kích, đó mới là trụ cột để thành thị khống chế lãnh địa của mình. Cách nghĩ của đám thủ lĩnh kia thật sự quá đơn giản rồi, chẳng lẽ bọn họ cho rằng xây vài bức tường đá xong liền có thể được gọi là thành thị sao?...

Trong thời gian hai trăm năm này, Auchi đã nhận được rất nhiều tri thức từ trong huyết mạch của hắn, đồng thời, bởi vì số lượng nhân loại sinh sống tại mảnh đất này ngày càng gia tăng, hơn nữa có mấy trăm tên bán khổng lồ hộ vệ, do vậy sau khi được giáo huấn nhiều lần, những dị tộc cấp thấp đã bắt đầu thử nghiệm giao dịch và trao đổi với nhân loại, không còn dám trực tiếp chèn ép hay cướp đoạt. Mà thông qua trao đổi giao dịch như vậy, Auchi và những người khác cũng từ miệng các dị tộc này biết thêm rất nhiều về thế giới bên ngoài.


Sự tồn tại của Hồng Hoang vạn tộc, địa vị thấp kém của nhân loại, cùng với thực trạng bi thảm của các bán khổng lồ, bởi vì thiếu khuyết công pháp của chủng tộc người khổng lồ, thực lực của bọn họ không thể nào tiến thêm được nữa, dẫn đến tuổi thọ chỉ bằng một phần mười so với người khổng lồ chính thức. Bọn họ cũng chỉ giống như tượng gác cổng, bị giam cầm tại khu vực nhỏ bé này, không có bất kỳ cung phụng hay hưởng thụ gì, chỉ có thể khổ sở chịu đựng cùng với nhân loại...

Mà khi đám thủ lĩnh quyết định xây dựng thành thị của nhân loại, càng là kéo mấy trăm tên bán khổng lồ này tới làm công nhân, bưng bê bốc vác cả ngày lẫn đêm, điều này làm cho những bán khổng lồ từng nghe nói về địa vị cao vời vợi của chủng tộc người khổng lồ, trong nội tâm bọn họ sinh ra rất nhiều bất mãn và tư tưởng đen tối, chỉ là còn chưa có triệt để bộc lộ ra mà thôi. Trên thực tế, khi thân nhân của bọn họ, cùng với sau khi tất cả người mà bọn họ quen biết lúc nhỏ đều đã chết, dấu hiệu cũng càng ngày càng trở nên nghiêm trọng...

Bọn họ... đã không còn nghĩ mình là nhân loại nữa rồi, bọn họ là người khổng lồ, là chủng tộc cường đại nhất nhì Hồng Hoang vạn tộc!

-... Không, ta, Auchi, ta nói cho các ngươi biết...

-... Cho dù sợ tất cả các ngươi đều làm phản, sợ tất cả các ngươi đều nhất trí hủy diệt nơi này, nhất trí xóa bỏ dấu vết sinh ra và lớn lên của bản thân...

-... Cho dù sợ tất cả các ngươi đều phủ nhận mình là nhân loại, sợ các ngươi đều thống nhất dùng chuyện này làm cái cớ để có tư cách gia nhập vào chủng tộc người khổng lồ...

-... Ta vẫn sẽ một mình bảo vệ nơi này, sẽ chiến đấu cho đến thời khắc cuối cùng, kể cả phải chết, ta vẫn muốn nói...

-... Ta, Auchi, ta là...

-... Nhân loại!

Auchi triển khai uy năng lớn nhất, hóa thành người khổng lồ bão tố cao hàng trăm mét, nhưng mà mãnh hổ nan địch quần hồ, quả bất địch chúng, hắn bị đám bán khổng lồ còn lại vùi lấp. Trong giây phút đó, hắn liền quyết định tự bạo, tính cả linh hồn và thân thể của hắn, toàn bộ đều tự bạo, tại mảnh đất đã sinh ra và nuôi dưỡng hắn, vì tất cả những thứ tươi đẹp mà hắn hằng yêu quý...

Trên thực tế, Auchi căn bản không phát hiện, khi sấm sét và cuồng phong bộc phát, một lão hòa thượng sau lưng là kim quang màu vàng bỗng nhiên vô duyên vô cớ xuất hiện, ngay sau đó liền trực tiếp bị chấn động và gió lốc kéo vào bên trong, chỉ kịp nói ra có mấy chữ...

- Tin ta a... A.a.a...

* Mãnh hổ nan địch quần hồ, quả bất địch chúng: thiểu số khó mà thắng được đa số, ít người không thể chống lại kẻ địch đông đảo.