Vô Hạn Thự Quang

Quyển 12 - Chương 17: Dị thường

Dịch giả: White_3N

Sở Hạo ngủ không sâu là điều dễ hiểu vì đây sớm đã là thói quen của hắn, những lúc có chuyện hoặc có chiến tranh, hoặc bất cứ tình huống nào mà hắn phải lưu ý, giấc ngủ của hắn luôn như thế.

Hôm nay là buổi tối ngày đầu tiên của mọi người từ khi đến thế giới phim The Mist, tuy rằng vì có sự can thiệp của bọn họ khiến cho tình huống trước mắt tốt hơn nhiều so với nội dung cốt truyện trong phim. Trong siêu thị, đám đông cũng không lo lắng và sợ hãi quá mức, ít nhất là toàn bộ trật tự xã hội vẫn còn tồn tại, mà đúng là loại trật tự này khiến họ tránh khỏi nhiều sai lầm trong nội dung cốt truyện gốc.

Ví dụ như đang thời điểm ban đêm lại bật một ngọn đèn lớn, không phải rất dễ gây chú ý sao? Việc gây chú ý này thật sự nguy hiểm chết người đấy. Tại một nơi đen kịt trong đêm, bất kể là côn trùng hay là động vật bậc cao, đều tự nhiên hướng đến nơi có nguồn sáng, nếu như ở thế giới thực tế bình thường thì không sao, nhưng mà lúc này đang bị các sinh vật vị diện khác xâm lấn, một chút sai lầm rất có thể gây mất mạng rồi.

Chính bởi vì như vậy mà những người này bắt đầu nghe theo Sở Hạo bố trí, bất kể là bị Sở Hạo phân ra thành ba nhóm nhỏ hay việc phân phối đồ ăn, cùng với khu vực nghỉ ngơi của từng người, những người này tuyệt không oán thán một lời nào. Đương nhiên, vì Sở Hạo muốn chứng minh câu chuyện lừa gạt của hắn là sự thật, cho nên tự nhiên gia đình của nhân vật chính là được đãi ngộ tốt nhất, đặc biệt bố trí bọn họ nghỉ ngơi ở khu vực bên trong của bọn Sở Hạo để có thể bảo hộ họ mọi thời điểm.

Trên thực tế, Sở Hạo đoán chừng gia đình nhân vật chính nhất định được tính là một chi tiết kịch tình, chỉ cần bảo vệ bọn họ sống sót đến cuối cùng là được, khả năng điểm thưởng và chi tiết kịch tình cũng không nhiều, nhưng mà cái này ít nhất cũng coi là có thu nhập.

Mặc dù gia đình nhân vật chính được đối đãi đặc biệt tốt, tuy nhiên bản thân nhân vật nam chính hay là bất kỳ ai trong siêu thị, bọn họ đều không cảm thấy việc đãi ngộ thế là không thoả đáng, ngược lại, bất kỳ ai khi đối mặt với nhân vật nam chính cùng với đứa bé mà Sở Hạo đã nói là đấng cứu thế, mỗi người đều biểu hiện thái độ tôn trọng thậm chí còn có chút sùng bái.

Có lẽ không phải là người da trắng ở Âu Mỹ thì khó có thể hiểu được loại tâm tình này, so ra thì người da trắng có thêm tinh thần mạo hiểm và chủ nghĩa anh hùng, thậm chí văn hoá bên đó còn đề xướng việc ca ngợi chủ nghĩa anh hùng, bất kể là trong lịch sử, thần thoại, nhân văn, thậm chí giáo dục đều như thế. Bên trong thế giới quan của người da trắng ở Châu Âu, anh hùng và chúa cứu thế xác thực là tồn tại, chỉ là rất ít, mà phần lớn người không gặp được thôi, lúc thật sự gặp thì cùng với lý tưởng lớn nhất cả đời mà phấn đấu, và dựa vào danh hiệu anh hùng và chúa cứu thế để leo lên vũ đài lịch sử cũng có nhiều, nổi danh nhất chính là nam nhân đã khơi mào lên cuộc chiến tranh thế giới thứ hai.

Và tại đây, thế giới đột biến, quái vật hoành hành, nếu không biết rõ nội dung cốt truyện rằng sương mù sẽ tiêu tan, chỉ sợ ngay cả bọn Sở Hạo cũng sẽ cho rằng thế giới này đã đến hồi tận thế, hơn nữa những người bình thường này căn bản không biết nội dung cốt truyện, hiện tại gần như tất cả bọn họ đều tập trung tin tưởng vào Sở Hạo, hơn nữa cho dù bọn Sở Hạo thất bại phong tỏa kết nối với thế giới The Mist, không phải ở đây vẫn còn có lãnh tụ tương lai của nhân loại hay sao? Chỉ cần đi theo hắn, cùng với hắn phát triển, nói không chừng có thể lưu danh lịch sử đây.

Thậm chí ngay cả vợ chồng nhân vật chính còn thì thầm thương lượng với nhau, có nên bắt đầu huấn luyện con trai mình hay không, muốn dạy hắn bắn súng, chiến đấu, ẩn nấp, cùng với lãnh đạo quân đội, giống như trong bộ phim Terminator mẹ của nam chính cũng đã làm vậy.

Không nhắc đến những biểu hiện của họ, ngay thời điểm hoàng hôn Sở Hạo đã cảnh báo cho tất cả mọi người bên trong siêu thị, một là tuyệt đối không được sử dụng đèn dầu, hai là nhất định phải yên tĩnh, hắn dùng thân phận chiến sĩ tương lai nói ra, những người trong siêu thị sớm đã có kinh nghiệm sinh tử, lúc này tự nhiên sẽ không có ai không tuân thủ, nhưng lúc Sở Hạo tỉnh lại vẫn còn là đêm khuya, đồng thời cùng hắn tỉnh giấc còn có mấy người Niệm Tịch Không và Trương Hằng, thậm chí không lâu sau Tom cũng thức giấc.


“Cảm giác… không ổn, đội trưởng à.” Trương Hằng mở miệng nói đầu tiên.

“Ân, ta cũng có cảm giác tim đập nhanh, dường như có thứ gì đó đang đến gần.” Sở Hạo gật đầu nói.

Niệm Tịch Không không nói gì, mà chỉ mở mắt ra tìm kiếm khắp nơi cái gì đó, một lúc sau, nàng lại nhắm mắt lại giống như đang ăn một cái gì, rồi mới lên tiếng: “Không ổn a…”

“Nói nhảm…” Trương Hằng nhịn không được muốn phản bác lại, nhưng mà tình huống hiện tại thật sự quỷ dị, cho nên nói xong câu này lập tức ngừng lại, rồi cũng như Niệm Tịch Không nhìn loạn bốn phía xung quanh.

Không riêng gì bọn họ, thậm chí ngay cả Sở Hạo cũng nhìn quanh khắp nơi, bởi vì tình huống này thực sự quỷ dị, một loại cảm giác hồi hộp rất khó tả, không giống như dự cảm nguy hiểm, lại không giống như giác quan thứ sáu, nếu thật sự muốn hình dung, nó giống như cảm giác ở phía trên cao đang kêu gọi, phảng phất như có một loại sức mạnh nào đó đang kêu gọi cả ba người.

Nhưng mà cảm giác này tới nhanh đi lại càng nhanh, rất nhanh, cảm giác hồi hộp này liền biến mất như không có gì, nhưng như thế cũng không khiến ba người cảm thấy nhẹ nhõm, vì sao lại có chuyện kỳ lạ như vậy, nội dung cốt truyện gốc không đề cập đến chuyện hồi hộp như thế, như vậy nội dung cốt truyện đã phát sinh, thường có nghĩa chính thức xuất hiện nguy hiểm và kẻ địch.

Lúc hai người Trương Hằng vẫn đang kinh ngạc, Sở Hạo vẫn như đang có điều gì suy nghĩ, những người còn lại đều đã tỉnh giấc, nhưng mà rõ ràng là bọn họ cũng không có cảm giác hồi hộp này, chỉ có một giọng nói truyền qua tâm linh tỏa liên đến đầu của tất cả mọi người…

“Hồng Hoang vạn thú trận.. Đây là công thức triệu hồi không hoàn chỉnh.”

“Hồng Hoang vạn thú trận? Đó là cái gì?”

Phát ra âm thanh đấy lại chính là Varotian vốn khiến cho người khác không để ý đến, mà sau khi hắn nói về Hồng Hoang vạn thú trận, mấy người Sở Hạo cũng bắt đầu hỏi.

Varotian dưới dạng đoàn thạch trái cây nhảy tưng tưng, dùng tâm linh tỏa liên nói với mọi người: “Cái gọi là trận pháp, thứ này cũng không cần ta phải giải thích, trong truyền thừa của Niệm Tịch Không khẳng định cũng có kiếm trận, và các ngươi nhớ lại trong các loại tiểu thuyết hay phim ảnh có pháp trận hay ma pháp trận chẳng hạn, tóm lại các loại trận pháp đều có công hiệu khác nhau, có tác dụng đặc biệt riêng, chưa nói tới cái gì mạnh yếu, đương nhiên, đây là chỉ là tình huống bình thường…”


“Theo ta biết, quả thực tồn tại mười cái đại trận mạnh nhất vượt trên tất thảy, mười đại trận này đều sử dụng lực lượng nhỏ nhất để đạt được hiệu quả lớn nhất, là vượt xa hơn tất cả những trận pháp khác, theo như ta biết, cho dù là vị diện đặc thù duy nhất kia, sự hiểu biết về thập đại trận pháp bí ẩn này cũng không có, nhiều nhất chỉ là kiến thức thô, ví dụ như phiên bản đơn giản hóa chẳng hạn, nhưng tóm lại nếu có được thập đại trận, thật sự là đáng sợ.”

Bọn Sở Hạo cũng biết rất rõ, Varotian biết rõ những thứ đấy hơn bọn hắn nhiều, tiểu đội luân hồi lúc trước của Varotian, không biết đã đạt đến cấp độ nào rồi, biết rõ những thứ này cũng không có gì là kỳ lạ, thậm chí Varotian nếu không phải bị nguyền rủa, nói không chừng thực lực có thể bằng với tiểu đội luân hồi mạnh nhất cũng có thể, theo như lời hắn nói cũng không nghi ngờ.

“Không nhắc đến thập đại trận nữa, quá xa vời với các ngươi rồi, vừa rồi ta nghĩ các ngươi cũng cảm nhận được cảm giác có tiếng gọi trong huyết mạch nhỉ? Đó rất giống một đại trận mà ta biết, tác dụng của Hồng Hoang vạn thú trận.”

“Đây là trận pháp dùng để triệu hồi sinh vật, chỉ cần ngươi biết được cấu tạo huyết mạch căn bản của sinh vật mà mình muốn triệu hồi, giống cách gọi là bề tôi như trong các tiểu thuyết tiên hiệp, như vậy ngươi có thể dựa vào trận thế đó mà triệu hồi hình chiếu của sinh vật đó.”

Khi nói đến đây, Sở Hạo lập tức hỏi: “ Cái hình chiếu này thực lực như thế nào? Nếu như triệu hồi sinh vật trong truyền thuyết thần thoại, chẳng lẽ hình chiếu này lại tương đương thực lực của sinh vật thần thoại đó sao?”

Varotian lập tức bật cười nói: “Điều này sao có thể, ta nghĩ các ngươi đã có nhận thức về sự tồn tại của đa nguyên vũ trụ, nên biết có rất nhiều cao ma siêu ma, thậm chí là vì khoảng cách tồn tại của sinh vật, có rất nhiều trong bọn chúng có đại năng, thậm chí cổ xưa hơn có Hồng Hoang vạn tộc, thậm chí sinh vật thời Hồng Hoang đã tan biến trong dòng chảy thời gian, cả đám đó đều có đại năng, giống như yêu ma tiên thú trong truyền thuyết thần thoại của chúng ta vậy, thậm chí còn đáng sợ hơn, sức mạnh khó có thể tưởng tượng. Nếu thật sự triệu hồi hình chiếu của chúng ra, nếu sức mạnh chỉ bằng một phần vạn đều là khủng bố không thể tưởng tượng nổi, cho nên căn bản không có khả năng, cái gọi là hình chiếu, chẳng qua là chiếu theo chủ nhân sử dụng trận này để quyết định mức năng lượng cao nhấtcủa hình chiếu mà thôi, khoảng từ năm đến bảy mươi phần trăm của chủ trận, nhiều nhất tám mươi là quá giỏi rồi, không có khả năng tạo ra được hình chiếu đại năng của bản thể sinh vật đó được.”

“Có điều ngươi cũng nên biết một việc, đó chính là độ mạnh yếu của chiến lực thực sự, không phải chỉ vẻn vẹn nhìn vào sức mạnh của bản thân, mà phải nhìn vào phương pháp và bản thân người sử dụng mà quyết định. Đây chính là nguyên nhân mà Hồng Hoang vạn thú trận có thể đứng trong hàng thập đại trận, tuy rằng hình chiếu được triệu hồi bị hạn chế về sức mạnh bản thân, nhưng mà nhiều kỹ xảo chiến đấu, mật pháp, kỹ năng, huyết mạch vân vân thì không bị hạn chế, đây là chỗ cường đại của Hồng Hoang vạn thú trận, nếu như người sử dụng hiểu rõ hoàn chỉnh, hơn nữa biết được lai lịch của lượng lớn sinh vật đã tuyệt chủng, thậm chí có thể xuất ra được chiến lực vượt qua gấp trăm nghìn lần chiến lực của bản thân, chỉnh bởi vì điều này, trận này mới có thể trở thành một trong thập đại trận.”

Nghe nói đến đây, vẻ mặt của mấy người Sở Hạo đều biến đổi, trong nội tâm của Sở Hạo cũng sinh ra vài ý nghĩ, Varotian bỗng nhiên nói: “ Này các ngươi nghe ta nói hết lời trước được không, đừng tuyệt vọng nhanh như vậy chứ… Điều ta muốn nói là, thập đại trận này đúng là không biết đã lưu truyền đến nay bao nhiêu năm, trên cơ bản cũng đã thất truyền, cho dù có thể lưu lại một ít kiến thức thô, cũng không đủ dùng để chống đỡ thập đại trận chính thức, nói như vậy, nếu thật sự biết rõ hạch tâm của thập đại trận chính thức, lẽ nào là nhân vật kinh thiên động địa trong thần thoại, nếu thật sự muốn hại chúng ta, cớ gì lại bố trí trận pháp như vậy? Đó chẳng phải là giết gà dùng dao mổ trâu sao, là dùng pháo cao xạ bắn con muỗi, dùng thuốc nổ được thái dương hệ tiêu diệt vi khuẩn, điều này căn bản không có khả năng, đối phương có lẽ hắt hơi cũng đủ giết chúng ta rồi, hơn nữa chúng ta cũng cảm thấy tiếng gọi trong huyết mạch. Ta cũng không lừa các ngươi, hơn nữa thực sự ta cũng đã cảm thụ qua Hồng Hoang vạn thú trận, trừ phi thực lực đạt đến trình độ rất mạnh, ít nhất cũng phải tiếp cận trình độ người bày trận, nếu không sẽ có cảm giác huyết mạch kêu gọi thế này, ta dám khẳng định mà nói, trận này không hoàn chỉnh, thậm chí là không đạt đến mức cực kỳ lợi hại mới đúng.”

Lúc này Sở Hạo mới thở hắt ra: “Nói một cách khác, trận này không hoàn chỉnh, và điều này có thể suy luận ra sức mạnh người bày trận không mạnh mẽ lắm, và có thể làm cho chúng ta cảm thấy huyết mạch kêu gọi thế này, có lẽ sức mạnh của người bày trận cũng không chênh lệch nhiều so với chúng ta, tình huống này cũng rất rõ ràng rồi…”

“Vị diện này kết nối với vị diện đặc thù kia… Đó là tin xấu nhất, và tin tốt duy nhất là …”

“Tạm thời đối thủ của chúng ta cũng không phải mạnh, hơn nữa bọn chúng đã đánh rắn động cỏ, lộ ra sự tồn tại của mình, và bọn chúng hoàn toàn không biết gì về chúng ta cả, dưới tình huống như vậy…”

Sở Hạo nghiêm túc nói với mọi người: “Ta có một bố cục, cần mọi người phối hợp, chỉ cần bố cục thành công, như vậy chúng ta có thể ung dung tiêu diệt kẻ địch, chỉ cần bố cục thành công..”

Đúng vậy, thành công a…