Lại là trạng thái mông lung mơ hồ, như tỉnh như mơ quen thuộc đó, cũng không biết đã trải qua bao lâu, đến khi mọi người tỉnh táo lại thì hoàn cảnh xung quanh đã hoàn toàn biến đổi. Mọi người đang đứng trên một khoảng đất tương đối trống trải, con đường nằm liền kề có chút cũ kỹ, trong bãi đất còn có một cây cột bống rổ tự chế thô sơ, mấy thiếu niên da đen đang chơi đùa bên trong.
- Independence Day à?
Trịnh Xá cùng những người khác đứng dạy, cẩn thận quan sát tình hình xung quanh, mà Trịnh Xá cũng đồng thời nhìn xuống đồng hồ đeo tay, trên đó có nhiệm vụ của thế giới phim kinh dị lần này. Sau khi mất đi chức vụ đội trưởng Trung Châu đội, hắn mới cảm thấy có nhiều chuyện bất tiện.
Trên mặt đất ngoài mấy thành viên Trung Châu đội đang hôn mê còn có hai tân nhân một nam một nữ. Nếu cộng thêm cả Imhotep và Anck-Su-Namun thì Trung Châu đội hiện tại đông tới mười chín người, gần đạt đến giới hạn tối đa trong một bộ phim kinh dị.
Trịnh Xá lẩm bẩm nói, vừa nhìn lên đồng hồ đeo tay, thông tin hiện lên trên đó lại khiến sắc mặt hắn từ từ trở nên nghiêm túc. Hơn nửa ngày sau, đến khi các thành viên còn lại trong đội cũng cùng nhìn đồng hồ đeo tay của mình, Trịnh Xá mới khổ sở nói:
- Đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới, lúc trước chúng ta còn nói gặp phải đoàn chiến…. Không ngờ là quả nhiên gặp phải đoàn chiến ngay. Thế giới phim kinh dị lần này là thế giới cấp độ mười chin người siêu khó, hơn nữa lại gặp phải đoàn chiến, đội viên lại có mấy người đang hôn mê, không có tinh thần lực khống chế giả, công nghệ tu chân lại mới học được vỏ ngoài, tình hình thế giới phim kinh dị này đúng là nguy hiểm.
Thông tin trên đồng hồ đeo tay thể hiện:
"Sống sót trong thế giới phim kinh dị ba ngày. Tình tiết kịch bản phụ thêm, hủy diệt mẫu hạm của sinh vật ngoài hành tinh, mỗi thành viên trong đội nhận được hai chi tiết kịch tình cấp B, 7000 điểm thưởng. Trong thế giới phim kinh dị không được phép sử dụng bất kỳ đạo cụ phi hành cá nhân nào, trước khi pháo kích một tiếng đồng hồ, không được phép rời khỏi Washington…""Tây Hải đội đã tiến vào thế giới Independence Day trước, giết chết thành viên chưa mở cơ nhân tỏa của tiểu đội đối phương được 2000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp C, giết chết thành viên đã mở cơ nhân tỏa của đội đối phương được 7000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp B. Mỗi đội viên trong đội bị giết trừ một điểm, giết mỗi thành viên đội đối phương cộng một điểm, tổng điểm tích lũy cuối cùng nhân với 2000 sẽ thành số điểm những thành viên còn lại trong đội được nhận..."
Trịnh Xá cười khổ nói với những người còn lại:
- Càng không xong là Tây Hải đội vẫn tiến vào trước chúng ta. Tâm trạng thật khó nói, Trung châu đội chúng ta được đánh giá là mạnh hơn đội kia, nhưng lại để bọn chúng tiến vào thế giới phim kinh dị trước, chiếm lấy
"Thế". Ha ha, thật không biết là nên than thở hay là nên thấy may mắn… Sở Hiên, ngươi đang nghĩ gì vậy?
Trong những người đang đứng chỉ có Sở Hiên không nhìn đồng hồ cũng không quan sát khung cảnh xung quanh, hắn đứng đó cau mày, tựa hồ có chuyện gì đó khiến hắn cảm thấy mê hoặc, không hiểu.
Trịnh Xá hỏi xong vẫn thấy Sở Hiên nhíu mày đứng im, hắn lập tức vỗ vai Sở Hiên, nói:
- Này, ta đang hỏi ngươi đấy. Tên khốn nhà ngươi không phải đang suy tính bố cục gì đấy chứ? Nói ra mau! Ta ghét cay ghét đắng mấy cái bố cục của ngươi đấy!
- À…
Sở Hiên ngẩng đầu lên nhìn Trịnh Xá, hắn cau mày nói:
- Trịnh Xá, cả mọi người nữa, các ngươi thấy Trung Châu đội là như thế nào? Ừm, ý ta là, các ngươi cảm thấy chúng ta là chính nghĩa hay là tà ác?
Những thành viên khác trong đội cũng đều chú ý vào, Zero đột nhiên lên tiếng:
- Không thể gọi là tà ác, cũng không thể gọi là chính nghĩa, chúng ta chẳng qua chỉ là liều mạng giãy giụa mà thôi. Nếu như để sống sót… Chuyện trong thế giới The Mummy lần lước chúng ta sẽ lại làm một lần nữa, đó là chúng ta.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Đúng thế, chúng ta không thể gọi là chính nghĩa hay tà ác, chỉ căn cứ theo vị trí, tình huống mà làm những chuyện khác nhau mà thôi, giống như chuyện chúng ta lần trước tại thế giới The Mummy… Nhưng Chủ Thần chỉ biết ghi chép, sau đó khi tiến vào thế giới phim kinh dị, chúng ta sẽ do độ thiện ác bất đồng mà được chia vào những phe phái khác biệt trong thế giới phim đó. Còn nhớ cuộc chiến của các ngươi với
Ấn Châu đội không? Các ngươi ở bên nhân vật chính còn Ấn Châu đội thì ở phe Imhotep, cả trong Starship Troopers nữa, chúng ta ở bên loài người còn đội ngũ chăn nuôi đồng đội thì ở bên loài bọ. Ta còn chưa rõ ràng về cách tính toán độ thiện ác, ví dụ như giết một thành viên đội mình sẽ bị trừ bao nhiêu điểm, giết một nhân vật trong kịch bản phim sẽ bị trừ bao nhiêu điểm, tất cả chúng ta đều chưa biết nhưng có một điểm có thể khẳng định. Những việc lần trước chúng tại thế giới The Mummy, giết chết hàng trăm triệu người, đã khiến chúng ta bị trừ đi một số điểm cực lớn, nhưng sao trong thế giới phim kinh dị lần này chúng ta vẫn ở phía loài người? Theo như suy luận ban đầu của ta, chúng ta phải ở vào phe đối địch mới đúng…
Trịnh Xá lúc này đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, yên lặng suy nghĩ. Một lúc lâu sau hắn mới nhíu mày nói:
- Không thích hợp, tuy sự tồn tại của độ thiện ác đã có thể được xác nhận nhưng theo một phương diện khác, những chuyện chúng ta làm tại thế giới The Mummy cũng có thể chứng minh độ thiện ác không tồn tại. Dù sao thì chúng ta cũng giết chết hàng trăm triệu người, cho dù giết một thành viên trong đội bị trừ một vạn điểm, giết một người trong thế giới phim kinh dị chỉ bị trừ một điểm thì độ ác của chúng ta chắc chắn cũng lớn hơn bất kỳ đoàn đội nào khác, không phải vậy sao?
Sở Hiên cười lạnh không đáp, chỉ quay lại nhìn từng thành viên trong đội, khiến cho Trịnh Xá cùng những người còn lại sợ đến phát khiếp. Trong lòng họ đều nảy sinh một suy nghĩ rất quỷ dị, chẳng lẽ tên khốn này muốn giết người để thử nghiệm? Bây giờ đang là đoàn đội tác chiến, chết một người sẽ bị trừ một điểm, cái này có quan hệ tới tất cả mọi người trong Trung Châu đội đấy!
Sở Hiên cũng không làm động tác gì khác thường như mọi người tưởng tượng, hắn chỉ ngẩng đầu nhìn trời rồi nói:
- Trong lòng các ngươi, như thế nào thì được gọi là ác?
"Tên khốn này… Sao cảm giác hắn gây cho mọi người lúc này lại kỳ quái như vậy? Phảng phất như người có tình cảm đang cảm thán chuyện gì đó… Chẳng lẽ hắn đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư? Không thể nào! Hắn đứng trên ranh giới sống chết lúc nào? Tên khốn kiếp này lúc nào mà chẳng đẩy người khác đến ranh giới sống chết… Hắn thật sự đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư?"Trịnh Xá còn đang kinh ngạc tự hỏi, Trình Khiếu đã mở miệng trước:
- Ác? Là về việc ác phải không? Nếu như ngươi muốn nói việc thế nào là ác thì cơ bản là những chuyện không thể làm…
- Theo triết học mà nói, cái gọi là ác…
Sở Hiên đưa mắt nhìn mọi người. Trước khi hắn nói vào đề tất cả đã lộ ra cái bản mặt
"ta đây không hiểu", hắn chỉ có thể thở dài, nói:
- Vậy thì nói đơn giản một chút. Ác có thể gọi là tội ác, là tội ác trong suy nghĩ bản thân mình, cho nên ác có phân biệt, có người coi là ác, có người lại coi là không ác. Nếu như không có đạo đức xã hội mà đại bộ phận thành viên tỏng xã hội công nhận, chỉ dựa vào cá nhân thì không tồn tại thiện và ác tuyệt đối… Trịnh Xá, ngươi còn nhớ Chủ Thần làm thế nào biết được chúng ta có tiết lộ những chuyện liên quan đến Chủ Thần không gian ra không? Ta đang nói trong tình huống trở về thế giới hiện thực.
Trịnh Xá hơi ngẩn người, đáp:
- Là căn cứ theo ký ức về việc có tiết lộ hay không trong đầu chúng ta… Ý ngươi là, Chủ Thần phán định độ thiện ác của đoàn đội là dựa vào sự tồn tại của cảm giác tội ác trong lòng chúng ta? Nếu như chúng ta hành hạ đến chết ai đó hoặc là làm những chuyện xấu, cưỡng bức, đồ sát các loại thì ký ức tội ác của chúng ta sẽ bị Chủ Thần phán định là chúng ta làm việc ác, nếu như chúng ta hỗ trợ ai đó, tâm lý thỏa mãn, suy nghĩ về việc tốt trong lòng chúng ta sẽ được Chủ Thần phán định là chúng ta làm việc thiện, như vậy phải không?
- Không sai.
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Nếu trong di sản của người tu chân phương Đông đã có cả chân nguyên lực của tu chân giả chính phái trong thuyền thuyết lẫn ma lực của tu ma giả cùng tồn tại thì cũng có nghĩa là, Chủ Thần khó có khả năng chỉ lấy thiện ác hiệp nghĩa đơn giản để phán định đội ngũ. Chủ Thần không thể có loại hành động hướng thiện thù ác, đối với nó mà nói, thiện và ác chẳng qua chỉ là phe phái khác biệt mà thôi, đều là một thành viên của loài người. Chủ Thần sẽ không vì thiện ác của đội ngũ mà đối đãi bất đồng trong thế giới phim kinh dị, vị trí của hai phe chúng ta là bình đẳng.
Sở Hiên cau mày nói:
- Mặc dù nói chúng ta đã giết cả trăm triệu người nhưng đều là dùng Ma động pháo tấn công từ cực xa, về mặt cảm quan đối với chúng ta mà nói, không hề có kích thích gì quá lớn. Đó là thứ nhất, thứ hai là chúng ta tự cho mình một cái
"giải thích hợp lý", giống như lúc trước đã nói vậy. Chúng ta chẳng qua chỉ là giãy giụa, chúng ta bị ép bất đắc dĩ, đó là giải thích của chúng ta. Nếu đã không phải dùng tận mắt chứng kiến cái chết, lại có giải thích hợp lý, vậy hơn trăm triệu người bất quá chỉ là một con số. Cũng giống như trên chiến trường quân chủng khó mắc phải các hội chứng tâm lý nhất vĩnh viễn là không quân, chúng ta cũng ở vào vị trí giống như vậy, cho nên độ ác của chúng ta không lớn lắm, so với đội ngũ mà chúng ta sắp phải đối mặt… Nếu đã biết được những điều kiện như vậy thì đội ngũ đó hẳn là phải có mấy điểm quan trọng. Một là số lượng người trong đội đó rất đông, hoặc có thể nói là tổng cộng cả số lượng tân nhân, bọn chúng phải có tới mười chin người. Hai là độ ác của bọn chúng rất lớn, suy nghĩ tội ác trong lòng đủ khiến bọn chúng tự biết việc mình làm là ác. Thứ ba, đánh giá về đội đó cũng không kém, cho dù là yếu hơn chúng ta nhưng Chủ Thần vẫn đưa bọn chúng tới làm đối thủ của chúng ta, đối thủ của Trung Châu đội đã từng đánh bại cả tiểu đội Thiên Thần…
- Tổng hợp ba khả năng đó lại, có 60% Tây Hải đội này sẽ giống như đội ngũ mà chúng ta gặp trong Starship Troopers. Bọn chúng hẳn là có tính cách giống nhau, rất có khả năng một số ít cường giả chăn nuôi phần lớn thành viên yếu ớt còn lại trong đội. Số cường giả này có tố chất cực mạnh, không cần biết là thuộc tính, huyết thống, gen, kỹ năng các loại hoán đổi ở Chủ Thần, hay là vũ khí, đạo cụ mà bọn chúng có được, ví dụ như vũ khí công kích cao cấp, đạo cụ phòng ngự… Đội ngũ chúng ta gặp phải có trên 60% là một đội ngũ như vậy.
Trịnh Xá thở ra một hơi, đang định nói gì đó thì đột nhiên phía chân trời bùng lên một đám mây lửa kịch liệt, một mảng sương mù màu đỏ khổng lồ từ đằng xa ập tới, nhìn qua phảng phất như lửa đỏ từ trên trời đổ xuống. Đến khi đám mây lửa đó từ từ lụi tắt, phân tán ra, một vật thể to lớn, đen kịt dần lộ ra. Đó là một vật thể bay khổng lồ lơ lửng trên không trung, độ lớn không chênh lệch lắm với cả thành phố này. Vật thể bay bằng kim loại khổng lồ, đây là một loại mẫu hạm ngoài hành tinh xuất hiện trong Independence Day, không hẳn phải gọi là tàu con, bên trong nó lại mang theo vô số tàu chiến phi hành càng nhỏ hơn. Ngoài ra nó còn trang bị cả một loại vũ khí hạng nặng có thể một phát hủy diệt một thành phố, cộng thêm tầng bảo vệ đủ sức ngăn cản tấn công bằng hạt nhân, đó là pháo đài trên không mà loài người hiện tại không có cách nào đối phó nổi…
Independence Day… đã bắt đầu!
Khi pháo đài trên không xuất hiện, mọi người đã có thể rời khỏi bãi đất trống, có điều khiến cho người ta kỳ quái là hai tân nhân lại không tỉnh dậy, việc này có hơi khác so với các thế giới phim kinh dị trước đây.
Trịnh Xá cau mày nhìn mấy người đang nằm dưới đất, lại nhìn sang pháo đài to lớn trên bầu trời, bấy giờ mới lẩm bẩm nói:
- Không cần biết thế nào, cứ suy luận theo hướng đối phương đang ở phe ngoài hành tinh đi. Hiện tại thế giới phim kinh dị đã bắt đầu, trước tiên cứ làm rõ xem bước tiếp theo phải làm thế nào đã. Theo thông tin trên đồng hồ, trước khi pháo kích một tiếng đồng hồ không được phép rời khỏi Washington, vậy có nghĩa là bây giờ chúng ta đang ở Washington?
Lúc này khung cảnh xung quanh hoàn toàn hỗn loạn, người đi đường tất cả đều trợn mắt há mồm nhìn vật thể bay bằng kim loại to lớn đang từ trên bầu trời ập xuống. Mấy thiếu nên da đen vừa ném bóng ra tiếp đó tất cả cùng sững sờ, ngây ngốc nhìn lên trời, quả bóng rơi lọt vào rổ cũng không hay, ở bên đường, trong số những tài xế xe tải cũng có mấy người nhảy xuống xe, lập tức xe họ bị những xe đi sau đâm dồn cục lại nhưng chẳng ai thèm để ý, chỉ tiếp tục tròn mắt nhìn lên không trung.
- Đúng là rất chấn động, đừng nói bọn họ, sợ rằng đến cả chúng ta nhìn thấy thứ này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Thật quá to lớn, cơ hồ che phủ toàn bộ cả thành phố, không hổ là kỹ thuật ngoài hành tinh…
Trương Hằng ngẩng đầu nhìn pháo đài ngoài hành tinh trên trời, khẽ nói với những người còn lại.
Những người khác đều yên lặng gật đầu, trong cả đội bị chấn động lớn nhất chính là Imhotep và Anck-Su-Namun, hai người vừa mới rời khỏi thế giới những năm ba mươi, bốn mươi, thời đại đến cả máy bay dân dụng còn chưa có. Trên thực tế, hai người này một người là hóa thạch sống từ mấy nghìn năm trước, người kia thì có ký ức của hóa thạch từng sống mấy nghìn năm trước, nếu nói thế giới The Mummy chỉ mới vừa khiến họ làm quen với cuộc sống thì thế giới này tuyệt đối là thế giới trong ảo tưởng, tất cả mọi thứ đều khiến họ phải chấn động.
Trịnh Xá là người đầu tiên nhận ra hai người đang sững sờ và không thoải mái, hắn cười vỗ vỗ vai Imhotep, nói:
- Yên tâm đi, trải qua nhiều chuyện một chút là sẽ cảm thấy tự nhiên ngay thôi. Thế giới này cũng không khác thế giới hiện thực của bọn ta lắm, chỉ là trên đầu có thêm một cái pháo đài vũ trụ của sinh vật ngoài hành tinh thôi, có việc gì thì cứ hỏi ta. Imhotep, lần này là đoàn đội tác chiến, nói không chừng sau trận chiến này ngươi sẽ có đủ điểm thưởng và chi tiết kịch tình để hoán đổi thứ ngươi muốn trong Chủ Thần không gian, vì thế… Sống sót đi.
Gã đầu trọc Imhotep mỉm cười, thân mật nắm tay Anck-Su-Namun nói:
- Yên tâm đi, ta là kẻ bất tử cơ mà… Ta chỉ hơi lo cho Anck-Su-Namun, cô ấy không bằng được ta, cũng không bằng được mấy người các ngươi, cô ấy hoàn toàn chỉ là người bình thường. Nếu có thể, ta hy vọng các ngươi có thể có kế hoạch bảo vệ được cho cô ấy. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - https://docsach24.com
Trịnh Xá yên lặng gật đầu. Về chuyện vốn sẽ xảy ra giữa Imhotep và Anck-Su-Namun trong The Mummy 2, hắn cũng không có ý nói cho họ biết. Trịnh Xá có thể thấy được, Imhotep đúng là thật lòng yêu Anck-Su-Namun, cho dù xa cách mấy nghìn năm, hắn vẫn yêu sâu sắc cô gái này, nhưng Anck-Su-Namun thì lại có hơi khiến người ta không hiểu được. Theo kịch bản phim The Mummy, cô gái này từ mấy nghìn năm trước do đủ loại nguyên nhân mà dan díu với Imhotep, vì Imhotep trẻ tuổi tuấn tú cũng có, vì ghen ghét với con gái của Pharaoh cũng có, mà rất có thể còn thêm cả sự báo thù với Pharaoh. Nói tóm lại, lý do nàng ở cùng với Imhotep không đơn thuần chỉ vì yêu đương, thế nên mới dẫn đến chuyện trong kịch bản gốc của The Mummy 2, khi Imhotep cần nàng, Anck-Su-Namun lại phản bội hắn, bỏ rơi hắn…
"Nhưng mọi chuyện đều đã thay đổi, bọn họ đã không còn là nhân vật trong The Mummy nữa. Trong kịch bản gốc, Imhotep cường hành kéo linh hồn của Anck-Su-Namun từ mấy nghìn năm trước vào trong thân thể này, hai ý thức va chạm xung đột lẫn nhau, cộng thêm thời gian họ ở chung cũng không lâu nên mới có kết quả là Anck-Su-Namun có thể đã cảm thấy mê mang. Nhưng hiện tại họ đã chung sống bao nhiêu năm như vậy, cho dù bản tính Anck-Su-namun có lạnh lùng ác độc đến thế nào đi nữa thì ở chung với một người yêu thương cô ấy sâu sắc bao lâu như vậy, chắc cũng phải sinh ra chút tình cảm yêu đương chứ? Chỉ mong ý của ta lần này không phải là làm hại Imhotep…"
Không cần biết thế nào, Trung Châu đội giành được Imhotep, tuy không dám nói là thực lực của cả đội nhảy vọt lên bao nhiêu nhưng có một đại tư tế bất tử bất diệt như vậy, đặc biệt là Trịnh Xá còn giao Cuốn sách của thần Anubis cho hắn, cứ như vậy, trong nhiều tình huống Imhotep sẽ có tác dụng cực lớn, ít nhất là năng lực sử dụng Cuốn sách của thần Anubis của hắn mạnh mẽ hơn bất kỳ kẻ nào.
Tạm thời không nhắc đến Imhotep cùng Anck-Su-Namun, lúc này, tấy cả mọi người của Trung Châu đội đều yên lặng hồi tưởng lại tình hình trong Independence Day.
Đó là một bộ phim khoa học viễn tưởng, nói về việc người ngoài hành tinh tấn công địa cầu trên quy mô lớn. Trong bộ phim này, nền văn minh của người ngoài hành tinh vượt xa trình độ khoa học kỹ thuật của nhân loại hiện đại…. Người ngoài hành tinh chế tạo một con tàu mẹ hình tròn khổng lồ, rộng gần ngang với một lục địa cỡ nhỏ, vượt qua vô số năm ánh sáng tới chỗ trái đất, dù là phi thuyền cấp thấp hơn cũng đã to bằng cả một thành phố. Công nghệ vũ khí mà người ngoài hành tinh sử dụng đã hoàn toàn áp đảo tất cả vũ khí mà con người đang có, thậm chí là cả vũ khí hạt nhân…
Cuối cùng, nhân loại lại ngẫu nhiên phát hiện ra, virus máy tính có thể làm nhiếu loạn hệ thống vòng bảo vệ của pháo đài ngoài hành tinh, dựa vào đó mới đánh thắng được cuộc chiến này, nếu không chờ đợi loài người chỉ có thể là hủy diệt.
Mà trong kịch bản phim gốc, sinh vật ngoài hành tinh sử dụng vệ tinh của con người tiến hành truyền tín hiệu, trong tín hiệu này có số đếm ngược, đến khi con số về không chính là lúc pháo đài vũ trụ sử dụng vũ khí hạng nặng oanh kích thành phố. Washington theo kịch bản cũng bị vũ khí đó tấn công thẳng xuống chỗ Nhà Trắng, phạm vi lan truyền thậm chí còn phá hủy cả thành phố, mà lúc này mọi người đang ở trong chính thành phố sắp bị hủy diệt đó.
- Được rồi, có chuyện gì cứ lên xe rồi nói sau. Zero, Vương Hiệp, các ngươi tìm cách kiếm một chiếc xe loại lớn như kiểu xe bus, đủ cho mười chín người chúng ta cùng đi, sau đó chúng ta sẽ tìm biện pháp chạy tới rìa Washington. Chủ Thần đã quy định trước khi khai pháo một tiếng đồng hồ không được phép rời khỏi thành phố này. Ta nhớ trong kịch bản phim, khi pháo đài vũ trụ bay tới, rất nhiều dân chúng đều dùng xe chạy ra ngoại thành, kết quả là gây ùn tắc lớn, chúng ta phải nghĩ cách tới được ngoài rìa thành phố trước, sau đó có thể nhanh chóng rời đi… Sở Hiên, phân tích tình hình hiện tại một chút xem nào.
Sở Hiên lại không nhìn lên bầu trời mà đang kiểm tra túi không gian, chẳng biết trong đó có thứ gì khiến hắn có vẻ mê mẩn như vậy. Đến khi Trịnh Xá hỏi, tên này mới thuận miệng đáp:
- À, nếu đặt giả thuyết đối phương thuộc phe ngoài hành tinh, hơn nữa còn đến đó trước chúng ta, vậy thì chúng ta hiện đang ở vào thế yếu…
Trình Khiếu hừ hừ mấy tiếng, nói:
- Cái đó bọn ta cũng biết. Nói đi, Sở Hiên, dùng trí tuệ siêu cấp của ngươi lập bố cục để chúng ta diệt sạch người của đội kia nào, ha ha ha…
- Không thể được…
Sở Hiên trực tiếp nói thẳng:
- Đây là thế giới phim kinh dị, về phương diện
"thế", chúng ta đang ở vào thế yếu tuyệt đối. Trên thực tế, chỉ cần một người không cẩn thận, Trung Châu đội chúng ta rất có thể sẽ đoàn diệt ở đây, vì thế…
- Không thể nào!
Tất cả mọi người cùng kêu lên kinh ngạc.
Sở Hiên cũng không thèm để ý, hắn cười lạnh nói:
- Sao lại không thể? Đúng như địa vị mà chúng ta có trong The Mummy vậy, do chênh lệch quá xa, địa vị của hai bên đã ở vào đẳng cấp hoàn toàn bất đồng. Ví dụ như khoa học công nghệ thời Thế chiến 2 của loài người trong The Mummy, bọn họ không thể đối kháng được với người có Ma động pháo cùng Goblin glider như chúng ta. Cũng như vậy, chúng ta không thể đối kháng với những kẻ có vòng bảo vệ siêu mạnh, có thể bay trên không trung, hơn nữa còn có thể ra đến ngoài không gian như bọn chúng… Nhớ kỹ, vòng bảo vệ đó đủ sức ngăn cản công kích bằng vũ khí nguyên tử, cho dù Ma động pháo của chúng ta có thể bắn hạ pháo đài bay lơ lửng này đi nữa thì còn con tàu mẹ ngoài vũ trụ phải làm thế nào? Chúng ta căn bản không có bất kỳ biện pháp nào gây thương tổn cho bọn chúng…
- Hoặc các ngươi có thể nói giống như kịch bản phim gốc, lái một chiến hạm cỡ nhỏ bay vào vũ trụ, mang theo vũ khí hạt nhân công kích tàu mẹ? Nếu như không phải đoàn chiến thì còn có thể thành công, nhưng nếu như là đoàn chiến, đội bên kia chẳng lẽ lại không biết kịch bản sao? Chúng ta lái chiến hạm cỡ nhỏ, rất có khả năng chưa đi được nửa đường đã bị bắn tan xác rồi, đã hiểu chưa? Về phương diện
"Thế", chúng ta đang ở vào thế yếu tuyệt đối.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Trịnh Xá thở dài, nói:
- Không cần biết thế nào, trước tiên cứ rời khỏi Washington rồi hãy nói. Lần đoàn đội tác chiến này thật sự có chút kỳ lạ, chúng ta không có đội trưởng vậy mà cũng bị đẩy vào đoàn chiến, hơn nữa trong ai người này rút cuộc ai mới là Dẫn đạo giả? Ngoài ra chúng ta còn buộc phải bắt sống tinh thần lực khống chế giả của đối phương, cứu tỉnh các thành viên trong đội ta… Ai, mọi chuyện cứ chờ lên xe rồi nói tiếp vậy, tình hình phức tạp quá đi mất.
- Không có đội trưởng vẫn có thể tiến vào đoàn chiến, chuyện này cũng dễ giải thích, có thể nói là vì trận chiến cuối cùng đang tới gần, Chủ Thần cần phải để tất cả các đội nhanh chóng giao chiến với nhau, thúc đẩy trận chiến cuối cùng càng tới nhanh hơn…
- Nhưng mà, ngồi xe? Rời khỏi Washington?
Sở Hiên lắc đầu nói:
- Nếu như kịch bản thay đổi, uy lực công kích của chủ pháo trên pháo đài bay còn lớn trong phim thì làm thế nào? Hoặc là chúng bị kẹt lại giữa đường? Nếu muôn trước khi pháo kích một tiếng đồng hồ rời khỏi nội thành Washington, sau đó dùng thơi gian một giờ, cố gắng đi xa hơn, vậy thì khả năng bị sức mạnh của chủ pháo lan tới là 30 đến 40%. Hơn nữa, một khi rời khỏi Washington, chúng ta sẽ thật sự rơi vào thế yếu tuyệt đối, trong ba ngày còn lại chỉ có thể không ngừng chạy trốn hoặc là ẩn nấp, căn bản đừng nghĩ đến chuyện bắt sống tinh thần lực khống chế giả, lại càng không cần nói đến việc tiêu diệt toàn đội đối phương.
Nhìn các thành viên trong đội cứ ngơ ngơ không hiểu, Sở Hiên lại thở dài, nói:
- Thật sự không hiểu sao? Một khi rời khỏi Washington, chúng ta phải tới chỗ nào để lấy được phi thuyền cỡ nhỏ mà chính phủ Mỹ đang nắm giữ? Hơn nữa tình tiết kịch bản của chúng ta là mẫu hạm của người ngoài hành tinh, vậy tình tiết kịch bản của đối phương sẽ là cái gì? Ta nghĩ rất có khả năng là có liên quan đến khu vực 51 của Mỹ như trong phim. Vì thế không cần biết là an toàn thoát khỏi pháo đài trên không đó, hay là sau đó chúng ta nên phản kích như thế nào, đều cẩn phải hành động bám sát theo diễn viên chính trong phim. Nếu không, chúng ta không có cách nào rời khỏi bầu khí quyển, rất có thể trong mấy ngày tiếp theo sẽ bị đội kia sử dụng chiến hạm của người ngoài hành tinh không ngừng truy sát, khả năng này không phải là không có…
- Vì thế, trước hết chúng ta phải tiến vào Nhà Trắng, giống như kịch bản phim, lên máy bay rời khỏi Washington trước khi chủ pháo tấn công, tiếp đó đi tới khu vực 51… Chiến trường chính của chúng ta là ngoài vũ trụ, trên mẫu hạm của người ngoài hành tinh!