Vợ!!! Đứng Lại Đó Cho Chồng

Chương 29

Reng Reng Reng

Tiếng chuông điện thoại của hắn rung lên,hắn và nó phải đứng lại nghe điện thoại.Sau khi hắn nghe điện thoại xong hắn quay sang nó với ánh mắt tiếc nuối

_anh phải đi rồi

_đi đâu?

_Có người kêu anh ra đồi cát có chuyện quan trọng muốn nói,chắc tối mới về

_um...ừ đi đi! em về khách sạn cũng được_nó nhón chân hôn lên đôi môi hắn.Hắn hạnh phúc vô cùng và tim đập như muốn tan tành

Sau đó hắn mang dép vào đi về hướng đồi cát.Không hiểu sao một cảm giác xa cách chạy khắp tim nó.Nhìn bóng dáng ấm áp của hắn đi như thế nó chỉ muốn chạy lại ôm thật chặt thôi.

Pặt

Hắn ngạc nhiên quay lại ,thấy nó ôm ngang hông mình.

_sao vậy?_hắn hỏi nó

_chẵng có gì! chỉ muốn ôm vậy thôi

_ngốc! về khách sạn chờ anh! đừng đi đâu_hắn vuốt đầu nói nó

Nới lỏng vòng tay mình ra,hắn bước đi.Nó cứ đứng như thế cho đến khi bóng hắn khuất khỏi những mỏm đá mới thôi.Bóng dáng nhỏ bé trải dài trên biển,nhìn cô đơn vô cùng.

***********Tối đêm Valentine************

Nó đang tắm,tắm để tận hưởng tối nay.1 buổi tối mà nó nghĩ se hạnh phúc nhất đời nó.Dòng nước ấm áp khiến nó cứ ngâm thân nó mãi.Nhắc mới nhớ con sun nó đi mua mấy cái vòng đeo tay cho con sin.Hl thì cũng chẳng thấy đâu,hắn thì giờ này vẫn chưa điện thoại cho nó.Nó quyết định dành cho mình 1 tiếng để trang điểm và chọn trang phục.Tóc được nó làm xoăn sau đó thả ra như dòng suối,cài thêm cây cài chấm bi đen xéo một bên lên tóc.Diện 1 bộ váy trằng lệch vai kiểu thiên sứ và thêm đôi giày cao gót trắng sữa.Ngắm lại mình trước gương sau đó nó thở dài ngồi bắt phim Hàn Quốc lên coi chờ hắn.

.....

.......

7h00

......

......

8h30

.......

Reng Reng Reng

Bật điện thoại lên thấy chữ "ck iu" đang gọi nó mừng lắm nhưng ra vẻ nũng một tí.

_alo_nó ỉu xìu trả lời

_ra bãi cát sau khách sạn đi_giọng hắn có vẻ thờ ơ

_anh sao vậy_nó thấy lạ nên hỏi

_không có gì! nhanh đi

Tút Tút Tút

Linh cảm người con gái cho nó biết đang có chuyện xảy ra nhưng nó không biết là chuyện gì.Không sao! chắc là hắn làm nó bất ngờ thôi.Tự trấn an mình nó chỉnh lại tóc,quần áo sau đó nó đeo chiếc nhẫn đôi vào.

***********bãi cát sau khách sạn*************

Hắn đang đút 2 tay vào túi quần.Mắt nhìn xa xăm về phía biển,trong đôi mắt ấy vẫn còn 1 chút là dứt khoác và mất mác.Nó thấy hắn thì vui như hội,định chạy lại ôm hắn bất chợt hắn quay mặt lại.2 người nhìn nhau 1 lúc hắn nói:

_hôm nay cô đẹp lắm

_hôm nay kêu em bằng cô nữa chứ_nó chống nạnh nhìn hắn

_đừng kêu tôi thân mật như thế

_hôm nay anh bị gì vậy?_tim nó nhói lên khi nghe hắn nói vậy

_chia tay đi! tôi chán cô rồi_hắn nhìn xoáy vào mắt nó

_anh...nói gì vậy?

_chia tay đi

_không! em là vợ sắp cưới anh mà_từng giọt nước mắt rơi lả chả trên khuôn mặt nó

_vợ sắp cưới? NEVER_hắn nhếch mép

Nó tưởng hắn đùa với nó nên nó đi thật nhanh lại nắm tay hắn,chỉ một chút thôi,một chút thôi là em sẽ với lấy tay anh mà,chờ em.

Pặt

1 cánh tay nhanh chóng nắm lấy bàn tay hắn,bàn tay ấy siết chặt lấy tay hắn.Nó dừng lại,ngước nhìn cánh tay ấy.Ngạc nhiên =)đau=)thất vọng.Đôi mắt như chờ 1 lời giải thích từ hắn.Dù chỉ một lời thôi,1 lời là những gì nó thấy bây giờ không như nó thấy.3 người đối mặt nhau trong 1 khung cảnh lảng mạn của Valentine.

_như cô đã thấy! Hạ Lan là vợ sắp cưới của tôi,cô ấy là người đến trước ,cô chỉ là người thay thế.Người mà tôi muốn lấy làm vợ là Hạ lan_hắn dơ tay Hl lên đưa trước mặt nó.

_Thư à! chị yêu anh Vương thật lòng mong em hiểu_Hl

_Đừng bao giờ làm phiền cuộc sống của chúng tôi_hắn nắm chặt lấy tay Hl.

_em hiểu rồi_nó từ bỏ,thật sự nó từ bỏ rồi

2 người họ quay bước đi,Không nói gì đến người thứ 3 đang đứng đó.Nhưng 2 người họ quay lại.1 tia hy vọng lóe lên trong đôi mắt nhạt nhòa nước của nó.Hắn móc từ túi quần ra.

Bộp

Chiếc nhẫn đôi tinh khiết mà hắn tặng nó ngay đầu tiên hẹn hò.Hắn quăng nó một cách thờ ơ.Nó không nói gì,lụm chiếc nhẫn lên.quay lưng lại bỏ đi.Tim nó chết rồi,chết thật rồi,hắn chỉ xem nó như người thay thế.Đúng vậy nó mãi mãi chỉ là người thay thể.Cố đi đi,mày sẽ quên được mà,mày là một con người mạnh mẽ.Bóng người cô độc lặng lẽ bước đi trên biển.Nước mắt vô duyên cứ mãi rơi mà nó chẵng muôn tí nào.Tim nó như nghẹn đi lại,mắt nhòa nước.Chỉ một lần đau tất cả sẽ là qua khứ,người nó mệt nhoài,nước mắt vô vàn trên khuôn mặt đã được trang điểm rất kĩ.Nó biết giờ đây nó mãi mãi là người thay thế

_Đi thôi_1 giọng nói vang lên