Những người ở đây, Quách Diễn tại tiền Đường chính là lễ bộ thượng thư. Hôm nay mặc dù có chức vị này mà hắn chỉ được vào nội các, đối với hắn đúng là có chút ủy khuất. Vân Thiên Hà cũng vẫn quen thuộc nên hắn cùng Vân Thiên Hà cùng chào hỏi qua. Sau đó hướng Đường Linh Sơn ý muốn hắn giới thiệu những người khác.
Phía sau cửa đại điện, khi Vân Thiên Hà tiến vào tất cả ánh mắt của các quan viên đều tập trung lên người hắn.
Vân Thiên Hà vẫn điềm nhiên như không, chỉ nhìn lướt qua những người này, liền rõ ràng sự sắp xếp vị trí của từng người.
Bất quá những người ở đây cũng chỉ có vài người trước đây từng gặp qua hắn. Còn những người khác cũng chỉ có nghe nói qua chứ chưa bao giờ nhìn thấy.
Nhưng hôm nay vừa thấy hắn thì mọi người đều thấy được ở hắn toát ra khí chất đặc biệt giống như thiên thần giáng lâm. Bọn họ đều cảm nhận rằng mình thật sự nhỏ bé trước người này, số phận của mình chính là do hắn định đoạt, do vậy mà trong lòng sinh ra cảm giác kính nể.
Vốn trước khi Vân Thiên Hà đến, tất cả mọi người còn nhỏ giọng bàn luận. Nhưng bây giờ mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Vân Thiên Hà, cả đại điện trở nên im ắng lạ thường. Vân Thiên Hà mang đến cho họ một loại uy áp mà khiến bọn họ cảm thấy ngay đến cả hô hấp cũng khó khăn.
Dù sao đại bộ phận những người ở đây xét về thực lực võ đạo thì phi thường thấp. Vân Thiên Hà cũng chỉ lỡ đang toát ra khí chất trên người, tựu cũng để bọn họ có chút nếm trải. Mà trong mắt Vân Thiên Hà những người này cũng chỉ giống như những con kiến hôi mà thôi, chỉ sợ chỉ cần một cái phất tay cũng đủ để đánh chết những người này. Bọn họ cũng chẳng dám khinh động mà làm ra những hành động dại dột.
Nhưng Vân Thiên Hà lại khác bởi vì duyên cớ chính là con của hắn. Đường Linh Sơn lần lượt giới thiệu từng người cho Vân Thiên Hà, trong đó có một vị là Tra Liên Hải từng đảm nhiệm thụ phủ Định Châu. Vân Thiên Hà cũng từng thấy qua một lần, bất quá là chất nhi của Tra lão thái thái. Đương nhiên lão thái thái cũng có nhắc tới nên hiện tại đang giữ chức bộ binh thượng thư, không có được tính là thành viên của nội các.
Bất quá Tra Liên Hải và Vân Thiên Hà cũng gật đầu chào hỏi. Vân Thiên Hà liếc mắt phát hiện phía sau Tra Liên Hải chính là Đồ Thiên Nhai, hắn cũng đã làm quan, điều này đúng là có chút ngoài ý muốn.
Đồ Thiên Nhai thấy Vân Thiên Hà nhìn hắn nên cũng mỉm cười gật đầu. Đường Linh Sơn lại tiếp tục giới thiệu những người khác.
Đối với hộ bộ, lại bộ đây là hai bộ có chức năng trọng yếu. Trong lúc Đường Linh Sơn giới thiệu, Vân Thiên Hà tựu để tâm, hắn phát hiện Đường Linh Sơn chỉ giới thiệu hai vị trung niên mà cả hai đều là những người tài hoa. Bất quá bọn họ lại chỉ được giữ chức vụ thị lang, mà thượng thư cũng chưa có người đảm nhiệm. Vân Thiên Hà nghĩ như vậy cũng tốt, như vậy sẽ khiến mọi người tích cực làm việc hơn.
Kế tiếp là đến quan viên của các bộ khác, tất đều xuất thân từ các đại thế gia giữ trước kia chức vụ quan trọng trong Đại Đường. Ở đây cũng có một ít hàn môn đệ tử trong dân gian trải qua sự khảo nghiệm nghiêm ngặt mà đi lên. Tuy trước đây bối cảnh gia tộc không có được tốt nhưng lại có kinh nghiệm phong phú. Vân Thiên Hà nhìn những người này, trong lòng sớm đã ghi nhớ.
Cho dù là Cơ Trọng Thiên hay là Cơ Viễn Hành thì Vân Thiên Hà phát giác trong mắt những người này đều mang theo sự kính nể. Huống hồ bây giờ ấn tượng trong lòng hắn về Cơ Trọng Thiên cũng không có giống như những người ở đây.
Khi hắn mới vừa bước vào đại điện cũng tạo ra một chút quyền uy chính là khí chất của một cường giả siêu cấp. Điều này không khỏi khiến cho những người ở đây chấn động và áp lực đều cảm giác được số phận của mình đang bị người này nắm giữ, sinh tử do hắn định đoạt. Mà trước đây Đường Linh Sơn chủ trì toàn cục nên giờ đây cũng không có ai dám sinh ra ý nghĩ phản đối ở trong lòng. Chỉ bằng với thực lực này cũng đủ rồi, lúc này mọi người đối với Vân Thiên Hà có nhận thức sâu thêm một tầng.
Sau khi Vân Thiên Hà tiến vào trong điện, lúc này hắn mới phát hiện cả nửa ngày rồi mà đại điện có vẻ im ắng lạ thường. Một vài quan viên trẻ tuổi có phần còn đang run nhè nhẹ. Hiển nhiên năng lực chịu áp lực của họ cũng đã đạt đến giới hạn.
Một số lão nhân vẫn còn có thể bảo trì sự trấn định nhưng cũng không có ai dám mở miệng nói câu nào. Ngay cả Đường Linh Sơn cũng im lặng không nói, tựa hồ như đang đợi Vân Thiên Hà lên tiếng.
Đứng trong đại điện, Đồ Nguyên Khánh thấy Vân Thiên Hà xây dựng một bầu không khí căng thẳng như vậy, lúc này liền lên tiếng nói:
- Các vị, không cần câu thúc như vậy, Thiên Hà không phải là người của quốc chính đại điện nhưng vẫn là một quan viên hạch tâm của Hạ quốc. Sau này lên triều cũng sẽ cùng thương nghị quốc sự.
Tuy rằng Hạ quốc hiện nay cũng chỉ là một tiểu quốc, cũng chưa có chính thức trở thành đế quốc nhưng cấu thành phân chia hệ thống chính trị trong quốc lại rất rõ ràng.
Hạ quốc cũng đã thi hành chế độ cùng pháp lệ. Trên cơ bản là vẫn tiếp tục vận dụng pháp lệ cùng chế độ của tiền Đường. Quốc gia tuy nhỏ nhưng người tài cũng không có thiếu, tất cả đều được phân bổ những chức vụ cụ thể, có thể phát huy được toàn bộ năng lực
Trên đường tới chính điện Cơ Trọng Thiên cũng hướng tới Vân Thiên Hà giải thích một số sự tình một cách tỷ mỉ. Chính vì thế mà bây giờ mới ra nông nỗi này.
Nhưng theo tư liệu tình báo tại tàng long đại điện ngày đó Vân Thiên Hà cũng đã ghi nhớ trong lòng. Lần này lại tái nghe Cơ Trọng Thiên giảng giải phân tích lại tựu cũng muốn Vân Thiên Hà trong lúc gặp đám quan viên cũng không có làm gì quá đáng khiến bọn họ kinh sợ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bất quá cũng có một vái sự tình chính thì Viêm Hoàng cục cũng không có nắm giữ được. May mắn sao lúc vào cửa quốc chính viện được tên thủ vệ kia đưa cho mẩu giấy.
Vân Thiên Hà không nghĩ tới tên thủ vệ này là một thành viên trong tổ chức Viêm Hoàng cục của hắn. Trước đây hắn cũng đã gặp qua, không ngờ hắn cung cấp tình báo vô cùng có giá trị mà ngay đến cả tình báo doanh cũng không có nắm được.
Trong chuyện này cũng liên quan đến rất nhiều người, thế nên khi hắn vào trong đại điện đã tận lực thu liễm khiến chính mình cũng giống như mọi người nhưng vẫn không khỏi cấp cho những người ở đây áp lực cùng kinh sợ không nhỏ.
Kỳ thực trong lòng Vân Thiên Hà cũng biết, hiện tại với cảnh giới của hắn, chính là cao thủ cấp bậc Võ Tôn, cho dù có thu liễm khí tức thì vẫn khiến cho những người bình thường phải kinh sợ. Tuy nhiên biểu hiện của các Võ tôn cao thủ cũng không có giống nhau.
Đường Linh Sơn đã gặp qua Vân Thiên Hà hai lần nhưng lần này hắn vẫn cảm thấy chính mình thực sự nhỏ bé trước người này. Vì thế mà khi Vân Thiên Hà đến, thần sắc hắn vô cùng kính nể đi ra tận ngoài cửa nghênh đón Vân Thiên Hà vào trong đại điện.
Mọi người trong đại điện thấy biểu tình cùng hành động hèn mọn của Đường Linh Sơn vừa rồi thì vô cùng phản đối Vân Thiên Hà nắm giữ toàn cục. Nhưng thời khắc nhìn thấy Vân Thiên Hà, tất cả mọi người đều kinh ngạc phát giác, trong lòng bọn họ đối với Vân Thiên Hà đã phát sinh sự kính nể, bọn họ có muốn phản đối cũng không có được. Thậm chí ngay cả ý định phản đối ở trong đầu cũng đã tan biến. Lúc này bọn họ chỉ tràn ngập sự kính nể đối với Vân Thiên Hà.
Đây là sự khác nhau của người có thực lực và không có thực lực. Nếu như lúc này là người khác thì chỉ sợ ngay cả đến việc khiến cho những người ở đây liêc mắt để ý cũng không được.
Vân Thiên Hà vỗ vỗ vào vai hắn rồi sau đó nhìn qua một lượt mọi người ở trong đại điện. Cũng có một số người từng gặp qua hắn vì thế mà cũng làm giảm bớt được sự xấu hổ của Đường Linh Sơn, nên hắn cũng nhanh chóng hướng Vân Thiên Hà nhất nhất giới thiệu.
Đầu tiên Đường Linh Sơn giới thiệu những thành viên trong nội các, bất quá thành viên trong nội các có Cơ Trọng Thiên, Đồ Nha còn có Tra Cơ Duẫn là những người Vân Thiên Hà đã biết, chỉ có người thứ tư là một vị tiên sinh.
Người này gọi là Lương Liên cũng đã ngoài thất tuần, Vân Thiên Hà cảm nhận được người này phong độ cùng cơ trí vô cùng nồng hậu. Nhưng đến khi Đường Linh Sơn giới thiệu Vân Thiên Hà mới biết được người này tại thời Đại Đường chính là một vị nghiên cứu lý học cùng luật học cùng các môn học thuật khác. Mặc dù về mặt chính trị cũng không có ảnh hưởng nhưng tại dân gian lại có danh vọng cực cao. Lúc thành lập Hạ quốc, Lương Liên là một trong những vị được thỉnh mời.
Với danh vọng cùng một bụng tài học như vậy nếu như không có mời đến thì đúng là lãng phí nhân tài. Trong lòng Vân Thiên Hà nhất thời nghiêm nghị cung kính, không nhịn được hỏi:
- Lương lão, với tài hoa cùng danh vọng của người đều là nhân tài mà các quốc gia đều muốn có được, đến tột cùng vì nguyên nhân gì mà ngươi lại lựa chọn Hạ quốc?
- Nói đến thì thật là xấu hổ, lão phu từ trước đến này không có thỉnh Hạ quốc nhập sĩ mà bây giờ lại đến, cũng không có nguyên nhân nào khác vẻn vẹn chỉ bởi vì ba lần mơ trong lúc ngủ đều giống nhau. Tựa hồ như có cái gì đó đang dẫn đường cho lão phu, vì thế mà lão phu mới đến Hạ quốc, tuy lão phu chưa bao giờ tin vào hư huyễn đó nhưng lần này lão phu lại tin vì không phải vô cớ mà cả ba giấc mơ đều giống nhau!
Điều này xác thực không thể nào tưởng tượng được, bất quá thế sự khó lường, ba lần nằm mộng giống nhau, xác thực là rất hiếm gặp, nhưng Hạ quốc lúc này chính là rất cần nhân tài, Vân Thiên Hà càng mong rằng có thêm nhiều người nằm mộng như vậy nữa.
Bất quá khi nhắc tới Lương lão, Cơ Trọng Thiên cũng liền bổ sung:
- Thiên Hà cháu có biết, Lương lão lần trước trong lúc đàm luận đã nhắc tới những lý luận mà trước nay chưa từng có, ta cũng được dẫn dắt thêm được nhiều điều, cháu cùng Lương lão giao lưu một chút, chắc hẳn sẽ có thu hoạch không nhỏ!
Thấy ngay cả Cơ Trọng Thiên cũng tôn sùng Lương Liên, Vân Thiên Hà liền đem tên người này ghi nhớ trong lòng, hắn cũng mơ hồ nhận thức được Đường Linh Sơn đã giới thiệu hắn tới những người khác.
Lương Liên khiêm tốn tươi cười, vuốt chòm râu thanh âm thong thả bình thản nói:
- Hài tử ngươi nên bình dị gần gũi một chút, ngươi cũng thấy những người ở đây khó có ai có thể chịu được áp lực của ngươi, có như vậy thì mọi người mới thoải mái nói chuyện được!
Đồ Nguyên Khánh còn chưa nghe hết câu nói thì có một vị quan viên trẻ tuổi thân thể run rẩy suýt chút nữa thì ngã xuống. May sao còn có người đỡ hắn, mọi người thấy tình cảnh này thì Cơ Trọng Thiên là người đầu tiên mỉm cười, lập tức những người khác cũng nở nụ cười, bầu không khí lúc này mới dễ thở hơn một chút.
Đương nhiên, người đỡ viên quan trẻ tuổi kia chính là Vân Thiên Hà.
Hắn đỡ người này đứng dậy đến lúc vững vàng rồi mới ôn hòa nói:
- Kỳ thực chính các ngươi tự mình cấp cho mình áp lực tâm lý, thả lỏng một chút là được rồi. Bất quá huynh đài này còn trẻ như vậy mà đã có thể tiến nhập quốc chính viện, có thể thấy được học thức của huynh đài bất phàm đến thế nào. Cho dù hôm này ngươi có biểu hiện mềm yếu nhưng ngươi phải biết rằng trước mặt ngươi chính là một Võ Thánh cho nên mới có biểu hiện như vậy, ngươi cũng không cần để ý làm gì!
Tuy Vân Thiên Hà nói vậy nhưng cũng có ý mạnh miệng khoe khoang. Chủ yếu là để cho thanh niên nhân này thoải mái một chút, cũng như ám chỉ cho mọi người trong điện biết, cho dù ai có biểu hiện như vậy cũng không đáng chê cười.
Vị thanh niên nhân nghe xong những lời này cũng không có cười, nhưng tâm tình cũng thả lỏng hơn rất nhiều, không khỏi hướng tới Vân Thiên Hà cúi đầu cảm tạ.