Trong suy nghĩ của Vân Thiên Hà, Vân Sách là một người bình thường, có ý chí vững vàng cứng rắn, trải qua nhiều thế sự tang thương, trầm ổn bình tĩnh và lặng lẽ.
Thế nhưng sau khi nhìn thấy, ấn tượng đầu tiên của hắn đã hoàn toàn thay đổi.
Trên người Vân Sách có khí chất của một nhà đại nho học vấn đã đạt tới đại thành, bụng đầy thao lược, là một vị vương giả quang minh cương trực, tà ma bất xâm, có một tầng uy nghiêm dày đặc, như bễ nghễ đứng trên thiên địa vạn vật, lại như hòa thành một thể với thiên địa vạn vật.
Tuy rằng hắn không nói lời nào, thế nhưng trong mỗi cử chỉ mỗi hành động, vô hình trung khiến người khác có một loại phục tùng kỳ lạ.
Bất chợt Vân Thiên Hà cảm thấy, các bộ tộc tôn hắn lên làm Tạo Hóa chi chủ, chính là một việc đương nhiên.
Nếu như bỏ đi những thân tình giữa hai người, ngay cả bản thân hắn khi mới gặp Vân Sách, trong tâm linh cũng nảy sinh một loại kính phục.
Đây là người đã từng dẫn dắt hắn, khiến hắn đi lên môt con đường nhân sinh không bình thường, là một người chưa từng gặp mặt nhưng vẫn luôn âm thầm che chở hắn, gây ảnh hưởng rất lớn đến hắn. Đây chính là ca ca của mẫu thân hắn, là cữu cữu của hắn - Vân Sách.
Hai người đứng đối diện, dường như từ trong ánh mắt của Vân Thiên Hà, Vân Sách đã hiểu được sự dao động nội tâm của hắn, khóe miệng liền nhẹ nhàng điểm một nụ cười.
Nụ cười của Vân Sách có thể khiến tâm linh người ta trở nên ôn hòa, chỉ là một cử chỉ không hề gây ra tiếng động nào, đã kéo gần lại được khoảng cách giữa hai người.
Thiên ngôn vạn ngữ, bất quá cũng bằng một nụ cười này mà thôi.
Cảm thụ sâu sắc nhất của Vân Thiên Hà chính là, Vân Sách đứng ở nơi đó, nhưng dường như cả thế giới đang quay xung quanh hắn, toàn bộ khí số, mệnh lý dường như theo mỗi nhịp đập của hắn mà phát sinh những biến hóa vi diệu.
Lẽ nào đây chính là một loại đặc chất mà chỉ Tạo Hóa chi chủ mới có được?
Một loại cảm giác vô cùng thần kỳ, Vân Thiên Hà nhìn những người khác, phát hiện bọn họ tựa hồ không cảm nhận được dị trạng này, không khỏi có phần nghi hoặc, vì sao bản thân mình lại cảm ứng rõ ràng được loại đặc chất trên người Vân Sách như vậy?
Đúng lúc này, Cơ Hi Nhân đi tới bên người Vân Thiên Hà, nhẹ nhàng vỗ lên vai hắn, thấp giọng nói:
- Thiên Hà, cùng chúng ta tới chính điện, có việc muốn nói cùng ngươi!
Dứt lời, Cơ Hi Nhân liền đi ra khỏi cửa.
Vân Sách hướng về phía Vân Thiên Hà gật đầu, sau khi liếc mắt nhìn Miên Nguyệt, cũng liền theo sau Cơ Hi Nhân xuất môn.
- Sư đệ, chúng ta đi thôi!
Miên Nguyệt lên tiếng nhắc nhở Vân Thiên Hà, rồi hai người cùng nhau đi tới Tàng Long đại điện.
...
Trong chính điện của Tàng Long đại điện, khi Vân Thiên Hà đến đây, chỉ thấy Vân Sách đứng trên Hối Long Thai, hai mắt khép hờ, xung quanh thân thể mơ hồ lộ ra một vầng sáng thần kỳ, toàn bộ long đầu quang trụ bên trong đại điện đều bắn ra một đạo quang thải, thông qua thân thể Vân Sách, chiếu lên bức phù điêu ở trước Hối Long Thai.
- Đây là?
Thấy một màn như vậy, Vân Thiên Hà không khỏi cả kinh.
Cơ Hi Nhân vuốt chòm râu, sau khi nhìn Vân Thiên Hà cùng Miên Nguyệt tiến vào chính điện, đột nhiên vung tay lên, một cỗ lực lương vô hình tỏa ra, đại môn của chính điện chầm chậm khép lại.
- Đây chính là Tạo Hóa chi khu (thân thể của tạo hóa), là thiên phú đặc thù mà huyết mạch của thần có được, đồng thời nhờ vào một quy luật nào đó của thiên số tạo hóa, sau khi thiên phú mở ra, hắn sẽ có được năng lực tiên đoán giống như Vân Ly Huyền Thiên năm đó!
Cơ Hi Nhân nói xong, bèn đi tới bên cạnh Hối Long Thai, bất chợt hai mắt phóng ra một cỗ quang thải thần dị.
Vân Thiên Hà cảm ứng qua, phát hiện ra trên người Cơ Hi Nhân cũng có một loại dao động khiến người khác không nắm bắt được, nó có thể dựa theo loại đặc chất trên người của Vân Sách mà phát sinh một ít biến hóa kỳ dị. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nói cách khác, dưới sự ảnh hưởng của Vân Sách, mệnh số tạo hóa của Cơ Hi Nhân đã sản sinh ra cảm ứng liên hệ với loại đặc chất này. Đây chính là bản lĩnh thiên phú kinh thế hãi tục mà chỉ có Tạo Hóa chi chủ nắm giữ được.
Lúc này, Vân Sách đứng trên Hối Long Thai chậm rãi mở mắt, vầng sáng trên người cũng dần trở nên ảm đạm, hắn liền bước xuống Hối Long Thai, nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Thiên Hà, cháu chính là người mang tinh mệnh, cháu có biết tinh thần bản mệnh của mình là gì không?
Vân Thiên Hà có chút nghi hoặc, nhưng vẫn nói:
- Lúc đầu cháu nghĩ đó là Thanh Long Đế Tinh, chẳng qua sau khi tu luyện tinh quyết trong Tinh Khung Bí Sách, mới phát hiện Thanh Long Tinh Tú cũng chỉ là một phần trong đó, cho nên tinh thần bản mệnh của mình là gì, cháu vẫn có phần không rõ!
Vân Sách gật đầu, nói;
- Tinh thần bản mệnh của cháu, bởi vì sau khi cháu may mắn chiếm được thiên địa khí số mà phát sinh biến hóa, cho nên khi tạo hóa vận số thay đổi, mệnh số của cháu cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, dưới sự dẫn dắt của Thanh Long Đế Tinh, từ đó hình thành cộng minh với ngôi sao thần bí nhất trong mệnh số, đó chính là Tử Vi Đế Tinh. Cho nên tinh thần bản mệnh của cháu chính là Tử Vi Đế Tinh, cũng chính là biến số lớn nhất trong mấy nghìn năm qua xuất hiện trên thế gian này!
- Tử Vi Đế Tinh, chính là tinh khung đế vương đã đoạt công của tạo hóa mà nắm giữ quyền quản lý toàn bộ tinh không, là chúa tể nắm giữ sự sinh diệt của ức vạn ngôi sinh, nó bao hàm khí số của tam đại giới vực Thiên - Địa - Nhân. Hài tử của cháu ra đời, dẫn dắt tử cực thiên quang hàng lâm, tuyển chọn nó làm đế mạch Nhân Hoàng thống trị Nhân Gian Giới, nguyên nhân cũng bởi vì hài tử đó hấp thu được Nhân Đạo khí số trong Tử Vi Đế Tinh của cháu, từ đó thành tựu được tạo hóa Nhân Đạo của nó, cho nên trong đại điển đăng vị phong thần, hài tử này sẽ kế thừa Nhân Hoàng khí vận, trở thành Nhân Đạo chi chủ!
- Nhi tử của cháu kế thừa đế mạch Nhân Hoàng, trở thành Nhân Đạo chi chủ, vậy Cơ thị Thánh Hoàng nhất mạch thì sao?
Vân Thiên Hà đưa ra nghi vấn lớn nhất trong lòng mình.
Cơ Hi Nhân vuốt râu, nghiêm nghị nói:
- Từ thời đại của tổ tiên Vân Ly Huyền Thiên, Cơ thị vẫn luôn được truyền thừa Địa Cực Thánh Đạo là một trong ba lĩnh vực Thiên Đạo, Thánh Đạo, Nhân Đạo. Nói cách khác Cơ thị từ xưa đến nay may mắn có được biến số tạo hóa của Thánh Đạo, chính là Thánh Đạo chi chủ. Thế nhưng từ sau thời đại cận hoang khi trật tự càn khôn tan vỡ, tạo hóa thiên số của Nhân Đạo biến mất, mấy nghìn năm không thấy, cũng không hề xuất hiện truyền thừa. Trong lúc tạo hóa thiên số hỗn loạn, trật tự càn khôn không còn, Cơ thị phải đứng lên nhận lấy sứ mệnh của tạo hóa Nhân Đạo giáo hóa muôn dân. Mà một nghìn năm sau, khi Nhân Hoàng xuất hiện, đạt được tạo hóa khí vận của Nhân Đạo, Cơ thị lại phải tiếp tục nhận lấy sứ mệnh giữ gìn sự cân bằng của Địa Cực Thánh Đạo!
Vân Sách gật đầu, nhìn qua thần sắc của Vân Thiên Hà, rồi lên tiếng bổ sung:
- Cháu phải biết rằng, trong thiên địa này, vạn vật sinh linh đều có quy luật tuần hoàn của nó, đó chính là quy luật mệnh lý. Đây là một thiết luật không thể bị phá hủy hay bóp méo. Một khi có người phá hủy hay bóp méo nó, thì thiên địa này sẽ không còn trật tự, càn khôn hỗn loạn, rốt cuộc chỉ có thể từng bước đi tới hủy diệt.
Cũng như cảnh giới nắm giữ lực lượng thiên địa của các sinh linh, nó luôn tuần hoàn trong quy tắc bất biến của thiên địa tự nhiên, cho đến khi nắm giữ được lực lượng ở trình độ sâu hơn, có thể phá tan ràng buộc của quy luật để đạt được tạo hóa khí số, tiến nhập vào trong một lĩnh vực khác cao hơn, nhưng quy tắc của lĩnh vực này vẫn phải tuân theo quy luật mệnh lý, một khi quy tắc trong lĩnh vực này bị phá hủy, như vậy quy luật mệnh lý cũng sẽ sản sinh biến số, khiến người ta đạt được vĩnh sinh bất diệt.
Mà địch nhân của chúng ta lại muốn thông qua phương thức phá hoại này, để đạt được Vĩnh Sinh chi đạo không bị quy luật mệnh lý ước thúc, đây mới chính là mục tiêu cuối cùng của bọn chúng.
Nhưng thiên địa tạo hóa là thứ không thể nhìn thấy, chỉ có thể cảm thụ, cho nên lực lượng quy tắc trong mỗi một lĩnh vực đều cần có người bảo vệ cho nó, sứ mệnh của những người đó là duy trì cho quy luật không bị phá hủy, từ đó mới xuất hiện Thiên Đạo chi chủ, Thánh Đạo chi chủ, Nhân Đạo chi chủ, cùng với Càn Khôn Song Tổ, tục xưng là Tam Hoàng Nhị Tổ, chính là Tạo Hóa Đế Hoàng, Cực Địa Thánh Hoàng, Tử Cực Nhân Hoàng, Khôn Linh Chi Tổ, Càn Linh Chi Tổ!
Vân Thiên Hà được nghe giải thích, cũng đã đại khái lý giải một cách đơn giản về những quy luật này, chính là trong lực lượng của ba giới vực Thiên - Địa - Nhân, mỗi một giới vực đều có một quy tắc cần phải tuân theo.
Cũng giống như một võ giả, khi thực lực của hắn ở cảnh giới Nhân Chi Giới Vực, sau khi đột phá được vách ngăn sinh tử, sẽ cải biến được mệnh lý của bản thân, thọ mệnh của hắn cũng vì thế mà tăng lên, nếu như hắn không có năng lực tiếp tục đột phá vách ngăn lực lượng tiếp theo, như vậy thọ mệnh của hắn chỉ có thể tuân theo quy tắc bất biến của lĩnh vực này mà dần dần đi tới kết thúc.
Một khi có người nào vọng tưởng muốn phả hủy thiết luật này, như vậy sẽ có những chấp hành giả đã được quy tắc lựa chọn tới để trừng phạt, gìn giữ quyền uy của quy luật. Việc này cũng tương tự như việc dùng pháp luật để ước thúc hành vi con người, Tam Hoàng trong lời kể của Vân Sách chính là đại biểu cho quyền uy tối cao của pháp luật.
Không có quy tắc, không thành chuẩn mực, đây chính là đạo lý tối cao của thiên địa.
Vân Thiên Hà sau khi hiểu rõ được ý nghĩa tồn tại của Tam Hoàng, trong lòng lại nảy sinh nghi hoặc, bèn nói;
- Cơ thị đạt được Thánh Đạo khí vận của Cực Địa Thánh Hoàng, hài tử của cháu đạt được Nhân Đạo khí vận của Tử Cực Nhân Hoàng, vậy còn Thiên Đạo khí vận là ai đạt được, còn cả Càn Khôn Song Tổ nữa, ý nghĩa tồn tại của bọn họ là gì?
Nghe thấy lời này, Cơ Hi Nhân bỗng nhiên cười khẽ nói;
- Việc này rất khó dùng lời lẽ để giải thích rõ ràng, tạo hóa khí vận, đều phải tuân theo quy luật phát triển của sự vật, nhưng thiên địa lại phân thành âm cùng dương, cương cùng nhu, thiện cùng ác. Thiên chi đạo gọi là âm dương, Địa chi đạo gọi là cương nhu, Nhân chi đạo gọi là thiện ác. Họ đều tồn tại trong mỗi một lĩnh vực, họ đạt được những tạo hóa khí vận khác nhau, do đó giá trị tồn tại của họ cũng bất đồng, nhưng nếu đem toàn bộ những quy luật biến hóa cùng phát triển của sự vật kết hợp lại, có được vận may lớn kết hợp Thiên - Địa - Nhân chi đạo, thì sẽ tiến nhập vào một lĩnh vực hoàn toàn mới, đó chính là Thần Thánh chi đạo vô biên mờ ảo.
Vân Sách sợ nếu nói nhiều sẽ khiến suy nghĩ của Vân Thiên Hà càng thêm lẫn lộn, bèn nói:
- Những quy luật này, về sau cháu hãy tự mình tìm hiểu, tự mình lĩnh ngộ, lúc đó tự nhiên sẽ rõ. Nhưng lúc này cháu đã biết rõ mệnh số tạo hóa của cháu gắn bó chặt chẽ cùng với Tử Vi Đế Tinh, cháu phải mau chóng nắm giữ được sự ảo diệu của tinh khung, bởi vì hiện tại kẻ địch lớn nhất của cháu, chính là kẻ có tinh thần mệnh số là Tử Quang Minh Đế Tinh.
Nói xong, Vân Sách thần tình ngưng trọng nhìn Vân Thiên Hà:
- Cháu phải nhớ kỹ một điểm, sự sinh diệt của mỗi một ngôi sao trong thương khung, đều liên quan đến biến hóa khí số của hàng ức vạn sinh linh trên thế gian này, đây cũng chính là huyền cơ ảo diệu ẩn chứa bên trong tinh khung mênh mông!