Ầm! Ầm!
Chiến kỹ cường đại công đến mang theo hàng ngàn hàng vạn quyền ảnh tạo thành huyễn ảnh, Vân Thiên Hà trập trung vào chân thân của Giang Thụ Đức, đó cũng là nơi dữ dội nhất trong một chiêu trí mạng này. Còn đối với các huyễn ảnh xung quanh Vân Thiên Hà hoàn toàn bỏ qua không nhìn đến.
Một vài huyễn ảnh lao đến oanh kích lên người hắn làm hắn không ngừng bị nội thương, tạng phủ bị chấn động, cảm giác bị xé rách đến đau nhức khiến cho hắn không ngừng thổ huyết, thân thể không ngừng lùi lại. Tuy nhiên những huyễn ảnh dù có thể làm hắn bị thương nhưng vẫn chưa phải là chiêu trí mạng. Vân Thiên Hà vẫn hết sức tập trung vào Giang Thụ Đức, nơi phát ra toàn bộ tu vi võ đạo và toàn bộ thế công, không phải là hư ảo mà là chân thân, một kích trí mạng.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này một tiếng nổ vang lên, tiếng không khí bị xé rách trầm đục truyền tới màng nhĩ. Rốt cục thì Giang Thụ Đức cũng đã phát động một kích trí mạng ẩn tàng trong chiến kĩ cường đại này.
Giang Thụ Đức nhe răng cười!
Hắn nhìn thấy Vân Thiên Hà bị chà đạp đùa giỡn liền cảm giác rất thỏa mãn, mỗi lần Vân Thiên Hà thổ ra một búng máu là cả tinh thần hắn đều trở nên sung sướng, mang đến một khoái cảm kỳ dị.
Đây là thể hiện của việc cừu hận đã dâng đến tột cùng, thời điểm trả thù có thể tra tấn đối phương càng tàn khốc thì hắn lại càng khoái cảm, khoái cảm khiến cho linh hồn hắn run rẩy. Hắn đã bắt đầu ảo tưởng đến khi một kích trí mạng của hắn đánh bay tên tiểu tử đáng hận kia về phía sau. Hắn đã cảm nhận được khoảnh khắc mà đối phương đối mặt với tử vong trở nên sợ hãi tuyệt vọng đến cùng cực. Mới nghĩ đến đó mà hắn đã cảm thấy thỏa mãn, thỏa mãn đến tột cùng.
Một kích trí mạng đang dữ dội lão đến lại càng làm cho Vân Thiên Hà tập trung hơn nữa, giống như toàn bộ thế giới đều đã biến mất, hắn đã quên đau đớn trên thân thể quên cả tử vong đang dần uy hiếp, hắn tập trung toàn bộ tinh thần, ý chí, tất cả đều tập trung cho một kích trí mạng cuối cùng.
Đột nhiên! Vân Thiên Hà cảm giác được một quyền của đối phương như tòa núi lớn ập đến, tinh thần của hắn bắt đầu vận chuyển, tinh khiếu trong thân thể lúc này đã được sử dụng đến cực hạn. Trong ánh mắt của hắn bắn ra tinh quang tử thần. Một quyền của đối phương đã đến.
Thân thể Vân Thiên Hà theo bản năng bộc phát ra bộ pháp với quỹ tích quỷ dị, rốt cục cũng thành công tránh né một kích trí mạng của Giang Thụ Đức.
Ầm!
Một quyền mang theo toàn bộ tu vi cả đời Giang Thụ Đức tỏa ra kình khí cuồng bạo oanh kích lên phòng ốc phía sau lưng Vân Thiên Hà, lập tức phòng ốc liền bị phá nát hoàn toàn.
- Cái gì, điều này sao có thể!
Giang Thụ Đức đã sử dụng toàn bộ tu vi võ đạo, công lực bản thân vào một quyền kia thế mà lại để cho đối phương có thể tránh thoát. Hai mắt Giang Thụ Đức như muốn lồi ra ngoài không thể tin được kết quả này.
Ngay lúc hắn đang trừng mắt ngạc nhiên thì đột nhiên Vân Thiên Hà quay lại nở nụ cười quỷ dị. Nụ cười đó phảng phất như tử thần đang mỉm cười với hắn làm cho hắn trở nên sợ hãi. Hay là tiểu tử kia bị một quyền làm cho choáng váng nên mới hiện ra bộ dáng như thế.
Nhưng mà …
Ngay lúc thân hình đối phương lui lại không đến một trượng thì lại xuất hiện việc cổ quái hơn nữa. Đối phương tự nhiên lại giơ ngón cái hướng về phía hắn, tiểu tử kia muốn làm gì, chết đến nơi mà còn muốn khen ngợi thực lực của lão phu sao, chẳng lẽ hắn muốn lấy lòng lão phu để lão phu tha cho cái mạng nhỏ của hắn sao?
Đúng lúc Giang Thụ Đức đang ngơ ngác trước hành động giơ ngón tay cái của Vân Thiên Hà thì đột nhiên hắn cảm giác được khí tức băng hàn bùng nổ lao đến phía hắn, cảm giác khí tức băng hàn càng ngày càng đến gần, tốc độ thật là đáng sợ, giống như nụ hôn tử thần đang tập trung vào hắn, làm cho hắn dù muốn tránh cũng không được.
Hắn đã bị bóng ma tử vong bao trùm, trong nháy mắt Giang Thụ Đức đã hiểu được nụ cười mà đối phương dành cho hắn là có ý gì, và ngón tay cái kia cũng không phải là bội phục mà là ngón tay đòi mạng, nụ cười và ngón tay của tử thần.
Khoảnh khắc đó Giang Thụ Đức cảm thấy cả người trở nên lạnh lẽo, hắn cảm thấy cả thế giới như đình chỉ vận chuyển, đầu óc trở nên trì trệ. Ngay sau đó hắn chợt thấy ấm áp, ấm nóng, trong mắt của hắn cả thế giới đã nhuộm một màu huyết hồng, cuối cùng tất cả đều chìm vào bóng tối.
Thương Hồn Chỉ không ra thì thôi, một khi đã xuất là phải thấy máu. Một chỉ một mạng.
Vân Thiên Hà tránh được một kích trí mạng của đối phương, tránh về phía sau là lúc thời cơ tốt nhất để tung ra Thương Hồn Chỉ. Hắn đã đợi thời cơ và lúc thời cơ đến là một kích tất sát. Nếu bỏ qua cơ hội thì người nằm xuống chính là Vân Thiên Hà nhưng cuối cùng thì hắn đã nắm bắt chuẩn xác cơ hội hiếm hoi của mình và Giang Thụ Đức đã vĩnh viễn nằm xuống.
Một chỉ đoạt mệnh, thế giới này cũng không có nhiều người biết đến Thương Hồn Chỉ. Cho đến tận bây giờ Giang Thụ Đức không phải là người đầu tiên chết bởi Thương Hồn Chỉ nhưng cũng không phải là người cuối cùng, và hắn cũng không thể để lộ ra ngoài vì hắn đã là người chết.
Trong lúc sinh tử chiến, ngón cái của Vân Thiên Hà dựng lên chính là lúc hắn tiễn đưa đối phương đến với cõi chết.
Giết chết Giang Thụ Đức, Vân Thiên Hà cũng không thả lỏng. Bởi vì trận chiến vẫn chưa kết thúc, mấy người Tinh Mông vẫn chưa tiêu diệt được đối thủ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Mấy quyền mà huyễn ảo Giang Thụ Đức oanh kích lên người hắn cũng không tạo nên vết thương nghiêm trọng bởi vì hắn có tinh linh chi khí hộ thể cho nên mỗi quyền oanh kích lên người hắn cũng chỉ làm nội tạng hắn chấn động thổ huyết. Vết thương như vậy Vân Thiên Hà căn bản vẫn chưa để ý đến.
Vân Thiên Hà hít một hơi thật sâu, mặc dù vẫn có chút cảm giác không khỏe nhưng không hề giống trước kia mỗi lần dùng Thương Hồn Chỉ là lại không thể nào tái chiến.
Hắn cẩn thận đánh giá tình hình, mấy người Tinh Mông vẫn dùng phương thức chiến đấu vây công. Dưới tình huống hai đánh một lúc này đã xử lý được hai tên hắc sát chiến sĩ nhưng Thu Phi cũng đã bị trọng thương, đang liều mạng chống đỡ cũng may là có Tinh Diệu phối hợp ăn ý che chở nếu không Thu Phi đã lâm vào tử địa.
Còn lại ba tên hắc sát chiến sĩ lúc này đã rơi vào thế hạ phong, sĩ khí thấp xuống cực điểm bởi vì bọn chúng không cách nào trợ giúp được Giang Thụ Đức chỉ có thể trơ mắt nhìn giữa trán Giang Thụ Đức xuất hiện một lỗ máu, bị trúng một kích tất sát.
Ngay cả cửu cấp võ sư cũng bị một bát cấp võ sư giết chết như vậy vận mệnh của bọn chúng thế nào? Đã không được thì chỉ còn cách tử chiến.
Sau khi Vân Thiên Hà nắm bắt được tình huống, thấy mấy tên hắc sát chiến sĩ tăng cường thế công chuẩn bị gạch đá đều tan liền lập tức lắc mình gia nhập vào hàng ngũ chiến đấu bên cạnh Tinh Diệu, quát lên:
- Thu Phi lui ra sau trợ giúp từ bên ngoài.
Thu Phi không hề do dự vội vàng chấp hành mệnh lệnh, rống lên một tiếng rồi đánh ra một quyền bức đối phương lui lại. Ngay sau đó hắn cũng vội vàng lùi về phía sau, Vân Thiên Hà cũng lập tức lao lên lấp chỗ Thu Phi.
Tinh Diệu có Vân Thiên Hà gia nhập phối hợp hỗ trợ, sức chiến đấu tăng lên rõ rệt. Hắn biết sau khi Vân Thiên Hà gia nhập thì phải phối hợp như thế nào. Ưu thế lớn nhất của hắn là tốc độ vì thế lúc này thân thể hắn giống như u linh căn bản là không để đối phương nhìn thấy bóng dáng.
Đối thủ trước mắt là một thất cấp võ sư, Vân Thiên Hà lại sử dụng tinh viêm kình khí mang tính hủy diệt cuồng bạo ảnh hưởng đến động tác của đối phương. Ngay lúc động tác của đối phương chậm lại, Tinh Diệu liền nắm bắt thời cơ lắc mình đến gần đối phương, một quyền nặng nề dữ dội nện lên lưng tên hắc sát chiến sĩ xấu số.
Tên hắc sát chiến sĩ này phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bị hất tung lên không, căn bản không thể nào áp chế lao đến trước mặt Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà cười một tiếng dữ tợn rồi tung ra một quyền như đạn pháo nện lên ngực đối phương, kình khí băng hàn cuồng ép tiến vào làm tên hắc sát chiến sĩ bay lên giống như diều gặp gió, chưa kịp rơi xuống đất đã tắt thở.
Chiến lực của đối phương lại tiếp tục giảm đi, lúc này Tinh Mông và Thu Liên phối hợp lại càng thêm ăn ý. Sau khi Vân Thiên Hà đánh chết một tên hắc sát chiến sĩ nữa, thân hình Tinh Mông nhoáng lên phối hợp với một quyền của Thu Liên đánh trúng ngực một tên hắc sát chiến sĩ làm cho hắn phun máu tươi lui ra ngoài vừa đúng nơi Tinh Diệu chờ sẵn. Lại một quyền tung ra, tên hắc sát chiến sĩ không còn bất kỳ cơ hội nào. Bốn người Tinh Mông đều là thất cấp võ sư đỉnh phong lại có thiên phú của dị tộc nên sức chiến đấu có thể so sánh với bát cấp võ sư mà phần lớn hắc sát chiến sĩ cũng chỉ là thất cấp đỉnh phong. Chỉ còn lại một tên duy nhất là đạt tới bát cấp cho nên mới có thể giằng co lâu như vậy được.
Năm tên hắc sát chiến sĩ đi theo Giang Thụ Đức lúc này đã chết bốn còn lại một tên đang đau khổ chống đỡ.
Tuy nhiên một màn quần ẩu diễn ra đương nhiên áp lực tăng hơn rất nhiều so với đơn đả độc đấu. Lúc này Tinh Diệu và Tinh Mông lợi dụng ưu thế tốc độ thỉnh thoảng lại tung ra những chiêu thức đòi mạng mà Thu Liên cũng lập tức áp sát làm cho tên hắc sát chiến sĩ cuối cùng bốn đề thọ địch. Vân Thiên Hà đứng một bên chờ đợi cơ hội tung ra chiếu tất sát.
Ngay lúc tên hắc sát chiến sĩ lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh Vân Thiên Hà nắm lấy cơ hội phát chiêu đẩy lùi đối phương. T
Tinh Mông không bỏ lỡ cơ hội, hắn cùng Tinh Diệu một trước một sau hạ gục nốt tên cuối cùng.
Chiến đấu kết thúc. Sau khi giết chết tên hắc sát chiến sĩ cuối cùng rốt cục Thu Phi cũng không thể nào chống đỡ được thương thế liền ngã xuống đất.
Vân Thiên Hà quay lại nhìn ánh lửa bốc lên tận trời, chỗ Giang phủ hỏa hoạn đang thiêu đốt hừng hực, thế lửa nương theo chiều gió lan tràn ra các nơi khác, lúc này trong thành đã trở nên cực kỳ hỗn loạn.
- Xem ra thế lửa nương theo gió to phải thiêu cháy nửa tòa thành, không biết liên lụy đến bao nhiêu người vô tội, ai!
Vân Thiên Hà thở dài một tiếng rồi dẫn theo bốn người lao nhanh ra cổng thành.
Thủ vệ cổng thành ngay khi nhận được tin hỏa hoạn cũng đã chạy đi cứu hỏa, thời điểm này không một ai trông coi. Sau khi Tinh Diệu mở cổng thành mấy người liền nhanh chóng lao ra khỏi thành.
Đi ra phía các thôn trấn phụ cận, đoàn người tìm đến một hộ nông dân xin nhờ tá túc. Vân Thiên Hà xuất ra hai viên Tinh Nguyên Đan cấp cho Thu Phi một viên chữa thương một viên thì bản thân nuốt vào rồi chậm rãi dùng tinh linh chi khí hòa tan dược lực của Tinh Nguyên Đan. Sau đó lại dùng đệ nhất tinh tú vận hành mấy chu thiên mới triệt để hòa tan được dược lực.