Đám người Hỏa Ma Liệt Hùng Đế quốc Thần Võ cung kính hành lễ:
- Địa Kiếm Vương tiền bối!
Triệu Thiên Thần hộc hai ngụm máu, đứng lên, xấu hổ chào:
- Thúc công.
Địa Kiếm Vương nhíu mày nói:
- Phế vật, ở chỗ này mất mặt. Mau qua đây!
Địa Kiếm Vương vẫy tay, Triệu Thiên Thần bị hút đến gần. Trong lòng bàn tay Địa Kiếm Vương cầm viên đan dược màu vàng tỏa hương thơm, ngón trỏ búng nhẹ, đan dược thành bột phấn bị Địa Kiếm Vương đẩy chưởng vào người Triệu Thiên Thần.
Chưởng đánh tan dược tính của viên đan dược ít nhất cỡ bát phẩm dung nhập vào tứ chi Triệu Thiên Thần. Chốc lát sau vì thi triển cấm thuật làm Triệu Thiên Thần bị thương nặng, kiệt sức thoáng chốc trở về như cũ, miệng vết thương khép lại, nhưng tinh thần còn ủ rũ.
Cuồng Đao Hậu Chính đứt một tay hâm mộ nhìn, không dám mở miệng.
Địa Kiếm Vương là vương giả của Danh Kiếm sơn trang Đế quốc Thần Võ, đối xử với Triệu Thiên Thần đệ tử Danh Kiếm sơn trang tất nhiên khác với bọn họ.
Địa Kiếm Vương nhướng mày kiếm, lạnh lùng nói:
- Bách Lý Chiến, đệ tử Đế quốc Võ Linh ngươi xỉ nhục đệ tử Danh Kiếm sơn trang ta, nói đi, tính sao ?
Ánh mắt sắc bén làm hư không dao động, toát ra khí thế không gì sánh bằng.
Lâm Tiêu nhìn Địa Kiếm Vương chằm chằm, máu nóng sôi trào thầm nghĩ:
- Đây là Vương giả Sinh Tử cảnh sao ? Mỗi tiếng nói hành động chứa áo nghĩa cường đại, dời núi lấp biển, không gì không làm được.
Vương giả vượt trên quy tắc, có uy nghiêm lớn lao. Hiện tại Lâm Tiêu sánh bằng cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong nhưng bất lực trước vương giả thật sự, hai bên chênh lệch quá lớn, một trời một vực, khác biệt giữa thần long và con kiến.
Trong lòng Lâm Tiêu khát vọng có lực lượng cường đại có thể đứng trên đỉnh đại lục, tung hoành ngang dọc, không ai dám nói gì.
Ánh mắt Võ Vương Bách Lý Chiến lạnh băng, mỉm cười nói:
- Địa Kiếm Vương, mấy đệ tử của ngươi và đệ tử Đế quốc Võ Linh luận bàn công bằng, nói gì làm nhục ?
Địa Kiếm Vương âm trầm nói:
- Xem ra ngươi không muốn chịu trách nhiệm.
Mắt Địa Kiếm Vương sôi trào chiến ý, hừ lạnh một tiếng:
- Nếu hôm nay Đế quốc Võ Linh không cho ta một lời giải thích thì đừng trách Địa Kiếm Vương không khách sáo. Ta thật muốn nhìn Võ Vương uy danh hiển hách của Đế quốc Võ Linh có năng lực thế nào.
Chiến ý vô tận từ người Địa Kiếm Vương phóng lên cao, khí thế đáng sợ làm Thành Tinh Tú lung lay. Bảo kiếm sau lưng Địa Kiếm Vương chưa rút ra nhưng kiếm khí sắc bén đã bắn thẳng đâm vào khung trời thẳng hướng ngoài vũ trụ.
Uy hiếp khủng bố khuếch tán, nhiều võ giả hoảng sợ thụt lùi, rên rỉ, mặt trắng bệch. Bọn họ vội vàng quay đầu đi, không dám đối diện ánh mắt Địa Kiếm Vương.
Võ Vương Bách Lý Chiến nhíu mày. Địa Kiếm Vương là một trong các vương giả Danh Kiếm sơn trang của Đế quốc Thần Võ, nóng tính, làm việc kiêu ngạo, theo ý mình và rất hiếu chiến, thường câu nào không hợp là đánh lộn. Bách Lý Chiến không sợ Địa Kiếm Vương, nhưng nếu đánh nhau ở đây khó tránh khỏi khu vực này sẽ trời long đất lở, bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Võ Vương Bách Lý Chiến nhíu mày, suy nghĩ nên giải quyết thế nào thì Thành Tinh Tú bị khí thế của Địa Kiếm Vương công kích lung lay sắp đổ đột nhiên toát ra lực lượng bí ẩn. Ngay sau đó, bầu trời tối sầm, vô số ngôi sao lớn hiện ra trên bầu trời. Một tòa cung điện hùng vĩ lơ lửng trên các ngôi sao, như ẩn như hiện.
Võ Vương Bách Lý Chiến biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, là Thiên Tinh Cung!
Bách Lý Chiến vội kêu lên:
- Địa Kiếm Vương, khí thế của ngươi dẫn động Thiên Tinh Cung bí ẩn, mau thu về, thu kiếm khí lại, đừng lỗ mãng!
Nghe Võ Vương Bách Lý Chiến sốt ruột khuyên, Địa Kiếm Vương chẳng những không thu về khí thế ngược lại chiến ý sôi trào.
- Thiên Tinh Cung ? Là khởi nguồn đại tái Phong Vân bảng Đế quốc Võ Linh trong truyền thuyết ? Nghe tiếng dã lâu, ta rất muốn xem cái gọi là Thiên Tinh Cung có gì đáng sợ ?
Địa Kiếm Vương ngước nhìn trời, kiếm khí càng sắc bén, dồi dào hơn như muốn xuyên thấu ngôi sao lớn, cung điện trên bầu trời, rung chuyển trời đất.
Vương giả, ngao du thái hư, xuyên qua khung trời, là sức chiến đấu đỉnh cao nhất trong Thương Khung đại lục. Ở trong lòng Địa Kiếm Vương Thiên Tinh Cung tối đa là di tích, cấm địa của tông môn thời kỳ thượng cổ, viễn cổ, mạnh mấy cũng không làm gì được gã.
Dường như cảm giác Địa Kiếm Vương khiêu khích, hàng trăm hàng ngàn ngôi sao trên bầu trời có một ngôi sao không bắt mắt chợt nhúc nhích. Ánh sao như tơ lụa chiếu xuống, bao phủ đỉnh đầu Địa Kiếm Vương.
Các ánh sao không rõ ràng, nhìn mỏng manh nhưng trong lòng Địa Kiếm Vương nổi lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, như thể ánh sao này có thể uy hiếp mạng sống của gã.
Địa Kiếm Vương quát to:
- Đến hay, diệt!
Không thấy Địa Kiếm Vương có hành động gì, kiếm to sau lưng gã đột nhiên ra khỏi vỏ. Kiếm quang rực rỡ bay khỏi vỏ kiếm bắn lên cao, chém vào ánh sao đang chiếu xuống.
Cảnh tượng khiến người giật mình xảy ra. Các ánh sáng sao chiếu xuống như vật vô hình, kiếm quang xuyên thấu qua, không hề tiếp xúc.
Địa Kiếm Vương kinh ngạc kêu lên:
- Cái gì ?
Địa Kiếm Vương là vương giả, nắm giữ áo nghĩa không gian, dù ánh sáng sao tồn tại trong loạn lưu không gian thứ nguyên khác thì gã vẫn đánh trúng được. Nhưng hiện tại kiếm quang Địa Kiếm Vương bay ra không đụng vào ánh sáng sao mắt thường thấy rõ này, cảnh tượng quái dị làm gã thầm sợ hãi, cảm giác cực kỳ nguy hiểm tràn ngập trong lòng.
Rào rào! Rào rào!
Các ánh sao chiếu xuống, chiếu trên người Địa Kiếm Vương.
Xẹt xẹt xẹt!
Nửa người Địa Kiếm Vương lặng lẽ tan rã, thành hư vô dưới ánh sao, yếu ớt không chịu nổi một kích. Địa Kiếm Vương trợn to mắt, phát ra lực lượng vương giả muốn ngăn cản ánh sáng sao nhưng vô dụng. Địa Kiếm Vương nhìn cơ thể của mình dần biến mất, phạm vi tan rã không ngừng khuếch tán.
Cảnh tượng kỳ dị làm mọi người sợ hãi trợn tròn mắt, nín thở.
Chỉ có Võ Vương Bách Lý Chiến kịp phản ứng lại, hét to một tiếng:
- Địa Kiếm Vương, còn không mau thu khí thế về ? Đừng đối kháng với tinh quang nữa!
Địa Kiếm Vương không còn vẻ ngông cuồng ban đầu, gã luống cuống bản năng nghe theo Bách Lý Chiến nhắc nhở thu về khí thế, không đối kháng với tinh quang nữa. Nói cũng lạ, kiếm khí, khí thế của Địa Kiếm Vương vừa rụt về thì ánh sao cũng tan biến. Các ngôi sao lớn, cung điện trên bầu trời ẩn vào hư không. Bầu trời tối tăm lại tỏa sáng dịu nhẹ.
Trước mắt bao người Địa Kiếm Vương lòng còn sợ hãi, đầu đầy mồ hôi, vội vàng thi triển áo nghĩa sinh tử. Trong ánh mắt kinh dị của đám người, máu thịt mấp máy nửa người Địa Kiếm Vương, lại ngưng tụ đầy đủ.
Lâm Tiêu lòng máy động, Vương giả Sinh Tử cảnh chia ba tầng. Đệ nhất trọng trọng sinh tứ chi, đệ nhị trọng diễn sinh máu thịt, đệ tam trọng bất tử bất diệt. Xem Địa Kiếm Vương thể hiện năng lực thì gã ít ra là cường giả đẳng cấp đệ nhị trọng diễn sinh máu thịt. Cường giả như vậy lại bất lực trước ánh sao của Thiên Tinh Cung, suýt thân chết đạo tiêu. Nỗi lòng Lâm Tiêu rất kích động.