- Lâm Tiêu trở về. (2)
Vù vù vù!
Chỗ sáu quận vương khác dựng bình chướng chân nguyên vô hình chặn trùng kích, bảo vệ quần chúng.
Tương Thiên Thần vừa chiến vừa quát to:
- Các vị, xin hãy lùi lại xem cuộc chiến, chờ ta bắt giữ Đông Phương Hiên Viên rồi sẽ mang các vị đi mộ địa vương giả cùng nhau tìm báu vật. Tương Thiên Thần ta nói một là một, tuyệt không nói hai lời.
Đám người Tuyệt Vô Thần mí mắt nhúc nhích, ngần ngừ, cuối cùng tránh sang một bên nhìn đại chiến.
Các đại quận tự lo phần đất của nhau, không có nhiều tình cảm, cũng sẽ không dễ dàng xen vào đắc tội một phương khác. Bọn họ nhìn thế cục phát triển.
Ầm ầm!
Trên quảng trường, hơn mười cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, hậu kỳ đỉnh phong bao vây đám người Đông Phương Nguyệt Linh, công kích dồn dập, chân nguyên thổi quét như sóng dâng trào, tựa sao rơi. Mặt đất nứt ra các khe hở to.
Tiếng hét kinh hoàng, sợ hãi vang vọng thiên địa, vô số dân chúng hòa, võ giả thụt lùi, sợ bị trúng miểng.
Tương Thiên Thần rống to:
- Mở đại trận ra!
Ong ong ong!
Trên quảng trường dâng lên đại trận lớn bao bọc mọi người vào chính giữa. Đại trận mờ mịt, khí hỗn độn chuyển động, cực kỳ cứng rắn, khiến mọi người đánh nhau không phá hoại Quận Võ Uy thành được. Nếu không nhiều cường giả hỗn chiến, chỉ khoảng nửa phút là quảng trường trung tâm Quận Võ Uy thành sẽ thành đống đổ nát.
Vù vù vù!
Cùng lúc đó, mười mấy bóng người bay ra khỏi quận vương phủ, toàn là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ. Bọn họ tham gia cuộc chiến, bao vây nhóm Đông Phương Hiên Viên.
- Ha ha ha! Đông Phương Nguyệt Mính, ta chiến với ngươi!
Ầm!
Một người sát khí đằng đằng, tay cầm chiến đao, rất ngông cuồng. Là Đoạn Thiên Cừu của Quận Võ Uy. Mấy năm qua đi, Đoạn Thiên Cừu đã đột phá đến Quy Nguyên cảnh trung kỳ.
Đoạn Thiên Cừu vung chiến đao, đao ý giết chóc đáng sợ tung hoành càn quét bốn phía.
Keng!
Đông Phương Nguyệt Mính sử dụng Nhật Nguyệt Song Câu, mắt lạnh băng đánh với Đoạn Thiên Cừu.
Ầm ầm ầm!
Đông Phương Hiên Viên thụt lùi nhanh, mặt tái nhợt. Đông Phương Hiên Viên nhìn xung quanh, thấy mấy cường giả gã mang đến bị một đống cường giả Quận Võ Uy vây công, liên tục hộc máu thụt lùi. Lòng Đông Phương Hiên Viên chìm xuống.
Tương Thiên Thần cười dữ tợn:
- Ha ha ha! Đông Phương Hiên Viên, ngươi muốn trốn sao?
Có hai cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đứng ngạo nghễ quanh Tương Thiên Thần, ba người thành thế tam giác nhốt Đông Phương Hiên Viên bào giữa.
Đông Phương Hiên Viên gào thét:
- Giết!!
Đông Phương Hiên Viên thi triển Tử Điện Lôi Thương đến cực hạn, trường thương hóa thành từng đợt điện long màu tím bay lượn chân trời. Biển sấm sét dâng lên nhấn chìm tất cả, hủy thiên diệt địa.
Nhưng bất đắc dĩ là một mình Tương Thiên Thần đủ đánh ngang tay với Đông Phương Hiên Viên, cộng thêm hai cường giả khác thì điện long bất lực, gầm rống thê lương. Đông Phương Hiên Viên liên tục rít gào, trượt dài ra sau, vất vả chống đỡ.
Phanh một tiếng, Đông Phương Hiên Viên bị Tương Thiên Thần vỗ một chưởng vào ngực, râu tóc dựng đứng, phun ra búng máu.
Tương Thiên Thần cười gằn:
- Ngoan ngoãn chịu trói đi, nếu không tất cả phải chết!
Tương Thiên Thần tấn công dồn dập.
Ở phương xa, đám người Tinh Băng Vân lắc đầu, nói:
- Đông Phương Hiên Viên bị nguy hiểm.
Ánh mắt bọn họ trầm trọng.
Về thực lực thì Đông Phương Hiên Viên, Tương Thiên Thần ngang nhau. Nhưng một phe chỉ được vài người, phe kia thì cường giả như mây. Đông Phương Hiên Viên có sức mạnh ngập trời cũng bất lực.
Trong lòng Tinh Băng Vân, Uất Trì Chiến máy động, bọn họ cũng muốn xông lên nhưng nhìn nhóm Tuyệt Vô Thần, Hoàng Phủ Vô Danh đứng đó thì dập tắt xúc động.
Nếu Tinh Băng Vân, Uất Trì Chiến tham gia cuộc chiến thì mấy quận vương có thù sẵn với bọn họ cũng sẽ ra tay, ngược lại đẩy chính mình vào nguy hiểm. Dù sao lần này không chỉ Tinh Băng Vân, Uất Trì Chiến đi, còn có mấy thiên tài quận mình như Tinh Mộng Vũ, Uất Trì Quật, bọn họ phải đắn đo nhiều.
Một cường giả Quận Hiên Dật hét to:
- A!
Bị mấy người vây công, cường giả Quận Hiên Dật tự bạo thành mưa máu đầy trời.
Bên kia, Đông Phương Nguyệt Mính cũng rơi vào nguy hiểm.
Phập!
Đông Phương Nguyệt Mính bị Đoạn Thiên Cừu, hai cường giả khác vây công, một giây sơ sẩy bị đao chém trúng vai trái. Máu phun ra, vết thương sâu thấy xương.
Đông Phương Nguyệt Linh sốt ruột hét lên:
- Nhị muội!
Nhưng Đông Phương Nguyệt Linh bị mấy người vây quanh, nàng không thoát ra được.
Thường Hoành cười nanh tranh, mắt dâm tà:
- Ha ha ha, Linh nhi đại tiểu thư lo cho mình trước đi, Ha ha ha!
Đông Phương Hiên Viên hét to:
- Mính nhi!
Đông Phương Hiên Viên nóng nảy trúng một chưởng của Tương Thiên Thần, máu phun tung tóe.
Đoạn Thiên Cừu cười gằn:
- Ha ha ha, chết đi!
Đao quang tràn ngập, trong khi hai người bám dính Đông Phương Nguyệt Mính thì gã chém tới một nhát đao. Đao quang đỏ rực tựa huyết nguyệt, tung hoành không gì sánh được chém vào Đông Phương Nguyệt Mính không thể nhúc nhích.
Đông Phương Hiên Viên, Đông Phương Nguyệt Linh trợn to mắt, đau đớn rống to:
- Không!!!
Ầm!
Thiên địa vang tiếng nổ điếc tai. Vô số cặp mắt cùng nhìn giữa không trung, bọn họ cho rằng sẽ thấy xác Đông Phương Nguyệt Mính bị xẻ đôi thì lại thấy trước mặt nàng có một màn sáng chân nguyên hùng hồn khuếch tán, bao bọc nàng.
Đao quang chứa đòn công kích hết sức của Đoạn Thiên Cừu chém vào màn sáng nhưng không gây chút gợn sóng nào, không thể phá hoại màn sáng một li.
Mọi người giật mình. Chân nguyên hộ thể này mạnh đến thế sao?
Tuy Đoạn Thiên Cừu mới là Quy Nguyên cảnh trung kỳ nhưng thực lực không thể khinh thường, không kém gì cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ bình thường.
Đoạn Thiên Cừu lạnh lùng quát:
- Ai!?
Đoạn Thiên Cừu ngước nhìn trời.
Các cặp mắt quanh quảng trường khựng lại rồi cùng nhìn chân trời bên trên quảng trường. Một bóng người như hồn ma đáp xuống. Người này đeo mặt nạ, hơi thở chân nguyên không cường đại nhưng toát ra uy hiếp nghẹt thở, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn xuống dưới, sát ý khủng bố sôi trào như cự long giận dữ.
Không hiểu sao đám người Đông Phương Nguyệt Mính nhìn người nọ thì lòng dâng lên cảm giác quen thuộc như từng quen biết.
- Cảm giác rất quen thuộc.
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng thiên địa, Tương Thiên Thần cao giọng quát:
- Các hạ là ai? Dám ngăn cản Quận Võ Uy ta diệt địch? Nhanh chóng rời đi, nếu không các hạ sẽ hối hận suốt đời!
Ánh mắt Tương Thiên Thần sắc bén.
Nam nhân tóc đen đeo mặt nạ cuồng cười:
- Ha ha ha! Ta là ai? Ngươi hỏi ta là ai?
Khí lưu chân nguyên sôi trào toàn thân, nam nhân tóc đen đeo mặt nạ đứng ngạo nghễ thiên địa, như ma thần bước ra từ địa ngục, bá đạo uy mãnh.
Đôi mắt nam nhân tóc đen đeo mặt nạ bắn ra hai tia sáng đè ép cửu thiên thập địa, chiến đao bên hông rút khỏi vỏ, sấm sét chém xuống.
Răng rắc!
Ầm ầm ầm!
Cột đao sấm sét thô như núi từ trên trời giáng xuống, kình khí cuồng bạo, ngân hà đảo ngược, như ngôi sao lao nhanh xuống mặt đất. Đao quang chém vào Vạn Ma Phệ Tâm trận chính giữa quảng trường. Đại trận rền rĩ, ánh sáng rực rỡ bắn tung tóe. Chân nguyên mênh mang chấn vỡ Vạn Ma Phệ Tâm trận, bảy cây cột đồng đen tan nát, cởi bỏ trói buộc cho Lâm Hiên bị hốt.
Lâm Hiên rống to:
- A!