Võ Đạo Đan Tôn

Chương 728: Xuất kỳ bất ý (2)

Lúc trước khi Trương Thuần Hi chiến đấu với Đông Phương Nguyệt Mính, Lâm Tiêu đã cảm thấy kỳ quái về năng lực dự đoán của Trương Thuần Hi, đã sớm hoài nghi hắn, hiện giờ tinh thần lực đối phương thi triển vừa ra, lập tức đã khẳng định suy đoán của Lâm Tiêu. Trương Thuần Hi đạt tới Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong đồng thời còn là một gã Luyện Dược Sư, hơn nữa tinh thần lực cũng giống hắn đã đạt đến ngũ phẩm, vô cùng khủng bố.

Ngay lúc vừa rồi, Trương Thuần Hi chính là thi triển bí pháp công kích tinh thần lực nào đó, lập tức khiến động tác Mặc Thanh Hiên hơi dừng lại, rồi sau đó lập tức phát động ra tiến công mãnh liệt nhất, muốn một kích đánh bại đối phương.

Ngau khi suy đoán của Lâm Tiêu được khẳng định, mọi người còn lại trên thính phòng cũng đã lập tức hiểu được nguyên nhân.

- Khó trách Trương Thuần Hi kia có thể dự đoán chuẩn xác như thế, không nghĩ tới tinh thần lực vậy mà đạt đến ngũ phẩm.

- Khá lắm, lại dấu kín tinh thần lực ngũ phẩm đến tận giờ, hắn thật đúng là giỏi nhịn, chỉ sợ là để xuất kỳ bất ý, khiến đối thủ khó lòng phòng bị đây mà.

- Các ngươi xem, Mặc Thanh Hiên đã bị công kích của Trương Thuần Hi triệt để bao vây lấy, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.

Hai mắt mọi người gắt gao nhìn chằm chằm vào lôi đài, sợ bỏ qua bất luận một chi tiết nào.

Lâm Tiêu lại có cách nhìn không giống với mọi người:

- Trương Thuần Hi đối với nắm chắc thời cơ vẫn kém một chút, dùng thực lực Mặc Thanh Hiên cũng không bị tinh thần lực ngũ phẩm ảnh hưởng nhiều lắm, Trương Thuần Hi sẽ thất bại.

Quả nhiên!

Ngay khi công kích của Trương Thuần Hi sắp đánh trúng Mặc Thanh Hiên, một cổ kiếm ý đáng sợ từ trong cơ thể Mặc Thanh Hiên phóng lên trời, hủy diệt kiếm ý đạt tới lục phẩm ý như tinh khí lang yên, cuồn cuộn, như sóng biển ngập trời, phô thiên cái địa, chấn khiến tinh thần lực mà Trương Thuần Hi phóng xuất ra một hồi tán loạn.

- Sinh Bất Như Tử.

Trường kiếm màu tím trong tay Mặc Thanh Hiên run run, bỗng nhiên biến mất trong hư không, sau một khắc, tiếng kim loại giao thương đầy trời truyền đến, kiếm khí vô hình bao phủ hư không, khiến hơn mười phiến kim loại biến ảo thành thải điệp ở chung quanh nhao nhao bị đánh bay, thân hình đang tiến công Mặc Thanh Hiên nhanh chóng lùi lại, rồi sau đó đâm ra một kiếm tới trước.

- Yếu Tử Bất Năng.

Kiếm chiêu ẩn chứa lục phẩm hủy diệt kiếm ý thế không thể đỡ, lập đánh tan thủ chưởng của Trương Thuần Hi đánh ra, ngay sau đó kiếm quang lưu động, lóe lên tức thì trong hư không.

Trên lôi đài, động tác của Mặc Thanh Hiên và Trương Thuần Hi cùng dừng lại.

- Ta thua.

Trương Thuần Hi thu hồi phiến kim loại đầy trời, khóe miệng lộ ra một cười khổ nói.

Nơi cổ họng hắn, xuất hiện một điểm đỏ tươi, đó là một hạt huyết châu thấm ra, trong nháy mắt vừa rồi Mặc Thanh Hiên dùng một kiếm đâm rách da thịt nơi cổ họng Trương Thuần Hi, hơn nữa nhanh chóng thu chiêu, thể hiện lực khống chế cực kỳ đáng sợ của mình.

Chiêu thức của Mặc Thanh Hiên, Trương Thuần Hi kỳ thật đã cảm thấy được, nhưng kiếm chiêu Vô Sinh Kiếm Pháp thật sự quá nhanh, thật là qua vô tung, khiến người khó lòng phòng bị, rõ ràng hắn đã cảm thấy kiếm chiêu đánh úp lại, nhưng lúc chuẩn bị phòng ngự kiếm chiêu đối phương không ngờ đã đâm trúng mình, nhanh đến mức ánh mắt cũng không bắt kịp.

- Ngươi cũng không tệ, thiếu chút nữa ta đã thua rồi.

Trong lòng Mặc Thanh Hiên cũng còn hồi hộp và sợ hãi, nếu như không phải hủy diệt kiếm ý của mình đạt đến lục phẩm, ý chí vô cùng kiên định, năng lực chống cự đối với tinh thần lực hơn xa võ giả bình thường thì vừa rồi đã bị Trương Thuần Hi đánh lén thành công rồi.

Cũng may hắn cuối cùng dựa vào thực lực cường đại vãn hồi rồi kết cục, thắng được ván này.

- Trận đấu kế tiếp Trương Thuần Hi nguy hiểm.

Lắc đầu, Lâm Tiêu cảm thấy tiếc hận cho Trương Thuần Hi cảm thấy tiếc hận, át chủ bài bộc lộ ra thì không thể xưng là át chủ bài rồi, kế tiếp trong trận đấu bất luận kẻ nào gặp được Trương Thuần Hi đều sẽ có sự đề phòng, vốn dựa vào xuất kỳ bất ý hắn còn có thể đánh bại một người có thực lực mạnh hơn so với chính mình, nhưng nhưng bây giờ thì gặp khó khăn rồi.

Thật ra so đấu cho đến bước này hiếm có võ giả nào còn giữ được át chủ bài chưa lật, mỗi một ván chiến thắng là thật trăm phần trăm, không nương tay, toàn dựa vào thực lực.

Sau khi Mặc Thanh Hiên, Trương Thuần Hi so tài lại đến lượt Lâm Tiêu vào sân, lần này đối thủ của hắn là Tuyệt Vô Danh.

Trên lôi đài, biểu tình Tuyệt Vô Danh nghiêm túc nhìn Lâm Tiêu đứng đối diện. Lúc trước ở chín tổ hai người từng được phân phối chung một tổ, nhưng không rút trúng thăm chiến đấu. Sau đó Lâm Tiêu đánh bại Mạnh Tinh Hồn, nổi bật trong thế hệ trẻ nhưng Tuyệt Vô Danh không thèm để hắn vào mắt. Hôm nay hai người lại gặp nhau, cảm giác của Tuyệt Vô Danh đã hoàn toàn khác hẳn.

Trải qua nhiều trận so đấu, Lâm Tiêu từ một võ giả vô danh xông vào tuyển thủ thế hệ trẻ, hôm nay hắn tiến vào hàng đầu trong thế hệ trẻ, không thua trận nào. Khí thế của Lâm Tiêu không cường đại, đáng sợ nhưng không ai dám khinh thường hắn.

Hoàng Phủ Chân, Tinh Mộng Vũ chính là tấm gương rõ rành rành.

- Thương Vương Càn Khôn Quyết, Thương Phá Phong Vân!

Ầm ầm ầm!

Mới bắt đầu so đấu Tuyệt Vô Danh đã tấn công dồn dập, trường thương màu đen biến thành bóng thương rợp trời, chi chít bao phủ quanh thân Lâm Tiêu, như vòi rồng đen. Bên trong vòi rồng có giao long gầm rống xông tới.

Phập xoẹt!

Có đao quang sắc bén lóe qua, lực lượng đáng sợ xé rách tất cả, vòi rồng cuồng bạo tan vỡ. Giao long đen khổng lồ gầm rống tan biến trong hư vô.

- Thương Vương Càn Khôn Quyết, Thương Quét Tứ Hải!

- Phiên Giang Đảo Hải!

Ánh mắt Tuyệt Vô Danh sắc bén, mặt không biểu tình, tiếp tục áp sát. Trường thương đen vô hình khuấy động bốn phía, bóng thương tầng tầng hóa thành sóng thần rít gào. Vầng sáng màu xanh quanh lôi đài bị chấn rung lắc.

Ầm!

Tuyệt Vô Danh liên tục đâm ra hai thương, gã không chờ thấy hiệu quả thì người đã bốc lên nguyên lực hỏa diễm. Nguyên lực hỏa diễm như ảo mộng, ẩn chứa nhiệt độ cao cực kỳ đáng sợ. Trường thương đen bị nung đỏ như sắp hòa tan, toát ra hơi nóng phỏng người, không khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo.

- Lại phá!

Lâm Tiêu thi triển đao ý ngũ phẩm đến tột đỉnh, lắc người chém tiếp hai nhát. Đao quang sắc bén bốc lên cao, chứa hơi thở hủy diệt tất cả đập nát bóng trường thương Tuyệt Vô Danh đâm ra.

Tuyệt Vô Danh đã ngưng tụ lực lượng đến cực hạn, toát ra hơi nóng đáng sợ. Lâm Tiêu vừa vung đao cắt nát hai bóng thương thì Tuyệt Vô Danh đâm ra một thương.

- Duy Tâm Nhất Thương!

Tuyệt Vô Danh không thi triển Hỏa Vân Thần Thương như mọi người đã nghĩ mà là Duy Tâm Nhất Thương đáng sợ nhất. Nguyên lực hỏa diễm bùng cháy chỉ là che giấu cho mục đích thật của Tuyệt Vô Danh.

- Thu!

Trường thương đỏ rực xoay tít kéo theo các khí lưu xoắn ốc hình thành dòng xoáy lửa ở đầu mũi thương, chấn động hư không, xuyên thấu qua bóng thương bị Lâm Tiêu cắt nát tới trước mặt hắn.

Vù vù vù!

Nhanh như tia chớp!