Lão giả áo xám thần sắc vẻ lo lắng, truyền âm nói:
- Tứ hoàng tử điện hạ, Lâm Tiêu rõ ràng còn là tuyển thủ dự thi, xem ra Đông Phương Hiên Viên không có dựa theo lời ngươi làm.
- Kệ hắn đi thôi.
Trên mặt tứ hoàng tử vẫn bảo trì nụ cười nhạt, nhưng mà cẩn thận quan sát thì phát hiện sâu trong mắt của hắn mang theo một tia âm lãnh.
Đúng lúc này, trên khán đài đột nhiên xuất hiện âm thanh xôn xao lớn.
- Hướng đế đô có người tới.
- Khí tức thật cường đại, hẳn là trọng tài lần này.
- Cũng không biết hiện tại là ai chủ trì thi đấu.
Đám người Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn qua, lập tức nhìn thấy chân trời xa xa có vài chục thân ảnh bay tới, khí tức của mỗi người kinh thiên động địa, lấy tốc độ cực nhanh lao tới đấu trường, đáp xuống đất trống, đầu lĩnh là một người làm cho người ta chú ý tới, thân cao tám thước, khuôn mặt cương nghị, mặc giáp bạc, khí tức uy mãnh bá đạo.
- Chủ trì giải thi đấu hiện tại không ngờ là Vũ vương.
- Thật sự là Vũ vương.
- Trời ạ, Vũ vương chính là cường giả Sinh Tử Cảnh, là một trong những cường giả cao cấp nhất đế quốc.
- Phía sau hắn còn có tám đại quận vương, còn lại đều là cường giả của đế quốc, chính là trọng tài giải thi đấu Phong Vân bảng lần này.
Trên khán đài, vô số võ giả kích động nghị luận nhao nhao như sấm sét, xông thẳng lên trời, đinh tai nhức óc.
- Cường giả Sinh Tử Cảnh sao? Quả nhiên cường đại!
Ánh mắt Lâm Tiêu ngưng tụ, từ nơi này nhìn qua Vũ vương đã cảm thấy một khí tức vô cùng đáng sợ, khí tức này thập phần nội liễm, thậm chí còn không có khuếch tán khí tức ra ngoài như Đông Phương Hiên Viên là cường giả Quy Nguyên Cảnh, có thể cho Lâm Tiêu cảm giác như cường giả Quy Nguyên Cảnh là trăng sáng, phát ra ánh sáng chói lọi, mà Vũ vương chính là hắc động hấp thu ánh sáng, bao trùm trên tất cả mọi người.
- Giải thi đấu Phong Vân bảng lần này không ngờ do hoàng thúc chủ trì, xem ra phụ hoàng rất là coi trọng ah.
Trên khán đài, Bách Lý Huyền nhướng mày, chợt lại giãn ra, đối với hắn mà nói, ai đến chủ trì đều như nhau cả.
- Chư vị, bỉ nhân là Vũ vương của Vũ Linh đế quốc, đại biểu hoàng đế bệ hạ của đế quốc chủ trì giải thi đấu lần này, chắc hẳn rất nhiều người cũng biết tên của ta, ta không nói nhảm cái gì, ta trước giới thiệu quy tắc thi đấu và lịch trình thi đấu của Phong Vân bảng...
- Lần thi đấu Phong Vân bảng lần này phân thành đấu vòng loại và đấu bài danh, vòng thứ nhất đấu vòng loại sẽ phân tất cả tuyển thủ thành mười tám tiểu tổ, mỗi tiểu tổ tiến hành mười hai lần đấu, căn cứ điểm tích lũy quyết định ra mười hai người đứng đầu, mười tám tiểu tổ sẽ có hai trăm mười sáu người, rồi sau đó hai trăm mười sáu người chia làm chín tiểu tổ, mỗi tiểu tổ hai mươi bốn người, vẫn tiếp hành mười hai trận đấu, căn cứ điểm tích lũy sẽ chọn ra mười hai người mạnh nhất, mười hai người trong chín tiểu tổ sẽ thi đấu bài danh chọn ra vị trí trong một trăm lẻ tám vị trí Phong Vân bảng.
- Đấu vòng loại quyết định ra một trăm lẻ tám tên tuyển thủ thì sẽ tiến hành thi đấu bài danh, bài vị thi đấu sẽ chọn ra chín tuyển thủ hạt giống, phân biệt dẫn đầu chín tổ, mỗi tổ mười hai người, tiến hành mười một trận đấu, căn cứ điểm tích lũy sẽ chọn ra mười hai người, bốn người đứng đầu mỗi tiểu tổ sẽ thi đấu Thiên Cương bài danh, mười tám người thắng sẽ tiến vào Địa Sát bài danh, rồi sau đó chín người chiến thắng sẽ đấu với nhau, phân biệt tranh đoạt vị trí từ một tới chín, người đứng thứ hai của mỗi tổ phải thi đấu thêm, phân biệt tranh đoạt vị trí từ mười đến mười tám, từ đó suy ra vị trí trong một trăm lẻ tám vị trí.
- Đây là cả quá trình thi đấu, kế tiếp là quy tắc thi đấu lần này, quy tắc giải thi đấu Phong Vân bảng rất đơn giản, nghiêm cấm tuyển thủ sử dụng bất bất cứ hạ phẩm nguyên khí gì, kể cả bảo vật ngoài hạ phẩm nguyên khí, nghiêm cấm phục dụng bất cứ đan dược và vật dụng gây sát thương nào khác, nếu như làm trái quy định sẽ trục xuất, bài danh thi đấu trực tiếp phán thua, đương nhiên, dưới tình huống võ giả thắng lợi tuyệt đối không được hạ sát đối thủ, hoặc là đối phương mất đi sức chiến đấu hoặc nhận thua mà tiếp tục tấn công sẽ bị trừng phạt, một khi trái quy định, nhẹ thì trục xuất, nặng thì chém giết.
- Về phần có trái với quy tắc hay không, sẽ có các vị trọng tài phán quyết, có tranh luận thì cuối cùng do ta định đoạt, đương nhiên, nếu như các ngươi ở đây có ai tự tin có thể dấu diếm được ta, thì cũng có thể thử xem!
Bách Lý Chiến lãnh đạm nói ra.
Hắn nói như thế, tràng diện nghiêm túc biến thành ồn ào.
Một ít tuyển thủ dự thi mí mắt nhảy lên, nói đùa, ai dám làm trò trước mặt Vũ vương của đế quốc Vũ Linh chứ, đây là cường giả Sinh Tử Cảnh chân chính, là tồn tại khủng bố của đế quốc, nếu quả thật có thiên tài nào cho rằng có thủ đoạn dấu diếm được hắn, vậy thì quá nghịch thiên rồi, dù phán hắn thắng cũng được.
Chỉ tiếc đó là chuyện không có khả năng, Sinh Tử Cảnh vương giả có uy năng thông thiên triệt địa, ngay cả cường giả Quy Nguyên Cảnh trong mắt hắn cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, võ giả Hóa Phàm Cảnh chỉ sợ còn không được tính là con sâu cái kiến a.
Rất nhiều võ giả nghe thấy lời Bách Lý Chiến thì xôn xao, rất nhiều tuyển thủ cảm thấy áp lực nặng nề.
Vòng đấu loại phân thành hai đợt, vòng thứ nhất từ bốn trăm ba mươi hai người đào thải hai trăm người, tỉ lệ đào thải là một nửa, đợt thứ hai từ hai trăm mười sáu người đào thải ra trăm lẻ tám người, tỉ lệ đào thải cũng làm một nửa, hai vòng đấu loại diễn ra hai mươi bốn lần thi đấu, đối với mỗi vị tuyển thủ mà nói đây là hành trình to lớn, đến cuối cùng so đấu không chỉ thực lực cao thấp, càng có khảo nghiệm ý chí, tinh thần và thể xác.
Cho dù thông qua vòng đấu loại, tiến vào thi đấu bài danh cũng phải tiến hành mười chín lần đấu, cả chuyện thi đấu là quá trình gian nan.
Kể từ đó thi đấu bài danh Phong Vân bảng chọn ra không chỉ là võ giả có thực lực, càng khảo nghiệm tâm lý và tố chức, lực ý chí, lực bền bỉ, thậm chí còn có trí tuệ, dù sao trừ những cự đầu trẻ tuổi cao cấp nhất ra, những người còn lại quả quyết không có khả năng bảo trì toàn thắng trong thi đấu, đến lúc đó nếu như mỗi một cuộc tranh tài đều toàn lực ứng phó, tất nhiên sẽ được không bù mất, đến lúc đó chiến đấu tiếp theo sẽ thua, cho nên thi đấu thế nào cũng là một môn học vấn.
- Tốt, hiện tại bắt đầu tế thiên, cho mời tinh thần hàng lâm.
Đột nhiên Bách Lý Chiến hét lớn một tiếng, bái lạy với bầu trời, rất nhiều trọng tài và tám quận vương phía sau hắn cũng trịnh trọng bái lạy.
Ầm ầm!
Bầu trời quang đãng vạn dặm phút chốc xuất hiện âm thanh đinh tai nhức óc, trong ánh mắt rung động của vô số võ giả, vòm trời giữa ban ngày hiện ra đầy sao, những ngôi sao này có lớn có nhỏ, trải rộng vòm trời, ngay cả mặt trời cũng không thể lấn át hào quang của chúng.