Võ Đạo Đan Tôn

Chương 665: Thoải mái thông qua

Hình thức dự tuyển sát hạch của Tinh Quang Huyễn Giới mỗi thời kỳ đều khác nhau, lần này tổng cộng phân ba cửa, tỉ lệ đào thải vô cùng kinh người, căn cứ theo số lượng tuyển thủ dự thi cùng chất lượng mà tự động tiến hành điều chỉnh, dĩ vãng mỗi lần thi đấu chỉ có hơn hai ngàn người dự tuyển, tỉ lệ đào thải chừng ba thành, nhưng lần này nhân số quá nhiều, đã lên tới tám chín ngàn người, vì vậy tỉ lệ đào thải lên tới chín thành, tuyệt đại bộ phận võ giả đều bị loại bỏ ở cửa thứ ba.

Các cao thủ thế lực lớn đều hiểu được điểm này, bởi vậy trong lòng họ chỉ mong đệ tử của mình thông qua dự tuyển sát hạch của huyễn giới cũng đã xem như thắng lợi, dù sao sẽ có chín thành đệ tử bị loại bỏ trong trận thi đấu năm nay.

Cửa thứ hai sát hạch chủ yếu là tốc độ cùng năng lực phản ứng của võ giả, trước mặt họ xuất hiện một mảnh vực sâu thật lớn, trong vực sâu dựng đứng thật nhiều trụ thạch anh, chỉ cần giẫm lên trụ đi thông qua vực sâu xem như thông qua cửa thứ hai.

Điểm này cũng không tính là khó khăn, điểm mấu chốt chính là trụ thạch anh không ngừng di động, khoảng cách lẫn nhau không cố định, có đôi khi rõ ràng nhìn thấy có một trụ có thể thông qua, nhưng khi đi tới gần lại biến mất, khó khăn nhất chính là trên không cùng bên dưới thỉnh thoảng lại bắn ra thất thải tinh quang, uy lực cực kỳ kinh người, đạt tới một kích toàn lực của hóa phàm trung kỳ, thực lực yếu kém bị đánh trúng nháy mắt rơi xuống vực sâu, mất cơ hội đi vào cửa kế tiếp.

Bá!

Khi Lâm Tiêu đi vào cửa thứ hai, còn gần ngàn võ giả đang gian nan qua cửa.

Thực lực của những người này chủ yếu từ hóa phàm trung kỳ cùng hóa phàm trung kỳ đại thành, không có gì nổi bật, nhưng cũng không có nhược điểm rõ ràng, một đám người luống cuống tay chân, liên tục kinh hô.

Bốn người Kỷ Hồng, Bạch Mông, Cổ Luân, Hoa Phượng Tú đứng trên trụ thạch anh, ánh mắt chăm chú, tinh thần khẩn trương, trên trán ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt nhìn chằm chằm chung quanh, không dám thả lỏng chút nào, thậm chí còn không hay biết Lâm Tiêu đã tới.

Bọn họ thuộc nhóm võ giả không cao không thấp, tỷ như hai người Dương Tuấn đã sớm bị đào thải ra ngoài, mà một ít người thực lực mạnh đã thông qua cửa thứ hai, chỉ có họ miễn cưỡng ngăn trở tấn công trên cùng dưới, nhưng lại chưa thể đi thông qua cửa, còn đang tận lực giãy dụa nơi đây.

Đương nhiên, ngoại trừ gần ngàn võ giả đang gian nan qua cửa, còn có hơn trăm võ giả cảnh giác, không đủ thực lực thông qua trụ thạch anh, đều đang quan sát quy luật di chuyển của các cột trụ, muốn cố gắng tìm kiếm phương pháp thông qua sát hạch.

- A…

Ngay trụ thạch anh mà Kỷ Hồng đang đứng thẳng, đột nhiên một đạo thất thải tinh quang từ dưới vực sâu bắn tới, Kỷ Hồng kiệt lực ngăn cản nên không nhìn thấy bên trên cũng có tinh quang bắn xuống, nhất thời không thể tránh thoát hét thảm một tiếng ngã xuống vực sâu vô tận, biến mất trong huyễn giới.

Ngay sau đó Hoa Phượng Tú cũng xui xẻo, rõ ràng ngăn chặn được một tinh quang tấn công nhưng bởi vì cột trụ di động đứng không vững, ngã xuống vực bị đưa ra ngoài.

Vận khí của Bạch Mông cùng Cổ Luân không tệ, hai người toàn lực khởi động nguyên lực hộ thể, kiệt lực ngăn cản tinh quang oanh kích, thừa dịp trụ thạch anh hiện phía trước lập tức lắc mình lướt qua vực sâu, thật gian nan thông qua cửa thứ hai.

Hai người vừa đi qua bờ bên kia vực sâu, một đạo quang mang nháy mắt bao trùm hai người, truyền tới cửa thứ ba.

Vừa nhìn thấy một màn này, Lâm Tiêu không khỏi lắc đầu, tuy Bạch Mông cùng Cổ Luân thông qua cửa thứ hai, nhưng mỗi cửa ải càng lúc càng khó khăn, với thực lực hai người miễn cưỡng mới qua được cửa này, cửa thứ ba chỉ sợ gặp nguy hiểm.

Không suy nghĩ nhiều, Lâm Tiêu đưa mắt tập trung vào trụ thạch anh phía trước.

- Tốc độ di động của trụ thạch anh không quá nhanh, lực công kích của thất thải tinh quang cũng không cao, hơn nữa khoảng cách không xa, nếu đạt tới hóa phàm trung kỳ đại thành có tám thành cơ hội thông qua nơi này.

Vừa liếc mắt nhìn hắn đã nhận ra quy tắc của cửa thứ hai, cũng không quan sát nhiều hơn, thân hình vừa động đã trực tiếp bay tới trụ thạch anh gần nhất.

- Người này là ai? Không hề quan sát trực tiếp lao qua, chẳng phải tìm chết sao!

- Đúng vậy, ngươi xem trụ thạch anh xa nhau như thế, căn bản không khả năng một hơi thông qua, nhất định phải dừng lại giữa đường, nếu không cẩn thận sẽ bị tinh quang đánh trúng.

- Di, hẳn là một cao thủ, ta không nhìn ra cấp bậc của hắn cao bao nhiêu, ít nhất phải là hóa phàm trung kỳ đại thành.

- Hừ, đừng nói là hóa phàm trung kỳ đại thành, dù là trung kỳ đỉnh phong nếu không cẩn thận cũng sẽ bị oanh kích, rất dễ dàng rơi xuống vực.

Lâm Tiêu điểm chân lên trụ thạch anh, đi tới trước.

Oanh long long…

Đột nhiên trụ thạch anh trước mặt di động, xuất hiện khoảng không dài năm trăm thước, võ giả bình thường căn bản không thể đi qua.

Một màn khiến nhóm võ giả kinh hãi xuất hiện, tinh quang oanh kích lên người Lâm Tiêu nhưng hắn vẫn lù lù bất động, thoải mái lướt qua khoảng cách năm trăm thước, tiếp tục đi tới, chỉ vài lần lắc mình đã vượt qua vực sâu vạn thước, nhẹ nhàng rơi xuống bờ bên kia, được truyền tống vào tầng kế tiếp.

Khoảng cách vực sâu không lớn lắm, chỉ chừng vạn thước, cho dù không có trụ thạch anh Lâm Tiêu cũng có thể dùng Lăng Không Hư Độ đi qua, huống chi còn có trụ thạch anh mượn lực, với hắn mà nói không có nửa điểm khó khăn.

Mà thất thải tinh quang càng không cần phải nói, tuy tốc độ công kích thật nhanh, nhưng hắn muốn tránh cũng dễ dàng, nhưng công kích cấp bậc hóa phàm trung kỳ căn bản không uy hiếp gì được hắn, thậm chí không cần tránh né.

- A, tiểu tử kia là ai, thực lực quá khoa trương.

- Sao có thể là Hóa phàm trung kỳ đỉnh phong được, ta xem ra ít cũng phải là hóa phàm hậu kỳ!

Oanh long long…

Mọi người còn đang nghị luận, Tinh Quang Huyễn Giới tầng thứ hai đột nhiên chấn động, một tầng lá chắn xuất hiện, ngay sau đó chậm rãi đẩy về phía trước, gạt bỏ những võ giả còn chưa khởi hành.

- Không tốt, chúng ta lưu lại thời gian quá dài, Tinh Quang Huyễn Giới bắt đầu thúc giục chúng ta quá quan. Nếu không sẽ bị lá chắn kia đẩy xuống vực!

- Đáng chết, ta còn chưa quan sát xong đâu!

- Đừng nói nữa, trước đi trươc rồi nói sau!

Hơn trăm võ giả liên tục kinh hô, không dám tiếp tục dây dưa, tìm cơ hội nhảy lên trụ thạch anh, trường hợp có vẻ đồ sộ.

Đáng tiếc không qua được là không được, mặc cho họ quan sát bao lâu cũng như vậy, chỉ nháy mắt hơn trăm người đã có một phần ba người ngã xuống vực, hai phần ba gian nan kêu gào thảm thiết.

Giờ phút này Lâm Tiêu đã đi tới tầng thứ ba.

Tầng thứ ba nằm trong cùng Tinh Quang Huyễn Giới, trước mặt Lâm Tiêu là một mảnh tinh quang đại đạo, từng đợt tinh quang lưu động như dòng nước, không ngừng thay đổi biến ảo, ở cuối tinh quang đại đạo từng điểm tinh quang bao quanh một ngôi sao lớn cỡ nắm tay không ngừng lên xuống, xoay tròn, bay vút, mà sau lưng ngôi sao là bình đài thật lớn trên cửa thành nam Thành Tinh Túc, nhóm người La Thiên Đô cũng đã thông qua sát hạch đi lên bình đài.