Võ Đạo Đan Tôn

Chương 648: Cô đọng chân nguyên (2)

- Nguyên lai đao pháp còn có thể dùng như vậy, xem một chiêu của ta.

- Giết!

Oanh!

Lâm Tiêu bắn ra như tia chớp, hai tay giơ cao chiến đao, tinh mang lóe ra, đem lực lượng cô đọng tới mức tận cùng bổ ra một đao.

Xuy xuy xuy…

Đao mang cắt qua hư không, rốt cục đem bạch ảnh chém thành hai nửa, hóa thành hư vô.

Hô hô…

Nửa quỳ trên mặt đất, Lâm Tiêu thở hổn hển, năng lượng tinh thuần xuất hiện vừa chữa trị thương thế vừa truyền vào trong cơ thể hắn.

- Tới tốt lắm, lần này ta phải nhân cơ hội đột phá cửu chuyển mới được.

Lâm Tiêu hét lớn một tiếng, trong mắt hiện vẻ kiên nghị, vận chuyển Cửu Chuyển huyền công bắt đầu luyện hóa năng lượng.

Một chu thiên.

Mười chu thiên.

Trăm chu thiên.

Ngàn chu thiên.

Trong nháy mắt tám ngày trôi qua, rốt cục khi hắn hoàn thành một ngàn lẻ tám mươi mốt chu thiên, một cỗ khí tức kinh người từ trong cơ thể hắn bùng nổ, nguyên lực bát chuyển co rút lại, sụp xuống, bắt đầu thăng hoa đạt tới cửu chuyển.

Chỉ trong nháy mắt, nguyên lực đã trở thành cửu chuyển, đồng thời trong nguyên trì một tia lực lượng lam sắc xuất hiện, cực nhỏ, chậm rãi lưu động trong kinh mạch, tản mát ra chân khí làm người sợ hãi, những nơi nó đi qua nguyên lực cửu chuyển liền né tránh như sợ hãi.

- Đây là chân nguyên sao?

Căn cứ bí tịch diễn giải, chỉ cần tu luyện tới cửu chuyển trong cơ thể sẽ ngưng tụ ra một cỗ chân nguyên mà chỉ có cao thủ Quy nguyên cảnh mới có, có được khả năng hủy thiên diệt địa, mà ti tuyến màu lam nhạt chính là chân nguyên.

Ông…

Không chờ Lâm Tiêu tinh tế hiểu được, bạch ảnh lại xuất hiện, cửa thứ năm bắt đầu.

Hiển nhiên cảm nhận được biến hóa trong cơ thể Lâm Tiêu, bạch ảnh càng thêm cường đại, chỉ vài đao đã làm hắn liên tục hộc máu không thể chống đỡ, dù dùng nguyên lực cửu chuyển cũng vậy.

- Được, vậy hãy để cho ta xem chân nguyên đáng sợ bao nhiêu.

Không hề lùi bước, muốn kiểm tra uy lực của chân nguyên, Lâm Tiêu hét lớn một tiếng chém ra một đao, đem chân nguyên thông qua kinh mạch truyền vào Thái Huyền đao, không hề giữ lại.

Ông…

Trên Thái Huyền đao nổi lên quang mang sáng ngời, hư không xuất hiện vầng sáng màu lam, thậm chí Lâm Tiêu có thể cảm nhận được dưới tia chân nguyên kia, Thái Huyền đao run nhè nhẹ, tựa hồ không chịu nổi cỗ lực lượng kia.

Cũng may Thái Huyền đao là lục giai chiến đao cực phẩm, vẫn chưa tới mức bị cỗ lực lượng phá nát.

Xuy…

Trong hư không, một cỗ lam sắc đao khí bắn ra, xé rách không gian, bạch ảnh chỉ là năng lượng tạo thành nên không biết đau đớn tránh né, chỉ vung đao ngăn cản công kích của Lâm Tiêu.

Răng rắc một tiếng, lam sắc đao khí chém vỡ chiến đao trong tay bạch ảnh, sau đó bổ lên ngực lưu lại vết đao thật sâu.

- Thật mạnh, tuy chỉ có chút chân nguyên lực nhưng uy lực vượt qua nguyên lực cửu chuyển, thật sự không thể so sánh.

Trong lòng Lâm Tiêu khiếp sợ, nắm lấy cơ hội chém rụng đầu bạch ảnh.

Thông qua cửa thứ năm.

Hô…

Trong hư không lắng xuống cỗ năng lượng tinh thuần, làm dịu thân thể Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu nhanh chóng hấp thu cỗ lực lượng kia, không ngừng dùng Cửu Chuyển huyền công chuyển hóa thành chân nguyên, dù sao cô đọng chân nguyên quá gian nan, một khi tiêu hao muốn cô đọng lại phải hao tổn số lượng nguyên lực kinh người.

Ba ngày sau Lâm Tiêu mới luyện hóa xong, nguyên trì rốt cục hiện ra một cỗ chân nguyên kích thước như một chiếc đũa.

Tuy chưa thể so sánh với chân nguyên của cao thủ Quy nguyên cảnh, nhưng đã đủ cho Lâm Tiêu tung hoành vô địch trong võ giả hóa phàm cảnh chân chính.

Ông…

Sau khi luyện hóa xong, bạch ảnh cửa thứ sáu lại xuất hiện.

Bạch ảnh vừa hiện ra, hư không ngưng tụ, chân khí đáng sợ tỏa khắp, làm Lâm Tiêu không khỏi cười khổ, bạch ảnh cửa thứ sáu đã đạt tới Quy nguyên cảnh.

Phanh…

Trong dự liệu, chỉ một chiêu Lâm Tiêu đã bại, hộc máu thối lui, không có chút lực chống cự.

Đương nhiên hắn cũng chưa sử dụng tia chân nguyên kia, bởi vì hắn biết cho dù có sử dụng cũng chẳng thấm vào đâu.

- Quả nhiên đã thua, dù sao là cao thủ Quy nguyên cảnh, hóa phàm cảnh dù cường đại thế nào cũng không phải là đối thủ.

Phun ra một hơi trọc khí, Lâm Tiêu nhủ thầm, nhưng vẻ mặt không chút uể oải. Hóa phàm cùng quy nguyên hơn kém quá xa, một là nguyên lực một là chân nguyên, không thể so sánh, mà giống như Đao Tâm Ma ở hóa phàm có thể chạy thoát khỏi tay cao thủ Quy nguyên cảnh đúng là truyền kỳ, nếu Lâm Tiêu vận dụng chân nguyên, chưa chắc không thể gây phiền toái cho Quy nguyên cảnh, vẫn mạnh hơn Đao Tâm Ma một ít.

Thu đao vào vỏ, một tia bạch quang lại bao phủ hắn, nháy mắt chữa khỏi thương thế trên người hắn.

Oanh long long…

Đột nhiên không gian vang lên tiếng nổ kịch liệt, một thông đạo chậm rãi xuất hiện, dựa vào Toản Địa Giáp truyền tới cảm giác, Lâm Tiêu lại cảm nhận được cỗ chân khí thần bí kia từ trong thông đạo truyền tới.

- Cung điện thần bí này hẳn không chỉ có một lần sát hạch, khẳng định còn có những bảo vật khác, đi vào thông đạo này hẳn sẽ tìm được bảo vật còn lại.

Trong lòng thoáng động, Lâm Tiêu không chút do dự đi vào bên trong.

Mà thông đạo tương tự cũng xuất hiện trong những không gian khác.

- Cuối cùng có biến hóa, khẳng định có bảo vật tồn tại, nếu đạt được thì giàu to rồi.

- Ha ha, bảo sơn thần bí như thế, bảo vật sẽ thật kinh người, ta cảm giác máu huyết toàn thân đều sôi trào.

- Bảo vật đều là của Kim Thương Tình ta đây, ai dám đoạt giết không tha, cả đám đều phải chết.

Các võ giả vội vã bước nhanh vào trong thông đạo phía trước.

Thông qua một cầu thang, Lâm Tiêu đi lên tầng thứ hai trong cung điện, một mê cung cực kỳ phức tạp xuất hiện trước mặt hắn, thông đạo chằn chịt nhìn hoa cả mắt.

- Ân? Phương hướng này truyền tới cảm giác càng cường liệt một ít, đi bên này đi.

Lâm Tiêu dùng cảm giác mà Toản Địa Giáp truyền lại cẩn thận xác định phương hướng, vài lần di chuyển phía trước rộng mở trong sáng, một đại điện nóng rực mở mang hiện ra trước mặt hắn.

Cả đại điện thật lớn, dài rộng chừng trăm trượng, cao ba mươi ba trượng, màu đỏ, nhiệt khí dày đặc, chung quanh đều là nham tương không ngừng bốc lên bọt khí, tản ra nhiệt độ đáng sợ làm người sợ hãi. Trên nham tương có một ít khối đá đủ cho một người đặt chân, mà ở trung tâm nham tương là một cột đá cao chừng mười ba trượng, trên cột đá có một khối hỏa hồng sắc quang cầu, bên trong đặt một bình đan dược.

- Là đan dược?

Lâm Tiêu ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn lên phía trên, chân khí thần bí hiển nhiên từ tầng trên cao truyền xuống, không phải nằm trong đại điện này.

Nhưng nếu đã phát hiện bảo vật Lâm Tiêu đương nhiên sẽ không bỏ qua, thân hình nhoáng lên lướt vào trong nham tương, liên tục điểm chân lên đá ngầm, nháy mắt đi tới dưới cột đá.

Hô…

Thân thể bay lên, mười ba trượng độ cao đối với hắn mà nói là chuyện dễ dàng, đi tới trên đỉnh cột đá, tay phải hắn mạnh mẽ chộp tới bình đan dược.

Ba một tiếng, hồng sắc quang cầu thoáng biến dạng nhưng chưa vỡ ra.

- Vỡ cho ta!

Cự lực gần năm mươi vạn cân thi triển, Lâm Tiêu dùng sức, phịch một tiếng hồng sắc quang cầu phá vỡ, bình đan dược bị Lâm Tiêu nhiếp vào trong tay, đồng thời thân thể nhẹ nhàng rơi xuống dưới cột đá.