Tuy rằng phẫn nộ, nhưng dù sao làm một gia chủ, Kỳ Sơn cũng là lão thành tinh, không khả năng nhất thời xúc động làm chuyện không suy nghĩ.
- Gia chủ, nghe Kỳ Kiến giảng thuật, tiểu tử kia đích thật khó đối phó, nhưng nếu chúng ta âm thầm ra tay, muốn bắt được hắn vẫn là dễ dàng.
Trong đại sảnh, một lão giả tóc hoa râm lạnh lùng nói.
Lão giả này là võ giả hóa phàm trung kỳ đại thành, còn có một hóa phàm trung kỳ như Kỳ Kiến, lại có thêm vài hóa phàm sơ kỳ, lão giả không tin cả đám người liên thủ lại không làm gì được một thiếu niên.
- Không được, một khi chúng ta ra tay, thành công thì không nói, nếu thất bại bị truyền ra ngoài, chúng ta sẽ tiến lui khó khăn.
Kỳ Sơn lắc đầu.
- Phụ thân, vậy làm sao bây giờ, chẳng lẽ bỏ qua cho tiểu tử đó cùng Diệp gia!
Kỳ Vân oán độc nói.
- Đương nhiên không thể buông tha bọn hắn!
Trong mắt Kỳ Sơn hiện lên sát khí sắc bén:
- Chẳng lẽ các ngươi đã quên, năm đó Lưu gia chết như thế nào sao?
- Huyết Phong đạo!
Nghe nói như thế, mấy người trong đại sảnh đều lộ ra hung quang.
Huyết Phong đạo.
Một đội cường đạo xú danh vang dội trong phạm vi ngàn dặm gần Thái Sơn trấn.
Phạm vi thế lực của bọn hắn chẳng những tới gần Thái Sơn trấn, ngay cả vài tòa thành trấn gần bên cũng bao phủ, đặc biệt tiến hành hoạt động giết người cướp của.
Ở gần Hiên Dật quận thành, các loại thế lực tràn đầy, Diệt Linh cốc, Kỷ thị bộ lạc, Hắc Vân thành, đan xen tung hoành, ngay cả Hiên Dật quận cũng không thể hoàn toàn nắm giữ trong tay, hơn nữa thành trấn, thôn xóm dưới mỗi thế lực, cùng một ít thế lực bí ẩn, so sánh với Tân Vệ thành xa xôi, nơi này đạo phỉ hoành hành, có thể nói là hỗn loạn hơn nhiều.
Huyết Phong đạo có ba gã thủ lĩnh, đại thủ lĩnh là hóa phàm trung kỳ đỉnh phong, 2 gã nhị thủ lĩnh cùng tam thủ lĩnh là hóa phàm trung kỳ đại thành, mười thành viên hóa phàm sơ kỳ, vô số chân võ giả.
Đội cường đạo như vậy tuy không thể so sánh với thế lực Hắc Long trại ở Tân Vệ thành, nhưng so với bất kỳ thành trấn dưới trướng nào của Hắc Vân thành đã xem như vô cùng kinh người, nếu liều lĩnh chém giết, Huyết Phong đạo thậm chí có thể đem Kỳ gia mạnh nhất Thái Sơn trấn hủy diệt.
Một là đội cường đạo xú danh vang xa, một là người cầm quyền thực tế Thái Sơn trấn, giữa hai bên vốn không nên đội trời chung, nước lửa bất dung, nhưng trên thực tế Kỳ gia cùng Huyết Phong đạo lại âm thầm liên lạc lẫn nhau.
Nhóm người Lâm Tiêu cũng không hiểu rõ mưu kế của Kỳ gia, mãi cho tới buổi tối cũng không thấy người của Kỳ gia tới phiền phức.
Chạng vạng, Diệp gia tổ chức tiệc rượu chiêu đãi Lâm Tiêu, mọi người vây quanh nhiệt tình mời rượu.
- Diệp gia chủ, Kỳ gia bá đạo càn quấy như thế, chẳng lẽ Hắc Vân thành không có người quản sao?
Trên bàn rượu, Lâm Tiêu dò hỏi.
- Lâm thiếu hiệp có điều không biết, Kỳ gia có thể trở thành người cầm quyền thực tế trong Thái Sơn trấn, ngoại trừ thực lực cường đại lại có liên hệ với đại gia tộc Hắc Vân thành, dưới trướng Hắc Vân thành có một ít thành trấn, thực tế là do một ít đại gia tộc trong thành phân phối nắm giữ, hàng năm đại bộ phận lợi ích đều phải nộp lên Hắc Vân thành, cho nên đối với những hành vi của bọn hắn chỉ cần không nhiệt náo quá lớn, Hắc Vân thành đều mắt nhắm mắt mở, sẽ không quản quá nhiều.
Diệp Hác bất đắc dĩ thở dài.
- Diệp gia chủ, ta nghĩ chúng ta đã không ở lại Thái Sơn trấn được nữa, Kỳ gia sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Gia Thịnh uống hớp rượu lớn, thần sắc lo lắng.
- Điều này ta cũng biết, từ tháng trước khi Kỳ gia phái người nói chuyện của Mộng Vân, ta đã có ý định di chuyển toàn gia đến Hắc Vân thành, nhưng Hắc Vân thành không như Thái Sơn trấn, mặc dù ta là một luyện dược sư, nhưng chỉ đạt tới nhị phẩm sơ giai, Diệp gia nhiều người đến trong thành, ăn ngủ nghỉ đều cần tiền, ta vốn định đem sản nghiệp trong trấn bán trao tay, sau đó đi Hắc Vân thành, không nghĩ tới Kỳ gia độc ác như vậy, đã đưa ra tin tức nên không ai dám mua, như vậy dù có tới Hắc Vân thành chúng ta cũng không thể sống yên.
Diệp Hác liên tục lắc đầu thở dài:
- Nhưng hôm nay nghe Kỳ Vân nói như vậy, chỉ sợ dù chúng ta tới Hắc Vân thành, Kỳ gia cũng có thực lực chỉnh lý chúng ta.
Đối với Diệp gia mà nói, đắc tội Kỳ gia căn bản chính là không còn đường rút lui.
- Phụ thân, cha yên tâm đi, hôm nay có Gia thúc trợ giúp, rốt cục con đã tìm được một gốc Tinh Mộng thảo tứ giai, có Tinh Mộng thảo con nhất định có thể trở thành một luyện dược sư, đến lúc đó gia nhập đại gia tộc trong Hắc Vân thành, như vậy Kỳ gia sẽ không trắng trợn động thủ với chúng ta.
Diệp Mộng Vân cắn răng nói, vẻ mặt kiên nghị.
- Đúng rồi, Mộng Vân rất có thiên phú chế dược, nhưng tinh thần lực chỉ kém một chút, hiện tại có Tinh Mộng thảo, nói không chừng có thể trở thành một nhất phẩm luyện dược sư, có lẽ sẽ tốt hơn một ít.
Gia Thịnh gật gật đầu.
Diệp Mộng Vân mười tám tuổi, là nhị chuyển chân võ giả, luận thiên phú không tính là kém, nhưng cũng không xem là thiên tài, nhưng nếu có thể trở thành nhất phẩm luyện dược sư, bằng vào thân phận cao quý của luyện dược sư chỉ cần có thể gia nhập đại gia tộc trong Hắc Vân thành, có lẽ còn có thể bảo vệ Diệp gia.
Trong Thương Khung đại lục, một ít gia tộc khổng lồ ngoại trừ bồi dưỡng đệ tử trong gia tộc, còn có thể mời chào một ít đệ tử gia đình bình thường có thiên phú, như vậy sẽ không tới mức bởi vì khuyết thiếu nhân tài mà bị loại bỏ, đương nhiên nếu Diệp gia gia nhập đại gia tộc, có lẽ sẽ an toàn, nhưng phải trở thành phụ thuộc, đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
- Phụ thân, con cũng sẽ nghĩ biện pháp gia nhập đại gia tộc, như vậy Mộng Vân cũng sẽ an toàn.
Gia Lương cắn răng nói.
Năm nay hắn hai mươi mốt tuổi, là chân võ giả tam chuyển, tuy không thể so sánh với những thiên tài đứng đầu, nhưng cũng xem như một nhân tài, có lẽ cũng sẽ được đại gia tộc vừa ý bồi dưỡng.
Nghe lời nói của mọi người, Lâm Tiêu không nhịn được lắc đầu.
Những thế lực bên ngoài này không khỏi quá hỗn loạn, không cách nào so sánh với Tân Vệ thành, Lâm Tiêu không thể tin được nếu Tân Vệ thành cũng hỗn loạn như vậy thì sẽ như thế nào? Tiểu gia tộc đắc tội đại gia tộc phải di chuyển tới Hiên Dật quận thành, nhưng chỉ sợ đi dọc đường cũng đã toàn quân bị diệt nơi dã ngoại hoang vu.
Khi tiệc rượu sắp chấm dứt, Diệp Hác chợt quyết tâm.
- Gia huynh đệ, vì Mộng Vân, vì những đệ tử còn lại của Diệp gia, ta đã quyết định ngày mai di chuyển tới Hắc Vân thành, ta không thể lưu luyến của cải trong Thái Sơn trấn được nữa, Kỳ gia lòng dạ độc ác, nếu còn do dự ta sợ sẽ không có cơ hội, nếu như tiểu đội mạo hiểm giả của ngươi cũng chuẩn bị đến Hắc Vân thành, thì cùng đi thôi.
Gia Thịnh trịnh trọng nói:
- Còn cần nói sao, chúng ta đương nhiên cùng đi.
Quan hệ giữa Mộng Vân cùng Gia Lương, cha mẹ đôi bên đều hay biết, bằng không Gia Thịnh cũng không tình nguyện mạo hiểm đắc tội Kỳ gia mà đứng chung một chỗ với Diệp gia.