Ở thời điểm này, đệ tử Đan Các còn dám đùa giỡn thủ đoạn như vậy, Đan Các hai năm qua thật sự là càng ngày càng kiêu ngạo, nếu như Đường Dật còn không thức thời, Trang Dịch thành chủ không ngại cho Đan Các một giáo huấn vĩnh sinh khó quên.
- Đệ tử minh bạch!
Đường Dật cúi đầu, nhưng trong lòng đối với Lâm Tiêu tràn ngập oán hận.
Hắn vừa rồi xuất thủ chỉ là nhất thời xung động, hiện tại cảm thụ được sát khí của Trang Dịch thành chủ, trong lòng lập tức có một tia nghĩ mà sợ, đối với hắn mà nói, mục đích chủ yếu lần này là cùng Yêu Thú chém giết lịch lãm bản thân, tranh thủ đột phá đến Hóa Phàm cảnh, về phần giáo huấn Lâm Tiêu cũng không phải chủ đạo.
- Hừ, nếu thật có đợt thú triều thứ hai, thực lực mỗi cá nhân cũng sẽ vừa nhìn thấy ngay, ai là thiên tài ai ngu xuẩn, đến lúc đó vừa nhìn thấy ngay, nói không chừng Lâm Tiêu này thực lực không đủ, còn có thể chết ở trong thú triều.
Chuyện xen kẻ như vậy, ở dưới đám người Trang Dịch thành chủ can thiệp lập tức liền trừ khử vô hình, rất nhiều cường giả, thiên tài nhộn nhịp tập hợp.
- Trước đây ta còn đối với Đường Dật này coi trọng một chút, không nghĩ tới ở trường hợp như vậy dĩ nhiên làm ra chuyện ngu xuẩn thế kia, người như vậy tính là thiên tài đi nữa, thành tựu sau này cũng có hạn, ngược lại là tiểu tử Lâm Tiêu kia bị người khiêu khích, dĩ nhiên không nổi giận chút nào, thảo nào là tồn tại phế đi Đan Các trẻ tuổi đệ nhất thiên tài Ổ Hạo, tâm tính cường đại đến kinh người, là một kình địch.
Cách đó không xa đám người Hoàng Thiên, Dương Thanh Sơn nhìn Lâm Tiêu cùng Đường Dật xung đột, trong lòng lóe ra các loại tâm tình bất đồng.
Tất cả mọi người đứng ở trước quân doanh, im lặng không nói, chờ đợi đợt thú triều thứ hai có khả năng đến.
Ba canh giờ đi qua, phương hướng Liên Vân sơn mạch xa xa vẫn không có động tĩnh, rất nhiều võ giả ngồi xếp bằng, thỉnh thoảng buông lỏng một chút, cũng không dám có chút đại ý.
Mà Lâm Tiêu cũng trực tiếp ở trong quân doanh tu luyện, trước kia hắn vừa đột phá đến Trung kỳ, hiện tại thừa dịp cơ hội này củng cố một chút, hơn nữa cùng những người khác bất đồng là, Lâm Tiêu có thể thông qua Toản Địa Giáp phân thân giấu ở trong núi rừng nhận biết thú triều động tĩnh, lúc này Toản Địa Giáp phân thân cũng không có cảm thụ được cảm giác thú triều kích thích.
Đang lúc mọi người lẳng lặng chờ đợi…
Trên ngọn núi cách nam thành quân doanh mấy trăm dặm, một đám cường giả giấu ở trong hắc bào lúc này đang yên lặng nhìn chăm chú vào nam thành quân doanh.
- Trại chủ, lần này thú triều đối với Hắc Long trại chúng ta mà nói là một cơ hội tuyệt hảo, không bằng thừa cơ hội này chúng ta phát động toàn bộ thành viên Hắc Long trại, cùng nhau sát nhập Tân Vệ thành?
Một gã nam tử ánh mắt lạnh lùng kích động nói, ở trên người hắn, từng cổ khí tức kinh người lưu chuyển, dĩ nhiên là một Hóa Phàm cảnh Trung kỳ cường giả.
Trừ hắn ra, mấy hắc bào võ giả còn lại khí thế trên người cũng như hồng, tản mát ra trận trận uy áp khiếp người, lẳng lặng đợi mệnh lệnh của nam tử đầu lĩnh.
- Quỷ diện, không cần gấp như vậy.
Hắc Long trại trại chủ ánh mắt nhìn phía quân doanh, đạm mạc nói:
- Thành viên Hắc Long trại chúng ta so với Tân Vệ thành mà nói dù sao còn có chênh lệch tương đối lớn, nếu như lúc này đây thú triều là thú triều cỡ trung mà nói, như vậy chúng ta hoàn toàn có thể dựa vào lực thú triều đánh vào Tân Vệ thành, nếu chỉ là thú triều cỡ nhỏ, lấy thực lực bọn người Tân Vệ thành Trang Dịch, hoàn toàn có thể ngăn cản được, đến lúc đó một khi chúng ta không thành công sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu của Tân Vệ thành, cái nguy hiểm này bốc lên thực sự quá lớn .
- Thế nhưng thú triều lúc này là một cơ hội khó được, nếu như không bắt được mà nói, tiếp theo còn không biết phải chờ tới khi nào. Có khả năng chỉ là mấy tháng, một hai năm, cũng có khả năng là hơn mười năm a .
Quỷ diện có chút lo lắng nói.
- Gấp cái gì, một khi Hắc Long trại chúng ta xuất thủ, nhất định phải có hoàn toàn nắm chắt, bằng không một khi thất bại, Hiên Dật quận thành nhất định sẽ phái cao thủ đến đây, đến lúc đó chúng ta một cái đều trốn không thoát, nhiều năm như vậy cũng chờ xuống, còn lại chút thời gian sợ cái gì. Xem đi, liền xem lúc này đây thú triều đến tột cùng là quy mô gì.
Hắc Long trại trại chủ ánh mắt thâm thúy nhìn chỗ quân doanh, một đám người lặng yên không một tiếng động chờ đợi.
Mấy canh giờ sau, ánh mắt đám người Trang Dịch thành chủ ngưng trọng nhìn phía xa xa.
- Yêu Thú thối lui thời gian dài như vậy còn chưa tới, hoặc là không có sóng tiếp theo, hoặc là một hồi đại quyết chiến.
- Đúng vậy, chúng ta nghìn vạn lần không thể buông lỏng cảnh giác.
Một đám người thời khắc chú ý tình huống trong hoang dã.
- Tới!
Đột nhiên, Lâm Tiêu một mực ở trong quân doanh nhắm mắt tu luyện mở choàng mắt, thả người đi tới trên đài cao.
Ngay mới vừa rồi, hắn từ trên người Toản Địa Giáp phân thân ẩn núp trong núi rừng cảm giác được một cổ khí tức không hiểu, cổ khí tức này dẫn dắt Toản Địa Giáp phân thân đi Nam thành quân doanh, nếu như không phải là có ý thức của Lâm Tiêu khống chế Toản Địa Giáp phân thân mà nói, bằng vào ý thức Yêu Thú của Toản Địa Giáp bản thân, chắc chắn sẽ bị cổ khí tức này dẫn dắt đến.
- Lâm Tiêu, thế nào?
Đám người Kỷ Hồng cũng vội bay lên đài cao.
- Ta cảm giác thú triều muốn tới.
- Thật không?
Một đám người nhất thời nhìn ra hoang dã.
Bầu không khí trong lúc bất chợt trở nên ngưng đọng, bầu trời xa xa u ám, một cổ khí tức làm người sợ hãi mơ hồ truyền đến, làm trong lòng mọi người tràn ngập áp lực.
Loại cảm giác này nhất thời kinh động mọi người trong quân doanh, đại lượng võ giả vội bay vút đến trên đài cao, ánh mắt nhìn ra phía chân trời xa xa.
- Xem ra Yêu Thú muốn tới.
Đệ tử nòng cốt Vũ Điện Bạch Ngọc Kinh, ban đầu ở Đan Các đã từng giúp Lâm Tiêu xuất thủ qua, lúc này cũng đi tới bên cạnh Lâm Tiêu.
Thân là Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả, trên người hắn tản ra một cổ khí tức kinh người, ở bên cạnh hắn, một đám đệ tử đồng dạng đạt đến Tam chuyển Chân Võ Giả đứng lặng yên, bọn họ đều là đệ tử nòng cốt của Vũ Điện, trong đó đặc biệt là vài tên đệ tử đứng ở bên cạnh Bạch Ngọc Kinh, khí tức đặc biệt cường liệt, hiển nhiên đều là Tam chuyển Hậu kỳ thậm chí đỉnh phong cao thủ.
Chưa tới nửa giờ sau…
Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!
Từng tiếng rít gào rống giận phảng phất như sấm cuộn, từ trong hoang dã truyền đến, từng bầy thú đông nghịt giống như biển gầm từ chỗ sâu trong Liên Vân sơn mạch cuồn cuộn mà đến, hung hăng trùng kích hướng Nam thành quân doanh.
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng, từng tiếng thú rống thật lớn như lôi đình nổ vang, một tiếng rống lên kéo dài không dứt, phô thiên cái địa, Yêu khí nồng nặc ở trên trời hình thành tảng lớn tảng lớn mây đen, lúc này sắc trời còn sớm, nhưng làm cho người cảm giác thật giống như trong nháy mắt từ ban ngày đến đêm tối.
- Yêu Thú tới!
- Thú triều tới!
- Mọi người chuẩn bị!