Võ Đạo Đan Tôn

Chương 199: Đao ảnh thập trảm

Trong lơ đãng, Thần Phi cùng Lâm Tiêu liếc nhìn nhau, trong đôi mắt toát ra tia kiên quyết.

Nhất định phải đánh chết ba người kia ở trong này, nếu không một khi bị bọn hắn chạy trốn, gọi tới cao thủ trong Huyết Ma mã tặc đoàn, mọi người tại đây chỉ sợ đều gặp nguy hiểm.

- Doãn chưởng sự, chúng ta làm sao bây giờ?

Đội trưởng hộ vệ đi tới bên cạnh Doãn Vô Vi, cẩn thận nói:

- Mặc dù nhìn ba người này không bộc lộ ra nguyên lực ba động quá nhiều, nhưng nhìn khí thế cùng đao khí khi bọn hắn giết chết đệ tử Cửu Long bảo, chỉ sợ đều đạt tới nhị chuyển hậu kỳ, thực lực rất mạnh!

Trước đó đệ tử Cửu Long bảo bị giết có thực lực nhị chuyển trung kỳ, còn mạnh hơn đội trưởng hộ vệ Doãn gia, nhưng lại bị một đao giết chết, như vậy mã tặc phải có thực lực nhị chuyển hậu kỳ, làm trong lòng đội trưởng hộ vệ sợ hãi. Cũng may còn có Lâm Tiêu cùng Thần Phi đang ở đây, nhờ vậy hắn cũng có chút tin tưởng.

- Nhìn xem Lâm Tiêu cùng Thần Phi, nếu họ ra tay, các ngươi cũng lập tức xuất thủ cho ta, chúng ta có nhiều người như vậy, có thêm Lâm thiếu hiệp cùng Thần thiếu hiệp, ta không tin không giết được ba người bọn hắn!

Doãn Vô Vi ngưng trọng nói.

Lúc này Thần Phi đột nhiên ha ha nở nụ cười:

- Thả chúng ta một con đường sống, ngươi đang nói chuyện cười sao? Các ngươi giết đệ tử Cửu Long bảo, tội không thể tha, như vậy nếu các ngươi nguyện ý quỳ xuống cầu xin tha thứ, có lẽ ta cũng có thể tha cho các ngươi một con đường sống!

- Càn rỡ!

- Lớn mật!

- Đều nghe nói đệ tử thế lực lớn vô cùng kiêu ngạo, quả thế, đáng tiếc đệ tử thế lực lớn bị chúng ta giết chết không hơn trăm cũng có vài chục, kết quả cuối cùng của bọn hắn đều phải chết dưới lưỡi đao của Huyết Ma mã tặc đoàn chúng ta!

Nam tử đầu lĩnh cười lạnh nói, một bàn tay nắm lên chuôi đao, hiển nhiên đã mất đi kiên nhẫn.

- Chậm đã!

Thần Phi đột nhiên hét lớn một tiếng.

- Ân? Muốn cầu xin sao?

Một gã nam tử gầy gò cười âm hiểm.

Hưu!

Nghênh đón hắn là một đạo kiếm khí sắc bén tới tận cùng.

- Kiếm Khí Tung Hoành!

Thần Phi hét lớn một tiếng, xuất kiếm nhanh như chớp, một đạo kiếm quang sáng ngời trong sơn cốc, tựa như trường hồng quán nhật, lưu tinh tập nguyệt, nhanh như chớp đi tới trước mặt nam tử gầy gò kia.

Cùng lúc đó…

- Giết!

Ba đệ tử Cửu Long bảo bỗng nhiên xuất thủ, công thẳng hướng một gã nam tử huyết bào gần bên.

Ánh mắt Lâm Tiêu dừng lại trên người huyết bào nam tử đứng gần mình nhất.

- Cái gì…

Bị Thần Phi đột nhiên tập kích, nam tử gầy gò chấn động, trực tiếp oanh ra một đao.

Oanh!

Hai đạo hào quang sắc bén va chạm vào nhau, ầm ầm nổ tung, đao mang cùng kiếm quang vẩy ra bốn phía, nhìn thật ghê người.

- Lăng Vân kiếm pháp – Kiếm Khí Lăng Tiêu!

Thần Phi lại hét lớn một tiếng, thân hình đột nhiên phóng lên cao, kiếm khí liên miên tầng tầng chen chúc cuối cùng hóa thành một đạo kiếm quang dày đặc đâm thẳng nam tử kia.

- Hừ, tiểu tử thật hèn hạ, lại dám đánh lén, lát nữa ta phải lột da của ngươi, cho ngươi nhận lấy tra tấn mà chết!

Sắc mặt nam tử phẫn nộ, chiến đao trong tay nháy mắt hóa thành đạo hào quang.

- Huyết Ma đao pháp – Trảm!

Xuy xuy xuy…

Từng đạo ánh đao bay ra, không ngừng va chạm vào kiếm quang, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, thật nhiều ánh đao đem kiếm khí của Thần Phi tầng tầng đánh tan.

- Đao pháp của người này không kém, Thần Phi gặp khó khăn!

Trong lòng Lâm Tiêu trầm xuống, không tiếp tục chú ý cuộc chiến của hai người, cầm đao nghênh hướng nam tử cuối cùng.

- Giết!

Cùng lúc đó đội hộ vệ Doãn gia đều đồng loạt ra tay, xông thẳng tới nam tử đầu lĩnh mã tặc đang đối chiến với ba đệ tử Cửu Long bảo, theo bọn hắn xem ra, với thực lực của Thần Phi cùng Lâm Tiêu đối phó hai người khác không vấn đề gì, duy nhất cần được trợ giúp cũng chỉ có ba đệ tử Cửu Long bảo, tuy thực lực của ba người không yếu, nhưng kém hơn Thần Phi cùng Lâm Tiêu một bậc.

- Ngươi cũng là đệ tử thế lực lớn? Hi vọng đừng làm cho ta thất vọng!

Nam tử đối chiến cùng Lâm Tiêu vẻ mặt hung hãn, nhìn thấy Lâm Tiêu đánh tới trong mắt đầy hưng phấn, khuôn mặt xấu xí chen chúc cùng một chỗ, rút đao nghênh hướng Lâm Tiêu.

- Bạo Thiên Kinh!

Ngay trong nháy mắt song phương sắp giao thủ, nam tử đột nhiên hét lớn một tiếng, chân phải giẫm mạnh xuống đất.

Oanh!

Một đạo kình khí nguyên lực độc đáo lan tràn ra nhanh như chớp, ầm ầm nổ tung dưới chân Lâm Tiêu, một cỗ nguyên lực cường hãn chấn vỡ nham thạch đánh thẳng vào hai chân của hắn.

- Ha ha, chết đi!

Nam tử cười ha ha, đồng thời tay phải rút chiến đao vung ra, ánh đao bao trùm đầy trời bao vây Lâm Tiêu bên trong.

- Hừ!

Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng, thân hình phóng lên cao, như một trận gió thoải mái tránh thoát công kích sắc bén của đối phương.

- Cái gì?

Nam tử chấn động, hiển nhiên không nghĩ ra Lâm Tiêu có thể tránh thoát.

Cảm giác được tiểu tử này khó giải quyết, trong mắt hắn tràn đầy vẻ ngưng trọng.

- Đao Ảnh Thập Trảm!

Nam tử hét lớn một tiếng, chiến đao liên tục bổ ra mười đao, mỗi đao càng lúc càng nhanh hơn, một đao so với một đao càng mãnh liệt, từng đạo ánh đao như sóng biển tầng tầng lớp lớp phóng về phía Lâm Tiêu.

- So tốc độ sao?

Trong mắt Lâm Tiêu chợt lóe tinh quang, không thấy hắn có động tác gì, chỉ chậm rãi bổ ra mười đao.

Đinh đinh đinh đinh…

Hoa lửa liên tục bùng lên, chiến đao của Lâm Tiêu đi sau mà đến trước, đao đao chế trụ công kích của đối phương, tinh diệu cực điểm.

Chiến đao va chạm, nguyên lực đao khí tung hoành bốn phía, lan tràn khắp bốn phương tám hướng, đao khí bổ lên bên ngoài thân thể Lâm Tiêu đều bị Kim Ngọc Quyết ngăn trở ra xa, không hề gây chút tổn thương cho hắn, nhưng nam tử không may mắn như vậy, bị vô số đao khí đánh lên trên người liền xuất hiện thật nhiều vết thương, máu tươi nhỏ giọt.

- Tức chết ta!

Nam tử nổi trận lôi đình quát.

Nhưng một màn đối diện lại làm Lâm Tiêu chấn kinh.

Tên nam tử đầu lĩnh mã tặc vừa chém ra, nguyên lực cuồn cuộn phun trào, một đao đem một đệ tử Cửu Long bảo chém thành hai nửa, vô cùng thoải mái, giết chết một nhị chuyển trung kỳ như giết một con gà!

- Bá! Bá!

Một đao giết chết một đệ tử Cửu Long bảo, sắc mặt hắn không chút thay đổi, tiếp đó bổ ra hai đao đem hai hộ vệ Doãn gia chia thành hai nửa.

Hoa lạp!

Thân thể hai hộ vệ bị tách rời, không kịp rên một tiếng ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ.

Nhóm hộ vệ hoàn toàn sợ ngây người, đối phương cường đại đã vượt ngoài tưởng tượng của bọn họ.

- A Long!

Hai mắt Thần Phi đỏ bừng kinh sợ kêu to.

- Chiến đấu với ta cũng dám phân tâm, đối thủ của ngươi chính là ta!

Nam tử gầy gò cười dữ tợn, thân hình nhảy tới:

- Huyết Ma đao pháp – Huyết Hải Thi Sơn!

Phanh!

Thần Phi đón một đao, thân thể liên tục thối lui, sắc mặt đỏ lên.

- Tên kia là chân võ giả tam chuyển, mọi người mau lui lại, đừng không công chịu chết!

Tiếng quát chói tai đầy kinh sợ của Lâm Tiêu vang lên, lúc trước hắn còn chưa xác định, nhưng khi đối phương xuất đao, tinh thần lực của hắn lập tức cảm giác ra được người kia là chân võ giả tam chuyển!