Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1136: Giành giật từng giây

Vào phút chỉ mành treo chuông Giáp Ngưu Vương sử dụng thực lực đáng sợ của Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, yêu nguyên cường đại, lực lượng không gian chuyển động cứng rắn ức chế uy lực Lôi Chi Tài Quyết ở phần giữa, bảo vệ phần đầu.

Xẹt xẹt xẹt!

Áo nghĩa sinh tử chuyển động, cơ thể Giáp Ngưu Vương nhanh chóng ghép lại, chữa lành.

Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng nắm giữ diễn sinh máu thịt, chỉ cần trái tim Yêu Vương bất diệt thì nó sẽ không chết. Nhưng vết thương làm vậy dù Giáp Ngưu Vương không chết cũng nguyên khí đại thương.

Một đao không giết Giáp Ngưu Vương, Lâm Tiêu lại chém thêm nhát nữa:

- Lại nữa!

- Tiểu tử này quá mạnh, cứ tiếp tục thế này ta sẽ chết tại đây!

- Ma Giác Trùng Thiên!

Giáp Ngưu Vương dù gì là Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, phòng ngự và lực lượng vượt qua Vương giả nhân loại. Yêu nguyên trong cơ thể Giáp Ngưu Vương bùng nổ, sử dụng năng lực thiên phú.

Hai cái sừng ma sắc nhọn như hai ngọn núi, yêu khí ngút trời như muốn đâm thủng bầu trời. Hư không quanh mép sừng yếu ớt tan vỡ va chạm với đao quang Lâm Tiêu chém ra.

Ầm!

Khí kình nổ tung, lực lượng cường đại thổi quét. Lâm Tiêu bay ngược ra trăm thước. Giáp Ngưu Vương càng tệ, hai cái sừng ma của nó bị lôi quang nổ nát, máu phun như suối, lực lượng khủng bố chấn nó choáng váng đầu. Miệng trâu khổng lồ phun ra bãi máu.

- Đáng ghét!

Giáp Ngưu Vương sớm biết Lâm Tiêu rất mạnh nhưng nó tự tôn dựa vào phòng ngự và sức mạnh thì có thể ức chế được đối phương. Giáp Ngưu Vương không ngờ mới lên đã ăn bồ hòn, suýt bị giết. Giáp Ngưu Vương sợ hãi vội trốn xa Lâm Tiêu, sợ hắn lại tấn công.

Lâm Tiêu lắc đầu, nói:

- Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng quả nhiên khó giết, trừ phi một kích hủy diệt toàn bộ lực lượng sinh mệnh của nó.

Nếu là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng nhân loại đã không còn mẩu xương trước Lôi Chi Tài Quyết. Sức sống của Yêu Vương quá dồi dào, hơn nhân loại cùng đẳng cấp gấp mấy lần. Đệ nhất trọng tuy có thể phá mở phòng ngự của Giáp Ngưu Vương dễ dàng nhưng chỉ vẻn vẹn làm nó bị thương nặng, không thể giết trong một chiêu.

Trừ phi độ dung hợp lôi chi áo nghĩa và đao hồn của tinh thần lực là mười phần viên mãn.

Lâm Tiêu không rảnh giết Giáp Ngưu Vương, hắn lắc người trốn vào hư không, bỏ đi.

- Coi như ngươi may mắn.

Giáp Ngưu Vương bị Lâm Tiêu giết sợ teo tim, nhưng không thể trơ mắt nhìn hắn bỏ đi.

Giáp Ngưu Vương tức giận quát:

- Muốn đi? Chạy đi đâu?

Giáp Ngưu Vương rượt theo, thiết chùy to lớn đập mạnh xuống. Phong Báo Vương, Huyết Ưng Vương đại nhân đang lao đến với tốc độ nhanh nhất, chờ bọn họ đến thì Lâm Tiêu mạnh mấy cũng sẽ chết chắc.

Giáp Ngưu Vương đã biết thiên phú, sự đáng sợ của Lâm Tiêu, thiên tài như vậy tuyệt đối không thể để hắn tiếp tục trưởng thành. Tương lai hắn sẽ là tai họa lớn cho yêu tộc.

Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng nói:

- Biết ngay ngươi sẽ đuổi theo.

Lâm Tiêu chuyển hướng trong không gian loạn lưu, Thiên Mang Khải phập phềnh, hắn thấp thoáng di chuyển giết ngược lại Giáp Ngưu Vương.

Lâm Tiêu và Giáp Ngưu Vương cách nhau không xa, lại chung một hướng. Giáp Ngưu Vương chưa kịp phản ứng lại thì Lâm Tiêu đã đến trước mặt nó, chém một nhát đao.

Ầm!

Cự chuy trong tay Giáp Ngưu Vương văng ra ngoài, lực lượng cường đại nhập vào thân thể nó chỉ vừa mới lành lặn. Cơ thể khổng lồ bị cắt nát bấy, mất đi sức sống. Đao quang chớp lóe, Giáp Ngưu Vương trợn tròn mắt kinh hoàng, cái đầu bay lên.

- Trốn!

Giáp Ngưu Vương chỉ còn mỗi cái đầu, nó sợ hồn phi phách tán. Giáp Ngưu Vương không rảnh quan tâm giữ chân Lâm Tiêu lại, máu phun tung tóe, cái đầu trốn vào hư không.

- Tinh Khung Ấn!

Nhưng nửa cái đầu Giáp Ngưu Vương chưa kịp vào hư không thì Tinh Khung Ấn đã giáng xuống chấn nát sọ nó.

- Đi!

Lâm Tiêu dùng mấy chiêu giết Giáp Ngưu Vương, hắn lấy đi cự chuy, không gian giới chỉ của nó rồi vội trốn vào hư không bay đi ngay.

Mấy chục giây qua đi, Lâm Tiêu đã bay xa mấy ngàn dặm.

Bùm!

Phong Báo Vương vọt ra, đến hư không lúc trước Lâm Tiêu và Giáp Ngưu Vương đánh nhau.

Ánh mắt Phong Báo Vương kinh sợ, hoảng hốt nhìn chiến trường đầy máu:

- Đáng ghét, đã tới chậm rồi!

Khắp nơi là thịt vụn của Giáp Ngưu Vương sau khi bị đánh nát, yêu khí đậm đặc tràn ngập, bên trong không có chút sự sống.

Phong Báo Vương lấy yêu âm thạch ra vội báo cáo:

- Đại nhân, nguy rồi, Giáp Ngưu Vương đã bị giết. Tiểu tử kia đang bỏ chạy, sắp ra khỏi phạm vi cảm giác của ta!

- Cái gì? Giáp Ngưu Vương bị giết? Xảy ra chuyện gì?

Vẻ mặt Huyết Ưng Vương đầy khó tin. Thời gian mới qua bao lâu? Huyết Ưng Vương biết rõ thực lực của Giáp Ngưu Vương, tuy yếu hơn nó nhưng khá mạnh trong số Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng. Đặc biệt phòng ngự của Giáp Ngưu Vương rất kinh khủng, nếu nó cố tình muốn trốn thì trong Yêu Vương Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong ít ai giết được Giáp Ngưu Vương.

Phong Báo Vương báo cáo cho Huyết Ưng Vương về tình huống lúc trước nó cảm ứng.

Mắt Huyết Ưng Vương đỏ ngầu, sắc mặt khó xem nói:

- Đáng ghét, thực lực của tiểu tử này tiến bộ nhanh quá, một đao có thể làm Giáp Ngưu Vương không đường ngăn cản. Hôm nay phải giết hắn bằng được dù đổi lại bị lộ thân phận. Nếu để hắn trưởng thành sẽ ảnh hưởng đại kế của yêu tộc ta!

Huyết Ưng Vương giật mình không phải thực lực của Lâm Tiêu mà là thiên phú. Trên Đại lục Thương Khung, Yêu Vương cùng đẳng cấp thường mạnh hơn Vương giả nhân loại, nhưng Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng bị Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng Lâm Tiêu mấy đao giết chết, điều này ngược với thiên lý.

Huyết Ưng Vương quát to:

- Phong Báo Vương, theo dõi hắn thật chặt cho ta, dù có chết cũng không được để hắn chạy trốn, rõ chưa? Ta đến ngay đây!

Huyết Ưng Vương lắc người, ngoài thân thể nó tràn ngập huyết quang đậm đặc. Đôi cánh đỏ máu vỗ đập, Huyết Ưng Vương tăng tốc độ nhanh hơn ban đầu năm mươi phần trăm, thật kinh khủng.

Phong Báo Vương cắn răng nói:

- Tuân lệnh!

Phong Báo Vương bay nhanh đuổi theo vị trí Lâm Tiêu trong cảm giác của nó. Nó là con phong báo, tốc độ là sở trường của Phong Báo Vương.

Phong Báo Vương quyết định dựa vào tốc độ bám chặt Lâm Tiêu, giết đối phương thì nó tạm thời không nghĩ đến, chờ Huyết Ưng Vương đại nhân đến rồi tính.

Trong không gian loạn lưu.

Huyết Ưng Vương bay nhanh như gió điên cuồng đuổi theo Lâm Tiêu.

Mặt Huyết Ưng Vương vặn vẹo lẩm bẩm:

- Ta không tin lần này ngươi không chết.

Huyết Ưng Vương là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, nó cực kỳ tự tin vào thực lực của mình, dù Lâm Tiêu mạnh cách mấy hắn mới chỉ là Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, không đánh lại một chiêu của Huyết Ưng Vương được. Giữa Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng và Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng có cái khe rãnh rất lớn, không thể dùng hai chữ thiên tài bù đắp được. Huyết Ưng Vương là cung chủ Yêu Vương cung, nếu không có thực lực đó thì nó đập đầu chết cho rồi.

Đương nhiên với điều kiện là đuổi kịp Lâm Tiêu, Huyết Ưng Vương không nghi ngờ gì về điều này. Mặc dù Phong Báo Vương thực lực không cao nhất trong Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng nhưng tốc độ rất đáng sợ, đuổi theo Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng nhân loại dễ như chơi.