Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1111: Vương giả của đế quốc (2)

Bọn họ là Vương giả các đại thế lực gần đế đô Đế quốc Võ Linh, La Sơn tông gây tiếng động lớn như thế làm sao giấu được cảm giác của bọn họ? Đám người xé hư không đến đây quan sát đã lâu.

- Tiểu tử này bất phàm.

Một nam nhân trung niên bới búi tóc, mặc áo trắn đứng trên trời, phong độ phiên phiên:

- Cuồng Chiến Vương, Lâm Tiêu là đệ tử của Võ điện ngươi, sao, ngươi không định đi lên giúp đỡ hả? Nếu ngươi không muốn đệ tử này thì Nguyên Võ thánh địa ta rất muốn hắn.

Người này là Vương giả chi nhánh Nguyên Võ thánh địa trong Đế quốc Võ Linh trên Đại lục Thương Khung.

Cuồng Chiến Vương là một nam nhân cơ bắp cục cục, tóc nâu ngắn dựng đứng như nhím, khuôn mặt thô kệch.

- Tuyết Lạc Vương, thực lực của Lâm Tiêu trên ngươi và ta, nếu ngươi dám ra tay thì cứ lên đi.

Cuồng Chiến Vương là Vương giả phân điện Võ điện Đế quốc Võ Linh.

Tuyết Lạc Vương cười tủm tỉm nói:

- Lâm Tiêu là đệ tử Võ điện các ngươi, quân tử không cướp của người yêu thích, ta bỏ cuộc. Còn Cuồng Chiến Vương nhà ngươi, hắn là đệ tử Võ điện, vào lúc này ngươi không tiến lên hỗ trợ sao? Ta thất vọng thay cho những đệ tử Võ điện các ngươi.

- Đúng rồi, Cuồng Chiến Vương, bây giờ điện chủ Võ điện biến mất, ngươi là một trong những người mạnh nhất của Võ điện chúng ta ở Đế quốc Võ Linh, chẳng lẽ thấy đệ tử mình gặp nạn mà không dám ra tay giúp sao?

- Chậc chậc, cái gọi là Võ điện đến thế là cùng.

Cường giả các thế lực Cửu Long bảo, Đan đằng các châm biếm, nhưng trong thanh âm ẩn giấu sự ghen tỵ.

Thiên phú của Lâm Tiêu làm bọn họ giật mình, thiên phú như thế ngàn năm khó gặp, làm bọn họ ghen tỵ với Võ điện muốn chết.

Cuồng Chiến Vương hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Cuồng Chiến Vương nhìn chằm chằm bên dưới, không trả lời. Không phải Cuồng Chiến Vương không chịu ra tay mà là không thể. Cuồng Chiến Vương chỉ là một điện chủ phá phân điện của Võ điện trong Đế quốc Võ Linh, thực lực Vương giả Sinh Tử cảnh ngang ngửa La Đạo Thiên. Lâm Tiêu và La Kinh Thiên không có chỗ cho Cuồng Chiến Vương chen chân, đó là điểm thứ nhất.

Thứ hai, dựa theo ước định của các thế lực đỉnh cao trên Đại lục Thương Khung và bốn đế quốc, Võ điện có thể thành lập chi nhánh trong bốn đế quốc nhưng chỉ được tuyển nhận, bồi dưỡng đệ tử, không được tham gia tranh đấu giữa các thế lực trong đế quốc đó.

Hiện giờ Lâm Tiêu định tiêu diệt La Sơn tông, một trong các thế lực đỉnh cao nhất Đế quốc Võ Linh, chuyện lớn như vậy không có phân điện chủ ở đây, Cuồng Chiến Vương không dám nhúng tay vào, nếu không chẳng những ảnh hưởng gã, không chỉ kéo theo phân điện Võ điện Đế quốc Võ Linh vào, còn liên lụy ước định của Võ điện và bốn đế quốc.

Trong nhiều Vương giả có một lão nhân tiên phong đạo cốt đứng riêng một bên, khí chất siêu phàm, mạnh hơn mấy Vương giả khác. Bên cạnh lão nhân có một thanh niên mặc trường bào màu xanh, lưng đeo trường kiếm cổ xưa, khí chất khiếp người, là Mặc Thanh Hiên nhiều năm không gặp. Giờ phút này, khí huyết trên người Mặc Thanh Hiên tràn đầy, lực lượng không gian dao động, tuy không phải Sinh Tử cảnh nhưng thuộc Nửa Bước Vương giả cực kỳ cường đại.

Mặc Thanh Hiên nhìn Lâm Tiêu đánh túi bụi với La Kinh Thiên, cười khổ nói:

- Lâm Tiêu, đã lâu không gặp mà hắn vẫn luôn mạnh như vậy.

Ngày xưa đoàn người Triệu Thiên Thần theo Địa Kiếm Vương dẫn đi Đế quốc Võ Linh, Mặc Thanh Hiên rời khỏi đế quốc du lịch khắp nơi, bỏ lỡ dịp Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra. Nhưng trong hơn ba năm du lịch Mặc Thanh Hiên thu hoạch phong phú, nhiều lần ra sống vào chết gã đột phá đến cảnh giới Nửa Bước Vương giả. Mặc Thanh Hiên cứ nghĩ nhiều năm trôi qua, dù gã không thể đuổi kịp Lâm Tiêu nhưng ít ra không bị bỏ rơi quá xa. Hiện tại Mặc Thanh Hiên nhìn Lâm Tiêu, lòng tràn ngập cay đắng.

Đừng nói Mặc Thanh Hiên chỉ là Nửa Bước Vương giả, dù gã đột phá Sinh Tử cảnh vẫn không thể so sánh với Lâm Tiêu. Lúc này Mặc Thanh Hiên mới biết trên đời có một số người ngươi cố gắng thì có thể vượt qua, cũng có người mà ngươi hết sức đuổi theo nhưng khoảng cách cứ xa dần, xa dần.

Đối với Lâm Tiêu, Mặc Thanh Hiên kính nể hắn chứ không ghen tỵ. Mặc Thanh Hiên có nghe nói sự tích của Lâm Tiêu trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, chỉ thiên tài như hắn mới khiến võ giả trẻ tuổi Đế quốc Võ Linh thẳng sống lưng khi ra ngoài. Nếu Mặc Thanh Hiên có thực lực chắc chắn gã sẽ đứng bên cạnh Lâm Tiêu, tiếc rằng Nửa Bước Vương giả như gã không giúp được gì trong chiến đấu thế này.

Đừng nói là Mặc Thanh Hiên, gã biết một đám Vương giả đang đứng đây không mấy người đủ tư cách giúp một tay.

Nghĩ đến đây Mặc Thanh Hiên giả bộ vô tình quay đầu cảm thán rằng:

- Sư tổ, theo ta được biết Lâm Tiêu năm nay mới có gần ba mươi tuổi mà đã thiên tài như vậy, trong lịch sử Đế quốc Võ Linh hai ngàn năm ta chưa từng nghe hay thấy. Nếu Lâm Tiêu chết trong tay La Sơn tông thì sẽ là tổn thất lớn cho đế quốc, không chỉ đế quốc, thậm chí là tổn thất lớn với nhân tộc toàn đại lục.

Lão nhân tiên phong đạo cốt mỉm cười nói:

- Thanh Hiên, ta nhìn thấu bụng dạ của ngươi, nhưng nói thật là ta không thể nhúng tay vào trận chiến này.

Mặc Thanh Hiên nghi hoặc hỏi:

- Tại sao? Chẳng lẽ sư tổ sợ La Kinh Thiên của La Sơn tông sao?

- Vấn đề không phải La Kinh Thiên mà là thái độ của đế quốc. Ngươi nhìn xem, mấy Vương giả khác không chịu nhúng tay vào cũng vì lý do này.

Mặc Thanh Hiên sửng sốt.

Lão nhân tiên phong đạo cốt giải thích rằng:

- Chắc ngươi cũng nghe tin đồn Lâm Tiêu giết Bách Lý Huyền trong Sinh Tử Quỳnh Lâu? Hai năm nay đế quốc luôn tìm kiếm Lâm Tiêu, hiện tại hắn xuất hiện trong La Sơn tông, ngươi nghĩ bên Bách Lý Tỉ bệ hạ không biết gì sao? Tuy đế đô cách chỗ này một quãng đường nhưng chúng ta còn chạy tới kịp, có lẽ Bách Lý Tỉ bệ hạ sớm biết.

- Cường giả đế quốc không xuất hiện thì mặc kệ chúng ta có ân oán gì với Lâm Tiêu, La Sơn tông không cũng tuyệt đối không thể ra tay. Tuy chúng ta mạnh những vẫn phải nghe theo lệnh đế quốc.

Nói đến đây lão nhân tiên phong đạo cốt chợt khựng lại.

- A?

Lão nhân tiên phong đạo cốt đưa mắt nhìn chằm chằm bên dưới:

- La Kinh Thiên bắt đầu nghiêm túc.

Mấy Vương giả khác biểu tình trầm trọng.

Bên dưới.

Đinh!

Lâm Tiêu, La Kinh Thiên tách ra, nhanh chóng khép lại vết thương trên người.

La Kinh Thiên đứng trong hư không, chân nguyên điên cuồng chuyển động, lực lượng không gian như mấy xúc tu giương nanh múa vuốt.

- Tiểu tử, không ngờ ngươi đã trưởng thành đến mức này, khiến ta mở rộng tầm mắt. Phải công nhận ngươi là thiên tài mạnh nhất trong đời La Kinh Thiên ta được thấy. Tiếc rằng ngươi đắc tội La Sơn tông chúng ta, giết La của La Sơn tông trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, hiện tại giết nhiều đệ tử La Sơn tông ta. Hôm nay ngươi không chết thì La Kinh Thiên ta không xứng danh hiệu La Sơn lão tổ!

Khí thế trên người La Kinh Thiên nhanh chóng tăng vọt, uy hiếp hùng hồn hơn trước gấp đôi khuếch tán ra.

La Kinh Thiên cười gằn:

- Hiện tại cho ngươi biết rõ lực lượng huyết mạch của La thị hoàng tộc ta!