- Ta đã hỏi thăm được Đế quốc Võ Linh trả cho yêu tộc một trăm khối sinh mệnh chi tinh đổi lấy yêu tộc lui binh. Tin này truyền ra chắc chắn sẽ khiến hình tượng đế quốc trong lòng dân chung rớt đến đáy vực.
- Chúng ta tạm thời khiêm tốn chút. Các ngươi tốt nhất tạm dừng mọi hành động trong các đại quận, tránh cho phút cuối phá hủy kế hoạch của chúng ta.
- Yên tâm.
Bóng đen cười quái dị:
- Ta làm việc chẳng lẽ ngươi không yên tâm?
- Tốt nhất là như thế.
La Kinh Thiên thản nhiên nói:
- Hai ngày này ta sẽ bế quan kín, không có việc gì quan trọng tốt nhất đứng quấy rầy ta.
Vù vù vù!
La Kinh Thiên đứng dậy, chớp mắt biến mất.
Biên cảnh ngoài đế đô, các đội cường giả Đế quốc Võ Linh tuần tra. Các cường giả mặc áo giáp bạc trắng, cao to vạm vỡ, toát ra khí thế hùng hồn đáng sợ. Mỗi người thực lực là đẳng cấp Quy Nguyên cảnh, rất kinh người.
Hiện giờ thú triều đã rút đi nhưng Đế quốc Võ Linh không thả lỏng cảnh giác, luôn phái cường giả tuần tra ngoài đế đô, hễ có rục rịch phải báo cáo về ngay.
- Hai năm nay thú triều càng lúc càng đáng sợ, không biết khi nào mới chấm dứt.
- Lần này các đại quận đế quốc bị tổn thất nặng nề. Đáng thương nhất là Quận Võ Uy, vì các cường giả Quận Võ Uy đã chết trước thú triều, cộng thêm mới gặp phải trận thú triều quy mô lớn nên thực lực thổng thể trượt dốc không phanh, không vượt qua nổi thú triều xâm nhập, hoàn toàn bị công chiếm.
- Thật ra Quận Võ Uy bị công chiếm cũng tại xung đột với Quận Hiên Dật. Nếu không phải ngày xưa Quận Võ Uy và Quận Hiên Dật đánh nhau chết nhiều cường giả thì bây giờ không ra nông nỗi này.
- Ài, đừng nhắc đến nữa. Đế quốc Võ Linh chúng ta vậy đã tốt, ta nghe nói thú triều ba đế quốc khác bây giờ còn chưa chấm dứt, vẫn đang chiến loạn.
Hơn mười cường giả tuần tra trò chuyện với nhau, rất là cảm thán.
Đột nhiên các tiếng xé gió từ xa đến gần, tiếng gió rít như sấm đánh. Mọi người giật mình ngước nhìn chân trời.
Phía cuối trời có mấy đốm đen đột nhiên hiện ra. Những đốm đen mới đầu rất nhỏ nhưng dần rõ ràng hơn. Đó là các cường giả toát ra khí thế khủng khiếp, bọn họ bay nhanh hướng đế đô.
Đâu ra nhiều cường giả vậy?
Cường giả tuần tra của Đế quốc Võ Linh hết hồn, bay vọt lên cao. Hai bên rút ngắn khoảng cách, khí thế khủng bố ập đến làm hơn mười cường giả tuần tra biến sắc mặt.
Gần trăm cường giả xuất hiện, toàn là Nửa Bước Vương giả, khuôn mặt đều xa lạ, các cường giả tuần tra chưa từng thấy bọn họ bao giờ.
Thủ lĩnh đội tuần tra là cường giả đỉnh Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, dù lòng sợ hãi nhưng vẫn hét to chặn lại đường đi của đám người.
- Người đến dừng bước!
Cường giả thủ lĩnh phồng lên can đảm nói:
- Các vị, nơi đây là khu vực đế đô của Đế quốc Võ Linh ta, hiện đang trong thời kỳ giới nghiêm. Không biết các vị đến từ đâu, vào khu vực đế quốc có chuyện gì?
Thủ lĩnh là võ giả đỉnh Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, gã dám chặn đường trăm Nửa Bước Vương giả cần rất nhiều can đảm.
Những đội viên sau lưng thủ lĩnh đỉnh Quy Nguyên cảnh hậu kỳ thì tim đập nhanh, ánh mắt sợ hãi. Bọn họ thầm suy đoán đám người Nửa Bước Vương giả này đến từ đâu?
Dù qua sự kiện Sinh Tử Quỳnh Lâu toàn diện mở ra, trong hơn hai năm nay khu vực đế đô sinh ra Nửa Bước Vương giả chỉ chừng hai, ba mươi người. Giờ đột nhiên gần trăm Nửa Bước Vương giả xuất hiện trước mặt bọn họ, ai nấy hùng hổ phát ra khí thế đáng sợ, chấn hơn mười đội tuần tra đế quốc sợ hết hồn hết vía.
Lam Du Vân dẫn đầu cả đội lạnh nhạt nói:
- Chúng ta đến từ Quận Hiên Dật, chỉ đi ngang qua đây, xin tránh ra.
Lam Du Vân phát ra uy hiếp khiến hư không dao động.
Quận Hiên Dật?
Mọi người trợn mắt há hốc mồm. Từ khi nào Quận Hiên Dật có nhiều Nửa Bước Vương giả như thế? Trong đội làm gì có người của Hiên Viên quận vương? Nhóm người này đến từ đâu? Chẳng lẽ có mục đích gì?
Nghĩ tới đây đội tuần tra tim rớt cái bịch. Bọn họ tuần tra chỗ này trừ nhiệm vụ giám thị hướng đi của yêu tộc ra cũng để giám sát võ giả xa lạ. Nghe nói lúc thú triều ập đến thế lực liên minh ngầm trong lãnh đại Đế quốc Võ Linh rục rịch phá rối khắp nơi, còn giết đệ tử thiên tài các đại quận Đế quốc Võ Linh. Nếu nhóm người này là liên minh ngầm thì đội tuần tra gặp nguy hiểm rồi.
Gần trăm Nửa Bước Vương giả đi đâu cũng là lực lượng không thể khinh thường, đội tuần tra đế quốc không dám lơ là, phải ổn định bọn họ đã.
Cường giả thủ lĩnh nuốt nước miếng nói:
- Các vị, thứ lỗi cho tại hạ xúc phạm. Đội các vị quá rung động, tại hạ không dám tùy tiện quyết định. Nếu các vị cứ muốn vào trong đế đô thì xin hãy theo chúng ta đi quân doanh đăng ký. Chỉ cần chứng thực các vị đến từ Quận Hiên Dật, mặc kệ các vị đến đế đô vì chuyện gì thì chúng ta sẽ không ngăn cản.
Lam Du Vân xụ mặt, định nói gì thì phía sau vang thanh âm lạnh lùng nói:
- Không cần đăng ký, mục tiêu của chúng ta là đi La Sơn tông, không có ác ý với đế đô. Chứng thực thân phận thì có ta ở đây chắc đã đủ?
Trong ánh mắt giật mình của đội viên tuần tra, đám người Lam Du Vân nghe thanh âm đó đột nhiên tách sang hai bên. Một thanh niên mặc võ phục màu lam, mái tóc đen dài từ đằng trước bước tới.
Thanh niên khuôn mặt đẹp trai, rắn rỏi, mắt sáng như sao, toát ra sức hấp dẫn kỳ lạ.
- Lâm Tiêu!
Các thành viên đội tuần tra rung động, há to mồm. Lâm Tiêu là quán quân đại tái bảng Phong Vân mùa mạnh nhất trong mấy năm gần đây của Đế quốc Võ Linh, được danh hiệu đệ nhất thiên tài đế quốc, trong đế đô không ai không biết hắn. Bọn họ là cường giả Quy Nguyên cảnh đương nhiên đều nhận ra mặt mũi Lâm Tiêu.
- Chúng ta đi.
Tiếng xé gió vang lên, thành viên đội tuần tra chưa lấy lại tinh thần thì Lâm Tiêu đã dẫn đám người Lam Du Vân xé gió biến mất phía cuối trời.
Lúc này đội tuần tra đế quốc lấy lại tinh thần.
- Là Lâm Tiêu, mau thông báo cho các đại nhân!
- Nghe nói Lâm Tiêu giết tứ hoàng tử điện hạ của đế quốc trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, hiện tại hoàng thất đang tìm hắn khắp nơi.
- Nhanh lên, mang theo cả trăm Nửa Bước Vương giả, Lâm Tiêu tính làm phản sao?
Cường giả thủ lĩnh liên tục ra lệnh, mấy người bay ra khỏi đội hướng tới quân doanh.
- Lâm Tiêu mang theo nhiều cường giả đi La Sơn tông làm gì?
Cường giả thủ lĩnh dẫn theo mấy người còn lại theo đuôi đoàn người Lâm Tiêu.
Bọn họ không biết rằng trong Nửa Bước Vương giả thật ra có năm Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, nếu biết tin này bọn họ sẽ không bình tĩnh như vậy.
Vù vù vù!
Mọi người bay nhanh, giây lát sau một dãy sơn mạch liên miên đập vào mắt đám người Lâm Tiêu. Chính giữa sơn mạch có một ngọn núi hùng vĩ đâm thẳng lên mây, trên ngọn núi đầy rẫy lâu vũ đứng thẳng, nguy nga bàng bạc.
Lâm Tiêu lạnh lùng nói:
- Nơi đây là La Sơn tông sao? Hôm nay là ngày ngươi bị hủy diệt.
Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn ngọn núi hùng vĩ đằng trước, nhẹ vung tay với mọi người.