Vĩnh Sinh

Chương 960

"Rốt cuộc đã tới! Hừ, muốn hưng sư vấn tội với ta!"

Nghe thấy lời của chưởng môn Phương Thốn sơn, Tôn Khôi Đấu nói, trong lòng Phương Hàn khẽ động, sau đó trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, Kim Tiên tuy khủng bố, thế nhưng hắn cũng không quá sợ hãi, nếu như động thủ, bằng vào "Chung kết chi đạo" của hắn, tiến vào trong Vẫn Lạc Tà Cốc có thể phối hợp với thiên thời địa lợi, Kim Tiên cũng chưa chắc có thể giết chết hắn, hoàn toàn có thể an toàn rời đi.

Về phần Thiên Tuyền Môn nói sẽ chống đỡ giúp, hắn căn bản không tin. Cho dù đối phương nói thật, cũng không nên dựa dẫm quá nhiều.

Phương Hàn cũng không muốn đem tính mạng của mình để đánh cuộc lên bất cứ môn phái nào, trên bất kỳ người nào.

Tính mạng của mình chỉ đáng giá bằng một lời hứa hẹn thôi sao? Cho dù là Thiên Quân thái cổ hứa hẹn cũng không trân quý bằng một phần vạn tính mạng của mình.

"Tên tiểu tử kia gọi là Hằng Bất Động, mau chóng ra đây cho ta. Thật to gan, cư nhiên dám khi nhục đệ tử của Phương Thốn sơn ta, hơn nữa trên người hắn còn có thân phận Giám sát sứ Thiên Đình."

Thanh âm cuồn cuộn như lôi minh thiên hạ, đánh sâu tới đám người Thiên Tuyền Môn, một cỗ lực lượng làm rung động nhân tâm khiến lá gan của người phải xẹp lại.

Tôn Khôi Đấu đứng thẳng lên, là một tu sĩ cao lớn, thân mặc một bộ huyết sắc áo choàng, dường như do máu tươi nhuốm thành, thân thể hắn dường như có vô tận uy năng, đứng sừng sững trong thiên địa, tiếu ngạo lăng vân, bất luận kẻ nào tiếp xúc tới ánh mắt hắn đều run rẩy, mật cũng muốn nứt ra.

Ánh mắt của hắn quét tới quét lui đám người ở trong Hi Đồ, cuối cùng ngừng lại trên người Phương Hàn.

"Cha."

Ẩn núp sau lưng Vương Viêm, Vương Phiên bỗng đi ra, tựa hồ như muốn nhắc cha mình bảo vệ Phương Hàn, lần này tới tầm bảo tại Vẫn Lạc Tà Cốc, nàng cũng đi theo, bởi vì có Phương Hàn trợ giúp, về sau lại được phụ thân nàng quán chú, nàng cũng đã từ Huyền Tiên tu luyện đến bán Kim Tiên đại năng, có tư cách đi tầm bảo.

"Nữ nhi, con yên tâm đi, Hằng Bất Động tiểu hữu là khách quý của Thiên Tuyền Môn chúng ta, chỉ là một tên Tôn Khôi Đấu đã muốn uy hiếp Thiên Tuyền Môn ta, quả thực là buồn cười." Môn chủ Thiên Tuyền Môn vỗ vỗ bả vai nữ nhi, nói: "Phương Thốn sơn cũng không có thượng phẩm tiên khí, không biết vì nguyên nhân gì cư nhiên dám khiêu chiến với chúng ta như vậy, hiển nhiên nếu đã tới Tuyền Châu, không cho bọn chúng một bài học, sau này các đại môn phái đều bắt chước, đây chẳng phải khiến nơi đây rối loạn sao?"

"Tiểu tử, chính là ngươi đã phế Trần Nguyên Sinh của môn phái chúng ta, thật lớn mật, dám làm như vậy, thiên đại tai họa đã buông xuống đỉnh đầu ngươi rồi đó, mau đi ra quỳ xuống xin chết còn có thể tránh được thống khổ."

Trong Phương Thốn sơn, một vị bán Kim Tiên đại năng rống lên như sấm, chỉ vào mặt Phương Hàn mà nói: "Thiên Tuyền Môn chẳng lẽ muốn thủ hộ tiểu tử này hay sao?"

"Đúng vậy, vị Hằng Bất Động tiểu hữu này chính là khách quý của Thiên Tuyền Môn chúng ta, Thiên Tuyền Môn ta ở đây, ai dám động đến hắn?" Môn chủ Thiên Tuyền Môn liên tục cười lạnh: "Phương Thốn sơn, Tôn Khôi Đấu, ngươi không để ý tới quy củ, thăm dò bảo tàng tại Tuyền Châu ta còn không nói, còn dám tới Thiên Tuyền Môn ta đòi người? Ta xem ai dám?"

"Vậy sao?"

Ở phía xa đột nhiên truyền tới một thanh âm ung dung.

Lại là một đoàn hào quang màu vàng xuất hiện tại bầu trời phương bắc, một quốc gia yên lặng ngưng tụ thành hình, trong quốc gia, có vô số đại nhân vật xuất hiện, đều là bán Kim Tiên đại năng, giữa quốc gia có đoan tọa một vị đạo nhân, trên mặt có ba chòm râu thật dài phất phơ, trên trán lại có một cỗ hiên ngang chi ý, không ngờ cũng là một vị tuyệt đại Kim Tiên.

"Môn chủ Thần Uy Môn!"


Sắc mặt Môn chủ Thiên Tuyền Môn lập tức biến hóa.

Lại một vị đại nhân vật Kim Tiên xuất hiện, dốc hết lực lượng của môn phái tiến tới, là sư phụ của Âu Dương Quân, muốn tới phế bỏ Phương Hàn.

"Thần Uy Môn có lời tới Thiên Tuyền Môn." Môn chủ Thần Uy Môn vừa xuất hiện, ánh mắt cũng bắn phá lên thân thể Phương Hàn: "Lần này Thần Uy Môn ta tới không phải vì bảo tàng của Vẫn Lạc Tà Cốc, mà là đòi công đạo cho đồ nhi ta. Chỉ cần môn chủ Thiên Tuyền Môn ngươi giao người ra, ta sẽ lập tức rời đi."

"Hai phái không để ý quy củ, tiến vào Tuyền Châu, chẳng lẽ khi dễ Thiên Tuyền Môn ta không có người hay sao?" Môn chủ Thiên Tuyền Môn đã cảnh giác lập trận bày sẵn: "Lúc trước, hai phái các ngươi sử dụng âm mưu, câu thông với Thiên đình, để đệ tử của các ngươi tới mưu đoạt chiếm chức vị Giám sát sứ Thiên Đình, còn xếp vào Tuyền Châu, đơn giản chỉ vì muốn Sinh Mệnh Cổ Tuyền của Thiên Tuyền Môn ta, còn bảo tàng Vẫn Lạc Tà Cốc này nữa. Thậm chí ba đệ tử còn động dị tâm với nữ nhi ta, bổn tọa là vì giữ yên ổn giữa các môn phái, bằng không đã sớm ra tay kết liễu bọn chúng, bây giờ bọn chúng động phải nhân vật lợi hại, trực tiếp bị phế, lưu lại tính mạng xem như tốt lắm rồi. Lý Lạc Uy, cách đối nhân xử thế của ngươi ta không phải là không biết, đúng là nói khoác mà không biết ngượng, còn nói không phải vì bảo tàng mà đến, lời dối trá bực này, chỉ có thể lừa được hài nhi ba tuổi mà thôi. Chúng ta đều là tuyệt đại Kim Tiên có một không hai, vĩnh hằng tự tại, ngươi còn dám nói dối, ta cũng phát ngượng thay ngươi đó."

Lý Lạc Uy tự nhiên là môn chủ của Thần Uy Môn.

Đạo nhân có ba chòm râu dài kia bị Môn chủ Thiên Tuyền Môn nói vậy liền thẹn quá hoá giận hét lớn một tiếng: "Vương Viêm, chẳng lẽ ngươi muốn hai phái khai chiến hay sao?"

"Đánh thì đánh! Lần này nguyên khí tại Vẫn Lạc Tà Cốc sinh ra biến đổi, Thiên Tuyền Môn ta vốn có quyết tâm tử chiến, cướp lấy tài nguyên, ai dám cướp đoạt bảo tàng cùng chúng ta, đều giết không tha!"

Môn chủ Thiên Tuyền Môn hiện ra nanh vuốt sắc bén.

"Nói rất hay!"

Phương Hàn ủng hộ.

"A? Môn chủ Thiên Tuyền Môn, ngươi làm bộ hung ác ngang ngược như vậy là chiếm được kỳ ngộ gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng bản thna đột phá cảnh giới, lĩnh ngộ Tổ pháp tắc? Tấn thăng làm Tổ Tiên, có thể quét ngang rất nhiều môn phái chúng ta, cho nên mới cuồng vọng ngang ngược kiêu ngạo như vậy? Nói cho ngươi biết, hôm nay nếu không giao hung thủ ra, Thiên Tuyền Môn các ngươi chuẩn bị diệt môn đi! Cả nhà trên dưới, chó gà không tha."

Ầm ầm!

Thanh âm tàn bạo từ bầu trời phía nam truyền lại, lại là một quốc gia màu đỏ xuất hiện, trong quốc gia này có một vị Kim Tiên toàn thân màu đỏ rõ ràng, thập phần thô bạo, sắc mặt âm trầm, tràn ngập lửa giận, tùy thời có thể thiêu đốt chết người ta.

"Tông chủ Cốc Nguyên Tông, Cốc Mãnh!"

Người này cư nhiên là sư phụ của Hoàng Tử Tề bị Phương Hàn phế bỏ, cũng là tông chủ của một đại môn phái, nhân vật thuộc về bá chủ Thiên giới. Phàm là cao thủ tu tới Kim Tiên đều tương đương với bá chủ.

Ba đại bá chủ Kim Tiên, người đứng đầu tông phái "Phương Thốn sơn" Tôn Khôi Đấu, "Thần Uy Môn"Lý Lạc Uy, "Cốc Nguyên Tông" Cốc Mãnh, đều lĩnh xuất cao thủ tông phái xuất hiện, muốn bắt lấy Phương Hàn, bức bách Thiên Tuyền Môn.

Áp lực của ba đại Kim Tiên nghiêng trời lệch đất, nếu như có thể buông xuống thế tục, nguyên một đám đại thế giới cũng bị xé rách tả tơi. Mà ngay cả thời không của Tiên giới phi thường chắc chắn hiện tại nguyên khí cũng kịch liệt ba động, mỗi cỗ nguyên khí dường như núi lửa phun trào có thể xé rách Hư Tiên, thương tổn pháp tắc Đại La.

Nhưng mà như bị lực lượng của ba đại Kim Tiên tác động, tà vụ trong Vẫn Lạc Tà Cốc cư nhiên trở nên nồng đậm hơn, hơn nữa còn có xu thế khuếch trương ra phía ngoài.


"Đúng vậy, ba đại môn phái chúng ta lần này liên thủ mà đến cũng không phải áp bách Thiên Tuyền Môn ngươi, chỉ là vì đòi công đạo, các ngươi trước tiên giao Hằng Bất Động ra đây, sau đó bồi thường mỗi môn phái một viên Vương Phẩm Tiên đan khôi phục nguyên khí cho ba đồ đệ thiên tài của chúng ta, lúc đó mọi chuyện coi như qua, còn có thể cùng nhau chia xẻ bảo tàng Vẫn Lạc Tà Cốc này."

Lý Lạc Uy môn chủ Thần Uy Môn vung tay áo lên, làm ra vẻ đạo mạo nói.

"Nếu không, ba phái chúng ta liên thủ, không tin Thiên Tuyền Môn ngươi có thể ngăn cản được!"

"Thiên Tuyền Môn nếu như lần này ngăn cản, lập tức sẽ diệt môn!"

Ba đại Kim Tiên bá chủ liên thủ bức bách.

"Giết, giết, giết, giết!....."

Tất cả cao thủ, đại nhân vật của ba đại môn phái đều điên cuồng hét lên, từng bước một bức bách tới, lực áp bách ngày càng nặng nề, quả thực làm cho người ta hít thở không thông.

Tất cả cao thủ của Thiên Tuyền Môn đều biến sắc.

"Môn chủ, nếu như ba phái thật sự liên thủ, Thiên Tuyền Môn chúng ta không phải là đối thủ. Huống chi Cổ Nguyệt phái còn chưa xuất hiện, có lẽ ẩn núp trong bóng tối xem kịch vui, hiện tại ba phái bức cung, chẳng lẽ thật sự phải khai chiến với ba phái này sao?" Vài vị trưởng lão tâm phúc đều truyền thần niệm tới Môn chủ Thiên Tuyền Môn.

Tình thế hiện tại vô cùng nghiêm trọng như chỉ mành treo chuông.

"Ha ha ha, ha ha ha!" Đột nhiên lúc này Phương Hàn bộc phát một hồi cuồng tiếu: "Thần Uy Môn, Phương Thốn sơn, Cốc Nguyên Tông, các người tới đều là vì ta, không có gì đáng trách, ta phế đệ tử của các ngươi, thì tính sao? Các ngươi có bản lĩnh hãy tiến vào trong Vẫn Lạc Tà Cốc mà truy sát, để ta nhìn xem các ngươi có bản lĩnh giết chết ta hay không! Môn chủ Thiên Tuyền Môn, ngươi cũng không cần phải lo lắng, ta chưa bao giờ cần bất luận kẻ nào phải bảo hộ, kẻ chọc tới ta, nhất định sẽ có kết cuộc không tốt."

Vèo!

Thân thể của hắn một lần nữa bay ra khỏi "Hi Đồ", trực tiếp chui vào Vạn Hóa Tà Vụ của Vẫn Lạc Tà Cốc, thoáng cái biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

"Tiên sinh!" Vương Phiên đại tiểu thư gọi một tiếng, thế nhưng đã muộn, nàng không dám lao ra khỏi Hi Đồ, chỉ có thể trở mắt nhìn Phương Hàn biến mất.

"Kỳ nhân!" Rất nhiều trưởng lão đều cảm thán.

"Đi! Tiến vào Vẫn Lạc Tà Cốc rồi nói, chờ chúng ta thu hoạch chút Vương Phẩm Tiên đan của bảo tàng, khiến vài người tấn chức Kim Tiên, bổn tọa sẽ làm cho ba đại môn phái đẹp mắt."

Vương Viêm nổi giận gầm lên một tiếng, thúc dục Hi Đồ cũng xông vào trong hắc vụ Vẫn Lạc Tà Cốc. Lập tức đám hắc vụ kia như cảm thấy uy hiếp, càng trở nên nồng đậm, thậm chí còn ăn mòn thời không, tạo thành vô số thời không mê cung như tổ ong, cả Vẫn Lạc Tà Cốc đã không còn đơn giản là một sơn cốc nữa, mà là một đại vũ trụ, một quốc gia mê cung ẩn chứa vô số tà ác.

"Đáng giận! Người nọ cư nhiên đơn thương độc mã xâm nhập vào Vẫn Lạc Tà Cốc, đuổi theo!"

Môn chủ của ba đại môn phái gầm lên giận dữ, dẫn đầu đám cao thủ kết thành ba tòa đại trận trực tiếp khiến Vạn Hóa Tà Vụ chấn động, cũng xông vào bên trong!

Giờ khắc này Phương Hàn dẫn đầu tiến vào trong Vẫn Lạc Tà Cốc. Thiên Tuyền Môn, Thần Uy Môn, Phương Thốn sơn, Cốc Nguyên Tông cũng lập tức nối đuôi tiến vào. Bốn lộ nhân mã mang theo khí thế mênh mông, thế nhưng khi tiến vào trong cốc lại trở nên vô thanh vô tức, không một chút động tĩnh tỏa ra bên ngoài, thậm chí bên trong còn không có cảm giác nguyên khí ba động.

Vẫn Lạc Tà Cốc này dường như một đầu mãnh thú vô cùng cự đại thôn phệ bốn lộ nhân mã.

Sau khi bốn lộ nhân mã tiến vào, ngoài mặt của tà cốc xuất hiện rất nhiều bóng đen, trang phục của những hắc ảnh này không ngờ giống y như thích khách đã ám sát đại tiểu thư, bọn họ mai phục ngoài cốc, chờ đợi đại nhân vật buông xuống.

Ông!

Một trận kim quang lập lòe chói sáng, lại là bá chủ Kim Tiên xuất hiện."