Vĩnh Sinh

Chương 943: Thiên tài Vũ Hóa Mông

"Độc Ma thiên hạ!"

Tu vi của hắn là Huyền Tiên, độc thuật xuất thần nhập hóa, một thân độc công tham ngộ tạo hóa, nếu như trong thế tục, chỉ sợ có thể diệt sạch sinh linh của một đại thế giới.

Tại Thiên giới, độc công của hắn có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.

Không hề cố kỵ ra tay với Phương Hàn.

Trong độc khí có vô số phù chú tàn nhẫn, huyết tinh, ác độc, còn có pháp tắc ăn mòn vạn vật. Độc công vừa ra, thiên địa đều vong. Độc công chính là một môn thần thông mà hắn tự ngạo nhất, rất nhiều Huyền Tiên cùng cảnh giới nghe thấy độc công của hắn đều sợ mất mật. Hiện tại Phương Hàn cư nhiên lại dám khiêu chiến với độc công của hắn, thật sự khiến hắn phẫn nộ không thể kiềm chế.

Đối mặt với kịch độc chi khí ùn ùn kéo đến, Phương Hàn há miệng, vô số vòng xoáy xuất hiện, cư nhiên thoáng cái nuốt những đoàn kịch độc này vào, đều được hút vào trong cơ thể.

Kịch độc cuồn cuộn ăn mòn hết thảy, ngay cả pháp tắc Huyền Tiên cũng không thể chịu được, thế nhưng khi vừa tiến vào thân thể Phương Hàn, đám kịch độc chi khí này cảm nhận được pháp tắc Kim Tiên, lập tức liền phục tùng, từng đầu từng đầu Kịch Độc Ma Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết, triệt để bị luyện hóa dung nhập vào phù văn của Đại Kịch Độc Thuật.

"Không có khả năng, làm sao có thể dễ dàng hóa giải kịch độc của ta, sau đó thôn phệ xuống như thế, nếu là Huyền Tiên sẽ không thể nào hóa giải được kịch độc của ta."

Ánh mắt của Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong trợn tròn, tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra.

"Hư không vạn huyễn, đại độc cổ xưa."

Phương Hàn động thủ, trong nháy mắt triển khai phản kích, Đại Kịch Độc Thuật cùng ngàn vạn loại thần thông kịch độc ngưng tụ thành một mảnh ảo ảnh kịch độc, trong ảo ảnh, rồng, cá, sơn thủy, thiên đường, địa ngục, đủ mọi loại kịch độc sắc thái rực rỡ được tạo thành, giống như thật lại giống như tự huyễn bao phủ khắp nơi.

Đây là tuyệt học của Dược Thần Cốc "Hư Không Vạn Huyễn Cổ Độc".

Phương Hàn giết thiếu chủ của Dược Thần Cốc, cùng rất nhiều cao thủ, đều nhất nhất luyện hóa, tự nhiên chiếm được bí tịch của Dược Thần Cốc, còn có rất nhiều pháp môn tu luyện thần thông.

Dược Thần Cốc tại Thiên giới cũng là một môn phái cự đại. Thần thông lưu truyền xuống đều là vô thượng đại tiên thuật, nếu như tu luyện thành công, sẽ có thiên uy không thể tưởng tượng nổi.

Tam Thập Tam Thiên của Phương Hàn có Chu Thiên Nghi, Bát Bộ Phù Đồ có Thiên Mệnh Cầu, hiện tại chiếm được một bộ phận pháp tắc Kim Tiên, tu luyện hết thảy mọi loại thần thông tới đỉnh, vừa thi triển ra Hư Không Vạn Huyễn Cổ Độc liền có tư vị đầu độc vạn huyễn.

Trong nháy mắt bao vây Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong.

"Hư Không Vạn Huyễn Cổ Độc!" Kỷ Phong giật mình hoảng sợ: "Ngươi là người của Thanh Châu Dược gia!"

Phương Hàn không trả lời, tay trái vẽ một vòng, vạn huyễn độc thu nhỏ lại, vây khốn Kỷ Phong, trong nháy mắt ngưng kết thành một vũ trụ kịch độc, hút Kỷ Phong vào trong đó.


Kỷ Phong liên tục gầm lên giận dữ, liên tục thi triển kịch độc ma công, nhưng mà thủy chung không cách nào phá nổi phiến vũ trụ kịch độc này, hắn không khỏi gào to một tiếng, một đạo trường kiếm từ trên tay bay ra, cư nhiên là một thanh tiên khí, trên mặt bốc ra trận trận hương dược, trên thân khắc hai chữ Tiên giới cổ xưa "Thiên Y."

Người kiếm kết hợp, thoáng cái liền chém phá vũ trụ kịch độc thoát ra, giống như cầu vồng xuyên nhật, đánh lên đỉnh đầu Phương Hàn.

Đồng tử của Phương Hàn co rút lại, nhất chỉ điểm lên mũi kiếm, bên trong có ẩn chứa Chí Thiên Thánh Pháp. Ông...Trường kiếm tiên khí phát ra từng đợt bạo tạc, uốn cong lại thành một cây cung, dù làm cách nào cũng không thể xuyên qua ngón tay Phương Hàn.

"Đáng tiếc thực lực của ta còn chưa hoàn toàn khôi phục, nếu không một ngón tay cũng có thể phá nát kiện trường kiếm này, một chưởng sẽ đập bẹp tên Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong này." Trong lòng Phương Hàn thầm nói.

"Thế nào? Độc Thủ Dược Vương, chúng ta không phải là nói chiến đấu bằng độc thuật sao? Tại sao ngươi lại thi triển ra tiên khí trường kiếm? Chẳng lẽ ngươi muốn liều mạng so tất cả thần thông?"

"Ngươi!" Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong thu tiên khí trường kiếm lại, đôi mắt lập lòe bất định nhìn Phương Hàn: "Cư nhiên có thể dùng huyết nhục chi thân, một ngón tay ngăn cản Thiên Ý kiếm của ta, nhục thể của ngươi rốt cuộc cường đại cỡ nào?"

"Trước tiên không nên đề cập đến vấn đề này, có phải chúng ta nên tiếp tục so đấu độc thuật tiếp hay không?" Phương Hàn phất phất tay.

"Hừ! Lão phu nhận thua, không thể tưởng được lại đụng phải người của Thanh Châu Dược gia." Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong tựa hồ có phần không cam lòng, nhưng cũng sảng khoái nhận thua: "Ngươi muốn những dược liệu luyện đan kia, lão phu sẽ cho ngươi, ngươi chờ một chút."

Trong lúc nói chuyện, hắn liên tục bắn nhiếp lên không trung, quốc gia do bản thân luyện thành tản mát ra vô số dược liệu cường đại, biến thành một mảnh tinh thể, chậm rãi rơi vào trong tay Phương Hàn.

Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong xuất ra từng đó dược liệu, hắn có vẻ đau đớn như cắt mất một miếng thịt trên người: "Những dược liệu này tối thiểu cũng có giá hơn mười vạn Nguyên Thủy đan, lần này lão phu đại bại chịu lỗ, vốn gốc đều mất. Nhưng mà nếu như ngươi chính thức luyện chế ra Vương Phẩm đan dược, sau khi luyện thành, giá trị còn lớn hơn mười lần. Ta xem thuật luyện dược của ngươi rất tinh thâm, nếu có ý, có thể trở thành luyện dược sư của Đại Thiện Đường cho chúng ta."

"Cái này tính sau!"

Phương Hàn gật gật đầu, dùng niệm xem xét dược liệu, đột nhiên lúc này hắn biến sắc: "Độc Thủ Dược Vương, trong những dược liệu này, có thiếu một thứ tối trọng yếu nhất, là Thánh Linh Chi Huyết, không có vị dược này, ta căn bản không cách nào luyện chế đan dược."

"Cũng không còn cách nào. Thánh Linh Chi Huyết nghe đồn là tiên huyết còn sót lại của một vị thánh nhân thượng cổ, hóa nhập vào trong bùn đất Thiên giới, sinh trưởng ra vô số linh dược, nguyên bản Đại Thiện Đường chúng ta có một cây, thế nhưng ngươi tới không đúng lúc, hôm nay đã bán đi rồi. Người mua là sứ giả của Thiên Đình, tuyệt thế thiên tài của Trung Châu vương giả đại phái Vũ Hóa Môn. Đương nhiên nếu như ngươi chịu làm luyện dược sư của Đại Thiện Đường ta, Đại Thiện Đường ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp từ bên ngoài điều phối Thánh Linh Chi Huyết cho ngươi sử dụng luyện chế đan dược."

"Xin lĩnh hảo ý, nhưng để ta suy nghĩ đã."

Thần sắc của Phương Hàn vẫn bất động, thu hồi những loại dược liệu này, sau đó thân hình khẽ động đã ra khỏi Đại Thiện Đường, bước trên con phố rộng lớn.

"Hừ! Đáng giận, khiến ta thua cả vốn!" Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong trông thấy Phương Hàn rời đi, thần sắc trở nên dữ tợn, sau đó nghĩ ra một chủ ý: "Người này pháp lực cao cường...Lại tựa hồ như là kiệt ngao bất tuần, lai lịch thần bí, lại biết luyện đan, Đại Thiện Đường chúng ta trước tiên cứ yên lặng theo dõi kỳ biến, thông tri cho sứ giả Thiên Đình của Vũ Hóa Môn, chắc hẳn vị sứ giả Thiên Đình này rất có hứng thú, hắn sẽ mời chào tới tay nhằm khuếch trương thực lực của bản thân a."

Thân thể Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong lóe lên, cũng tan biến.

Chỉ chốc lát sau, hắn liền tới trung tâm của Mang Cổ Thành, chui vào trong đỉnh của một ngọn tháp chọc trời. Đó là hạch tâm của Mang Cổ Minh. Sứ giả Thiên Đình đang ở trong đó, nhân vật đứng đầu của các đại môn phái mở tiệc chiêu đãi.


"Thánh Linh Chi Huyết chính là một vị thuốc trọng yếu nhất để luyện chế Chung Cổ Thánh Linh Đan, không có phần dược liệu này, thậm chí không thể khai lò." Phương Hàn không có chút vui mừng nào vì bản thân chiếm được tiện nghi của Độc Thủ Dược Vương.

"Tiền bối, tại Mang Cổ Thành, ngoại trừ Đại Thiện Đường ra, còn có các dược đường khác, có thể đi xem qua, có lẽ bọn họ có Thánh Linh Chi Huyết cũng nói không chừng." Sau khi đi ra, Trần Yến nói.

"Cũng được." Phương Hàn gật gật đầu, bắt đầu tìm kiếm quan vọng bốn phía trong Mang Cổ Thành.

Kiến trúc trong Mang Cổ Thành đều thập phần to lớn, tiến nhập vào tận những đám mây, khắp nơi có thể thấy được đại lâu cao tới vạn trượng, nhưng mà tại trung tâm có một tòa bảo tháp hùng tráng nhất, hàng tỉ đạo hào quang xông thẳng tới mây xanh, hiển nhiên do rất nhiều nhân vật dùng đại thần thông liên thủ tạo thành.

Cả Mang Sơn ba nghìn sáu trăm tỷ dặm, địa phương bảo tháp tọa trấn chính là khu vực hạch tâm, trấn áp địa mạch.

Phương Hàn đang lúc chậm rãi bước đi trong thành, đột nhiên vài đạo quang hoa phi tới, xoạt xoạt xoạt hạ xuống trước mặt hắn. Cư nhiên có hơn mười cao thủ Thần Tiên, đều ăn mặc y phục màu đen chỉnh tề, dường như là một đám nô bộc.

"Thần Tiên..." Trần Yến sợ hãi kêu lên một tiếng, chưởng môn của Huyền Trọng Phái cũng chỉ đạt tới Thần Tiên, mà hiện tại xuất hiện nhiều Thần Tiên chặn đường như vậy, không biết là muốn làm gì.

Ánh mắt Phương Hàn thoáng co lại.

"Vị tu sĩ này, ngươi vừa tới Đại Thiện Đường mua một số dược liệu phải không? Trong những loại dược liệu ngươi muốn mua còn thiếu một vị thuốc quan trọng gọi là Thánh Linh Chi Huyết?" Một vị Thần Tiên thân hình cao lớn khôi ngô như tháp sắp tiến lên một bước nói.

"Đúng vậy, các ngươi là?" Phương Hàn nghi ngờ nói.

"Chúng ta là Thần Tiên vệ đội dưới trướng của Thương công tử." Đầu Thần Tiên này lạnh lùng nói Thương công tử đang tham dự yếu hội tại Mang cổ tháp, nghe nói ngươi có một thân Đạo thuật phi thường cao cường, thế cho nên ra lệnh cho chúng ta tới mời ngươi tham dự."

"Thương công tử? Thương công tử nào?" Phương Hàn hỏi.

"Thương công tử chính là sứ giả Thiên Đình buông xuống, thiên tài tuyệt thế của đại phái Vũ Hóa Môn Trung Châu vương giả, lần này tới Mang Sơn là vì Thiên Đình mời chào thiên binh thiên tướng, cùng tác chiến với đám Thần tộc, Phật giới, Long giới, Ma giới tại hạ giới." Lại có một đầu Thần Tiên thân thể nhỏ gầy bước lên.

"Mở tiệc chiêu đãi ta? Cũng tốt, trên người của hưans có Thánh Linh Chi Huyết, hơn nữa ta muốn xem tuyệt thế thiên tài của Vũ Hóa Môn này rốt cuộc lợi hại tới trình độ này?" Trong lòng Phương Hàn lóe lên rất nhiều ý niệm, đột nhiên nhoẻn cười nói: "Thịnh tình không thể chối từ, ta tự nhiên sẽ đi dự tiệc, cư vị dẫn đường đi."

"Được! Xin theo chúng ta."

Hơn mười vệ đội Thần Tiên dẫn trước thoáng cái bay lên, chỉ chốc lát sau đã bay tới đỉnh tháp cao vút, cả tòa tháp bao la hùng vĩ có xu thế chống cả trời xanh.

Phương Hàn tự nhiên đi theo phía sau, tiến vào trong bảo tháp, tầng một, tầng hai...Tầng mười...tầng một trăm...Trong bảo tháp không có biết bao nhiêu ngàn vạn tầng, rất nhiều không gian song song, tầng cao nhất có vô số khí tức cường đại vãng lai qua lại như con thoi.

Dưới sự dẫn đường của đám người Thần Tiên, Phương Hàn liền đi tới tầng cao nhất của bảo tháp, thoáng cái xuất hiện một điện phủ thật lớn, trong điện phủ có thật nhiều vương tọa đặt song song, toàn bộ đều là đám cao thủ ngồi trên đó, đang thoải mái chè chén.

Đều là đại nhân vật của trăm ngàn môn phái Mang Cổ Minh, cường giả hùng bá một phương.

Trong đó đại đa số đều có tu vi Huyền Tiên!

Ở thế tục, cho dù Thần tộc cùng Thiên giới đại chiến, Phương Hàn cũng không được chứng kiến nhiều Huyền Tiên tụ tập tại cùng một nơi như vậy, xem ra thế tục mặc dù lớn, nhưng so với Thiên giới, thật sự chính là ếch ngồi đáy giếng.

Khi Phương Hàn tiến vào, rất nhiều Huyền Tiên đều đưa ánh mắt phóng trên người hắn, tựa hồ muốn nìn thấu hết thảy.

Nhưng mà Phương Hàn lại nhìn về phía thủ tọa trung ương, nơi tụ tập thật nhiều ánh sáng, nơi đó có một người trẻ tuổi