Vĩnh Sinh

Chương 921: Hư Không chi tử (Con trai của hư không)

Kiếm quang huyết sắc đâm thẳng vào huyệt Thái Dương của Phương Hàn, cư nhiên xuyên vào, đạo kiếm quang này tràn ngập sát khí, là nhân vật tuyệt thế trong Thần tộc.

Phương Hàn không hề kiêng sợ, chém Thần Đế của Thần tộc như chém dưa, thế nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, rốt cục cũng chọc giận tới tuyệt đại cường giả trong Ẩn Sát Thần Tộc, kẻ này phát ra một kích, là tuyệt đỉnh của ám sát thuật, đâm thủng huyệt Thái Dương của Phương Hàn.

Vị tuyệt thế cường giả này của Thần tộc vô ảnh vô hình, thậm chí ngay cả không gian ba động cũng không có nổi một tia, là cao thủ cùng một cấp bậc với Hạo Thiên Thần Đế, thậm chí còn lợi hại hơn nhiều, kiếm khí dày đặc từ một hư không khác truyền tới, căn bản không thể biết người này từ đâu xuất thủ.

Có lẽ vị cường giả này phát ra công kích từ trong một quốc gia xa xôi nào đó.

Có lẽ người này đã tiềm phục trước bên người Phương Hàn, lúc này mới tiến hành ám sát.

Huyệt Thái Dương bị xuyên thủng, đầu Phương Hàn lập tức xuất hiện một cái động lớn, máu tươi chảy đầm đìa.

"Chết, chết...Tên Phương Hàn kia đã bị đánh chết."

"A nghe đồn đây là tuyệt thế thiên tài của Ẩn Sát Thần Tộc, Hư Không chi tử xuất hiện! Hắn sinh ra trong hư vô, nghe đồn thời điểm hắn sinh ra, chỉ là một đoàn bóng tối, không có hình thể chân thật, được thánh giả của Ẩn Sát Thần Tộc dạy bảo ám sát tứ phương, cư nhiên là hắn xuất thủ, Phương Hàn tuyệt đối không có may mắn thoát chết."

"Không sai, là Hư Không chi tử!"

"Nghe đồn là sát thủ trong Ẩn Sát Thần Tộc."

"Đồ tiên đồ phật, vô định khắp nơi! Một kích giết chết, trong truyền thuyết không ai có thể thoát được một kiếm của hắn!"

Trong đại quân Thần tộc, một số Thần Đế cường đại đều rung động khi thấy một màn này, đám người đều truyền ra thần niệm chỉ huy đại quân chuẩn bị bắt giữ Phương Hàn, bố trí đại trận vây khốn luyện hóa hắn.

Thế nhưng lúc đại quân Thần tộc rục rịch, một cỗ huyết quang từ trên đỉnh đầu Phương Hàn đột nhiên vút lên, Thánh Quang như sương, rào rào mà ra, thương thế trên huyệt Thái Dương đều được khôi phục, hoàn hảo như cũ.

Hắn duỗi đại thủ ra, cứng rắn bắt lấy kiếm quang huyết sắc.

Kiếm quang huyết sắc cả kinh, tựa hồ không ngờ rằng Phương Hàn có thể khôi phục, hơn nữa còn không hề sứt mẻ, nhưng mà đạo kiếm quang này có linh tính cực kỳ cường đại, tại thời điểm đại thủ chộp tới, nó hơi vặn vẹo, không ngờ sinh ra lực lượng trái với tất cả quy tắc, dùng một góc độ không tưởng ám sát tới bụng của Phương Hàn, đó là nơi thiên địa căn, Huyền Diệu môn hộ, không ngờ muốn phá vỡ mệnh môn của Phương Hàn, kiếm thuật thật ác độc, có thể nói là nhất tuyệt.

Đương!

Phương Hàn mặt không đổi sắc, đối mặt với đòn đánh của tuyệt thế Thần tộc, hắn không hề vội vàng, đại thủ cũng làm trái với quy tắc, xuất hiện tại vùng bụng, khi kiếm khí sắp nhập vào thân thể, hắn lập tức đã bắt được thân kiếm.

Choang!

Cả thân kiếm lập tức bị vỡ thành từng khúc.

Đạo trường kiếm huyết sắc này phát ra tiếng kêu thảm thiết. Không ngờ là một kiện tiên khí, nhưng lại bị Phương Hàn đánh vỡ, pháp tắc Tiên Đạo bên trong cũng bị phá tan.

"Hừ!"

Tựa hồ như trong một quốc gia xa xôi, lại dường như gần bên, một tiếng hừ lạnh truyền ra, lập tức huyết kiếm trở nên cường đại không gì sánh kịp. Pháp tắc trùng kích mà ra, khiến cho trường kiếm lại khôi phục, trên thân kiếm truyền ra tiếng gào rít phẫn nộ, giống như soi tru khi trăng tròn vậy.


"Sự phẫn nộ của Chư thần!"

Trên thân kiếm toát ra một cỗ phẫn nộ, trước mắt Phương Hàn lập tức tối sầm lại, cũng cảm giác được bản thân tựa hồ như đang ở trong Hư Thần giới, lửa giận của viễn cổ chư thần đều phát tiết trên người mình, muốn hủy diệt mình.

"Phá cho ta!"

Toàn thân Phương Hàn chấn động, khí tức hừng hực, đại thủ một lần nữa chộp tới, đánh tan phẫn nộ của chư thần, sau đó ánh mắt của hắn lóe lên, tựa hồ đã nhận ra một cái bóng ảnh nhàn nhạt dường như không tồn tại tại một không gian phi thường bí ẩn.

"Cái gì mà Hư Không chi tử, ra cho ta!"

Chư Thiên Luân Hồi đánh tới hư không xa xôi.

Luân Hồi chi lực một lần nữa tỏa ra, khiến muôn phương tan vỡ, nghịch chuyển lục đạo, đem vô tận hi vọng cho sinh linh.

Phanh!

Một bóng dáng nhàn nhạt xuất hiện ở trước mặt Phương Hàn, sát thủ cường đại, cường giả tuyệt thế của Ẩn Sát Thần Tộc, được xưng là Hư Không chi tử, cư nhiên bị Chư Thiên Luân Hồi của Phương Hàn lôi ra khỏi thời không, rốt cuộc không ẩn nấp được nữa.

"Ta vốn chính là lão tổ tông của thuật ẩn tàng, đi khắp vạn giới, không thuộc ngũ hành, ngươi cư nhiên dám che dấu trước mặt ta, đúng là muốn chết." Phương Hàn lôi đạo hư ảnh này ra, sau đó tiến lên, đánh ra Tài Quyết Thất Thức.

Bảy đại sát chiêu xoay tròn, trải qua thôi toán của Phương Hàn, uy lực của Tài Quyết Thất Thức đã diễn hóa tới mức hoàn mỹ, cho dù Mục Dã Thương Mang tới đây xem cũng phải mặc cảm, muốn bái Phương Hàn làm sư phụ, một lần nữa học lại.

Thế nhưng bóng ảnh lại không thèm để ý, vẫn xông lên khiêu chiến với thất thức.

"Thán tức của Chư thần!"

"Phẫn nộ của Chư thần!"

"Thống trị của Chư thần!"

"Trừng phạt của Chư thần!"

"Trật tự của Chư thần!"

"Tiên đoán của Chư thần!"

Một chiêu bảy thức đụng độ với Tài Quyết Thất Thức, Tài Quyết Thất Thức không ngờ lại bị tan rã, bị lực lượng của chư thần bao phủ, lời tiên đoán cổ xưa, trật tự, xiềng xích...Đan xen trên không trung, trùng kích về phía Phương Hàn.

Bóng ảnh Hư Không chi tử tựa hồ như không có hình thể, vĩnh viễn là một đoàn bóng tối, cũng không có mặt mũi, không có biểu tình, thậm chí không phải là người. Trong thân thể cũng không có khí tức pháp tắc Tiên Đạo, không phải là người, không phải là quỷ, không phải là thần, không phải ma, cũng không biết là loại quái vật cường đại gì.

Phương Hàn cũng không có bất cứ cảm giác ba động gì phát ra từ trên người hắn.

"Đây là một cao thủ, là một cao thủ tuyệt đỉnh chính thức!" Phương Hàn rùng mình, một lần nữa bước lên, tung ra một kích, Thâu Thiên Trảo xuất hiện, vô số Tiếp Dẫn chi lực tràn ngập bốn phía.


"A! Tiếp Dẫn chi lực của Tiên giới!

Rốt cục bóng ảnh kia cũng phát ra tiếng than sợ hãi, chứng kiến Tiếp Dẫn chi lực xuất hiện, giống như thấy quỷ vậy, kiếm chiêu lập tức rụt lại. Lực lượng của hắn rất cường đại, là đỉnh phong trong đám Huyền Tiên, thế nhưng chính bởi vì như thế mới phải sợ Tiếp Dẫn chi lực. Hắn vạn lần không ngờ Phương Hàn cư nhiên cũng có thể phát ra Tiếp Dẫn chi lực.

Vạn nhất ứng phó không tốt, pháp tắc Huyền Tiên của bản thân sẽ bị Tiếp Dẫn chi lực cảm ứng, bị quy tắc Thiên giới dò xét, vậy nhất định sẽ phải phi thăng, sau khi tiến vào Tiên giới, với thân phận Thần tộc của hắn, sẽ rơi vào cảnh thập tử vô sinh.

Bóng ảnh lập lòe, vội bước vào hư không, cả người hoàn toàn biến mất, cũng không thấy chút bóng dáng nào nữa.

Ánh mắt Phương Hàn lóe lên, thủ chỉ búng ra, một đòa nguyên điểm tử hắc sắc từ trên ngón tay phá không mà ra, đúng là lượng lượng thu được do lúc trước tru sát Thần tộc, thánh tế mà đổi lấy, đồng thời lại thúc dục "Thiên Nguyên một kích."

Trên đường đi, không biết đã giết bao nhiêu Thần tộc, đều dùng Thánh Tế đổi lấy lực lượng biến thành Thiên Nguyên một kích, một kích này cường đại cỡ nào? Tuy so ra còn kém phù lục Kim Tiên biến thành một kích kia, thế nhưng Thánh Tế chi lực lại mang theo đặc tính cổ xưa của Thiên giới, vượt qua thời không xa xôi, không thèm để ý tới quy tắc, nhắm thẳng vào linh hồn.

Phanh!

Hư không lại lần nữa bị xé nứt, một kích kia của Phương Hàn nhằm đúng người bóng ảnh, bóng ảnh lóe lên, giống như con mèo bị dẫm phải đuôi, phát ra tiếng thét chói tai.

Tiếng thét chói tai truyền ra như vô số lợi kiếm đâm thủng một số đầu Thần tộc, đám thần tộc bị trúng chiêu lập tức vẫn lạc.

Một kích này đã tạo thành trọng thương đối với hắn.

Phương Hàn một lần nữa tiến lên, tay trái khẽ động vẽ ra một vòng tròn, đại biểu cho khởi nguyên, tay phải lại liên tục điểm chỉ vẽ lượn lờ vẽ ra cảnh núi non trùng điệp, đại biểu cho tạo hóa.

Thâu Thiên Trảo một lần nữa hiện ra, Tiếp Dẫn chi lực kích phát.

Xoạt!

Thân thể của bóng ảnh lại bị Phương Hàn đánh trúng, không ngờ cứng rắn bị Phương Hàn chụp lấy một bàn tay, hơn nữa còn là cánh tay cầm kiếm. Trường kiếm tiên khí huyết hồng không ngừng nhỏ máu, muốn phản sát Phương Hàn, thế nhưng thoáng cái bị trấn áp.

Bóng ảnh bị Phương Hàn cắt lìa một cánh tay, thế nhưng vẫn rất tỉnh táo, tựa hồ như càng trong nguy hiểm, hắn lại càng không phát sinh bất kỳ tâm tình nào, thân thể nổ mạnh trên không trung, cư nhiên biến thành vô số đoàn âm ảnh, chạy thục mạng tới bốn phương tám hướng, mỗi một đạo âm ảnh đều có thể so với Thần Tiên đỉnh phong.

Phương Hàn bắt lấy cánh tay đang cầm trường kiếm nhỏ máu đầm đìa, dường như bắt một đầu Nghiệt Long của Tiên giới, kiệt lực trấn áp, mà lúc này bóng ảnh vừa bạo tứ tán khiến hắn cũng không khỏi phải lùi về phía sau.

Bóng ảnh lại lần nữa biến mất vô tung, trong hư không còn truyền lại khí tức bình tĩnh: "Hư Không chi tử có mặt khắp nơi, ta sẽ còn trở lại."

"Cánh ta này chứa tinh khí thật cường đại, tối thiểu cũng tương đương với lực lượng của mười đầu Thần Tiên, mà kiện tiên khí trường kiếm tích huyết này cũng là một kiện pháp bỏa giết chóc!" Phương Hàn không hề để ý tới thanh âm của Hư Không chi tử, vẫn trấn áp cánh tay kia, còn có Tích Huyết trường kiếm, cảm thụ khí tức huyền diệu khó giải thích trong đó. Hắn âm thầm mừng rỡ, biết Hư Không chi tử chính là cao thủ Huyền Tiên, một cánh tay cũng đủ ngăn cản lực lượng của trên mười đầu Thần Đế.

Nếu không phải Thiên Nguyên của mình nhờ vào Thánh Tế chi lực, căn bản không cách nào xúc phạm được hắn.

Đương nhiên Tiếp Dẫn chi lực trong đó cũng có đại tác dụng trong đó.

Tung ra các loại áp chế Phương Hàn mới có thể một kích đắc thủ.

"Dung nhập vào trong Đạo Thiên Thê!"

Không chút nghĩ ngợi, Phương Hàn liền đem cánh tay của bóng ảnh, còn có tiên khí Tích Huyết trường kiếm dung nhập vào Đạo Thiên Thê, đây là một kiện pháp bảo tương tự như Thâu Thiên Trảo, Phong Thiên Tỏa, không thèm đếm xỉa tới quy tắc Thiên giới. Nguyên hình là một cái tháng thật dài, một đầu của cái thang này vươn tới tận mây xanh, mỗi một bậc thang đều lộ ra màu sắc thạch, là một cái thang đá.

Tiên vân lượn lờ trên bậc thang, tựa hồ như phàm nhân cũng có thể thấy cái thang này, tiến vào Tiên giới, ý cảnh có phần tương tự như Thế Giới Chi Thụ.

Cái thang này nhận lấy khí tức pháp tắc Huyền Tiên khổng lồ từ trên cánh tay bóng ảnh, còn có tiên khí Tích Huyết trường kiếm, rốt cục cũng không chịu nổi pháp lực cường hoành rót vào, thoáng cái lột xác biến thành tiên khí.

Bậc thang thật dài trực tiếp xâm nhâp vào trong cánh cửa Tiên giới, Phương Hàn có một loại cảm giác tùy thời có thể men theo bậc thang này vụng trộm tiến vào Tiên giới, không bị bất luận kẻ nào phát hiện. Hơn nữa hắn thậm chí còn có thể cảm giác được, sau này tiến vào Tiên giới còn có thể bò xuống từ bậc thang này, tùy thời đều có thể quay lại.

"Mỗi một kiện pháp bảo trong Tam Thập Tam Thiên chí bảo đều có quan hệ với trời, một khi luyện thành Đạo Thiên Thê này, huyền diệu tăng lên. Tỉ lệ để ta tiến vào trong Tiên giới mà không bị phát hiện đúng là tăng lên vài thành. Hơn nữa lực lượng của ta tựa hồ lại phát sinh biến hóa." Phương Hàn cẩn thận thôi toán.

Càng về sau mỗi lần luyện chế thành một kiện pháp bảo trong Tam Thập Tam Thiên chí bảo, pháp tắc Tiên Đạo càng tổn hao nhiều, thế nhưng uy lực cũng càng lớn hơn. Luyện thành Đạo Thiên Thê, Phương Hàn thổ nạp tất cả pháp lực nguyên khí, tựa hồ giống như trực tiếp thổ nạp tại Tiên giới vậy.

Thậm chí khi hô hấp, hắn còn cảm ứng được một cỗ khí tức Nguyên Thủy chi khí tại Thiên giới.