Vĩnh Sinh

Chương 828: Vô Tận Khởi Nguyên

"Ta biết chuyện này vô cùng nghiêm trọng, nhưng mà nhất định phải đón Di Bảo ra." Phương Hàn khoanh chân ngồi xuống, cũng mời Vương Giang Lưu, Vương Huy cùng nhau ngồi xuống, im lặng nghe Đông Lăng đạo chủ giảng giải.

Vương Giang Lưu, Vương Huy đôi phụ tử này cũng là người có địa vị trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, có thể thu thập được bọn họ coi như cũng là thu hoạch nho nhỏ, tăng thêm một điểm lợi thế. Hơn nữa một đôi phụ tử này cũng có liên lạc với một số đạo chủ của các đàn tràng trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, cộng thêm Phương Hàn lôi kéo, cũng chưa chắc không thể tạo nên thanh thế.

Cứ cho rằng trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên có rất nhiều đại nhân vật che dấu, thậm chí có cả chí cao vô thượng Kim Tiên trong truyền thuyết tồn tại, cho nên Phương Hàn vẫn phải cẩn thận từng ly từng tí, bày ra mưu đồ, thi triển thủ đoạn, thủ đoạn cuối cùng mới là đại sát tứ phương.

Nhưng mà hắn cũng tuyệt đối không mất bình tĩnh, nếu tới bước cuối cùng hắn cũng không thèm để ý biến tu sĩ củaThái Thượng Cửu Thanh Thiên máu chảy thành sông, núi thây biển máu, dù sao Thần tộc hắn còn không sợ, há lại e ngại Thái Thượng Cửu Thanh Thiên?

"Di Bảo là vì chuyện tình phụ thân của nó. Thời điểm phụ thân nó phi thăng, đã xúc phạm tới giới luật của Thiên giới, bị Thiên giới hủy diệt. Sau đó cao tầng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta nhận được phù chiếu của Thiên giới muốn thu lấy Phân Bảo Nham, thẩm vấn Di Bảo. Thế cho nên hiện tại Di Bảo đang bị giam giữ tại lao ngục tổng bộ của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên. Ta cũng hết cách." Đông Lăng đạo chủ lắc đầu, dường như ăn phải một quả đắng, đồng thời nàng cũng để lộ ra tình cảm thâm sâu với đồ nhi.

"Lại là phù chiếu Tiên giới, đáng giận." Trong lòng Phương Hàn khẽ động, hiện tại nữ nhân của hắn, cơ hồ là đều bị Tiên giới âm thầm ra tay, Phương Thanh Tuyết bị Tiên giới truy nã, còn Yên Thủy Thiên bị Tiên giới bắt đi. Hiện tại Di Bảo lại bị phù chiếu của Tiên giới thẩm tra nữa.

Nghĩ tới đây trong đầu hắn dâng lên ý niệm muốn trực tiếp hủy diệt cả Tiên giới.

"Hiện tại như thế nào?" Phương Hàn cảm thấy tình thế trở nên rất nghiêm trọng.

"Thật ra cũng không có kế sách gì, đơn giản chính là binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, thực lực của ngươi có thể đánh bại Thiên Tiên, ở trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta, ngoại trừ đám lão ngoan đồng ngủ say, che mắt Tiên giới chậm chạp không chịu phi thăng ra, chỉ sợ không ai có thể đối phó được ngươi. Cho dù chống lại ngươi, cũng chỉ có mấy tên chủ nhân của vài đại đạo trường. Ta cùng ngươi liên thủ, cưỡng chế đi tổng đàn đòi người, bọn họ trông thấy thế lực to lớn này tuyệt đối sẽ không dám đắc tội với một kẻ đáng sợ như ngươi đâu, đến lúc đó tiếp tục theo hoàn cảnh mà hành sự."

Ngữ khí của thiếu nữ Đông Lăng đạo chủ cũng thập phần ngang ngược, nhìn thoáng qua một cái chính là người sát phạt quyết đoán, không sợ trời không sợ đất, bằng không cũng không dạy được ra đồ đệ như Di Bảo.

"Cũng giống như ý nghĩ của ta, cảnh giới Thiên Tiên, Tiên giới còn có thể dễ dàng tha thứ, không ngừng phát phù chiếu kiếp số xuống, thúc giục ngươi phi thăng. Đến Tiên giới chịu khống chế. Cho nên một số lão ngoan đồng đều thi triển ra bí pháp che mắt Tiên giới, lúc này đang ngủ say, không thể tùy ý xuất thủ, nếu không sẽ bị Tiên giới tra ra, lập tức lọt vào kiếp số cự đại, hoặc là bị cuốn vào Thiên giới." Trong lòng Phương Hàn cũng trở nên yên tâm hơn một chút.

Tối thiểu, một số lão ngoan đồng cấp bậc ngoài Thần Tiên căn bản không thể tùy ý xuất thủ, điều này có sự trợ giúp rất lớn để hắn dùng thực lực cường hoành trấn áp quần hùng, giải cứu Di Bảo ra.

Từ một phương diện nào đó, quy tắc Tiên giới ngược lại đã chiếu cố giúp hắn.

Trong một sát na, trong lòng hắn nhộn nhạo một loại ham muốn muốn một ngày nào đó lợi dụng quy tắc Tiên giới làm ra một chuyện kinh thiên. Lĩnh ngộ đối với pháp tắc càng thêm sâu xa, có một loại đốn ngộ thấy ánh sáng, loáng thoáng hắn có cảm giác sắp tấn thăng làm Chân Tiên, nắm giữ pháp tắc sinh tử.


"Xem ra sau khi vượt qua Hư Tiên Lôi Kiếp, con đường tu luyện của ta quả nhiên là bằng phẳng không ít, nhanh như vậy đã chuẩn bị lĩnh ngộ pháp tắc sinh tử, đến Chân Tiên. Nhưng mà ta phải ẩn dấu thực lực khi lĩnh ngộ Chân Tiên. Súc tích lực lượng nhất cử đạt tới Thiên Tiên chi cảnh. Chân Tiên bình thường muốn đạt tới Thiên Tiên lực lượng cần phải lột xác quá mức khủng bố, cả đời chỉ sợ cũng không tích súc đủ, bất quá ta luyện hóa Huyết Nhục Nguyên Thai... Đến lúc đó."

Trong lòng Phương Hàn không ngừng lóe ra kế hoạch tu luyện sau này, có thể nói là tiền đồ vô lượng, con đường trước mắt đang mở rộng.

"Tiền bối, vài vị trưởng bối của ta cũng có một số đàn tràng, có thể liên hợp làm trợ lực cho tiền bối." Vương Giang Lưu đột nhiên nói. Mắt thấy Phương Hàn trực tiếp đánh Liệt Chấn Nam như đánh cẩu, ngữ khí của vị cao thủ Hư Tiên này cũng cải biến, từ "Đạo hữu" biến thành tiền bối.

"Cũng được, ngươi đi liên lạc đi. Nếu như ngươi làm tốt, ta sẽ xem xét lại chuyện của Lạc Chân cùng con ngươi." Mở miệng nói chuyện cũng không phải là Phương Hàn, mà là Đông Lăng đạo chủ.

"Vậy vãn bối đi trước." Vương Giang Lưu mang theo Vương Huy trực tiếp bay đi, thời điểm bay ra, Vương Huy mang theo vẻ mặt hớn hở. Có Phương Hàn làm chỗ dựa, tâm tưởng của hắn nhất định sẽ thành.

Sau khi hai người này bay đi, sâu trong hư không của cả Đông Lăng đạo tràng chìm vào yên tĩnh, chỉ còn lại hai người Đông Lăng đạo chủ cùng Phương Hàn. Cả hai đều trầm mặc, tựa hồ như đang tự thôi toán chuyện gì đó.

Sau khi một hồi trầm mặc, Đông Lăng đạo chủ mang theo vẻ mặt thiếu nữ trẻ trung, nhưng thật ra lại là Thiên Tiên cự phách, trong lòng nàng cũng dậy sóng. Cảnh giới của Phương Hàn có lẽ không phải là cao minh gì, thế nhưng lực lượng lại rất mạnh, mạnh khiến cho người ta không cách nào tưởng tượng, quả thực là một tấm bia lớn, một pho tượng thần, ngồi ở chỗ này vĩnh viễn không bao giờ bị đánh bại.

"Mới là cảnh giới như vậy đã có lực lượng này, tương lai... Nếu như người nam nhân này có thể thẳng tiến, không biết sẽ có thành tựu gì? Xem ra thôi toán của ta không sai, Di Bảo đã tìm được nam nhân cả đời của mình rồi." Đông Lăng Phi thầm nghĩ.

Đột nhiên lúc này một đạo phù lục phá không mà đến, khí tức mãnh liệt quả thực như thiên ngoại thần kiếm chém tới.

"Ân? Là phù thư của một vị nhân vật cấp bậc Thiên Tiên truyền tới!"

Trong lòng Phương Hàn khẽ động, thấy Đông Lăng đạo chủ vung tay bắt lấy đạo phù thư này, hơi hé mở, chỉ thấy nàng biến sắc sau đó đứng dậy nói: "Đi, chúng ta cùng đi tới tổng đàn. Hôm nay tổng đàn lại tụ hội, muốn thương thảo chuyện của Di Bảo."

"Ân?" Tâm thần của Đông Lăng đạo chủ đột nhiên lại khẽ động, thân thể nhúc nhích, một kiện pháp bảo từ trên người bắn lên, cỗ lực lượng truyền lại, hình như là thần niệm, Phương Hàn thậm chí cảm thấy khí tức của Di Bảo trong cỗ thần niệm này.

"Khí tức của Di Bảo tại sao lại từ trong đó truyền ra?" Thân hình Phương Hàn chấn động, cũng đứng thẳng dậy, cẩn thận che dấu thần niệm của mình đang dò xét trên người Đông Lăng đạo chủ, nhưng mà hắn lại nghe được bốn chữ từ cổ xưa vang vọng tới: "Vô Tận Khởi Nguyên....."


"Vô Tận Khởi Nguyên..."

Bốn chữ này dường như không phải là Di Bảo phát ra, mà là một loại khởi nguyên chi lực cơ hồ đặt song song với Tạo Hóa chi lực, cổ xưa nhất, thần bí nhất, có ghi lại trong Đạo Kinh cổ xưa.

"Đây là ý gì?"

Phương Hàn nhíu mày.

"Vô Tận Khởi Nguyên! Cư nhiên là Vô Tận Khởi Nguyên!" Thần sắc Đông Lăng Phi đột nhiên thoáng cái trở nên kích động: "Tốt, thật sự quá tốt rồi. Hừ! Đệ tử Di Bảo của ta tại trong lao ngục không ngờ tu vi lại gia tăng, cư nhiên lĩnh ngộ một chiêu tuyệt thế của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta, Vô Tận Khởi Nguyên! Rất tốt, rất tốt, một chiêu này ngay cả ta còn không lĩnh ngộ được. Trong truyền thuyết, một chiêu Vô Tận Khởi Nguyên này, chính là do một vị nguyên thủy nhất của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta sáng tạo lĩnh ngộ ra. Là tuyệt học của môn phái, tại trăm vạn năm trước, căn bản không ai có thể lĩnh ngộ được. Hiện tại, ta xem đám lão gia hỏa kia còn cái gì để nói."

"Là một chiêu số tuyệt thế sao?"

"Đúng vậy, Vô Tận Khởi Nguyên này là một chiêu số tuyệt thế.Trong truyền thuyết, Vô Tận Khởi Nguyên cũng là ranh giới phân chia ra đệ tử thiên tài tuyệt thế chính thức của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên là chúng ta. Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta có một môn Đạo thuật hạch tâm tinh diệu nhất, là vận dụng ảo diệu của vũ trụ, khởi nguyên chi lực sánh vai với Tạo Hóa chi lực, nhưng mà bình thường tu tới Thiên Tiên cũng không thể câu thông với khởi nguyên, không thể tưởng được Di Bảo cư nhiên có thể câu thông khởi nguyên chi lực, với tu vi hiện tại của nàng, nếu như vượt qua lần đại kiếp nạn lần này, tu vi nhất định sẽ đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, đợi một thời gian nữa là có hi vọng tu thành Thiên Tiên." Đông Lăng đạo chủ cao hứng nói.

"Chúng ta đi thôi. Nhìn xem hội nghị Thái Thượng Cửu Thanh Thiên sẽ xảy ra chuyện gì. Ta cũng phải nhìn xem trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên rốt cuộc có đám cao thủ nào muốn đối phó với Di Bảo." Phương Hàn lạnh lùng nói.

Lực lượng không ngừng vận chuyển trong cơ thể hắn, khiến cho hết thảy lực lượng đều tăng lên tới mức lớn nhất.

"Đi! Ta dẫn ngươi đi!"

Đông Lăng đạo chủ dẫn đầu bay lên, Phương Hàn theo sát phía sau, hai người lập loè chỉ chốc lát sau đã tới tổng đàn của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên. Tổng đàn này ở trong một vũ trụ nho nhỏ, cũng không có bất kỳ tòa nhà nào. Là một mảnh hư không sáng ngời, ánh sáng nhu hòa, tiên vân mờ mịt, trừ những thứ đó ra, cảnh vật đều tĩnh lặng không tiếng động, như đang quan sát vòng đời của một loài hoa, nắm tháng đằng đẵng, vũ trụ sinh.

Phi thường huyền diệu.

Nhưng mà thời điểm Phương Hàn cùng Đông Lăng đạo chủ tiến vào đã nhìn thấy từng cỗ từng cỗ vương tọa cự đại lăng không hiện ra. Rất nhiều Quang Hoa lăng không mà đến, hạ xuống trên vương tọa cự đại này, từng vị từng vị đại nhân vật hạ xuống. Sau đó những đại nhân vật này đều ngồi xuống vương tọa, phía dưới vương tọa là một số cao thủ sừng sững, là đệ tử, hoặc là thuộc hạ của các đại nhân vật. Trong đó tu vi thấp nhất cũng là Hư Tiên.

Tựa hồ như chưa đạt tới cảnh giới Hư Tiên, sẽ không có cách nào tiến vào tổng đàn của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên.

Khi Đông Lăng đạo chủ vừa xuất hiện trên hư không của tổng đàn, một cỗ vương tọa cự đại cũng bay lên. Tựa hồ như chuẩn bị trước vì nàng. Mà Phương Hàn lại không có, chỉ có thể như người hầu đứng phía dưới vương tọa. Đương nhiên Phương Hàn cũng không hề quan tâm, mà lẳng lặng quan sát tình huống bốn phía.

Từng cỗ vương tọa bay lên, từng đại nhân vật lần lượt phá không mà đến, Phương Hàn cũng âm thầm khiếp sợ, hắn cư nhiên thấy rất nhiều Thiên Tiên hiếm thấy trong thế tục. Nếu bên trong một đại thế giới mà có hai ba vị Thiên Tiên cổ xưa cũng đã được bài danh trước mười rồi.

Thế nhưng Phương Hàn phát hiện trong tổng đàn của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên này ít nhất có mười vị Thiên Tiên xuất hiện. Hơn nữa Thiên Tiên còn đang không ngừng xuất hiện.

"Trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta có mười tám vị đạo chủ! Còn có hộ giáo Pháp vương, Tả Hữu Phó môn chủ, cùng môn chủ." Đông Lăng đạo chủ giới thiệu với Phương Hàn."