Vĩnh Sinh

Chương 692: Nghịch chuyển thế giới

"Khô Vinh Chân Quân, chịu chết đi!"

Lúc này lực lượng của Phương Hàn đã bành trướng, mỗi một giọt máu trong cơ thể đều cuồng bạo giống như đại dương, há miệng thở đủ có thể khiến thiên hà đứt gãy, phá hủy cả một tinh cầu.

Hắn nhân bảo hợp nhất nhờ vào lực lượng của Thánh Tế khiến cho khắp nơi trong hư không đều bốc lên hỏa diễm. Ngăn chặn Hỗn Động của Khô Vinh Chân Quân, sau đó bàn tay tung ra một trảo, vỗ xuống phá vỡ Vô Lượng Hằng Sa, bắt lấy Khô Vinh Chân Quân, khí thế mang theo chút tư vị khi tiên nhân từ Tiên giới buông xuống.

Xoạch!

Khô Vinh Chân Quân cũng không kịp nghĩ ngợi, một lần nữa ngưng tụ ra Quỷ Phủ thần công đại tiên thuật, hóa thành đại phủ đầu, trong toàn thân, vô số Thuần Dương đan được thiêu đốt lên.

Lần này hắn tới chẳng những mang theo mười tám vị Hùng Phách Vệ, Vô Lượng Hằng Sa, mà còn mang theo rất nhiều đan dược, chuẩn bị thúc dục rất nhiều pháp bảo. Hắn là cao thủ Hỗn Động Cảnh có thể hoàn toàn thúc dục một kiện tuyệt phẩm đạo khí, nhưng mà Vô Lượng Hằng Sa lại cần tiêu hao một số lượng nguyên khí lớn hơn nhiều so với tuyệt phẩm đạo khí bình thường, vẫn phải cần thật nhiều đan dược mới có thể phát ra uy lực lớn nhất.

"Vô Lượng Hằng Sa, hình thái cuối cùng, uy lực cực hạn!"

Khô Vinh Chân Quân một hơi phun ra trọn vẹn "một triệu" Đan dược thiêu đốt lên, tiến nhập vào trong Vô Lượng Hằng Sa, Vô Lượng Hằng Sa lập tức cuồng bạo một lần nữa ngưng kết.

Từng viên Hằng Sa hợp thành một viên cầu, viên cầu này giống như trứng gà, tầng tầng lớp lớp mở ra hư không, từ trong một thế xa xôi truyền ra lực lượng mênh mông, kết hợp cùng Hằng Sa, bên trong Hằng Sa sinh ra một loại lực lượng ngăn cản áp bách của Phương Hàn.

"Vô Lượng Hằng Sa này cư nhiên lại có thể ăn cắp lực lượng của Vô Lượng đại thế giới, nhưng mà phẩm chất quá thấp! Xa xa không bằng Thương Sinh Đại Ấn, cho dù tiếp tục thiêu đốt càng nhiều đan dược cũng vô ích." Trên mặt Phương Hàn hiện lên vẻ tươi cười, không thèm để ý chút nào, một chưởng bổ ra hóa thành hàng tỷ chưởng ảnh mang theo chân hình của Cực Đạo Đại Đế, Luân Hồi Chi Bàn của Hoàng Tuyền Đồ đánh cho Quỷ Phủ thần công của Khô Vinh Chân Quân sụp đổ, Hằng Sa kết thành Vô Lượng đại thế giới thoáng cái cũng tan tác.

Phốc!

Khô Vinh Chân Quân liên tục lui lại phía sau, bắn ra khỏi tinh hà, đồng thời trong miệng cũng phun ra một ngụm máu tươi, cư nhiên đã bị thương.

"Không tốt, mau rút lui!"

Khi bị thương, thế giới của hắn lập tức biến thành một Hỗn Động cự đại nuốt chửng mười tám vị Hùng Phách Vệ vào, thân thể đột nhiên biến thành một cự nhân toàn thân mang áo giáp đen, bỗng chốc nhảy ra ngoài, muốn chạy vào sâu trong tinh hà, trước tiên để lực lượng Thánh Tế của Phương Hàn tiêu hao hết rồi mới tính tiếp.

Lực lượng của Thánh Tế chỉ có thể duy trì liên tục một đoạn thời gian, qua đoạn thời gian này lực lượng sẽ biến mất. Lại khôi phục trạng thái bình thường.

Khi Phương Hàn thi triển ra Thánh Tế Đại Tiên Thuật, hắn không thể nào đối kháng. Lúc này lực lượng của Phương Hàn đã tiếp cận Hư Tiên. Hư Tiên cùng Hỗn Động Cảnh tuy chỉ thua kém một cảnh giới, thế nhưng cảnh giới này chính là trời và đất, một người là tu sĩ, một người đã là tiên!

Cho nên Khô Vinh Chân Quân quyết định thật nhanh, lập tức đào tẩu chờ đợi thời cơ. Chỉ cần lực lượng của Thánh Tế vừa biến mất hắn sẽ phản kích lại.


"Ngay cả trời ta còn chém nứt huống chi là ngươi! Khô Vinh Chân Quân, nhận lấy cái chết đi!"

Phương Hàn thừa lúc lực lượng của Thánh Tế chưa biến mất, nhanh chóng vọt vào trong tinh hà, truy kích Khô Vinh Chân Quân.

Hiện tại bước chân của hắn có thể áp súc không gian cùng thời gian, thậm chí áp súc thế giới, khoảng cách hơn mười khối tinh cầu nguyên bản là mấy trăm triệu, thậm chí "triệu" Dặm cũng chỉ vỏn vẹn áp súc trong một bước nhảy. Hắn một bước vọt qua khoảng cách này.

Trong khi đuổi theo, khí thế của hắn vẫn không giảm, hỏa diễm của Thánh Tế càng lúc càng lớn. Ven đường bay qua, một số tinh cầu loại nhỏ có tính mạng phồn vinh bị hỏa diễm của Thánh Tế cuốn, lập tức bị dung nhập vào trong đó, môt số sinh linh, bảo tàng trong đó đều bị hiến tế, sau đó lực lượng của Phương Hàn càng được tăng cường thêm.

Phương Hàn phát hiện "Thánh Tế Đại Tiên Thuật" đúng như ý nghĩa hiến tế của nó, đầu tiên là sinh linh, thứ hai là bảo tàng ẩn chứa nguyên khí phong phú. Phẩm chất càng tốt lực lượng hiến tế phản hồi càng lớn.

"Cư nhiên có thể Thánh Tế tinh cầu!"

Một đường chạy trốn, Khô Vinh Chân Quân vô ý nhìn thấy Phương Hàn một mặt đang đuổi theo, một mặt thu lấy tinh cầu làm hiết tế, hắn không khỏi kinh hãi muốn vỡ mật, thiếu chút nữa thì mất đi ý chí chiến đấu.

"Tiểu tử này thật độc ác, cũng không biết là loại quái thai gì." Khuôn mặt của Khô Vinh Chân Quân cũng trở nên méo mó, liều mạng đào tẩu, chỉ mong kéo dài thời gian: "Chỉ có Hư Tiên mới có thể đối phó với hắn, hiện tại lực lượng của hắn không kém Hư Tiên, quả thực là vô địch. Trừ phi là ta có tiên khí! Nhưng ta lại không thể thúc dục được tiên khí. Chân Quân Lâu chúng ta cũng không có tiên khí. Lâu chủ bế quan cũng không biết có nhận được truyền tin của ta không?"

"Gia tốc vận chuyển, thế giới chi lực! Bạch Hi, ngươi nhanh chóng đem Đại Thế Giới Thuật đả nhập vào trong cơ thể ta. Để ta truy kích người này!" Thần niệm của Phương Hàn khẽ động liền câu thông với Bạch Hi, truyền tới mệnh lệnh, Bạch Hi lập tức đem Đại Thế Giới Thuật dung nhập vào trong thân thể Phương Hàn. Rầm! Tốc độ của Phương Hàn thoáng cái tăng vọt, Đại Thế Giới Thuật cùng Đại Na Di Thuật loáng thoáng có tư vị kết hợp.

Lập loè liên tục vài cái, Phương Hàn tựa đuổi kịp Khô Vinh Chân Quân, trên dưới, tám phương, khi hắn khẽ động, toàn bộ đều bị phong tỏa. Đại Phong Ấn Thuật đã được tung ra.

"PHÁ...!"

Trong cơn giận dữ, hai mắt của Khô Vinh Chân Quân đỏ ngầu, tiến hành nhân bảo hợp nhất, ở trạng thái nửa kết hợp cùng Vô Lượng Hằng Sa, lập tức phản công đánh vỡ Đại Phong Ấn Thuật.

Tuy thoáng cái trì hoãng đáng vỡ được Đại Phong Ấn Thuật, thế nhưng tại mi tâm của Phương Hàn lại bắn ra Thương Sinh Đại Ấn, hạ xuống đỉnh đầu Khô Vinh Chân Quân.

Khô Vinh Chân Quân lập tức nâng hai tay lên đỡ, thế nhưng áo giáp đen trên người hắn bỗng xuất hiện vết nứt. Không ngờ thoáng cái bị Thương Sinh Đại Ấn đè ép không thể nhúc nhích.

Tuy hắn có thể chống đỡ được Thương Sinh Đại Ấn thế nhưng lại không thể đào tẩu.

Phương Hàn lập tức đánh ra một chưởng trực tiếp xé rách khôi giáp hắc sắc, oanh kích lên thế giới trong cơ thể hắn.

Thế giới trong cơ thể cao thủ Hỗn Động Cảnh cực kỳ cường đại, không biết cường hoành gấp bao nhiêu lần so với cao thủ Giới Vương Cảnh. Thế giới trong cơ thể Khô Vinh Chân Quân đã hóa thành Hỗn Động, chẳng những tốc độ hấp thu nguyên khí Tiên giới tăng lên nhiều, hơn nữa còn có thể hóa giải hết thảy công kích.


Vô luận là công kích gì nên trên thân thể cao thủ Hỗn Động Cảnh đều trực tiếp tiến vào trong rồi bị hòa tan. Cho dù thượng phẩm đạo khí oanh kích lên cũng bị triệt để thôn phệ. Bất kì lực lượng gì đều có thể hòa tan. Giống như Hỗn Động trong hư không có thể thu nạp hết thảy, dung nạp hết thảy.

Tuy Phương Hàn có thể dùng một quyền đánh nổ thế giới của đám người Thích Thiếu Uy, Cửu Đỉnh Tiên Tôn, thế nhưng lại không dễ dàng đánh bại thế giới của Khô Vinh Chân Quân như vậy.

"Hỗn Động chi lực, vận chuyển pháp tắc, hóa giải công kích!"

Trông thấy một quyền của Phương Hàn đánh lên thân thể mình, Khô Vinh Chân Quân một mặt đỡ Thương Sinh Đại Ấn, một mặt thúc dục Hỗn Động pháp tắc của mình, muốn hóa giải lực lượng khổng lồ của Phương Hàn đang liên tục không ngừng oanh kích tới.

"Ta cũng không tin không thể đè bẹp được ngươi! Nhân bảo hợp nhất, tiến vào thân thể! Tan rã Hỗn Động! Phá vỡ quy tắc." Phương Hàn một lần nữa công kích, cả thân thể đều tiến vào Hỗn Động của Khô Vinh Chân Quân.

Nguyên bản tiến vào trong động thiên của một cao thủ đúng là rất nguy hiểm, bởi vì bên trong động thiên của đối phương, tất cả mọi nơi đều là do đối phương quy định, bất kỳ loại nguyên khí nào cũng đều bị đối phương thao túng, chẳng khác gì rơi vào trong cạm bẫy của đối phương, chỉ có thể mặc cho đối phương xử lý.

Động thiên đã khủng bố như thế, chớ nói chi là thế giới.

Nhất là thế giới tu thành Hỗn Động càng thêm khủng bố không gì sánh kịp. Nhưng mà để cầu phú quý trong nguy hiểm, Phương Hàn cũng bất chấp mà nhảy vào trong đó, đúng là muốn mượn vào lực lượng của Thánh Tế chưa tan hết, phá hoại từ bên trong người Khô Vinh Chân Quân. Bằng không một khi Thánh Tế chi lực biến mất, Khô Vinh Chân Quân này rất có thể sẽ đào tẩu. Thậm chí có thể triển khai phản kích.

Cao thủ Hỗn Động Cảnh kinh khủng bực nào? Ai cũng biết.

Nếu như hiện tại vứt tại Huyền Hoàng đại thế giới, trong nháy mắt loại cao thủ này có thể thành lập một đại môn phái Tiên Đạo, đặt ngang hàng với tiên đạo thập môn, hơn nữa các đại môn phái, cao thủ còn phải tới đưa lễ vật. Tuyệt đối không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Cho dù hiện tại lực lượng của Phương Hàn rất mênh mông, bảo bối rất nhiều, vô tận đan dược, tuyệt phẩm đạo khí đầy người, thế nhưng cũng không thể chính thức giết được cao thủ Hỗn Động Cảnh, tuy đối phương thất bại thế nhưng hoàn toàn có thể đào tẩu.

Tới cảnh giới này, gần như không tiêu diệt.

Thoáng cái thân mang bảo bối tiến nhập vào trong thế giới Hỗn Động của đối phương, Phương Hàn giống như một con kiến ngã vào trong biển lớn, một mảng nguyên khí hỗn độn, chuyển động khắp nơi, nguyên khí đè ép lẫn nhau, còn nặng hơn cả sơn hải, hơn nữa còn có một cỗ Hỗn Động chi lực trong vũ trụ xoay tròn khiến cho hắn có cảm giác đầu váng mắt hoa.

Đám nguyên khí hỗn mang xen lẫn thế giới chi lực, Thiên Vị Chi Lực, tạo vật chi lực, thời gian chi lực, không gian chi lực lộ ra dáng dấp của Hỗn Nguyên, cấp tốc xoay tròn có quy luật, mỗi một sát na xoay tròn hơn triệu lần, khiến cho bản thân sinh ra hấp lực lẫn nhau cùng Tiên giới.

Phương Hàn thậm chí cảm thấy cỗ lực lượng xoay tròn này nếu như đạt tới cực hạn, nhanh hơn, sẽ sinh ra liên lạc không thể phân cách giữa huyết nhục với Tiên giới. Đột phá cực hạn, hình thái tính mạng phát sinh biến hóa, từ tu sĩ biến thành cấp bậc rất cao.

Nhưng mà hắn lại loáng thoáng cảm giác được nếu như lực lượng xoay tròn, Hỗn Động pháp tắc, vận chuyển tới cực hạn, vậy sẽ gặp một số chế ước của Tiên giới, bị kiếp số cự đại bao phủ. Loại uy hiếp tiềm tàng này chính là điều cấm kỵ của cường giả Hỗn Động Cảnh. Bọn họ không dám vượt rào dù chỉ nửa bước.

"Cao thủ Hỗn Động quả nhiên có uy lực vô tận."

Cảm nhận được uy hiếp từ Hỗn Động, hắn lập tức biết cao thủ Hỗn Động Cảnh khủng bố cỡ nào: "Nếu ta chỉ là cao thủ Thiên Vị Cảnh đơn thuần, không có nhiều tuyệt phẩm đạo khí, không có thần thông cường đại, vô tận Thuần Dương nguyên khí duy trì chỉ sợ trong một chiêu sẽ bị Khô Vinh Chân Quân thuấn sát. Nhưng mà hiện tại Thánh Tế chi lực của ta chưa biến mất, công thêm thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật có thể tiếp tục chém giết."

Thân thể Phương Hàn sừng sững đứng trong thế giới Hỗn Động, được rất nhiều bảo bối bảo vệ, cao ngất, trầm ổn như núi. Bát Bộ Phù Đồ trôi nổi trên đỉnh đầu. Hỏa diễm Thánh Tế hừng hực kịch liệt thiêu đốt. Thủy Hỏa song sí sau lưng vỗ lên, hỏa diễm, sóng lớn không ngờ có thể chống lại sức ảnh hưởng của Hỗn Động.

Càng lợi hại hơn chính là Hoàng Tuyền Đồ mở ra, kéo dài về bốn phía. Trong thế giới Hỗn Động cư nhiên tạo ra một thế giới mới. Luân Hồi Chi Bàn, A Tị chi môn, Nại Hà Chi Kiều đều hiển hiện ra, không ngừng hấp thu thuần dương chi lực bành trướng ra bên ngoài. Luân Hồi Chi Bàn to như tinh cầu lúc này áp súc chỉ còn lớn bằng một cái thớt, không ngừng xoay ngược lại với hướng của Hỗn Động.

"Nghịch chuyển thế giới!"

Phương Hàn hét lớn một tiếng, tung ra rất nhiều công kích cuồng bạo.