Vĩnh Sinh

Chương 646: Thực lực của Phong Bạch Vũ

Không ai có thể ngờ rằng lúc này Phong Bạch Vũ cư nhiên xuất hiện, mà ngay cả Phương Hàn cũng không ngờ rằng chưởng giáo chí tôn Vũ Hóa Môn cư nhiên xuất hiện ở chỗ này giải vây giúp mình.

Nhưng mà trong lòng hắn cũng yên tâm lại, Phong Bạch Vũ xuất hiện ở đây, vậy chỉ sợ nguy cơ của Vũ Hóa Môn cũng được hóa giải rồi, nhưng mà Phong Bạch Vũ khẳng định đã biết chuyện Hoa Thiên Đô cấu kết cùng Thái Nhất Môn, đại vị chưởng giáo Vũ Hóa Môn khẳng định là của mình rồi.

"Chư vị đại thánh Yêu tộc, thế nào? Ta đại biểu cho Phương Hàn đồng ý đám hỏi lần này, Cực Đạo Đại Đế luyện chế ra Thương Sinh Đại Ấn, coi như đó là của hồi môn cho Hồ Tộc đi?" Phong Bạch Vũ chậm rãi đi tới, thân hình giống như bất động, phiêu phù mà tới, mỗi người đều phải cân nhắc quỹ tích hành tẩu của hắn, dường như hắn có thể tùy thời xuất hiện ở bất cứ đâu.

"Phong Bạch Vũ lại tấn chức." Phương Hàn nhìn bộ dáng của Phong Bạch Vũ, phân tích tu vi của hắn, cư nhiên hắn đã tấn thăng tới Thiên Vị Cảnh, tham ngộ thiên vị pháp tắc, còn có một loại tư vị mông lung lập lòe như quỷ thần.

Hơn nữa trong thân thể hắn ẩn chứa một loại khí tức nguy hiểm không thể nói rõ. Loại khí tức nguy hiểm này thẩm thấu tới mỗi góc trong hư không, thậm chí Tiểu Túc Mệnh Thuật của Phương Hàn cũng bị rung động. Hiển nhiên là cương khí thần bí trong thân thể Phong Bạch Vũ có năng lực uy hiếp tới Phương Hàn.

"Phong Bạch Vũ là một người thần bí, đáng tiếc bây giờ ta vẫn chưa thể nhìn thấu hắn." Giờ khắc này tu vi của Phương Hàn đã đột tiến, con mắt nhìn Phong Bạch Vũ cũng không còn là nhìn một vị chưởng giáo chí tôn cao cao tại thượng như lúc trước nữa. Nhưng mà hiện tại Phong Bạch Vũ vẫn như cũ thập phần thần bí, không thể thấy rốt cuộc hắn có lai lịch thế nào.

"Hừ! Vũ Hóa Môn kết thông gia với Yêu tộc ta, tự nhiên trước tiên phải đem sính lễ ra đã, trước tiên đem Thương Sinh Đại Ấn của Cực Đạo Đại Đế ra làm sính lễ, thế nào? Còn nữa, Yêu tộc chúng ta tự nhiên sẽ đem của hồi môn ra, bảo khố của Hoàng Tuyền Đại Đế là của hồi môn tốt nhất." Đúng lúc này một vị đại thánh Yêu tộc đi ra, vị đại thánh Yêu tộc này là một nam tử y phục màu xanh, cái mũi khá lớn, ngang tàng uy vũ, thân thể thẳng tắp toát ra một cỗ khí tức bưu hãn tán phát trong vũ trụ.

"Đạp Thiên đại thánh, Lưu Đạp Thiên!" Phong Bạch Vũ nhìn nam tử quần áo màu xanh này, biết đây là một đầu Thanh Ngưu tu thành đại thánh Yêu tộc, phi thường hung hãn, danh chấn Vô Cực đại thế giới, không biết đã giết chết bao nhiêu đệ tử của Vô Cực Tinh Cung, còn ngao du hư không, cướp đoạt khắp nơi, hung uy của Đạp Thiên đại thánh đã rung động khắp mời tinh vực, rất nhiều đại thế giới.

Nhưng mà Phong Bạch Vũ cũng không thèm để ý, trên mặt hiện ra một nụ cười suy ngẫm: "Lưu Đạp Thiên, cho dù ta đem Thương Sinh Đại Ấn làm sính lễ cũng phải tặng cho Hồ Tộc, không phải giao cho Ngưu Tộc, ngươi tự nhiên xuất đầu là có ý gì?"

"Ha ha..." Lưu Đạp Thiên cuồng tiếu một tiếng: "Cũng không có ý tứ gì, chỉ là nghe nói chưởng giáo của Vũ Hóa Môn là một tên tiểu bối, tại ba ngàn năm trước cư nhiên dụ dỗ Thánh nữ của Vô Cực Tinh Cung, Thánh nữ tu vi cao thâm đã sớm tu thành Hư Tiên, cực kỳ lợi hại, mà ngươi lúc đó mới chỉ là Bất Tử Chi Thân, cư nhiên có thể dụ dỗ nàng, đây là vì sao? Một là con kiến hôi, một là Thần Long, song phương cư nhiên sinh ra cảm tình, thật sự làm cho ta rất hiếu kỳ. Cho dù hiện tại Phong Bạch Vũ ngươi bất quá cũng chỉ là nhân vật Thiên Vị Cảnh, vẫn không đáng nhắc tới trước mặt Hư Tiên, rốt cuộc là vì sao? Hiện tại ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc có chỗ nào huyền diệu?"

Trong lúc nói chuyện, bàn tay của Lưu Đạp Thiên khẽ động cách không đánh ra một chưởng bổ tới phía Phong Bạch Vũ.

Rầm!

Một đạo khí lưu màu xanh dài đến ba nghìn dặm trải trên không trung, trong đạo khí lưu như trường hà này xuất hiện một cái móng trâu cự đại, trên mặt đề chưởng này có rất nhiều phù văn lưu chuyển, tản mát ra một cỗ khí tức như muốn đạp nát vạn vật dưới chân.


Cái móng trâu này đạp trên hư không, toát ra một cỗ lực lượng uy mãnh như ngục, thâm trầm như biển, khí phách như ma.

Có thể tưởng tượng ra, bất kì cao thủ nào mà bị móng trâu này đạp trúng đều biến thành bánh thịt, hơn nữa chung quanh bị một cỗ thế giới chi lực phong tỏa, trừ phi là đồng dạng dùng thế giới chi lực đối kháng, nếu không căn bản không phải là đối thủ của nó.

"Đạp Thiên đại thánh, thần thông của ngươi quả nhiên không phải tầm thường, nhưng mà ngươi quá coi thường ta rồi." Trong lúc nói chuyện Phong Bạch Vũ liền xoay tròn Thiên Hoàng Kính trong lòng bàn tay. Trên mặt tấm gương bắn ra trùng trùng điệp điệp tinh quang chiếu xạ ra, trong tinh mang xuất hiện một bóng ảnh, bóng ảnh này tựa hồ như hoàn toàn hợp nhất cùng hào quang, biến thành khí linh của Thiên Hoàng Kính, hơn nữa khí linh này rất cường đại, mang khí tức có tính hủy diệt.

Phương Hàn cũng hơi cảm thấy quen thuộc với cỗ khí tức hủy diệt này.

Nhưng mà càng khiến hắn rung động chính là khí linh của Thiên Hoàng Kính thập phần cường đại, hơi chút khẽ động còn cường đại hơn cả thế giới chi lực của Đạp Thiên đại thánh.

"Đây là cái gì? Khí linh của Thiên Hoàng Kính, tại sao hắn có thể ngưng tụ thành khí linh, mà lực lượng của khí linh này lại rất cường hoành! Còn cường hoành hơn nhiều so với Xiển Niếp Niếp, Phong Bạch Vũ từ đâu tìm được khí linh lợi hại như vậy. Đạo khí linh này thậm chí còn cường hoành hơn cả tám vị đại thánh Yêu tộc!"

Ở sâu trong nội tâm Phương Hàn sinh ra một tia khiếp sợ.

Xì! Quả nhiên Phong Bạch Vũ phát ra đạo kính quang này, hơi chút quét qua liền đánh nát bấy móng trâu của Lưu Đạp Thiên, vẻ mặt đang vui vẻ của Lưu Đạp Thiên lập tức biến thành thần sắc khó có thể tin: "Khí linh này tại sao còn mạnh hơn cả ta! Thật sự là quá mạnh mẽ. Tại sao lại xuất hiện một đầu khí linh cường đại như thế!"

"Ta vận chuyển ba nghìn con ma nhãn cũng không thể nhìn ra, khí linh trong tinh quang rốt cuộc có bộ dáng gì, thế nhưng cuối cùng ta lại cảm giác thấy một cỗ khí tức quen thuộc."

Tại thời khắc này Phương Hàn cũng có một số nghi vấn.

"Phong Bạch Vũ cư nhiên lợi hại như vậy!"

Sắc mặt của rất nhiều đại thánh đều biến đổi.


"Chư vị, chúng ta còn đang luận bàn công bằng đấy? Cho dù tám vị cùng tiến lên, bản thân ta cùng Phương Hàn vẫn có thể thoát khốn, huống chi Vũ Hóa tam thánh tùy thời đều có thể tới đây." Phong Bạch Vũ nhẹ cười, có một loại phong độ không nói lên lời, khống chế toàn trường, còn có năng lực khống chế cục diện mạnh hơn rất nhiều so với Phương Hàn.

"Phương Hàn, Hoa Thiên Đô đã bán đứng Vũ Hóa Môn ta, hiện tại ta đang thương lượng cùng Vũ Hóa tam thánh, đã chính thức liệt ngươi vào vị trí đại chưởng môn, cho ngươi chấp chưởng hết thảy sự vụ của Vũ Hóa Môn. Đồng thời trục xuất Hoa Thiên Đô khỏi sư môn. Tại trên đại hội Tiên Đạo sẽ chiếu cáo thiên hạ. Ngươi cảm thấy như thế nào?"

Khi Phương Hàn còn chưa lên tiếng, thời điểm Phong Bạch Vũ khống chế tràng diện. Một cỗ ý niệm truyền vào trong đầu hắn.

"Hoa Thiên Đô lại dám phản bội, lâu ngày mới thấy lòng người a. Yên tâm, một khi ngươi thoái vị đại vị chưởng giáo chí tôn, ta sẽ lên tiếp nhận, nhất định sẽ để Vũ Hóa Môn hùng bá cả Huyền Hoàng đại thế giới." Phương Hàn dùng ngữ khí hòa hoãn truyền lại.

"Ngươi có năng lực làm việc này, ta biết chuyện ngươi đã cướp được Hoang Thần Chi Thi." Thần niệm của Phong Bạch Vũ xen lẫn vẻ vui mừng: "Phương Thanh Tuyết, Nhân Hoàng Bút sao lại không thấy ở đây?"

"Nhân Hoàng Bút đi tìm những khối tàn phiến Tạo Hóa thần khí khác, muốn dung nhập vào thân thể, mà Phương Thanh Tuyết sư tỷ cũng đi theo hắn. Còn có cả Dao Quang sư tỷ nữa, bất quá bọn họ sẽ về trước khi đại kiếp nạn Thần tộc buông xuống."

Vậy sao? Tàn phiến của Tạo Hóa thần khí?" Trên mặt Phong Bạch Vũ lóe lên một tia thâm trầm, cũng không có tiếp tục truy vấn nữa: "Khí linh của Thương Sinh Đại Ấn đã chuyển thế, hay là đã chạy đi đâu. Nhưng mà Cực Đạo Đại Đế chính là nhân vật cùng cấp với thượng cổ Tam Hoàng, đơn giản giết chết tiên nhân. Thương Sinh Đại Ấn của hắn có uy lực tuyệt luân, tuyệt đối không dưới Thiên Hoàng Kính, Hoàng Thư, Nhân Hoàng Bút. Lúc trước cũng là tiên khí, nhưng mà gặp phải kiếp nạn cho nên mới biến thành tuyệt phẩm đạo khí. Loại vật này tuyệt đối không thể giao cho Yêu tộc. Mà nhất định phải thuộc về Vũ Hóa Môn ta. Đến lúc đó ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một nhân vật cực kỳ lợi hai, lúc đó luyện chế hắn thành khí linh mới."

"Ai? Không biết người mà chưởng giáo chí tôn nói tới là ai?"

"Ứng Tiên Thiên, Tiên Thiên Ứng Tiên Thiên!" Phong Bạch Vũ nói: "Ta thi triển ra Thiên Hoàng Cảnh, thiên vị chi đạo, ngẫu nhiên suy tính được người này nhất định sẽ tấn thăng tới Trường Sinh thất trọng Giới Vương Cảnh, sau đó chiến đấu cùng Tô Tú Y tranh đoạt vị trí đệ nhất nhân Ma đạo, song phương đều lưỡng bại câu thương, sau đó chúng ta tìm cơ hội ra tay giết chết Ứng Tiên Thiên luyện chế thành khí linh, sau đó lại giết Tô Tú Y cướp lấy Hoàng Thư, luyện chế thành Hoàng Tuyền Đồ thành tiên khí. Thuận thế thu lấy Hoàng Tuyền bảo khố, Vũ Hóa Môn chúng ta có thể tiếp tục chiếm lấy Nguyên Tiên phủ đệ. Không ngoài một năm uy danh có thể hiển hách, trấn áp các đại môn phái trong Chư Thiên. Hoàn toàn thống nhất Huyền Hoàng đại thế giới. Tiếp theo là tiêu diệt Vô Cực Tinh Cung, tạo thành một đại sự nghiệp muôn đời trong ba nghìn đại thế giới."

"Chưởng giáo chí tôn có dã tâm thật lớn. Bất quá hiện tại lực lượng của Vũ Hóa Môn chúng ta còn chưa đủ để hoàn thành đại nghiệp này a." Phương Hàn bất động thanh sắc nói.

"Đúng vậy, cho nên trước tiên phải nuôi hổ lấy da, tích súc lực lượng, tám vị đại thánh Yêu tộc là một lưỡi đao rất tốt! Mượn đao giết người!" Phong Bạch Vũ nói: "Tám người này tuy lợi hại thế nhưng bằng vào trí tuệ của hai chúng ta vẫn đủ có thể đùa bỡn bọn chúng trong lòng bàn tay. Từ trên xuống dưới Vũ Hóa Môn ta đều thấy được tâm cơ của Phương Hàn ngươi, hiện tại là thời cơ cực tốt. Chẳng lẽ ngươi không có chút tin tưởng nào sao?"

"Hết thảy đều nghe chưởng giáo chí tôn an bài. ta chỉ cần tìm được chỗ tốt, chuyện gì cũng có thể làm." Phương Hàn vẫn bất động thanh sắc, biết thời biết thế.

Lúc này hắn đã cảm giác được Phong Bạch Vũ người này phi thường thần bí.

Phong Bạch Vũ cũng bất động thanh sắc nói: "Bây giờ ngươi là đại chưởng môn của Vũ Hóa Môn ta. Sau khi đại kiếp nạn Thần tộc qua đi ta sẽ thoái vị, nhưng mà hiện tại ta sẽ thương lượng hết thảy mọi chuyện với ngươi."

"Phong chưởng giáo, ngươi quả nhiên là người nổi bật, xem ra thật sự là hậu sinh khả uý." Cổ Vân Băng Băng Thiên đại thánh bước ra, nói: "Có hai vị, Vũ Hóa Môn lo gì không phát uy, sừng sững trong thiên địa."

"Như vậy, sau ba tháng nữa chúng ta sẽ tụ tập lại. Tám vị đại thánh Yêu tộc chắc hẳn cũng biết, ba tháng sau chính là đại hội Tiên Đạo của Huyền Hoàng đại thế giới ta, mà còn có một trường quyết chiến có một không hai. Hai vị cao thủ Ma đạo quyết đấu, đến lúc đó chính là thời cơ cực tốt để chúng ta liên thủ cướp lấy bảo bối. Về phần bảy vị công chúa Hồ Tộc Thanh Khâu Sơn hãy trở về trước, Đồ Mê cô nương chuẩn bị phần hồi môn dày như vậy. Mà Vũ Hóa Môn ta cũng nên chuẩn bị sính lễ để đáp lại, phần sính lễ này đảm bảo khiến các ngươi thỏa mãn, thế nào?"

Một câu nói của Phong Bạch Vũ như định ra càn khôn.