Vĩnh Sinh

Chương 613: Hấp thu

"Đúng vậy là Hoa Thiên Đô." Phương Hàn cũng nhìn ra. Trong chiếc gương của pd chính là Hoa Thiên Đô, hoá ra người này đã thực sự tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố, còn thao túng một phần trận pháp của bảo khố này nữa.

"Hắn hẳn là chưa hoàn toàn thao túng Thiên Vũ Chi Khố, chưa luyện hoá Hoang Thần Chi Thi hoặc chưa được sự công nhận của Hoang Thần Chi Thi". Phong Dao Quang dốc lòng tính toán: "Vừa rồi ta tính được một quẻ,quẻ này hiện ra chuyện lành dữ, đối với chúng ta vừa có may mắn vừa có hung hiểm, nếu Hoa Thiên Đô thực sự nắm giữ Thiên Vũ Chi Khố, đó chính là điềm đại hung".

"Dao Quang sư tỷ, tỷ thật lợi hại, có thể tính được lành dữ trong tương lai". Phương Hàn nghe xong mừng rỡ nói.

"Phương Hàn, dường như Yến Thuỷ Thiên,cũng đã tiến vào trong Thiên Vũ Chi Khố? Nàng có cảm ứng với ngươi cho nên ngươi mới bình tĩnh như vậy, ngươi có phải đã tính thật tốt, muốn ám toán Hoa Thiên Đô?" Phương Thanh Tuyết đột nhiên truyền thần niệm.

"Quả thật là như vậy, bất quá sau khi tiến vào Thiên Vũ Chi Khố, liên hệ giữa ta và nàng ta có lúc có lúc không, giống như có một cỗ lực lượng ngăn cản vậy". Phương Hàn cau mày truyền thần niệm: "Hiện giờ chúng ta không hấp thu được một chút nguyên kí Tiên Giới nào mà Hoa Thiên Đô lại thao túng được một phần trận pháp, chắc chắn có thể hấp thu được lượng lớn nguyên khí. Thời gian kéo dài sẽ bất lợi với chúng ta. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng tìm được tên gia hoả này, một chưởng giết chết cướp lấy Đại Hoang Cổ Lô của hắn, đây là chìa khoá mấu chốt để mở bảo khố.

"La bàn của ta cảm ứng được khí tức của Thương Sinh Đại Ấn rồi"

Thanh Khâu Sơn Hồ tộc Thất công chúa đột nhiên nói.

La bàn trên tay nàng một lần nữa vận chuyển.

Bảy vị công chúa pháp lực cao cường,không phải là Bất Tử Chi Thân cũng là Vạn cổ cự đầu, thế nhưng trong nơi hiểm ác Thiên Vũ Chi Khố này vốn không đủ để phát huy, vậy nên Phương Hàn thu bọn họ vào Hoàng Tuyền Đồ, có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ.

Bảy vị công chúa này đều là người quan trọng quyết định có lấy được bảo bối trong Thiên Vũ Chi Khố hay không. Nhờ vào các nàng có thể tìm được Thương Sinh Đại Ấn, đó là đầu mối then chốt để thu được Thiên Vũ Chi Khố.

"Tốt, vậy chúng ta đột phá cấm chế, trước tiên tìm Thương Sinh Đại Ấn rồi hãy nói". Thân thể Phương Hàn khẽ động, bám trên người Nhân Hoàng Bút.


Nhân Hoàng Bút bước tới, lại viết ra một chữ "xuyên" cực lớn trên khung trung, thân thể lập tức hoá thành một đạo bóng ảnh, bóng ảnh này lắc lư sau đó liền biến mất không thấy gì nữa, rất nhiều trận pháp của Thiên Vũ Chi Khố đều không thể ngăn cản, chỉ nghe được tiếng roẹt roẹt của không gian bị xé rách.

"Hoang Thần Vương tiền bối, đây là Nhân Hoàng Bút! Thượng cổ nhân hoàng chí bảo."

Lúc này trên bậc thang cao nhất của cả toà cung điện màu đồng đen này có hai người đứng, một người trong đó chính là Hoa Thiên Đô!

Mà người còn lại vẽ mặt đờ đẫn, khuôn mặt góc cạnh kiên cường, giống như người mà không phải người, như thần mà không phải thần, khoác trên bộ áo giáp đồng đen cổ xưa, trên áp giáp không có phù văn, cũng không có hoa văn, tựa như những binh sĩ ăn mặc bình thường trong thế tục, nhưng loáng thoáng cso thể thấy được khí thế tuyệt đỉnh nhìn đời bằng nửa con mắt trên người kẻ này.

Người này chắp hai tay sau lưng, đứng thẳng hiên ngang. Trước mặt hắn và Hoa Thiên Đô là một tấm gương đồng cực lớn, trong gương thấp thoáng hiện ra bóng dáng của Nhân Hoàng Bút.

"Không cần ngươi nói ta cũng biết, đây là Nhân Hoàng Bút, năm đó uy chấn Chư Thiên, là tiên khí tập trung tất cả mũi nhọn của chúng sinh. Hiện tại dù bị đánh rớt cảnh giới trong đại kiếp nạn, trở thành tuyệt phẩm đạo khí nhưng lại lãnh hội cảnh giới thiên địa nhất thể, cảnh giới này chỉ có tạo hoá thần khí trong truyền thuyết mới có thể đạt tới."

Người được Hoa Thiên Đô gọi là Hoang Thần Vương này ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhân Hoàng Bút trong gương đồng: "Trừ phi ta nắm giữ cả toà Thiên Vũ Chi Khố mới có thể vây khốn hắn, nhưng cũng đừng mong giết hắn, mà hiện nay ta chỉ có thể nắm giữ một phần câm chế của Hoang Thần Điện,phần cấm chế này vẫn còn chưa đến một phần mười của Thiên Vũ Chi Khố. Hơn nữa sau khi có được Đại Hoang Cổ Lô của ngươi ta mới có được khả năng như vậy, ta vốn chỉ là một khôi lỗi nguội lạnh mà thôi."

"Bất kể như thế nào, hiện nay tiền bối đã khôi phục tự do, hơn nữa tiền bối là thủ lĩnh của chín chín tám mươi mốt vị Hoang Thần khôi lõi, hiện tại có thể lấy những Hoang thần khôi lỗi đó ra hay không?" Hoa Thiên Đô vẻ mặt mỉm cười vô cùng đắc ý.

"Vậy không được, tuy bình thường ta có thể chỉ huy đám Hoang Thần khôi lỗi nhưng làm những chuyện có hại đến Thiên Vũ Chi Khố, đám Hoang thần khôi lỗi cũng sẽ không nghe lệnh ta". Hoang Thần Vương lắc đầu: "Việc trước mắt là ta sẽ luyện chế Đại Hoang Cổ Lô một lần, mở ra thông đạo trong Hoang Thần Chi Thi, nếu ngươi có thể được sự thừa nhận của Hoang Thần Chi Thi thì có thể chính thức nắm giữ cả toà bảo khố, sau đó có được rất nhiều bảo tàng Bàn Vũ Tiên Tôn lưu lại, thực sự ung dung tự tại giữa trời đất, trở thành nhân vật giống như thái cổ đại năng."

"Vậy mặc Nhân Hoàng Bút này tiến vào sâu trong bảo khố sao? Vạn nhất để hắn cướp được thứ gì đó của bảo khố thì sao? Vậy phải làm thế nào? Trên người kẻ này có đại cơ duyên đấy". Hoa Thiên Đô hung dữ nói: "Đáng tiếc,vừa rồi ta thi triển Viêm Dương đại trận cũng không giết chết được Phương Hàn, để hắn trốn mất".

"Yên tâm, trong Thiên Vũ Chi Khố có rất nhiều thế lực cát cứ, giống như ta nắm giữ Hoang Thần Điện trấn thủ một cửa ải vậy. Ngoài ra còn có Thương Sinh điện, Thương Sinh Đại Ấn có cấm chế cực kỳ lợi hại, còn có cả Thiên Vũ điện...ngươi mãi mãi không thể tưởng tượng nổi, trong Thiên Vũ Chi Khố sẽ gặp những hung hiểm gì đâu, có một số chỗ ta cũng không dám đến. Thận vương vừa rồi cũng không phải là ta thả ra mà là trấn điện thần thú của Thiên Thận điện, bị Bàn Vũ Tiên Tôn thu phục đã hơn vạn năm, pháp lực cảnh giới còn cao hơn ngươi nhiều, nếu không phải bận tâm có Nhân Hoàng Bút nó đã sớm nuốt tên Phương Hàn kia rồi." Hoang Thần Vương lạnh lùng nói: "Nhưng chúng ta đều ở bên trong Hoang Thần Chi Thi khắc lên linh hồn lạc ấn, cấm chế cực kỳ lợi hại, nó phải chịu cấm chế. Còn may là ngàn năm trước kia bị một người tên là Hoàng Tuyền Đại Đế xông vào muốn lấy được Hoang Thần Chi Thi, đại chiến một hồi, Hoang Thần Chi Thi hao tổn pháp lực,chúng ta mới có thể tự do một chút".


"Trong Thiên Vũ Chi Khố căn bản không thể hấp thu nguyên khí Tiên Giới, đáng tiếc chính là Bàn Vũ Tiên Tôn tại sao lại phải lập quy củ như vậy? Phàm là người có thể tiến vào bảo khố đều để bọn họ hấp thu nguyên khí Tiên Giới thể lỏng trong mười nhịp thở, dùng để duy trì sức mạnh cho bọn chúng. Nếu không như vậy thì sớm muộn gì sức mạnh của chúng cũng tiêu hao không còn". Hoa Thiên Đô hung hăng nói.

"Cho dù như vậy, sức mạnh của chúng cũng sẽ tiêu hao không còn". Hoang Thần Vương nói: "Trong Thiên Vũ Chi Khố, mức độ tiêu hao pháp lực nhanh hơn nhiều so với bên ngoài, đâu đâu cũng là cấm chế cường đại, mỗi lần bọn họ thúc động lại càng tiêu hao sức lực. Sự tồn tại của Thiên Vũ Chi Khố lạc ấn đều dựa vào sức mạnh của Hoang Thần Chi Thi, nó hấp thu nguyên khí Tiên Giới nhiều hơn bên ngoài nên khi đối chiến trong Thiên Vũ Chi Khố chắc chắn sẽ chiến thắng. Hiện giờ chắc hẳn là ngươi cũng có thể cảm ứng được sức mạnh của Hoang Thần Chi Thi, bởi Đại Hoang Cổ Lô của ngươi vốn là lần đó Hoàng Tuyền Đại Đế tiến vào trong, sau đó phá vỡ tấm bình phong, bảo bối từ trong này bay ra, nghìn năm sau người gặp kỳ ngộ chiếm được, cũng không thể nói ngươi chính là người kế thứa đạo thống của Bàn Vũ Tiên Tôn được."

"Hoá ra là như vậy, ta còn tưởng mình là người thừa kế Thiên Vũ Chi Khố là số phận đã an bài". Hoa Thiên Đô đột nhiên cảm thấy sâu trong nội tâm có chút không cam lòng, nhưng cũng không tỏ thái độ gì ra ngoài, hắn khẽ động là cảm giác được trong hư không tối tăm xuất hiện một chiếc chìa khoá cực đại, chìa khoá này có thể thông thiên triệt địa, vô số nguyên khí Tiên Giới truyền từ chìa khoá này tới, sau đó cảm ứng với Đại Hoang Cổ Lô trên người mình, phụt lên, rót vào trong cơ thể mình, lớn gấp nhiều lần nguyên khí Tiên Giới tự mình tu luyện hấp thu, cho nên lượng nguyên khí Tiên Giới mà mình hấp thu đều ở trạng thái lỏng.

Cho dù là cao thủ Giới Vương cảnh, nguyên khí hấp thu từ Tiên Giới xuống cũng chỉ là khí lưu, không thể ngưng tụ đến mức độ chất lỏng, chỉ có trở thành cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đệ bát trọng, Hỗn Độn cảnh, sau khi vượt qua Lôi kiếp mới đạt tới trình độ lợi hại như vậy.

Một giọt nguyên khí Tiên Giới thể lỏng không biết phải chưng lọc bao nhiều thể khí.

"Tốt, tốt, tốt! Ta tu luyện trong Thiên Vũ Chi Khố tiến triển cực nhanh, mà tiểu tử Phương Hàn kia lại không ngừng tiêu hao lực lượng trong Thiên Vũ Chi Khố, chờ hắn tiêu hao hết ta sẽ giết hắn!" Hoa Thiên Đô đắc ý nghĩ.

"Lại có người tiến vào Thiên Vũ Chi Khố." Hoang Thần Vương nói.

Trong gương đồng xuất hiện rất nhiều nhân vật nối đuôi nhau mà vào, bọn chúng không vào lối cửa lớn mà chọn một số nơi bí hiểm dùng thủ đoạn chui vào từ những khe hở của Thiên Vũ Chi Khố.

"Hai thần thú thật dũng mãnh? Mạnh Thiểu Bạch!" Hoa Thiên Đô trông thấy bóng dáng của mấy kẻ này, trong đó một người quen thuộc, sắc mặt hắn không khỏi hiện ra âm mưu.

"Phương Hàn, cứ như thế này ta sợ chúng ta khó có thể cầm cự được". Khi bay cùng Nhân Hoàng Bút, Phương Thanh Tuyết đột nhiên truyền lại thần niệm cho Phương Hàn: "Vừa rồi tuy ta hấp thu được lượng lớn nguyên khí Tiên Giới thế nhưng tiêu hao cũng không ít, trong Thiên Vũ Chi Khố nguy hiểm vô cùng, mỗi một đạo pháp thuật phát ra, mỗi lần bay cũng đều tiêu hao lực lượng, hơn nữa cũng không được bổ sung, nếu mà gặp phải nhân vật cường đại, phải đánh nhau thì pháp lực tiêu hao càng nhiều. Hiện nay Thuần Dương đan của ngươi cũng không còn nhiều, chúng ta phải tính kế lâu dài thôi."

"Vậy sao? Điểm này ta cũng đã nghĩ đến, trước đây ta ở Thái Nguyên tiên phủ cũng đã gặp qua tình huống như vậy, may mà ta có Thế Giới Chi Thụ có thể kết nối với Tiên Giới, bất chấp các loại giam cầm pháp tắc, hiện giờ ta lại thử dùng Thế Giới Chi Thụ xem có thể hấp thu nguyên khí Tiên Giới hay không." Phương Hàn nói.

"Lượng hấp thu nguyên khí Tiên Giới của Thế Giới Chi Thụ may ra cũng chỉ bằng một kẻ Vạn Thọ cảnh, vậy thì có tác dụng gì?" Phong Dao Quang lắc đầu.

Tâm thần Phương Hàn khẽ động đặt tất cả ý niệm lên trên Thế Giới Chi Thụ.

Đột nhiên lúc này hắn cũng cảm giác được Thế Giới Chi Thụ dường như hoàn toàn xuyên suốt qua Thiên Vũ Chi Khố. Một cỗ nguyên khí Tiên Giới thể lỏng vô cùng bành trướng tràn xuống, tràn ngập động thiên của mình.