Vĩnh Sinh

Chương 596: Nhược Thủy

Cũng không biết là Mạnh Thiểu Bạch đã gặp kỳ ngộ gì, cư nhiên nhận một đầu thái cổ Côn Bằng làm nghĩa phu. Đầu thái cổ Côn Bằng này hiển nhiên có cảnh giới cực kỳ cao thâm, há miệng một cái đã hấp được một khối tinh cầu nhỏ. Đương nhiên cảnh giới của thái cổ Côn Bằng còn lợi hại hơn gấp trăm lần so với tu sĩ cùng cảnh giới, nếu như tu vi đồng dạng là Động Thiên Cảnh, nó có thể nuốt được mười tu sĩ Động Thiên Cảnh, thậm chí là tu sĩ Thần tộc.

Mạnh Thiểu Bạch thi triển Ma Thai Ký Sinh Quyết, kí sinh trên một quả trứng Côn Bằng, hiện tại cũng chẳng khác gì là một đầu Côn Bằng nhỏ.

Có thể là bởi vì điểm này cho nên hắn mới gặp kỳ ngộ.

"Nghĩa phụ nói muốn tới thời không triều tịch? » ánh mắt của Mạnh Thiểu Bạch lóe lên: "Quả thực Vũ Hoá Môn, Thái Nhất Môn sẽ chọn thời điểm thời không triều tịch suy yếu mà tiến vào trong đó tìm bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố của Bàn Vũ Tiên Tôn."

"Thiên Vũ Chi Khố? » Lão giả Côn Bằng mập mạp này nghe vậy liền liếm liếm môi, trên mặt hiện ra vẻ tham lam: "Nghĩa phụ của ngươi hiện tại đang ở cảnh giới Pháp tắc thời gian, còn chưa lĩnh ngộ tới Tạo Vật chi khí, tới Trường Sinh Bí Cảnh đệ ngũ trọng Tạo Vật cảnh. Nếu như chiếm được bảo tàng của Bàn Vũ Tiên Tôn, có thể đạt tới cảnh giới kia, cho dù cao thủ đệ lục trọng Thiên Vị Cảnh cũng không phải là đối thủ của ta, ta có thể là vô địch tại Giới Vương cảnh, nuốt hàng tỉ Ma thần tu thành Thần La Chân Thân."

"Vậy chúc mừng nghĩa phụ sớm ngày tu thành Thần La Chân Thân, vô địch thiên hạ. »

"Ha ha ha ha. » Lão giả mập mạp cuồng tiếu nói: "Như vậy ngươi hãy theo ta tới thời không triều tịch tìm cơ hội. Ta đảm bảo có thể nuốt rất nhiều mãnh vỡ không gian của cao thủ, cứng rắn luyện hóa bọn họ, sau đó đem mãnh vỡ không gian cho ngươi để ngươi dễ dàng lĩnh ngộ Pháp tắc không gian, giảm bớt được vạn năm khổ tu."

Trong lúc nói chuyện lão giả mập mạp này há miệng nuốt, liền nuốt Mạnh Thiểu Bạch xuống, sau đó thân thể lóe lên trực tiếp biến mất tại Thiên Ma cảnh. Không biết đi đến nơi nào, chiêu thức này là na di, tuy so ra còn không tinh diệu bằng Đại na di thuật, thế nhưng trong nháy mắt xé ra trăm ngàn không gian, thể hiện ra năng lực rất mạnh di chuyển giữa các hành tinh trong vũ trụ.

Côn Bằng trời sinh dễ dàng di chuyển qua không gian, cho nên có năng lực lĩnh ngộ cực kỳ cường đại đối với không gian.

Nhất là Côn Bằng loại cảnh giới này chỉ sợ ít nhất là lão yêu quái sống qua mười vạn năm, là cự phách đại quái, lão ngoan đồng, thần thông cường hoành, e rằng vô pháp tưởng tượng.

"Phương Hàn, lần này ngươi cũng đi thời không triều tịch đúng không. Hoa Thiên Đô cũng nhất định sẽ ở đó, cũng tốt, ta sẽ ở trong thời không triều tịch dùng Đại sát lục thuật triệt để chôn vùi các ngươi. » Mạnh Thiểu Bạch ở trong bụng lão nhân mập mạp âm hiểm cười, một khỏa Sát Lục Chi Tâm kịch liệt bay ra, tựa hồ như có phần không thể đợi được: "Đương nhiên nếu như có thể nhờ vào bảo tàng Thiên Vũ Chi Khố đột phá cảnh giới, hơn nữa xử lý đầu Côn Bằng này hấp thu lực lượng của hắn, thu được mãnh vỡ lĩnh ngộ không gian cùng thời gian, tu vi của ta sẽ tiếp tục đột phá. Đầu Côn Bằng này cũng thật là ngu, ta nói dối một phen là có thể lừa gạt hắn, nói ta là Côn Bằng chuyển thế biến thành loài người, đầu nhập vào tiên đạo môn phái. Nhưng mà cũng khó trách hắn lại tin ngay, hiện tại thể chất của ta giống như đúc Côn Bằng."

Trong đầu Mạnh Thiểu Bạch liên tục lướt qua các âm mưu, đều là cảnh tượng giết chóc cả.

Mỗi lần giết chóc một sinh linh, sẽ cảm ngộ sâu hơn một phần đối với Đại sát lục thuật. Tu luyện rất đơn giản, chính là không ngừng giết chóc.

Bây giờ Mạnh Thiểu Bạch chỉ đơn giản tu luyện Đại Sát Lục Thuật, cho nên tinh thuần hơn rất nhiều so với Phương Hàn đồng thời tu luyện rất nhiều thần thông trong ba nghìn đại đạo. Giết chóc sinh linh càng cường đại, Đại Sát Lục Thuật càng lợi hại.

Hiện tại hắn đã nổi lên âm mưu giết chết vị nghĩa phụ Côn Bằng này. Giết chết loại nhân vật cường đại như vậy, thần thông sẽ bành trướng tới mức tận cùng cuối cùng sinh ra lột xác. Thậm chí có thể làm cho hắn đột phá cảnh giới.


Trong thời không triều tịch, ngoại trừ Phương Hàn ra, hết thảy những nhân vật cường đại đều nối đuôi nhau tiến vào.

Vì vậy khi giờ tý trăng tròn bên trong Huyền Hoàng đại thế giới, dưới tác dụng của dẫn lực cự đại giữa nhật nguyệt, phong bạo ở chỗ sâu trong thời không triều tịch bắt đầu suy yếu, hiện tại cao thủ Bất Tử Chi Thân cũng có thể thông hành qua.

"Tôn huynh, lần này chưởng giáo chí tôn nói rất đúng, đến Thiên Vũ Chi Khố đoạt bảo cũng không có thông tri cho tên nghiệp chương tiểu ma đầu Phương Hàn. Nếu không tên tiểu ma đầu này còn chiếm bao nhiêu tiện nghi nữa. » Trong một đạo quang hoàn xuất hiện mấy vị Thái thượng trưởng lão của Vũ Hoá Môn, chính là Đồ Ma Đại Tiên Đặng Ngạo, Tây Hoa Tử, còn có mấy vị Thái thượng trưởng lão ủng hộ Hoàng Tuyền Đồ nữa.

"Hừ, Phong Bạch Vũ cũng có chút tính toán của hắn đấy. Phương Hàn tên nghiệp chướng này chiếm được Nhân Hoàng Bút, được Phương Thanh Tuyết ủng hộ, nếu như thực lực của hắn mạnh hơn nữa, có thể cướp lấy vị trí chưởng giáo của hắn, hắn khẳng định sẽ không hi vọng Phương Hàn mạnh như thế, cho nên cũng không muốn phân một chén canh trong Thiên Vũ Chi Khố. » Một vị Thái thượng trưởng lão mặt xanh nói, Thái thượng trưởng lão mặt xanh này gọi là Thanh Diện tôn giả, cũng là cường giả Trường Sinh Bí Cảnh tam trọng Động Thiên Cảnh.

"Đúng vậy, quả thật là đạo lý này, Vũ Hoá tam thánh hiện tại cũng muốn áp chế thực lực của Phương Hàn để cân bằng môn phái. Phương Hàn tên nghiệp chướng này hiện tại là một thanh kiếm hai lưỡi, xuất ra có thể đả thương người, quay lại có thể tổn thương mình. » Lại là một vị Thái thượng trưởng lão liên tục cười lạnh nói.

Vị Thái thượng trưởng lão này trên mái tóc có cắm năm thanh kiếm nhỏ lóng lánh, trên mỗi mộ thanh kiếm đều có khắc đại trận cường đại, cư nhiên là một bộ phi kiếm trung phẩm đạo khí.

Một bộ trung phẩm đạo khí sẽ hết sức lợi hại. Như Nhật Nguyệt Tinh Luân sau khi kết hợp uy lực có thể giết cường giả Bất Tử Chi Thân bình thường, nháy mắt có thể giết chết cường giả Vạn Thọ Cảnh.

Mà hiện tại trên đầu vị Thái thượng trưởng lão này có năm thanh bảo kiếm, còn cường hoành hơn cả Nhật Nguyệt Tinh Luân. Trên một thanh kiếm có khắc chữ Thiên, mà bốn thanh kiếm còn lại theo thứ tự là Phong Vân Lôi Địa.

Thiên Địa Phong Lôi Vân, năm thanh bảo kiếm.

Đều là trung phẩm đạo khí tản mát ra vạn đạo kiếm khí ngưng kết thành hình cầu bao vây sít sao thân hình vị trưởng lão này trong đó, dưới tình huống phong bạo thời không triều tịch yếu đi cư nhiên cũng không làm gì được hắn.

Trưởng lao này gọi là Ngũ Kiếm Lang Quân.

Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo, Thanh Diệp tôn giả, Ngũ Kiếm lang quân, còn có mấy vị Thái thượng trưởng lão khác tạo thành một đội.

"Tốt lắm, Phong Bạch Vũ đã sớm được Vũ Hoá tam thánh ủng hộ, địa vị chưởng giáo của hắn không thể dao động. Mặc khác, Hoa Thiên Đô hẳn là đã rời khỏi Thái Nhất Môn rồi, chỉ có Đại Hoang Cổ Lô của hắn mới cảm ứng được vị trí chính thức của Thiên Vũ Chi Khố. Lần này chỉ cần hắn cố ý chỉ điểm cao thủ của Thái Nhất Môn đi nhầm vị trí, bị vây hãm trong giả khố, chúng ta có thể rảnh tay đi tìm bảo tàng chính thức rồi."

Lại một vị Thái thượng trưởng lão khác lên tiếng, vị Thái thượng trưởng lão này cư nhiên đã đạt tới Trụ Quang cảnh tầng thứ tư, lĩnh ngộ thời gian, là kẻ đầu đàn trong nhóm người này. Thân thể của hắn được bao phủ bởi một cỗ ánh sáng xanh, sâu trong thanh quang có một kiện bảo bối cường đại, cư nhiên là một kiện thượng phẩm đạo khí. Đương nhiên, thượng phẩm đạo khí này không phải do hắn luyện chế, mà là được một vị cao thủ thượng cổ truyền thừa.

"Đào tiên sinh nói rất đúng, lúc này chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ, tốt nhất nên chờ tin tức của Hoa Thiên Đô. »


Đồ Ma Đại Tiên Đằng Ngạo nói.

Kẻ cầm đầu này gọi là Đào tiên sinh, là một trong những vị Thái thượng trưởng lão có thực lực mạnh nhất tại Vũ Hoá Môn, có thượng phẩm đạo khí gọi là Huyền Quang Thiên Cẩu, chính là vạn năm trước hắn ngẫu nhiên tới Quy Khư bí cảnh lấy được một kiện bảo bối.

"thời không triều tịch đã giảm bớt!"

Lúc này Phương Hàn đã ở trong thời không triều tịch, dựa theo phương vị la bàn của bảy vị công chúa Thanh Khâu Sơn chỉ, hắn cấp tốc qua lại như con thoi, trong nháy mắt đã di chuyển qua trăm vạn dặm. Nhưng mà vô luận hắn phi hành thế nào cũng không thể đến điểm cuối cùng. Phi hành ở trong này giống như tiến nhập vào trong khổ hải khôn cùng, vĩnh viễn không thấy được bến bờ.

Đúng lúc này đột nhiên phong bạo thời không triều tịch thoáng cái giảm bớt rất nhiều, giống như là sóng gió đã qua vậy.

"Giờ tý đã tới, chúng ta nhanh lên một chút, hiện tại hẳn là có rất nhiều cao thủ đều tiến nhập vào thời không triều tịch. Mà tại thời không triều tịch cũng có một số kẻ cường đại tồn tại, lúc này bọn chúng sẽ ra ngoài kiếm ăn, vì tránh những phiền toái không cần thiết, chúng ta hãy mau tới chính giữa Thiên Vũ Chi Khố chiếm tiên cơ trước.

"Được!"

Thân thể Phương Hàn khẽ động thúc dục Đại na di thuật đến cực hạn, lập tức quanh thân biến hóa, căn bản không thể nhìn thấy bóng dáng hắn đâu, từng tầng thời không triều tịch bị phá mở, trọn vẹn qua một canh giờ, đột nhiên phong bạo triều tịch biến mất, thay vào đó là một mảnh hư không mênh mông trôi nổi, bốn phương tám hướng, từ trên xuống dưới, toàn bộ là thế giới của nước. Trông thấy cảnh tượng như vậy, Phương Hàn cũng nhịn không được nữa mà tán thán, tựa như là vị thái cổ đại thần nào đó đặt một đại dương đầy nước giữa hư không vậy.

"Tốt! Chúng ta đã tới Thiên Vũ Chi Khố chính thức rồi, chung quanh Thiên Vũ Chi Khố có Nhược Thủy đại trận vờn quanh, Nhược Thủy chính là một loại nước kịch độc, có thể hòa tan vạn vật, thượng phẩm đạo khí tiến vào trong đó cũng bị đại tổn hại, chỉ có tuyệt phẩm đạo khí mới có thể bình yên vô sự."

La bàn trong tay Thất công chúa thoáng cái đình chỉ vận chuyển, hiển nhiên là đã tới đích.

"Độc thủy? Hòa tan vạn vật? Không có gì. Vừa vặn cấp thuốc bổ cho Đại Kịch Độc thuật của ta. » Phương Hàn duỗi tay tung ra một trảo, lập tức oanh kích lên vô biên vô hạn đại dương giữa hư không, cứng rắn bắn nhiếp lên một giọt nước.

"Thật nặng!"

Thu lại một trảo, giọt nước này nặng hơn mười cân, hơn nữa một trảo này lại bị độc thủy ăn mòn, so ra uy lực còn kém Đại Kịch Độc thuật, nhưng cũng là độc thủy hiếm thấy trong thiên địa, ngay cả đạo khí cũng có thể hòa tan.

Phương Hàn cảm thấy bàn tay đau đớn, lập tức liền vận dụng Đại Kịch Độc thuật thôn phệ, hơi chút xoay chuyển liền hòa tan kịch độc chân khí, lúc này bàn tay mới không bị ăn mòn nữa.

"Quả thật là lợi hại, loại độc thủy này chỉ sợ có thể khắc chế vạn hỏa trong thiên địa. » Con mắt của Phương Hàn nhìn tới chỗ sâu trong đại dương giữa hư không, cũng không thể nhìn thấu trong hải dương này rốt cuộc có thứ gì.

Hắn biết trong đại dương hư không này có một đại trận Nhược Thủy, bên trong đại trận có một kiện tuyệt phẩm đạo khí trấn áp mắt trận gọi là Hắc Đế Triều Tịch Phiên, chính là chí bảo do Bàn Vũ Tiên Tôn luyện chế.

Vèo vèo vèo, vèo vèo vèo!

Lúc Phương Hàn phân tích tính chất độc thủy trong đại trận Nhược Thủy, có vài đạo quang hoa bên ngoài phiến đại dương này đột nhiên bay tới.

Vài đạo quang hoa này tràn ngập ma khí, Phương Hàn liếc nhìn tới, trong đó có một vị trưởng lão của Hoàng Tuyền Ma Tông, chính là Sâm La điện chủ Ba Lập Minh.