Vĩnh Sinh

Chương 576: Kinh Lôi tiên nữ

Ba đại cao thủ, Nhân Hoàng Bút, Thiên Phi Ô Ma, khí linh của Bạo Lôi Chi Thành, toàn bộ đều là loại vô địch đại thần thông. Trên đại dương thủy lôi, mỗi một chưởng bổ ra đều khiến trời nghiêng đất lệch, tuy cách xa mấy vạn dặm thế nhưng Phương Hàn vẫn có thể cảm nhận được khí tức khủng bố của ba đại cao thủ.

Nhất là Thiên Phi Ô Ma, mái tóc trắng dài ba nghìn trượng, từng sợi từng sợi bay loạn, mỗi một sợi đều giống như một đầu Thần Long đong đưa, cũng không biết bao nhiêu đạo thuật, thần thông tán phát ra từ trong đó. Phương Hàn cũng chỉ nhận ra một số thần thông, còn đa số là chưa từng gặp.

Ba người này không chia ra làm bất cứ phe nào, quả thực là hỗn chiến, đôi khi Nhân Hoàng Bút đấu với Thiên Phi Ô Ma, đôi khi Thiên Phi Ô Ma lại đấu với khí linh của Bạo Lôi Chi Thành, mà khí linh của Bạo Lôi Chi Thành cũng công kích tới Nhân Hoàng Bút.

Trong nháy mắt Phương Hàn đã nhìn ra khí linh của Nhân Hoàng Bút muốn hàng phục Thiên Phi Ô Ma, cũng muốn thu lấy khí linh của Bạo Lôi Chi Thành, mà Thiên Phi Ô Ma cũng muốn thu hai khí linh kia, khí linh của Bạo Lôi Chi Thành lại muốn thu Nhân Hoàng Bút vào trong hải dương lôi đình của mình. Ba nhân vật lợi hại này tranh đấu trên hải dương thủy lôi, quả thực là khiến cho trời long đất lở, càn khôn điên đảo.

Cũng may là đang ở trong Bạo Lôi Chi Thành, nếu không mà nói, như ở trên một tinh cầu, chỉ sợ tinh cầu kia cũng muốn giải thể, nếu ở trong Huyền Hoàng đại thế giới, vô số đất đai sẽ bị san phẳng.

"Nhân Hoàng Bút, Thiên Phi Ô Ma, hai người các ngươi đấu với nhau không nên gây tai họa. Xin hãy rời khỏi địa bàn của ta."

Tuy bộ dáng khí linh của Bạo Lôi Chi Thành chỉ là một tiểu cô nương, nhưng lại thập phần dũng mãnh, một mặt chiến đấu một mặt cao giọng thét dài, thanh âm chấn động, truyền tới các không gian song song, Phương Hàn ở trong Hoàng Tuyền Đồ cũng cảm nhận được thần niệm cường đại đang rung động.

"Hừ? Kinh Lôi tiên nữ, ngươi thấy ta tranh đấu với Thiên Phi Ô Ma, cho nên mới dùng thế giới chi lực hút chúng ta vào trong Bạo Lôi Chi Thành, tính toán rất tốt, muốn trấn áp chúng ta. Sau khi bị ngươi luyện hóa, lực lượng của ngươi sẽ tăng mạnh. Nhưng ngươi lại không biết ta đã tương kế tựu kế tiến vào hạch tâm của Bạo Lôi Chi Thành, triệt để trấn áp ngươi, sau khi hàng phục ngươi, Bạo Lôi Chi Thành này sẽ trở thành vật đại bổ của ta."

Nhân Hoàng Bút ha ha cười, thân thể đong đưa tinh bút trọn vẹn dài đến vạn trượng, hơi chút quét xuống giống như thần long vẫy đuôi, vẽ ra từng đạo phù văn huyền ảo lên trên mặt hải dương thủy lôi, mỗi một đạo phù văn đều tràn đầy lực lượng sắc bén.

Khi bị những đạo phù chú này cắt tới, vô luận là Thiên Phi Ô Ma, hay tiên nữ căn bản không thể ngăn cản được.

Đầu bút của Nhân Hoàng Bút chính là thứ phát ra công kích sắc bén nhất trong thiên địa, cho dù thế giới cũng bị cắt đứt.

"Kinh Lôi tiên nữ?" Nghe thấy cái tên quen thuộc này, Phương Thanh Tuyết đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, trong Hoàng Tuyền Đồ, thân thể nàng run lên, đồng thời phát ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, thanh âm rõ to như ngâm xướng: "Xiển Niếp Niếp, là ngươi? Quả thật là ngươi sao? Ngươi cư nhiên vẫn còn sống."

"Ai kêu ta? Là ai kêu ta?" Nghe thấy thanh âm hùng vĩ do Tiểu Túc Mệnh Thuật phát ra, cho dù là Nhân Hoàng Bút, Thiên Phi Ô Ma hay khí linh Bạo Lôi Chi Thành Kinh Lôi tiên nữ cũng lắp bắp kinh hãi, ánh mắt hướng về phía Phương Hàn.

Sau khi Kinh Lôi tiên nữ thấy được Phương Thanh Tuyết, đột nhiên nàng liên tục thét dài, kích động nói: "Là ngươi sao? Mụ mụ! Người rốt cuộc cũng đã chuyển thế hiện ra trước mặt ta."

"Mụ mụ?" Phương Hàn ngẩn ra.


"Không sai, Niếp Niếp là lúc đầu do ta tạo nên, ta tạo ra tính mạng cho nàng ta, cho nên nàng ta một mực kêu ta là mụ mụ." Phương Thanh Tuyết kích động nói: "Ta cũng không nhớ nổi bản thân tại sao lại lạc mất nàng, hình như là từ Tiên giới xuống đã gặp một chuyện rất nguy hiểm, cho nên nàng bị giáng xuống trước. Sau đó ta không còn nhớ ra chuyện gì nữa."

"Mụ mụ, người rốt cuộc cũng xuất hiện." Đột nhiên lúc này Kinh Lôi tiên nữ liền thúc dục vô số thủy lôi trong hải dương thủy lôi, một hồi phong ba bão táp nổi lên, lập tức bức Thiên Phi Ô Ma cùng Nhân Hoàng Bút bay ra, sau đó nàng liền phóng tới bên người Phương Thanh Tuyết.

"Cẩn thận, có điểm không đúng." Phương Hàn tự nhiên sẽ không để cho Kinh Lôi tiên nữ bay tới, lực lượng của khí linh này vô cùng cường đại cũng không hề kém so với khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai. Cho dù mình có thi triển ra Hoàng Tuyền Đồ cũng không là đối thủ, vạn nhất có điểm không đúng, coi như toàn bộ xong đời.

"Sẽ không đâu, Phương Hàn, ta cảm nhận được khí linh này không có uy hiếp tới chúng ta. Nếu không ta đã sớm dự cảm bất thường rôi. Cũng không khinh địch như vậy." Phong Dao Quang nói.

"Phương Hàn, mở Hoàng Tuyền Đồ ra để Niếp Niếp vào, nàng là nữ nhi của ta, đã từng là như vậy, bây giờ cũng vậy mà sau này cũng vậy. Ta đã cho nàng tính mệnh, ngươi cũng không biết khi chúng ta ở cùng nhau đã chiến thắng bao nhiêu nhân vật cường đại đâu."

Phương Thanh Tuyết thản nhiên nói, thế nhưng vẫn không che dấu được kích động ở sâu trong nội tâm.

Phương Hàn nghe vậy, lập tức hơi khẽ mở Hoàng Tuyền Đồ ra.

Vừa mở ra, oanh long! Lực lượng cuồng bạo như muốn cuốn bay tất cả. Tiểu cô nương Niếp Niếp kia đã buông xuống Hoàng Tuyền Đồ.

Ở bên ngoài, Kinh Lôi tiên nữ chỉ là một tiểu cô nương, thế nhưng vừa tiến vào Hoàng Tuyền Đồ, Phương Hàn lập tức cảm giác được trận trận áp bách cường đại, giống như khí tức cao thủ Ma Môn Đại Đế vậy, thậm chí còn mạnh hơn khí tức Phong Bạch Vũ. Tiểu cô nương trước mặt này toát ra trận trận tư vị khủng bố, tùy thời có thể xé rách người, mà ngay cả Diêm cũng run lên, sợ tiểu cô nương này đột nhiên nổi giận, trong Hoàng Tuyền Đồ chỉ sợ sẽ gặp một hồi tai ương.

Nhưng mà tiểu cô nương khủng bố này cũng không nổi giận, mà lập tức nhào vào lồng ngực của Phương Thanh Tuyết, nước mắt tí tách rơi, dùng một loại ngữ khí ủy khuất vô cùng làm nũng nói: "Mụ mụ, sao bây giờ người mới tim Niếp Niếp, Niếp Niếp ở một mình thật là cô đơn. Còn nữa, mụ mụ, hiện tại lực lượng của người sao lại nhỏ yếu như vậy, có phải là còn chưa khôi phục lại. Đừng lo, lực lượng của Niếp Niếp vẫn như cũ, Niếp Niếp có đủ lực lượng để bảo vệ mụ mụ."

"Mụ mụ..." Không biết làm sao khi nghe thấy từ này, trong lòng Phương Hàn run lên, tiểu cô nương khủng bố như vậy, khí linh của Bạo Lôi Chi Thành cư nhiên là do trước đây Phương Thanh Tuyết luyện chế ra, sau này chẳng phải Phương Thanh Tuyết sẽ muốn tới đâu tới muốn đi đâu thì đi sao?

Phải biết rằng khí linh của Bạo Lôi Chi Thành lại không giống với Diêm. Diêm bởi vì đã bị tổn thương, có khuyết điểm, Hoàng Tuyền Đồ cũng chưa triệt để khôi phục lại, chỉ diễn hóa được hư ảnh của Luân Hồi Chi Bàn mà thôi, Luân Hồi Chi Bàn chính thức vẫn chưa thể xuất đầu được.

Khí linh của Bạo Lôi Chi Thành còn cổ lão hơn cả Hoàng Tuyền Đồ,, là dùng Tiên Linh Lôi Thạch luyện thành, đã trải qua nhiều năm ở trong Mạt Nhật Phần Tràng tu luyện như vậy, không biết đã tích lũy được lực lượng hùng hồn cỡ nào.

Tuyệt phẩm đạo khí càng có niên đại lâu, càng lợi hại.

"Niếp Niếp ngoan, ngươi rốt cuộc cũng đợi được mụ mụ tới." Phương Thanh Tuyết vuốt ve mái tóc Niếp Niếp: "May mắn là khi mụ mụ không ở đây, ngươi cũng không bị người xấu bắt đi, nếu không mà nói, ngươi sẽ bị luyện hóa. Không biết mụ mụ sẽ thương tâm cỡ nào đâu."


"Ta sẽ không bao giờ rời xa nương nữa đâu. Từ nay về sau ta sẽ vĩnh viễn ở cùng với mụ mụ, chúng ta cùng nhau khôi phục uy phong trước kia, một lần nữa tới Tiên giới." Tiểu cô nương Xiển Niếp Niếp nói.

"Mụ mụ, đây cũng là một kiện tuyệt phẩm đạo khí? Đáng tiếc là đạo khí không được trọn vẹn, tại thời điểm lợi hại nhất, hẳn là rất cường đại." Xiển Niếp Niếp nhìn nhìn Hoàng Tuyền Đồ, đột nhiên tung ra một trảo, oành long, lôi quang vạn trượng bay vọt lên, Diêm cư nhiên bị tầng lôi quang này phong tỏa, thân thể đều bị gông xiềng quấn quanh, thoáng cái bị nàng bắt tới tay, không gian biến ảo, kịch liệt thu nhỏ lại.

Rống, rống rống!

Diêm rít gào, thế nhưng không cách nào thoát khỏi lòng bàn tay của tiểu cô nương này.

Lực lượng, cảnh giới của tiểu cô nương này thao túng thời gian, không gian quả thực là dễ như ăn sáng, cũng không ai biết trong cơ thể của nàng ẩn chứa lực lượng cường đại cỡ nào. Nhất là ở trong Bạo Lôi Chi Thành lại chính là nhà của nàng.

"Được rồi, Niếp Niếp, đây là sư đệ của ta, gọi là Phương Hàn, cũng là người Phương gia." Phương Thanh Tuyết ngăn Niếp Niếp lại: "tuyệt phẩm đạo khí của hắn đã từng bị Tiên nhân trên bầu trời làm bị thương, cho nên tới bây giờ vẫn chưa thể khôi phục, Luân Hồi Chi Bàn, bảy mươi hai vị Ma Thần mới chính thức là thứ lợi hại, nhưng mấy thứ này lại chưa tỉnh lại, nếu như sau khi thức tỉnh, Niếp Niếp cũng khó có thể làm gì được hắn."

"Không có khả năng, mụ mụ, những năm này Niếp Niếp đều ngoan ngoãn tu luyện, không hề lơ là, không dám chạy loạn khắp nơi, sợ bị người ta đuổi bắt. Hiện tại Niếp Niếp đã tu luyện rất lợi hại rồi, ăn không ít Lôi Đình thủy tinh ở trong Mạt Nhật Phần Tràng rồi cô đọng bản thể cùng linh hồn lại nuốt rất nhiều Thiên Ma thần nữa."

"Được rồi, trước tiên ngươi hãy thả Diêm ra." Phương Thanh Tuyết nói.

Niếp Niếp vội vàng buông tay, Diêm vẫn rít gào rồi cong đuôi bay vào chỗ sâu nhất trong Hoàng Tuyền Đồ. Thế nhưng trong nũi lại phát ra tiếng hừ khẽ, tựa hồ như thập phần không cam lòng.

"Diêm, ngươi cũng không cần bất mãn, năm đó tu vi của Hoàng Tuyền Đại Đế cũng ngang với thiên quân luyện chế ra Bạo Lôi chi thành, thế nhưng từ lúc ngươi sinh ra cho đến hiện tại mới chỉ bao nhiêu năm, cũng không đến vạn năm, mà Bạo Lôi Chi Thành đã vượt qua mười vạn năm rồi, mà ngươi lại còn trải qua kiếp nạn rất lớn. Bạo Lôi Chi Thành phải trải qua hơn mười vạn năm mới được như ngày nay đấy."

Phong Dao Quang lẳng lặng nói.

Những lời này lập tức dẫn tới sự chú ý của Niếp Niếp.

"Thiên Hoàng Kính!" Nhìn thấy Phong Dao Quang, Niếp Niếp giật mình hoảng sợ khẽ thốt lên.

"Nàng là khí linh chuyển thế của Thiên Hoàng Kính, bản thể của Thiên Hoàng Kính đang trên người chưởng giáo Vũ Hóa Môn ta." Phương Thanh Tuyết nói: "Niếp Niếp ngoan, ngươi thu lại bản thể, chúng ta ở một chỗ giúp Nhân Hoàng Bút trấn áp Thiên Phi Ô Ma."

"Được, mụ mụ nói như thế nào ta sẽ làm như thế đó." Thân thể của Xiển Niếp Niếp khẽ động, trực tiếp bay ra khỏi Hoàng Tuyền Đồ.

Bởi vì thời gian trong Hoàng Tuyền Đồ bị bóp méo, thời gian Phương Thanh Tuyết cùng Xiển Niếp Niếp nói chuyện, đối với bên ngoài chẳng khác gì là trong cái chớp mắt.

Thiên Phi Ô Ma, Nhân Hoàng Bút đều phát hiện ra sự tồn tại của Hoàng Tuyền Đồ.

"Lại là một kiện tuyệt phẩm đạo khí? Tuyệt phẩm đạo khí do Đại Luân Hồi thuật tu luyện thành? Lợi hại, người luyện chế ra kiện tuyệt phẩm đạo khí chỉ sợ có tu vi ngang với thiên quân, đáng tiếc gặp phải tao ngộ quá lớn. Chẳng qua nếu như rơi vào trong tay ta, ta có thể khôi phục được lực lượng cho hắn. Ta đang thiếu khuyết bảo bối đây." Thiên Phi Ô Ma khẽ vén mái tóc dài, gương mặt giấu trong mái tốc, đột nhiên nàng xuất thủ, một chưởng cách không bổ tới, lập tức độc khí tràn ngập, một vị Kịch Độc Ma Vương cự đại ngưng tụ thành hình. Đại Kịch Độc Thuật bao vây tới Hoàng Tuyền Đồ.

"Nhân quả chi lực, thế gian tự tại, vương Phật cổ Phật, trấn áp kịch độc."

Đột nhiên lúc này ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ sinh ra một cỗ pho tượng hư ảnh Phật Đà, chỉ một trảo, Đại Kịch Độc Thuật này bị hư ảnh Phật Đà bắt tới tay, sau đó bên trong truyền tới thanh âm: "Nhân Hoàng Bút tiền bối, ta là Phương Hàn, là kẻ chiếm được Thế Giới Chi Thụ. Tám mươi tỷ Thần tộc sắp xâm lấn Huyền Hoàng đại thế giới, hiện tại ta tới tìm tiền bối để hóa giải nguy nan. Nhưng mà trước tiên hãy cùng nhau trấn áp Thiên Phi Ô Ma rồi hãy nói."