Vĩnh Sinh

Chương 533: Luân Hồi Chi Bàn

Trọn vẹn năm trăm triệu viên Thuần Dương đan được thiêu đốt ở trong Hoàng Tuyền Đồ, điều này đúng là vượt qua tưởng tượng của bất cứ người nào. Năm trăm triệu viên Thuần Dương đan! Không phải năm ngàn vạn, mà là năm trăm triệu! Gấp 10 lần a!

Một vạn ức là một trăm tỷ.

Năm trăm triệu viên Thuần Dương đan thành Bạch Dương đan thông dụng tại Huyền Hoàng đại thế giới là năm trăm tỷ! Làm thế nào mới có thể mang được số lượng lớn này đi? Cho dù đại môn phái có đan dược nổi danh, đại thương hội, Lục Đạo Minh, Cửu Đỉnh Hiên! Thiên Đạo các chỉ sợ cũng không là gì.

Mà hiện tại Phương Hàn cứ như vậy thiêu đốt trọn vẹn năm trăm tỷ viên đan dược.

Hành động như vậy khiến Diêm cũng đau lòng.

Thế nhưng hiện tại nó cũng không lên tiếng. Thậm chí cũng không hề động đậy, bởi vì nó đang bị thuần dương chi lực hoàn toàn bao phủ, Liệt Hỏa hừng hực thiêu đốt lên trong Hoàng Tuyền Đồ. Hỏa diễm Thuần Dương lần này còn mạnh gấp trăm ngàn lần so với lần trước, trong sát na thiêu đốt trong Hoàng Tuyền Đồ, giống như hỏa hoạn của Đại tai nạn thuật phủ xuống khắp nhân gian, toàn bộ đều là luyện ngục, toàn bộ đề là biển lửa.

Hỏa Thần thái cổ tự bạo thân thể, muốn triệt để hủy diệt Chư Thiên vạn giới.

Hư không trên Tiên giới bị lửa giận của Chư Thiên chúng thần triệt để thiêu đốt.

Giờ khắc này, trong Hoàng Tuyền Đồ xuất hiện một màn.

Năm trăm triệu viên Thuần Dương đan thiêu đốt ra Thuần dương chi hỏa, bạo phát trong Hoàng Tuyền Đồ, từng vòng từng vòng hỏa cầu rộng ngàn dặm bùng cháy, có rất nhiều hỏa diễm trong đó đọng kết lại thành từng đạo Hỏa Long. Còn có từng đạo từng đạo hỏa diễm Tinh Linh, diễn hóa ra các loại mỹ nữ, tiên nhân, hỏa diễm Phật Đà, hỏa diễm Ma Thần… rất nhiều hình thể, tựa hồ như hỏa diễm quá mãnh liệt sẽ tạo thành tính mạng thông thường trong đó.

Ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ, Hoàng Tuyền Thánh Hà, Vong Tình Thủy cũng bắt đầu sôi trào.

Nguyên bản dòng sông Vong TÌnh Thủy không biết sâu bao nhiêu, cũng không biết kéo dài bao xa, hoặc là kéo dài tới một không gian khác. Thế nhưng hiện tại toàn bộ con sông này đều bốc hơi, Vong Tình Thủy chi khí cùng Thuần Dương chân hỏa ngưng tụ cùng một chỗ, nước lửa dung hòa sinh ra biến hóa không thể tưởng tượng nổi.

Vong Tình Thủy là một loại nước trân quý nhất, kỳ lạ nhất trong thiên địa.

Mà Thuần Dương chân hỏa lại là một loại lửa tinh khiết nhất, tràn ngập lực lượng nhất trong thiên địa.

Hai thứ kết hợp, bên trong Hoàng Tuyền Đồ sinh ra biến hóa mà ngay cả Phương Hàn cũng không tưởng tượng nổi.

Điểm cuối cùng của không gian vô tận trong Hoàng Tuyền Đồ, trong một sát na, thời gian trôi qua, giống như đã trả qua trăm ngàn kiếp luân hồi, loáng thoáng xuất hiện một pho tượng cự đại, phạm vi khoảng chừng ngàn vạn dặm, trên ức dặm. Một lục giác Cự Luân lớn bằng một khối tinh cầu bình thường, trôi nổi ở chỗ sâu trong không gian.

Nước sông của Hoàng Tuyền Thánh Hà cuồn cuộn chảy ra từ một góc luân bàn của tinh cầu này.

Hoàng Tuyền Thánh Hà không biết rộng lớn bao nhiêu, sâu bao nhiêu, không ngờ chảy ra từ một góc của luân bàn này, có thể thấy được luân bàn này khổng lồ cỡ nào.

Mỗi một cánh của luân bàn lục giác này đều đại biểu cho vô số loại đại đạo thiên địa, nó chậm rãi xoay tròn, dường như nắm giữ Chư Thiên vạn giới, tất cả sinh tử luân hồi, tất cả linh hồn, tính mạng đều bởi vì nó mà run rẩy, đều không thể chạy thoát khỏi Luân Hồi!

Đây là "Luân Hồi Chi Bàn!"


"Ha ha, ha ha! Luân Hồi Chi Bàn, Luân Hồi Chi Bàn. Ta rốt cục cũng thấy lại Luân Hồi Chi Bàn rồi, ba ngàn năm, suốt ba ngàn năm! Ta rốt cuộc một lần nữa thấy được Luân Hồi Chi Bàn! Nó tồn tại ở một tầng cuối cùng trong Hoàng Tuyền Đồ, đáng tiếc! Đáng tiếc! Cho dù có năm trăm triệu đan dược cũng chỉ có thể khiến ta nhìn thấy nó mà thôi, ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ, thời gian trôi qua hoàn toàn bất đồng với bên ngoài! Thiêu đốt năm trăm triệu viên Thuần Dương đan cũng chỉ đủ phát huy ra một phần ba ngàn vạn lực lượng của Luân Hồi Chi Bàn mà thôi!"

Diêm điên cuồng hét lên, tâm thần rất kích động.

"Đây là Luân Hồi Chi Bàn sao? Đây là Luân Hồi Chi Bàn! Ta nhìn rõ rồi! Thật là lợi hại! Thật lớn! Nguyên lai ở chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Đồ cư nhiên ẩn tàng bí mật lớn như vậy! Đáng tiếc! Đáng tiếc! Lực lượng của ta quá nhỏ bé. Quá nhỏ bé. Căn bản không thể xâm nhập tới chỗ sâu trong thời không của Hoàng Tuyền Đồ, tiếp xúc với Luân Hồi Chi Bàn này, trừ phi ta tu luyện tới cảnh giới như Thái Hoàng Thiên mới có thể phát huy ra lực lượng thực sự của Hoàng Tuyền Đồ!

Trong một sát na thần niệm của Phương Hàn cũng thấy được một màn này.

Nhưng mà hắn biết chính mình căn bản chưa thể tiếp xúc được với Luân Hồi Chi Bàn, giống như người trên mặt đất, chỉ có thể thấy mặt trời, cảm nhận được sự ôn hòa của nó, nhưng căn bản không có khả năng tới được nơi đó.

Năm trăm triệu viên đan dược thiêu đốt thành Thuần Dương hỏa diễm, chỉ có thể khiến mình "nhìn" thấy Luân Hồi Chi Bàn mà thôi.

"Nghiệt súc!"

Trong sát na Phương Hàn thiêu đốt năm trăm triệu đan dược, rất nhiều Vạn cổ cự đầu Thuần Dương điện ở bên ngoài bố trí đại trận Cửu Cửu Thuần Dương đều vô cùng tức giận.

Trong đó có mười tám đạo nhân trên đầu xích kim đạo quan, đều nhất tề hét lên: "Chí Dương liệt thể! Tu vi ngàn năm! Mọi người nghe đây, đem Thuần Dương thân ngoại hóa thân khổ tu của mình cống hiến ra, gia trì cho đại trận Cửu Cửu Thuần Dương, đánh thức ba nghìn Thuần Dương Chi Long triệt để giết chết tên yêu ma này!"

"Chuyện tới nước này, cũng chỉ có thể như vậy! Giết!"

Lập tức tất cả Vạn cổ cự đầu ở đây, thân thể đều nhất tề dao động, từng đạo thân ngoại hóa thân bay ra đầu nhập vào trong trận đồ Cửu Cửu Thuần Dương.

Năm đó Như Ý Tử chiếm đủ thuần dương chi lực, cũng ngưng tụ thành tám đại Thuần Dương hóa thân, cực kỳ lợi hại. Mà hiện tại đám Vạn cổ cự đầu của Thuần Dương điện này còn lợi hại hơn nhiều so với Như Ý Tử.

Hiện tại bọn họ đều đem thân ngoại hóa thân của bản thân bỏ đi! Tới đánh Phương Hàn!

Ông! Ông! Ông! Ông!

Đám thuần dương thân ngoại hóa thân này đầu nhập vào trong trận đồ, đại trận Cửu Cửu Thuần Dương lập tức khôi phục, trong thiên địa, từng đạo từng đạo Thuần Dương khí hạ xuống, trong nháy mắt ba nghìn con Thuần Dương Chi Long bỗng mở mắt.

Cùng lúc đó Ngũ Hành đại sơn trấn áp Hồng Thiên Kinh, Tư Mã Trùng cũng bị chấn khai.

"Tốt! Tốt! Tốt! Chúng ta quả nhiên là cường giả có đại khí vận, nếu không phải tên Phương Hàn này quá lợi hịa, đám trưởng lão của Thuần Dương điện tuyệt đối sẽ không bỏ qua Thuần Dương thân ngoại hóa thân của chính mình khổ tu đâu."

Trong lòng Hồng Thiên Kinh cuồng hỉ, trên mặt lại tươi cười đắc ý vì đã thực hiện được âm mưu.

"Chỉ cần ba nghìn con Thuần Dương Chi Long này thức tỉnh, có thể chuyển đổi thành đại trận Diệt Ma, cho dù là Phương Hàn cũng khó thoát khỏi cái chết! Bát Bộ Phù Đồ! Ta nhất định phải có được ngươi! Tìm được phù chú của Thế Gian Tự Tại Vương Phật lưu lại. Như vậy ta sẽ có cơ hội trở thành Phật chủ!"

Thân thể hắn bỗng chốc chấn động, chấn khai Ngũ Hành đại sơn, thân xác áp súc thành một đoàn bay đi. Đà La Kinh Tràng xoay tròn, hấp thu lực lượng của đại trận Cửu Cửu Thuần Dương, càng thêm uy mãnh đánh tới Bát Bộ Phù Đồ. Cùng lúc đó thân thể của hắn cứng rắn phá khai Phật quang của Bát Bộ Phù Đồ, vận dùng thần thông Phật môn cứng rắn bắt lấy đạo linh phù phía sau Bát Bộ Phù Đồ.


"Hừ! Ngươi lấy Bát Bộ Phù Đồ, ta lại muốn Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm." Tư Mã Trùng cũng tung ra Thiết huyết chiến kỳ, hướng về phía Đại hỗn độn lôi kiếm.

Mà ba nghìn con Thuần Dương Chi Long bỗng ngâm xướng lên, thân thể bắt đầu nhúc nhích, mỗi một long trảo đều bao phủ phạm vi hơn mười mẫu, chộp tới Phương Hàn.

Đúng lúc này!

Đột nhiên Phương Hàn một lần nữa bạo phát!

"Hoàng Tuyền hàng thế, nhân gian Luân Hồi, chúng sinh vĩnh tồn, đại đạo Vĩnh Sinh!"

Hoàng Tuyền Đồ trên người Phương Hàn triệt để thúc động, trong một sát na hư không lóe lên, một mảnh hắc ám, một mảnh hắc ám nồng đậm không thể phá vỡ phủ xuống cả đại điện Thuần Dương điện.

Trong màn hắc ám này, đột nhiên lóe lên một tia sáng, tại một phần ba ngàn vạn sát na, tất cả mọi người đều nhìn thấy, ở chỗ sâu trong màn hắc ám này xuất hiện một luân bàn lục giác to như một khối tinh cầu, chậm rãi xoay tròn.

Từ từ xoay tròn.

Oanh long. Oanh long. Cả khoảng sân rộng của đại điện Thuần Dương điện bắt đầu giải thể, ba nghìn cây Long trụ to như quả núi lập tức tan vỡ khi khối luân bàn này xoay tròn, ngàn đầu Thuần Dương Chi Long sắp tới gần Phương Hàn phát ra tiếng long ngâm thê lương, giống như bị người ta nuốt mất gân, lột long bì. Sau đó thân thể của bọn nó cấp tốc nhỏ đi, nhỏ dần, nhỏ dân! Cuối cùng đầu nhập vào không gian vô tận, bị tinh cầu luân bàn kia hút vào, biến mất vô ảnh vô tung.

Phốc!

Phốc!

Tư Mã Trùng, Hồng Thiên Kinh hai người đồng thời phún ra một ngụm máu tươi! Thân thể của bọn hắn bỗng chốc bị đánh tan thành bột phấn, pháp bảo trên người là hai kiện thượng phẩm đạo khí đều bị phá vỡ tan.

"Không tốt."

"Đây là loại lực lượng gì. Luân bàn thật lớn kia là cái gì vậy. đây là tuyệt phẩm đạo khí sao?"

Hai người bị đánh bay hơn trăm ngàn trượng, đến gần sát biên giới của đại điện, những mãnh thân thể bị đánh thành bột phấn lúc này mới ngưng tụ lại.

Chốc lát ngưng tụ thành hình, bọn họ lại thấy được một màn không thể tưởng tượng nổi.

Hắc ám khôn cùng đã biến mất, Hoàng Tuyền Đồ một lần nữa bay vào trong thân thể Phương Hàn, thế nhưng hiện trường biến thành một mảnh bừa bộn, trên quảng trường của Thuần Dương điện, khắp nơi đều là cây cột đá bị tàn phá, nguyên bản cảnh sắc hùng hồn tráng lệ, tiên khí tỏa ra bốn phía, hiện tại biến thành một mảnh phế tích, dường như trải qua một lần diệt thế vậy.

Mà bản thân ba nghìn con Thuần Dương Chi Long đều bị trọng thương, bị một đạo Thiên Long cự đại toàn thân màu vàng đuổi theo thôn phệ!

Thiên Long cự đại này quấn quanh một cây cầu đá cổ xưa, trên thân dính những vết máu loang lổ. Cổ xưa mà thê lương, sau lưng Thiên Long xuất hiện một cánh cửa đá cổ xưa, phía sau cánh cửa lại là vô cùng A Tị ma khí.

Những đạo Thiên Long cự đại này mỗi một lần hé miệng, thạch môn phía sau lại xoay tròn, xuất hiện một dòng xoáy nước, triệt để thôn phệ những đầu Thuần Dương Chi Long bị tổn thương vào bên trong.

Mỗi lần thôn phệ một đầu Thuần Dương Chi Long, thân thể của Thiên Long lại bành trướng thêm một vòng, lực lượng cũng nhanh chóng tăng lên. Thậm chí Tư Mã Trùng, Hồng Thiên Kinh còn thấy được, nó cư nhiên cũng có thể mở ra cánh cửa Tiên giới, bắt đầu bước vào Trường Sinh Bí Cảnh! Hơn nữa lực lượng còn không ngừng tăng vọt, giống như tu luyện tới bình cảnh, trên người nó căn bản không có chỗ nào là bình phàm.

Thiên Long này chính là Diêm!

"Thật là lợi hại! Luân bàn vừa rồi chỉ hơi chút vận chuyển một tia lực lượng, phát ra cũng khiến ta thiếu chút nữa bị phản phệ mà chết!" Lúc này ánh mắt Phương Hàn quét qua, đã nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn khắp quảng trường của Thuần Dương điện.

Trong đó, rất nhiều Vạn cổ cự đầu bố trí đại trận Cửu Cửu Thuần Dương đều bị chấn bay ra ngoài! Có đệ tử kim đan, đệ tử thần thông cửu trọng Thiên Địa Pháp Tướng, đệ tử thập trọng, toàn bộ đều hóa thành hư ảo!

"Phương Hàn, mau tiến vào chỗ sâu chính thức trong Thuần Dương điện, nơi đó có hải dương Cửu Dương thánh thủy, đem hết Cửu Dương thánh thủy rót vào Hoàng Tuyền Đồ, hư ảnh Luân Hồi Chi Bàn sẽ chính thức xuyên qua tầng tầng thời không trồi lên, đến lúc đó cho dù có nhân vật lĩnh ngộ pháp tắc không gian, thậm chí pháp tắc thời gian, lĩnh ngộ chân lý tạo vật như Phong Bạch Vũ cũng khó có thể giết chết ngươi!"

Diêm một mặt thôn phệ Thuần Dương Chi Long, một mặt rống to!