Vĩnh Sinh

Chương 494: Đại Huyết Phách Thuật

"Gì? Tiền bối thân là khí linh của tuyệt phẩm đạo khí có thể ngao du thiên địa, sao lại không thể thoát thân được?" Nghe thấy thanh âm kia thở dài, trong lòng Phương Hàn khẽ động, hỏi.

"Tu vi của ngươi tuy nhỏ yếu, thế nhưng tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh coi như là người nổi bật, vạn cổ cự đầu, tự nhiên có thể nhìn ra được ta chính là hạch tâm của đại lục Hỗn Loạn này, dung hợp hơn mười vạn tinh cầu thổ địa cô đọng thành một đại lục trôi nổi trong hư không. Một khi ta ly khai, đại lục Hỗn Loạn này sẽ dần dần suy sụp chỉ trong trăm năm mà thôi, sau đó sẽ tan vỡ, hơn vạn tỷ sinh linh đều tử vọng." Thanh âm sâu kín mà thần bí này lại vang lên.

"Hàng tỉ tính mạng của sinh linh đối với tiền bối tự do của tiền bối, cái gì nặng cái gì nhẹ, ngược lại đúng thật là một chuyện đáng để cân nhắc, không ngờ tiền bối thân là khí linh của một kiện tuyệt phẩm đạo khí cư nhiên lại có tâm tư như vậy, thật sự đáng được kính trọng!" Phương Hàn nói.

"Lòng thương xót? Ha ha." Thanh âm thần bí lại vang lên: "Ta chỉ là một đạo khí linh, cũng không phải sinh linh, thương xót sinh linh thì có tác dụng gì. Hơn nữa ta cũng không phải hòa thượng của Phật môn, tính mạng của hàng tỷ sinh linh so ra còn kém một đầu ngón tay của người tu đạo. Ta đã sống rất lâu, vượt qua mọi chông gai, con đường tu luyện hành tẩu chỉ cần một lần làm sai, vạn kiếp bất phục, bao nhiêu khổ công bị hủy đi trong chốc lát, há sẽ vì ngoại nhân mà bỏ qua tự do cùng tu vi? Sở dĩ ta không cách nào thoát thân là vì bản thân bị khóa trong đại lục Hỗn Loạn, lúc trước thời điểm Hỗn Loạn Thiên Quân chế tạo ta, là muốn tạo ra một thứ có thể sánh với ba nghìn đại thế giới, đáng tiếc không thể thành công. Ngươi là người trẻ tuổi, tiềm lực rất lớn, hơn nữa cư nhiên có thể luyện hóa được huyết nhục hỗn loạn, nói không chừng có thể trợ giúp ta thoát ly khỏi trói buộc với đại lục Hỗn Loạn."

"Tiền bối muốn ta làm gì?"

"Cũng không có cái gì, hiện tại cảnh giới của ngươi quá thấp, làm gì cũng phí công, chỉ khi ngươi tu thành thế giới của mình mới có thể trợ giúp ta."

"Tu thành thế giới của mình, đây không phải là muốn ta đạt được cảnh giới như Hỗn Thiên đạo nhân sao? Không biết phải tới năm nào tháng nào." Trong lòng Phương Hàn âm thầm lắc đầu.

"Đương nhiên, tu thành thế giới của mình, trong thiên địa không có được mấy người. Cho dù là phụ thân của Sở Nam công tử kia, Tinh Đế cũng không thể tu thành. Cho nên ta muốn thoát khốn, trên cơ bản không phải chuyện đùa. Bất quá ta lại có một biện pháp."

"Biện pháp gì?" Phương Hàn hỏi, sau đó bừng tỉnh đại ngộ: "Chẳng lẽ tiền bối muốn chuyển thế đầu thai? Bỏ đi bản thể biến thành người?"

"Ngươi thật sự không tồi. Người trẻ tuổi, ngay cả điểm này mà ngươi cũng đoán ra." Khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai ha ha cười nói: "Nhưng mà chuyển thế đầu thai thập phần nguy hiểm, nhất là với đám khí linh chúng ta, rất có thể gặp phải mê muội, hơn nữa sẽ bị cao thủ luyện hóa, cướp lấy trí nhớ. Mà ngươi có thể trợ giúp ta, môn đạo thuật này của ngươi bài danh gần phía trước Đại Luân Hồi thuật đúng không?"

"Tiền bối nói rất đúng." Phương Hàn biết khí linh Hỗn Loạn Nguyên Thai hiểu biết rộng rãi, cho nên hắn nói: "Không biết tiền bối làm cách nào để nhờ vào Luân Hồi lực của ta chuyển thế đầu thai? Bỏ đi bản thể."

"Hiện tại ta còn chưa chuẩn bị tốt, chờ khi chuẩn bị xong xuôi, ta tự nhiên sẽ nhờ ngươi tá trợ. Tốt lắm, người trẻ tuổi, chúng ta tương kiến cũng coi như có duyên, ngươi có thể luyện hóa được huyết nhục hỗn loạn, lại càng có duyên. Ta đây sẽ đưa ngươi ra ngoài, sau này nếu như ngươi tu luyện, có thể tới Hỗn Loạn Nguyên Thai. Ta có thể cung cấp cho ngươi vô tận huyết nhục hỗn loạn." Thanh âm thần bí vang lên: "Tương lai nếu như ta có chuyện nhờ ngươi làm, ngươi không được trì hoãn."

"Tiền bối có việc ta tự nhiên không chối từ rồi."

"Vậy là tốt rồi." Trong lúc nói chuyện, một đoàn huyết nhục trước mắt Phương Hàn đột nhiên tản ra, xuất hiện một cái động lớn, thông với vô tận thời không.


"Xuyên qua thông đạo này ngươi có thể thoát ra khỏi đại lục Hỗn Loạn. Còn nữa, ngươi đã đáp ứng hỗ trợ ta, ta cũng tặng cho ngươi chút đồ, dựa theo tu vi của ngươi, sớm đã tu thành Bất Tử Chi Thân rồi. Nhưng mà thần thông trong cơ thể ngươi vẫn còn lộn xộn một chút, ngươi vẫn phải chú ý tu luyện thần thông. Tốt nhất chỉ nên tu luyện thần thông trong ba nghìn đại đạo. Chỗ này của ta có một môn thần thông, ngươi hãy tới nhìn xem, có thể tu luyện được hay không!"

Thanh âm của khí linh Hỗn Loạn Nguyên Thai vang vọng, một quyển sách ngưng tụ từ đám huyết nhục ngọ nguậy, chậm rãi bay ra.

Quyển sách này vừa rơi tới đúng tay Phương Hàn, vô cùng đầy đặn. Chính là một quyển sách bằng huyết nhục, trên huyết nhục khắc rất nhiều ký tự, còn có cương khí vận chuyển, còn có một chút giải thích, nghiên cứu về quy tắc thiên đạo.

Phương Hàn trông thấy bìa mặt quyển sách viết bốn chữ bằng ký tự cổ xưa: "Đại Huyết Phách Thuật."

"Đại Huyết Phách Thuật?"

"Đúng vậy, đây là Đại Huyết Phách Thuật bài danh thứ 37 trong ba nghìn đại đạo. Bí pháp chí cao của Ma tộc, Ma Thai Ký Sinh Quyết chính là Đại Huyết Phách Thuật diễn biến ra." Khí linh Hỗn Loạn Nguyên Thai nói: "Trong quyển sách này có ghi lại kinh nghiệm tu luyện của Hỗn Loạn Thiên Quân, cũng có cảm ngộ của hắn đối với thiên đạo. Ngươi cầm quyển sách này mà nghiên cứu. Còn nữa ngươi là người tới từ Huyền Hoàng đại thế giới, năm đó Hỗn Loạn Thiên Quân tại Huyền Hoàng đại thế giới có thu một đệ tử, cũng kế thừa một bộ phận đạo thống của Đại Huyết Phách Thuật, khai sáng ra một môn phái gọi là Huyết Ảnh Ma Tông. Không biết hiện tại có còn môn phái này không? Nếu như mất, không tính nữa. Nếu như còn, ngươi bằng vào Đại Huyết Phách Thuật này sẽ trở thành tông chủ của bọn họ."

"Gì? Huyết Ảnh Ma Tông!"

Phương Hàn cả kinh nói: "Ma Tông này chẳng những tồn tại, hơn nữa còn là một trong bảy môn phái lớn nhất Ma đạo. Trong đó các đại trường lão, thái thượng trưởng lão của bọn họ hùng bá một phương, nếu như ta cầm cuốn Đại Huyết Phách Thuật này ra ngoài, chẳng phải là đưa dê vào miệng cọp sao?"

"Còn có chuyện như vậy? Cư nhiên đã phát triển lớn tới tình trạng này?" Khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai tựa hồ cũng có chút kinh ngạc: "Nếu có cơ hội, ngươi hãy tìm hiểu qua một chút về Huyết Ảnh Ma Tông, nhìn xem có người nào tên là Nam Cung Ngưng Sương hay không, ngoại hiệu của người này gọi là Huyết Biến ma nữ. Nếu như nàng còn sống, ngươi hãy đem bản Đại Huyết Phách Thuật này giao cho nàng, nàng chắc chắc sẽ không làm khó dễ ngươi. Thậm chí còn cho ngươi rất nhiều chỗ tốt. Đến lúc đó ngươi hãy mang nàng tới Hỗn Loạn Nguyên Thai."

"Được!"

Phương Hàn thu Đại Huyết Phách Thuật, sau đó lập tức bước vào trong cái đại động kia, chỉ cảm thấy không gian biến ảo một hồi, tất cả huyết nhục hoàn toàn biến mất, sau đó hiện ra tầng tầng sương mù, chính mình cư nhiên đã ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn.

Nhưng mà phút chốc Phương Hàn đi vào, ánh mắt phóng qua hư không liền thấy được trong tầng tầng sương mù, ở chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn, giữa không trung tựa hồ có một điểm nhỏ, Đại Huyết Phách Thuật loáng thoáng có liên lạc thần bí với bản thân.

Chính mình cư nhiên còn có thể liên lạc với Hỗn Loạn Nguyên Thai.


"Tuyệt phẩm đạo khí cũng không phải dễ dàng thu như vậy. Khí linh của tuyệt phẩm đạo khí cộng thêm thực lực của bản thể cũng không dưới tay loại cao thủ như Phong Bạch Vũ. Chỉ nhìn Nhân Hoàng Bút cũng đủ biết rồi."

Sau khi đi ra, Phương Hàn cảm thán nói.

"Bất kể như thế nào, Phương Hàn, lần này ngươi có lời lớn rồi. Sở Nam công tử đã cấp một phần đại lễ cho ngươi. Hai kiện thượng phẩm đạo khí, còn đưa ngươi tới Hỗn Loạn Nguyên Thai hấp thu tinh hoa huyết nhục, lực lượng cùng tuổi thọ tăng lên chóng mặt. Năm vạn năm tuổi thọ, năm vạn năm tuổi thọ a! Nhân vật Bất Tử Chi Thân tối đa cũng chỉ có hơn ba vạn năm. Ngươi bây giờ còn chưa phải là Bất Tử Chi Thân." Diêm ha ha cười nói: "Hiện tại ngươi tính thế nào đây?"

"Trước tiên tìm sư tỷ rồi hãy nói." Phương Hàn gật gật đầu nói: "Khí linh của Hỗn Loạn Nguyên Thai nói không sai, ta muốn tu thành Bất Tử Chi Thân, đột phá bình cảnh, phải chú trọng tu luyện thần thông. Thần thông của ta quá lộn xộn, tuy có Tiểu Túc Mệnh Thuật diều dưỡng, nhưng mà một ít thần thông phải bỏ đi, chỉ tu luyện ba nghìn đại đạo. Ta cũng phải đem Đại Tai Nan Thuật, Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, Đại Băng Diệt Thuật, Đại Huyết Phách Thuật tu luyện thôi."

Nghĩ tới Đại Tai Nan Thuật, Phương Hàn lại nhớ tới Yên Thủy Thiên.

"Không biết hiện tại Yên Thủy Thiên thế nào rồi? Nàng đã tu luyện đến Bất Tử Chi Thân chưa? Hẳn là nàng dễ dàng lĩnh ngộ bình cảnh Bất Tử Chi Thân rồi, cộng thêm khí linh của Hận Thiên La Bàn. Hơn nữa ta còn truyền thụ Đại Ngũ Hành Thuật cho nàng nữa mà." Phương Hàn thầm nghĩ: "Không quản nhiều như vậy, ta phải mau củng cố tu vi, bước vào Bất Tử Chi Thân. Làm cho Hoàng Tuyền Đồ triệt để biến thành tuyệt phẩm đạo khí mới có thể khiến Yên Thủy Thiên thoát ly khỏi sự khống chế của Thái Nhất Môn.

Phương Hàn đi ra từ Hỗn Loạn Nguyên Thai, toàn lực thi triển thân pháp, chạy băng băng qua sương mù, không tới một ngày hắn đã đi tới một khu vực cách đó mười vạn dặm.

Thế nhưng cũng không có bất cứ tin tức gì về Phương Thanh Tuyết cùng Phong Dao Quang.

Hắn lập tức bay về phía một ít thành trì, môn phái của đại lục Hỗn Loạn. Âm thầm nghe ngóng tin tức của Dao Quang Tử. Thế nhưng cũng không hỏi thăm được bất cứ tin tức gì.

Nguyên bản Phương Hàn chuẩn bị cướp đoạt trên đại lục Hỗn Loạn một phen, nhưng lại nhớ tới chủ ý của mình với Vô Cực Tinh Cung, điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới kế hoạch của mình.

Bay qua bay lại trong đại lục Hỗn Loạn hai ngày.

Phương Hàn cũng không nghe ngóng ra bất cứ tin tức gì về Phương Thanh Tuyết cùng Phong Dao Quang, lông mày hắn không khỏi nhíu chặt lại.

"Phương Hàn, có lẽ các nàng đã tới Vô Cực đại thế giới rồi. Các nàng cho rằng Sở Nam công tử sẽ đem ngươi về Vô Cực đại thế giới, nói không chừng sẽ tới đó giải cứu ngươi." Diêm mở miệng nhắc nhở.

"Không sai, cũng có khả năng này, dù sao đoạn thời gian này ta cũng muốn trốn vào trong Vô Cực Tinh Cung, tùy thời tìm Thuần Dương điện, khiến Hoàng Tuyền Đồ khôi phục lại lực lượng. Ngay bây giờ ta sẽ tới Vô Cực Tinh Cung, chuyện này không nên chậm trễ."

Phương Hàn gật gật đầu, Phong Dao Quang cùng Phương Thanh Tuyết đã không có ở đại lục Hỗn Loạn, khẳng định cũng chỉ có một con đường, chính là đi tới Vô Cực đại thế giới. Hiện tại bản thân mình tạm thời không thể trở lại Vũ Hóa Môn. Trước hết cứ ẩn núp vào trong Vô Cực Tinh Cung rồi hãy nói.

Thân thể Phương Hàn lập tức lóe lên, nhìn đúng phương vị lợi dụng thuần dương chi lực, di chuyển tới Vô Cực đại thế giới.

Hiện tại tuy trên người hắn không có Thuần Dương đan, nhưng mà thân mình là Trường Sinh Bí Cảnh, chín đại cự đầu, Thế Giới Chi Thụ, đều có thể hấp thu nguyên khí Tiên giới, chiết xuất thuần dương chi lực, vận dụng Nại Hà Chi Kiều hơi chút có thê di chuyển trong cự li ngắn.

Trong Hỗn Loạn Nguyên Thai, sau khi Phương Hàn rời đi, huyết nhục khôn cùng đột nhiên vỡ ra, một vị đạo nhân quần áo toàn thân dính máu từ trong đó di ra, lăng không: "Thế Giới Chi Thụ... Thần tộc, mầm mống cuối cùng. Tiểu Túc Mệnh Thuật! Cư nhiên lại lần nữa xuất hiện! Chỉ có tại thời điểm đại kiếp nạn thiên địa, ba nghìn đại thế giới đều chấn động, Tiểu Túc Mệnh Thuật mới xuất hiện. Rốt cuộc là đại kiếp nạn gì?"