Vĩnh Sinh

Chương 483: Hỗn loạn Nguyên Thai

"Cư nhiên là Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp..."

Đối mặt với một vị cao thủ Bất Tử Chi Thân thi triển ra Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp tự bạo tinh khí, pháp lực của mình, Phương Thanh Tuyết bởi vì đã mất đi kiện thượng phẩm đạo khí Bất Diệt Điện Phù bảo vệ, cũng không khỏi cố kỵ vạn phần, trong một sát na thân thể nàng liên tục biến hóa, Lôi Đình lực đậm đặc bao phủ toàn thân, thậm chí cũng bao phủ cả Phong Dao Quang vào trong đó.

Nàng cũng thi triển ra lĩnh vực của mình.

"Chư Thiên Thái Cổ Lôi Vực!"

Hiện tại Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ của Phương Hàn chỉ thuần túy là tinh thần lĩnh vực, mà lĩnh vực hiện tại của Phương Thanh Tuyết đã trải qua một nửa thực chất hóa, ở giữa chân thực và hư ảo.

Đây là chỗ lợi hại của Bất Tử Chi Thân.

Đợi khi nàng lĩnh ngộ được quy tắc không gian là có thể chính thức biến Chư Thiên Thái Cổ Lôi Vực thành thực chất. Cũng có nhiều khả năng như vây khốn địch nhân, luyện chế pháp bảo, ẩn nấp, bảo vệ mình. Chính thức trở thành một cái động thiên.

Nhưng mà hiện tại cũng chỉ dùng để tự bảo vệ mình.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Tinh khí tự bạo của Nguyên Nguyên lão tổ giống như tinh không phong bạo quét ngang qua hư không, phạm vi ngàn dặm tinh không rung chuyển, Phương Thanh Tuyết ở trong phong bạp cũng cảm giác được Thái Cổ Chư Thiên Lôi Vực của mình bắt đầu run rẩy, tựa hồ tùy thời có thể giải thể.

Đây quả thực giống như một tinh cầu nổ mạnh.

"Số mệnh vĩ đại, được ngươi che chở, các loại nghiệp chướng không thể làm gì được ta, các loại tổn thương không thể xâm nhập vào trong linh hồn ta. Linh hồn cùng nhục thể của ta giống như dòng sông số mệnh, vĩnh viễn xuôi dòng!"

Nàng vội vàng xuất ra Tiểu Túc Mệnh Thuật, từng vòng lực lượng tản mát ra, khiến những đạo phong bạo kia cư nhiên biến mất không thấy gì nữa.

Một vị cường giả Bất Tử Chi Thân tự bạo! Cư nhiên không thể phá vỡ Tiểu Túc Mệnh Thuật của nàng!

Dựa theo đạo lý một vị cường giả Bất Tử Chi Thân tự bạo cho dù có thượng phẩm đạo khí cũng phải tổn thương! Trừ phi là tuyệt phẩm đạo khí mới có thể bình yên vô sự. Thế nhưng lúc này lại không thể phá được Tiểu Túc Mệnh Thuật của Phương Thanh Tuyết!

Phải biết rằng không thể đem Bất Tử Chi Thân tự bạo so với nhân vật Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh, không phá được thượng phẩm đạo khí, mà Bất Tử Chi Thân còn cường đại hơn mười lần so với Vạn Thọ Cảnh. Hiện tại cư nhiên không pha được Tiểu Túc Mệnh Thuật Tiểu Túc Mệnh Thuật nảy rốt cuộc lợi hại tới trình độ nào?


Đương nhiên đây cũng là do Phương Thanh Tuyết tu luyện đến Bất Tử Chi Thân, uy năng của Tiểu Túc Mệnh Thuật tăng lên rất nhiều, hơn nữa cảnh giới đề cao càng có thể lĩnh ngộ số mệnh lực sâu hơn.

Nếu như hiện tại Phương Thanh Tuyết chỉ là Vạn Thọ Cảnh Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng, khẳng định sẽ bị trọng thương!

Nhưng mà cho dù là như vậy Phương Thanh Tuyết cũng trọn vẹn hao tổn hơn một ngàn năm thọ nguyên, nhưng mà nàng cũng không quan tâm! Hiện tại tuổi thọ của nàng chỉ sợ còn hơn ba vạn năm!

Tiểu Túc Mệnh Thuật đôt nhiên được thi triển, đã ổn định lại thế cục, nguyên bản lực tự bạo cũng không thể làm gì được Thái Cổ Chư Thiên Lôi Vực, lĩnh vực này vô cùng kiên cố không thể phá vỡ!

Ô ô ô, ô ô ô! Quỷ khóc Thần gào, tựa hồ như phong bạo giữa các hành tinh quét ngang qua hàng tỉ tinh vực, qua một hồi lâu, phong bạo mới đình chỉ.

Khi cảm giác được phong bạo đã dừng, Phương Thanh Tuyết lập tức thu hồi Thái Cổ Chư Thiên Lôi Vực, nàng liền dõi mắt nhìn về phía xa, thấy vô tận tinh khí còn sót lại tụ thành một đoàn, đọng lại kết thành một hình người nhỏ bé, chính là bộ dáng của Nguyên Nguyên lão tổ. Hắn lập tức bắn về phía xa. Hành động này không ngờ lại nhanh không thể tưởng.

"Loại thần thông này của ngươi rốt cuộc là thứ gì? Cư nhiên có thể ngăn cản Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp của ta tự bạo! Đây tột cùng là loại thần thông gì?" Sau khi Nguyên Nguyên lão tổ biến mất không thấy gì nữa, thanh âm của hắn vẫn còn vang vọng, vờn quanh không trung.

Lực lượng tự bạo của hắn cư nhiên đề bị tan rã!

Năng lực của Tiểu Túc Mệnh Thuật đã siêu việt tới tình trạng mà hắn không thể tưởng tượng nổi.

Với năng lực giải thích của hắn, thật sự không thể giải thích được trên thế giới này lại có một loại thần thông khủng bố như vậy? Đây cũng không phải là thần thông thượng cấp nữa, mà là lực lượng của quy tắc thiên địa, là đại lực không thể kháng cự.

Tinh khí còn sót lại của hắn tụ thành nguyên hình, chỉ còn lại một phần tư lực lượng. Tuổi thọ cũng giảm đi không ít.

Nguyên bản hắn cho rằng, bản thân mình tự bạo có thể làm Phương Thanh Tuyết trọng thương, ý đồ muốn lưỡng bại câu thương, thế nhưng Phương Thanh Tuyết lại chống cự được, hơn nữa còn không bị hao tổn quá lớn.

Mà hắn còn thảm hơn, tuy cậy vào năng lực của Bất Tử Chi Thân sau khi tự bạo, không lập tức chết đi, nhưng năng lực đã bị giảm rất nhiều. Nếu như một vị cường giả Bất Tử Chi Thân phải cần tới mười vị cao thủ Vạn Thọ Cảnh liên hợp đối phó mới có thể chống lại, như vậy hiện tại ba bốn vạn cổ cự đầu liên thủ cũng có thể giết chết hắn.

Hơn nữa không trải qua vài ngàn năm khổ tu, căn bản hắn không cách nào khôi phục. Cho dù khôi phục cũng không thể tiến thêm một bước nữa.

Tổn thất này không thể nói là không lớn.

Cho nên khi tự bao xong, tinh khí còn sót lại lập tức ngưng tụ thành một đoàn, hoảng sợ đào tẩu mất hút.


Lần này có thể nói là Phương Thanh Tuyết triệt để đánh bại hắn! Chẳng những bại mà còn bại hết sức thê thảm.

Cường giả Bất Tử Chi Thân bình thường quyết đấu, không có khả nang rơi vào hoàn cảnh thê thảm như vậy, như Ba Lập Minh giao thủ cùng Xích Dung Thiên, hai người chỉ hao tổn một chút tinh khí, cũng không có ảnh hưởng tới toàn cục.

Trừ phi là đạt tới cảnh giới cao hơn, nếu không của Bất Tử Chi Thân quyết đấu cũng không tới tình trạng ngươi chết ta sống. Cũng là bởi vì Nguyên Nguyên lão tổ cũng là bởi vì Phương Thanh Tuyết quá bức bách hắn, cư nhiên đánh vỡ Thiên Khiển lĩnh vực của hắn, khiến cho hắn không còn cơ hội tấn thăng nữa, cho nên mới tự bạo. Không thể tưởng được vẫn không thể kéo Phương Thanh Tuyết xuống nước.

"Thật là lợi hại! Đây là loại thần thông gì? Lại giống với loại lực lượng thần bí của Phương Hàn, nhưng còn lợi hại hơn nhiều. Ta kích phát được một chút trí nhớ viễn cổ của khí linh Thiên Hoàng Kính, ước chừng cũng biết chút thần thông, thế nhưng ta chưa từng thấy qua loại thần thông này. Phương Thanh Tuyết không hổ là thượng cổ Điện Mẫu chuyển thế! Không! Tiềm lực còn khủng bố hơn so với thượng cổ Điện Mẫu, thậm chí ta còn có một loại cảm giác, nếu như tu luyện môn đạo thuật này tới cực hạn, sẽ là khắc tinh lớn nhất của Hồng Mông thiên đạo!"

Trong lòng Phong Dao Quang kiệt lực suy tính! Đồng thời đã khiếp sợ tới tột đỉnh.

"Đáng giận! Lại để cho lão già này chạy thoát! Chạy trốn ngược lại cũng thật nhanh, nếu chậm một bước ta có thể chính thức diệt sát hắn! Thậm chí luyện hóa, phong ấn vào trong Bất Diệt Điện Phù của ta, thay thế khí linh!" Phương Thanh Tuyết hung hăng nói, sau đó ngón tay búng ra, điện quang quấn quanh đầy trời, tựa hồ như đang tìm kiếm thứ gì đó.

"Không xong, ta không tìm được khí tức của Phương Hàn rồi! Không biết hắn bị di chuyển tới đâu?" Phương Thanh Tuyết tìm tòi một hồi cũng không phát hiện ra bất kì khí tức gì của Phương Hàn, hàng lông mày của nàng không khỏi dựng đứng lên, sát khí dày đặc quét ngang qua hư không.

"Nơi này là chỗ sâu trong đại lục Hỗn Loạn, phạm vi lên tới trăm vạn dặm, toàn bộ đều là sương mù, trong sương mù còn có thông đạo thời không, thông tới rất nhiều bí cảnh, cho dù có lĩnh ngộ không gian chi lực cũng không thể thăm dò hết hoàn toàn." Trái lại Phong Dao Quang thập phần tỉnh táo nói: "Chúng ta hãy từ từ tìm kiếm thôi."

"Phương Hàn không phải là đối thủ của Sở Nam công tử, dù sao chênh lệch cảnh giới giữa hai bên là quá lớn, ta sợ hắn gặp chuyện không may! Đi! Chúng ta lập tức tìm kiếm! Ngươi là khí linh Thiên Hoàng Kính chuyển thế, biết được Chu Thiên, hãy thôi toán xem Phương Hàn đang ở chỗ nào? Có chuyện gì phát sinh không?" Phương Thanh Tuyết vội vàng nói: "Nếu như ngươi giúp ta, ta sẽ cho ngươi rất nhiều chỗ tốt!"

"Được! Dù nói thế nào Phương Hàn cũng là sư đệ của ta, ta sao có thể để hắn gặp nguy hiểm, ngồi nhìn không quản chứ. Ta đây sẽ thi triển ra Hồng Mông thiên đạo, lặng lẽ vận dụng thần quang suy tính vị trí, hung cát, về phần chỗ tốt mà Phương Thanh Tuyết ngươi nói, vậy bỏ đi. Bất quá ta đúng là đang muốn cầu ngươi một chuyện." Phong Dao Quang bấm thủ quyết.

"Vậy à, là chuyện giải cứu mẹ ngươi sao? Không thành vấn đề, chỉ cần cứu được Phương Hàn trở lại, ta sẽ giúp ngươi bất cứ chuyện gì." Phương Thanh Tuyết lập tức đáp ứng.

Phong Dao Quang khoang chân ngồi xuống, bắt đầu thôi toán......

Mà giờ khắc này Phương Hàn thật sự bị Sở Nam công tử di chuyển tới một nơi thần bí. Nơi thần bí này giống như là trong lòng đất, khắp nơi đều là bùn đất màu huyết sắc, đám bùn đất này còn đang không ngừng ngọ nguậy, liếc mắt nhìn nhìn lại là một nơi vô cùng vô tận, khiến cho người ta có cảm giác như đang ở trong bụng một vị thái cổ cự đầu vậy. Đồng thời khiến người ta liên tưởng tới bản thân đang ở trong nhau thai.

Nhưng mà giờ khắc này Phương Hàn cũng không có chú ý tới hoàn cảnh xung quanh, bởi vì hăn bị Đại Đóng Băng Thuật đóng băng. Đại Đóng Băng Thuật chính là một trong ba nghìn đại đạo, uy lực tuyệt luân.

Ngày đó Hoa Thiên Đô thi triển ra Thiên Hàn Huyền Minh Kính, một chiêu Tuyết Mãn Kiền Khôn khiến ba nghìn Thiên Ma bị đóng băng. Thế nhưng hiện tại so với Đại Đóng Băng Thuật của Sở Nam công tử, quả thật giống như tiểu hài tử tập đi, trông thật buồn cười.

Sở Nam công tử thi triển ra Đại Đóng Băng Thuật đủ có thể khiến một tòa tinh cầu nhỏ đóng băng.

Hiện tại liền đóng băng Phương Hàn lại, trong khoảng thời gian ngắn Phương Hàn cư nhiên không cách nào phá băng thoát ra.

"Đại Đóng Băng Thuật của ta mà ngươi cũng muốn phá mở sao? Hừ! Vì luyện thành môn đạo thuật này ta đã phải tới Hàn Băng đại thế giới một chuyến, mất trọn vẹn ba giáp ức năm để thu thập tinh hoa Huyền Băng, do tuyên cổ hàn triều tạo thành. Trong chốc lát ngươi không thể nào phá Huyền Băng thoát thân đi ra, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhìn ta luyện hóa Bát Bộ Phù Đồ của ngươi. Ngươi cũng đừng hi vọng Phương Thanh Tuyết sẽ đến cứu ngươi, nơi này là một địa phương bí mật, gọi là Hỗn Loạn Nguyên Thai! Là địa phương sâu nhất của đại lục Hỗn Loạn, ta đã âm thầm điều tra nghe ngóng, thu thập tư liệu, trọn vẹn hao tốn mất ngàn năm thời gian mới tìm được chỗ này. Ta nói thật cho ngươi biết nơi này là một trong những không gian dị độ sâu nhất của đại lục Hỗn Loạn, là một nơi bí mật chi địa, cũng là đầu mối then chốt trọng yếu nhất của đại lục Hỗn Loạn, có giấu bí mật của đại lục Hỗn Loạn. Ta ở trong này luyện hoa ngươi, cũng chẳng một ai biết. Hơn nữa luyện hóa ngươi, ta cũng sẽ chiếm được môn thần thông kỳ dị kia của ngươi. Thực lực tăng nhiều, lại luyện hóa Bát Bộ Phù Đồ của ngươi tìm được Long giới huyền bí, luyện hóa Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm của ngươi, còn có Hoàng Tuyền Đồ nữa! Thôn phệ khí linh, thân Hỗn Độn Lôi Kiếm, ta thậm chí có thể lĩnh ngộ quy tắc không gian. Sau đó lại tìm được bí mật ẩn chứa trong Hỗn Loạn Nguyên Thai này, cuối cùng khống chế cả đại lục Hỗn Loạn."

Sở Nam công tử ha ha cười, chân đạp hư không, thân thể xoay tròn, sau đó lại dùng ánh mắt bao hàm sát ý dày đặc nhìn Phương Hàn: "Bí mật của Hỗn Loạn Nguyên Thai này chỉ có một người là ta biết! Ở đây cũng chỉ có một mình ta tìm được, là một cái không gian điểm che dấu trong hư không. Cho nên ngươi không còn bất cứ hy vọng nào đâu."

"Hỗn Loạn Nguyên Thai?" Phương Hàn trong Đại Đóng Băng Thuật cũng nghe được rất rõ. Hắn biết truyền thuyết của đại lục Hỗn Loạn này là một kiện tuyệt phẩm đạo khí có thể sánh ngang với một vị cao thủ tiên nhân, có dung hợp rất nhiều tinh cầu mà thành.

Hiện tại xem ra truyền thuyết này là thật rồi.