Vĩnh Sinh

Chương 479: Một mình đấu

Đại Thương Khung Thuật của Sở Nam công tử tu luyện đến cực hạn, thành tựu sẽ rất cao, Phương Hàn sử dụng thần thông một cách gà mờ, thật không thể so được, cho nên khi hắn vừa phát ra thần thông liền khiến trời đất rung chuyển, Thượng Thương thủ đánh tới khiến người ta không thể trốn, cũng không thể tránh.

Trên thực tế tu vi đến Trường Sinh Bí Cảnh, có thể tinh luyện Thuần Dương khí, sau khi mở ra cánh cửa Tiên giới tìm được pháp tắc Tiên giới, tất cả thần thông đều sinh ra lột xác trực tiếp tấn chức. Uy lực thì lớn hơn trước kia gấp mười lần.

Thần thông trọng yếu nhất trong bổn mạng của Phương Hàn chính là Đại Ngũ Hành Thuật, là thần thông của Ngũ Đế Đại Ma, nếu như hắn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, như vậy uy lực sẽ vô cùng tuyệt luân.

Nhưng mà hiện tại hắn tuy chỉ kém một chút có thể đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, thế nhưng dù sao vẫn chưa đột phá, thần thông còn có hạn, chưa đột phá được sự trói buộc của định mức một trăm triệu mã lực.

Cho nên tại thời điểm Thượng Thương thủ đánh tới, Phương Hàn cũng không vận dụng bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của mình đi liều mạng. Hiện tại bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn có thể giết chết bất kì một cường giả Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng Vạn Thọ Cảnh nào, thế nhưng vẫn còn yếu hơn rất nhiều so với nhân vật đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân.

Phải biết rằng lực lượng, tốc độ, các loại nguyên khí ngưng tụ, uy lực, năng lực kháng đòn của Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng còn kém hơn mười lần so với đệ nhị trọng. Nhất là khả năng kháng đòn, đệ nhị trọng không chỉ cường đại hơn mười lần mà gấp trăm lần.

Nhưng mà hiện tại trên người Phương Hàn có rất nhiều pháp bảo, hơn nữa mới luyện chế thành Bát Bộ Phù Đồ, đem chín đại vạn cổ cự đầu luyện chế thành bổn mạng pháp bảo, còn có Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Hoàng Tuyền Đồ thủ hộ thân thể, cũng không sợ Sở Nam công tử.

Đối mặt với Thượng Thương thủ, hắn hét lớn một tiếng: "Sư tỷ, tỷ không nên động thủ, để cho ta giao thủ cùng Sở Nam công tử này, xem hắn rốt cuộc lợi hại tới trình độ nào, ta chính là muốn nhờ vào áp lực của hắn đột phá Trường Sinh Bí Cảnh!"

Hiện tại Phương Hàn cũng không thiếu khuyết nguyên khí, khuyết thiếu chính là tinh thần cô đọng, cô đọng đến đỉnh phong, tính mạng tới tình trạng nồng đậm, là hắn có thể đột phá đến Trường Sinh Bí Cảnh!

Cho nên hắn muốn nhờ Sở Nam công tử làm đá mài đao, làm tảng đá lót chân để bản thân đột phá.

Hơn nữa nếu như hắn một chọi một với Sở Nam công tử này để đột phá vạn cổ cự đầu, sẽ tạo thành đả kích trầm trọng với Sở Nam công tử. Trồng một hạt giống số mệnh trong tâm linh đối phương, bản thân mình càng đánh càng mạnh, một thần thoại không thể chiến thắng.

"Bát Bộ Phù Đồ!"

Phương Hàn vung tay lên, hắn trực tiếp đánh ra một chưởng, cứng đối cứng với Thượng Thương thủ!

Một chưởng này huy vũ ra, khoảng chừng bao gồm chín cỗ lực lượng ngưng tụ thành hình rồng, hình rồng này cũng không phải hư ảnh, mà hình thể chân thực. Mỗi một đạo hình rồng đều bao hàm một trăm triệu mã lực.

Một chưởng đánh ra chín triệu mã lực, đây cũng không phải lực lượng của hắn mà là lực lượng của chín vạn cổ cự đầu trong Bát Bộ Phù Đồ, được hắn mượn. Hiện tại chín đại vạn cổ cự đầu chẳng khác nào phân thân của hắn, cũng chẳng khác gì là bổn mạng pháp bảo của hắn, thậm chí chính là cánh tay của hắn.

Hai đại lực lượng va chạm, Phương Hàn cũng cảm giác được thân thể của mình đang răng rắc rung động, bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương có cảm giác cảm giác hít thở không thông.

Mà chín đại vạn cổ cự đầu trong Bát Bộ Phù Đồ đồng thời chấn động, mức độ bị thương nặng, nhẹ khác nhau.


Nhưng mà một kích này của Phương Hàn cũng khiến Thượng Thương thủ của Sở Nam công tử bị đánh bay đi. Thân thể của hắn đứng trên không trung cũng chấn động, hiển nhiên bị lực lượng của Phương Hàn làm chấn kinh.

"Cường giả Bất Tử Chi Thân quả nhiên lợi hại!" Trong lòng Phương Hàn chấn động: "Lực lượng của Sở Nam công tử này còn lợi hại hơn so với Ba Lập Minh, Xích Dung Thiên."

"Tốt, rất tốt. Ngươi chỉ là một con kiến hôi, nhân vật thần thông cảnh, cư nhiên có thể đánh lui Thượng Thương thủ của ta, chỉ bằng điểm này ngươi đủ có thể tự ngạo. Nhưng mà ngươi muốn đột phá? Tới Hoàng Tuyền mà đột phá đi, ta sẽ tiễn ngươi. Cho dù có Phương Thanh Tuyết ở đây cũng không cứu được ngươi."

Sở Nam công tử lạnh lùng nhìn Phương Hàn, sau đó nhìn Phương Thanh Tuyết, Phong Dao Quang, nói: "Hai người các nàng hôm nay sẽ bị ta thu vào hậu cung, làm tiểu thiếp của ta! Không cần lo lắng gì cả, ước chừng Sở Nam công tử ta lâu rồi không xuất thủ, cho nên rất nhiều người không biết được lực lượng chân chính của ta."

"Sư đệ của ta mặc dù chưa tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, thế nhưng khẳng định ngươi không thể nào thắng hắn! Ta sẽ không xuất thủ." Phương Thanh Tuyết vẫn bất động thanh sắc nói: "Ngươi nhất định sẽ trở thành tảng đá trọng yếu để hắn đặt chân trên con đường tu luyện, đây là số mệnh của ngươi, có lẽ ngươi tài giỏi hơn người, thế nhưng vận mệnh của ngươi dã chú định rồi, ngươi chính là tảng đá lót chân, được dùng để người ta dẫm đạp, hắn dẫm đạp lên thi thể cùng tôn nghiêm của ngươi, băng băng đi tới, không thể ngăng cản!"

Thanh âm của Phương Thanh Tuyết càng lúc càng lớn vang vọng trong thiên địa, tựa hồ như vận mệnh cổ lão, hướng tới thế nhân biểu hiện ra lực lượng thần kỳ của mình.

Thật ra nàng đã âm thầm xuất thủ dùng lực lượng của Tiểu Túc Mệnh Thuật thẩm thấu tiến vào trong tâm linh của Sở Nam công tử.

Công pháp Tiểu Túc Mệnh Thuật chưa từng được truyền lưu ra, là một môn bí thuật, mà ngay cả Diêm là kẻ kiến thức rộng rãi cũng không biết. Sở Nam công tử quản bác đa văn cũng không biết môn thần thông thần bí này có liên quan tới Đại Mệnh Vận thuật, được xếp thứ nhất cùng ba nghìn đại đạo.

Nhưng mà tâm linh của hắn phi thường thần diệu, tựa hồ cũng cảm nhận được.

"Phương Thanh Tuyết, nàng muốn lung lạc tinh thần của ta sao? Vô ích thôi. Tâm linh của ta không thể phá vỡ." Sở Nam công tử không chút sứt mẻ, trên người lập lòe tinh quang.

"Nàng nói ta là tảng đá để hắn đặt chân trên con đường tu luyện, ta cũng không thể nói gì thêm, chỉ có thể dùng nắm đấm chứng minh cho nàng biết. Chết đi!"

Trong lúc nói chuyện Sở Nam công tử lại đột nhiên xuất thủ! Lần này hắn xuất thủ càng thêm mãnh liệt hơn so với lần trước, trong thiên không cư nhiên xuất hiện chín đạo Thượng Thương thủ bao trùm thiên địa, cứng rắn chụp xuống. Chính giữa mỗi đạo Thượng Thương thủ đều hiện ra mảnh trời xanh lam sắc, trong trời xanh phát ra hấp lực cường hoành, khiến cho thân thể của Phương Hàn bị hút vào trong Thượng Thương thủ.

Một đòn công kích này còn lợi hại hơn chín lần so với công kích trước! Hiển nhiên là hắn muốn lập tức giết chết Phương Hàn.

Thân thể Phương Hàn khẽ động, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm đã xuất hiện trong tay, chín đại vạn cổ cự đầu trong Bát Bộ Phù Đồ không ngừng chút Thuần Dương khí vào, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm tùy ý khẽ động, một cỗ Hỗn Độn chi khí hiển hiện ra trên thân kiếm, tùy ý lưu chuyển liền bộc phát ra vô số lôi quang.

Đám Đại Hỗn Độn thần lôi này trực tiếp khiến Thượng Thương thủ nổ tung.

Hiện tại Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm có thể nói là phát ra uy lực chính thức, bởi vì không phải Phương Hàn thúc dục mà là chín vạn cổ cự đầu liên thủ thúc dục.


Chín đại vạn cổ cự đầu liên thủ thúc dục Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, lực lượng kinh khủng đến cỡ nào?

Nếu như chín đại cự đầu bình thường, với tu vi của Sở Nam công tử còn có thể tiêu diệt từng người một, giết từng người, hoặc là đánh lui. Thế nhưng hiện tại chín đại vạn cổ cự đầu đã trở thành khí linh, bản thể pháp bảo. Liên tiếp tạo thành một mảnh không thể phá vỡ. Trừ phi đánh bại Bát Bộ Phù Đồ, nếu không không có khả năng tiêu diệt bọn họ.

Xoạt!

Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm chém ra một kiếm, Phương Thanh Tuyết ở bên ngoài quan sát, đầu tiên là quan sát nhược điểm của Sở Nam công tử, chỉ chờ nhân vật cường hãn Bất Tử Chi Thân này lộ ra sơ hở, nàng không chút do dự sẽ lựa chọn xuất thủ.

Thứ hai, là nàng quan sát tình huống của Phương Hàn, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm chém ra, trong mắt nàng hiện ra trọn vẹn ba trăm triệu khỏa Hỗn Độn thần lôi.

Ba trăm triệu khỏa Hỗn Độn thần lôi này đồng thời nổ mạnh. Chín đại Thượng Thương thủ cư nhiên giống như đậu hũ bị nổ nát bấy.

Thượng phẩm đạo khí có thể tạo quyết định điều kiện thắng bại! Uy lực của thượng phẩm đạo khí, cho dù có loại cao thủ như Phong Bạch Vũ cũng phải nhờ vào. Huống chi là Phương Hàn cùng Sở Nam công tử loại nhân vật này?

"Cư nhiên là thượng phẩm đạo khí!" Thượng Thương thủ của Sở Nam công tử ngay lập tức bị xé mở. Hắn lắp bắp kinh hãi, kiếm quang của Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm bất ngờ mà đến, trực tiếp chém tới người hắn.

Nhưng ngay một khắc này, không gian trước người hắn vặn vẹo, nổi lên tầng tầng lớp lớp rung động. Một kiếm này của Phương Hàn cư nhiên chém vào hư không.

"Hừ? Muốn lợi dụng uy lực của Tinh Đế Long Sàng để đối phó ta? Còn chưa biết ta có kinh nghiệm đối phó với Tô Tú Y sao? Hiện tại ta đã luyện thành Tiểu Túc Mệnh Thuật, ngươi dùng lực lượng của Tinh Đế Long Sàng gấp khúc không gian, muốn đối phó với ta? Há có thể?" Một kiếm thất bại, trong lòng Phương Hàn chẳng những không bối rối, ngược lại tinh thần còn vô cùng hưng phấn, hắn âm thầm vận dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật tập trung nhìn ra vị trí của Sở Nam công tử.

Cao thủ Bất Tử Chi Thân cũng không có lực lượng thao túng không gian, nhưng mà nhờ vào thượng phẩm đạo khí lại có thể làm được.

Thế nhưng nếu như đụng phải cao thủ chính thức lĩnh ngộ quy tắc không gian, nhân vật Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng, sẽ bị khắc chế ngay. Cao thủ lĩnh ngộ quy tắc không gian rất cường đại không cách nào tưởng tượng, có thể tùy ý xé rách hư không, tiến hành di chuyển, có thể khắc chế bất kì không gian chi lực của đạo khí nào. Thậm chí có thể tạo thành không gian mê cung, khiến cho đạo khí bị lạc trong đó.

Phương Hàn tự nhiên không có năng lực như vậy, thế nhưng hắn tu luyện Tiểu Túc Mệnh Thuật, có thể thấy rõ hết thảy quy tắc, cho dù Sở Nam công tử có che dấu thế nào cũng vô ích.

"Nại Hà Chi Kiều! Qua lại như con thoi trong hư không! Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, chém!"

Tại thời điểm một kiếm thất bại, Phương Hàn lại lần nữa điều động lực lượng của chín đại vạn cổ cự đầu rót Thuần Dương vào bên trong Nại Hà Chi Kiều, trong nháy mắt thân thể liền biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt Sở Nam công tử.

Sở Nam công tử vừa biến mất liền đi ra từ một mảnh hư không khác, thế nhưng sau đó hư không chấn động, một cây cầu đá mang theo khí tức thái cổ tang thương, cổ xưa mà loang lổ xuất hiện bên người hắn. Phương Hàn đứng ở trên cầu đá, như thiên thần hạ phàm, một kiếm chém tới. Một kiếm này là Phương Hàn đã trọn vẹn thiêu đốt một trăm vạn viên Thuần Dương đan.

Dù sao hiện tại hắn cũng có rất nhiều Thuần Dương đan.

Từ trên người bốn mươi ba đại đệ tử kim đan, Vương Phục Long của Bắc Đấu Điện, chiếm được hơn một nghìn vạn đan dược, tuy dùng hết không ít, chỉ còn lại hơn chín trăm vạn, thế nhưng hàng phục Vô Tương lão tổ, lại chiếm được tám trăm vạn viên, sau khi hàng phục Phi Thiên lão tổ, Thiên Cương Thiên Cương, Thương Ảnh Tử, Lạc Thủy Bắc, hắn lại chiếm được đại lượng Thuần Dương đan. Thân mỗi người đều có hơn một nghìn vạn viên!

Hiện tại Thuần Dương đan trên người Phương Hàn không tính trong hồ lô Hóa Long, khoảng chừng hơn năm ngàn vạn viên. Muốn tiêu hao bao nhiêu thì tiêu hao.

Cự đại lôi kiếm chém xuống, trực tiếp chém Sở Nam công tử thành hai nửa!

Thân thể của vị công tử này bị Phương Hàn bổ trúng. Đánh lén thành công!