Vĩnh Sinh

Chương 436: Mỗi người đều có mục đích riêng

"Hận Thiên La Bàn, dung nhập thân ta, hoàn thành bất tử, muôn đời bất diệt."

Trong Vĩnh Hằng Thần Lô là vô biên vô hạn vĩnh hằng sinh khí, từng đạo vĩnh hằng sinh khí theo nhân tâm mà biến hóa, trong lòng ngươi nghĩ nó màu vàng, nó sẽ biến thành màu vàng, nghĩ nó biến thành màu gì, nó sẽ là màu đó, hết thảy đều theo tâm ý mà động, tự tại vĩnh hằng.

Vĩnh Hằng Thần Lô là một kiện tiên khí.

Tiên khí càng chí cao vô thượng hơn nhiều so với đạo khí, phàm nhân căn bản không thể luyện chế ra tiên khí, cho dù là Linh Lung Tiên Tôn, Hoàng Tuyền Đại Đế cũng không luyện được.

Chỉ có nắm giữ vô tận quy tắc thiên đạo của Tiên giới, lĩnh ngộ chân lý Đại La bất hủ chi tiên mới có thể luyện thành tiên khí. Mà ngay cả Huyền Tẫn Chi Môn trong Thái Nguyên tiên phủ cũng không phải là Thái Nguyên Tiên Tôn tự mình luyện chế ra, mà là được truyền thừa từ thời thượng cổ.

Hơn nữa cho dù là tiên nhân muốn luyện chế một kiện tiên khí nhất định phải dung hợp mình với Tiên Đạo pháp tắc, mà chính mình lại mất đi một bộ phận Tiên Đạo pháp tắc. Điều này làm hao tổn tu vi của mình, cho nên tiên nhân bình thường đều rất hiếm khi luyện chế tiên khí, trừ phi là thời điểm vạn bất đắc dĩ.

Tỷ như đạo của mình ở hạ giới sắp bị diệt, mà chính mình lại hạn chế bởi Tiên Đạo quy tắc, không thể xuống hạ giới. Thế cho nên đành phải đem Tiên Đạo pháp tắc của mình ngưng tụ thành tiên khí rồi gởi xuống.

Tóm lại một kiện tiên khí chính là pháp bảo trấn giáo đại khí vận. Tương đương với một bộ phận thân thể của tiên nhân, uy lực vô tận có thể làm quy tắc thế giới vặn vẹo, có các loại diệu dụng không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này thân thể của Yên Thủy Thiên giống như một dòng nước xoáy, không ngừng hấp thu đại lượng vĩnh hằng sinh khí dung nhập vào trong cơ thể, khiến cho nhục thân, pháp lực đều thẩm thấu vào mỗi bộ vị trong cơ thể, khiến cơ thể phát sinh biến hóa.

Vĩnh hằng sinh khí này không thể tăng cường pháp lực, thế nhưng có thể khiến cho kết cấu của thân thể phát sinh biến hóa, càng thích hợp với quy tắc thiên đạo, càng thêm tự nhiên, tiếp cận vĩnh hằng.

Sau khi Yên Thủy Thiên hấp thu đến giai đoạn nhất định, đột nhiên khí linh của Hận Thiên La Bàn tan ra rồi dung nhập vào thân thể nàng.

Hận Thiên La Bàn chính là bổn mạng pháp bảo của Hận Thiên Thần Hoàng tân tân khổ khổ luyện chế, trong đó ẩn chứa vô thượng huyền bí của Thần tộc. Nếu như Yên Thủy Thiên dung hợp khí linh của Hận Thiên La Bàn cùng bản thể, thậm chí có thể hiểu rõ một chút huyền bí của Thần tộc. Hơn nữa thân thể của nàng sau khi dung hợp chân thần hạt giống, đã có một phần đặc tính của Thần tộc, chân chính là "Thiên chi kiêu tử" < kiêu ngạo với trời>

Thần tộc chính là thiên chi kiêu tử, thọ nguyên đều dài hơn bất cứ một chủng tộc nào, lực lượng cũng cường đại hơn bất cứ chủng tộc nào. Là hạt giống sinh ra trong vũ trụ để thống trị vạn giới, cao cao tại thượng bao quát cả trăm họ.

Khí linh bị lực lượng cường đại của Yên Thủy Thiên làm cho nát bấy, bản thể của Hận Thiên La Bàn cũng bị nàng nhờ vào lực lượng của Vĩnh Hằng Thần Lô phá giải, hóa thành từng đạo đại trận đại biểu cho sự huyền bí của Thần tộc, thậm chí nàng còn hiểu rõ ràng rất nhiều đại đạo pháp tắc.

"Đại Na Di thuật! Đại Trớ Chú Thuật! Đại Phong Ấn thuật! Thật là tốt, ba loại pháp môn này đều ở trong ba nghìn đại đạo, khó trách Hận Thiên La Bàn lại cường đại như vậy, Nhân Hoàng Bút cũng không thể xé rách hắn, cũng khó trách Hận Thiên La Bàn có thể thôi diễn nhiều công năng như vậy, còn có cả công năng na di, thì ra là thế. Hận Thiên Thần Hoàng biết ba loại đại đạo, không ngờ đều ở trong này, không tệ không tệ, ta luyện hóa được Hận Thiên La Bàn này, cũng thu được ba loại vô thượng đại đạo, địa vị tại Thái Nhất Môn một lần nữa tăng lên mấy lần. Địa vị trong đám phó chưởng môn rất có thể là đệ nhất. Phương Hàn, chờ ta trở thành chưởng giáo chí tôn của Thái Nhất Môn, có thể sớm tối cùng chàng rồi. Phạm Thanh Ảnh, thế nào, ngươi đã nghĩ kỹ chưa, có nguyện ý đầu nhập vào ta không? Nếu nguyện ý, ta sẽ cho ngươi hấp thụ vĩnh hằng sinh khí, còn cho ngươi Thái Thanh Ngọc Dịch Đại Hoàn Đan, để ngươi tấn chức trong trong Vĩnh Hằng Thần Lô, trở thành vạn cổ cự đầu. Bằng không vì an bình của Huyền Hoàng đại thế giới, vì Phương Hàn, vì chính ta, ta sẽ luyện hóa ngươi."

Yên Thủy Thiên một mặt hấp thu lực lượng của Hận Thiên La Bàn, một mặt nói chuyện với Phạm Thanh Ảnh ở trong Thương Hải Thần Châu.

"Yên Thủy Nhất, ngươi bị Phương Hàn làm u mê rồi. Sau đó cư nhiên còn toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho hắn, chẳng lẽ bây giờ ngươi vẫn còn muốn hàng phục ta sao? Ta là người của Thần tộc, ngươi đừng có si tâm vọng tưởng nữa."

Phạm Thanh Ảnh ở trong Thương Hải Thần Châu, phát ra linh thức.

Yên Thủy Thiên hừ lạnh một tiếng: "Hừ! Không nên gọi ta là Yên Thủy Nhất, hiện tại ta đã là phó chưởng môn của Thái Nhất Môn rồi, chữ nhất đã sớm bị xóa, đổi thành chữ thiên. Vậy ngươi đừng trách ta. Bất quá ta tạm thời không có giết ngươi, chờ ta ở trong trong Vĩnh Hằng Thần Lô tu luyện đến Bất Tử Chi Thân, sau đó sẽ đem Ngũ Đế Đại Ma thần thông, Đại Trớ Chú Thuật, Đại Phong Ấn thuật, Đại Na Di thuật nhất nhất tu luyện thành công, lúc đó sẽ đối phó với ngươi. Đến lúc đó thực lực của ta đã là Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng Bất Tử Chi Thân đỉnh phong, thậm chí có khả năng dẫn ngộ không gian pháp tắc bước vào Trường Sinh Bí Cảnh đệ tam trọng, còn sợ không hàng phục được ngươi sao? Ta dùng Đại Trớ Chú Thuật sẽ có thể nắm chắc làm cho thần trí ngươi mê loạn. Không thể không nghe ta. Trong Vĩnh Hằng Thần Lô là chỗ tốt để luyện tràng. Hơn nữa lần trước Thái Nhất Môn ta thông qua Vĩnh Hằng Thần Lô đến qua Ngũ Hành chi địa, ở bên trong hấp thu một chút Ngũ Hành tinh khí cũng đủ ta tu thành Ngũ Đế Đại Ma thần thông, Đại Ngũ Hành Thuật!"

"Gì? Phương Hàn lại yên tâm về ngươi như vậy, cư nhiên truyền thụ Đại Ngũ Hành Thuật cho ngươi, hắn không biết ngươi là Thủy thần nguyên linh chuyển thế sao, chẳng lẽ cứ như vậy yên tâm về ngươi? Phải biết rằng nếu như ngươi đem bí quyết Đại Ngũ Hành Thuật nói cho Thái Nhất Môn, không biết sẽ sinh ra bao nhiêu cao thủ, thậm chí Hoàng Thiên, Thiên Long Thiên... Những người kia đều có thể đột phá cảnh giới. Phải biết rằng Đại Ngũ Hành Thuật trong ba nghìn đại đạo là thủ đoạn tốt nhất lĩnh ngộ Ngũ Hành cực biến a."

Phạm Thanh Ảnh khiếp sợ, từng đạo từng đạo thần niệm dao động cho thấy nội tâm đang mất bình tĩnh của nàng.

"Đúng vậy ta chính là Thủy thần nguyên linh chuyển thế, nếu như lĩnh ngộ Đại Ngũ Hành Thuật, tại trăm ngàn vạn năm sau này có hi vọng thành tiên, câu thông tạo hóa, lĩnh ngộ Ngũ Hành cực biến, bí quyết Thiên Địa Nguyên. Ngươi nói ta vì sao lại toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Phương Hàn? Bởi vì hắn ngay cả loại thần thông trấn giáo này cũng truyền cho ta, điều này nói rõ ra chân ý của hắn với ta, hơn nữa hắn phúc duyên quảng đại, khí vận liên miên, ở cùng chỗ với hắn ta mới đột phá được Trường Sinh Bí Cảnh, hiện tại lại sắp tu thành Bất Tử Chi Thân."

Trong lúc nói chuyện sắc mặt của Yên Thủy Thiên đột nhiên biến đổi, tà tà cười cười: "Phạm Thanh Ảnh, chúng ta dù sao cũng là khuê trung mật hữu mấy trăm năm, không giấu nhau chuyện gì, thời điểm chúng ta cùng một chỗ, cũng từng đàm luận tới nam nhân. Ta cũng đã đàm luận về Hoa Thiên Đô với ngươi, hiện tại ngươi bằng lương tâm nói thử xem Hoa Thiên Đô cùng Phương Hàn, ai hơn ai?"

Ngữ khí này của Yên Thủy Thiên lại giống như là hai nữ tử khuê trung mật hữu nói chuyện với nhau vậy, không có gì phải giấu diếm. Hơn nữa nữ tử thích nhất là đàm luận về nam nhân, Yên Thủy Thiên, Phạm Thanh Ảnh cũng như vậy, không có ngoại lệ.

Phạm Thanh Ảnh ngẩn ra, tựa hồ như tìm lại được chút không khí ngày xưa khi hai người vẫn thường nói chuyện phiếm: "Bình tĩnh mà xem xét Phương Hàn tự nhiên còn lợi hại hơn nhiều so với Hoa Thiên Đô. Ngươi đi theo hắn, nếu như không bị môn phái cản trở mà nói..., tự nhiên là tốt nhất, hơn nữa trên người hắn quản thực là ẩn chứa đại vận thiên địa, Thế Giới Chi Thụ cũng ở trên người hắn, hơn nữa hắn còn có thể câu thông với Nhân Hoàng Bút. Cùng Nhân Hoàng Bút tiêu diệt Hận Thiên Thần Hoàng, trong tương lai không xa, chờ khi tu vi của hắn tăng lên, Nhân Hoàng Bút thậm chí có thể liên thủ cùng hắn đối phó với Thần tộc, dù sao trong thiên địa cũng chỉ có hắn có cây non Thế Giới Chi Thụ, là khắc tinh của Thần tộc. Loại nhân vật này còn có giá trị hơn rất nhiều so với Hoa Thiên Đô."

"Đúng vậy Phương Hàn còn tốt hơn trăm ngàn lần so với Hoa Thiên Đô. Hoa Thiên Đô bất quá cũng chỉ có được đạo thống của Bàn Vũ Tiên Tôn mà thôi, nhưng Bàn Vũ Tiên Tôn cũng bị Thần tộc giết chết, căn bản không có gì đáng nói." Yên Thủy Thiên gật gật đầu nói: "Thanh Ảnh, nếu như có thể như lời ngươi nói, ta không ngại sẽ để ngươi làm tiểu thiếp của Phương Hàn. Dù sao chúng ta cũng là khuê trung mật hữu mấy trăm năm. Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, tỷ muội chúng ta đồng tâm. Phương Hàn gia hỏa này quỷ kế đa đoan, hơn nữa tương lai khẳng định hắn sẽ có thêm nữ nhân, nghe đồn hắn có chút mập mờ với Phương Thanh Tuyết, sau khi trở lại Vũ Hóa Môn hắn khẳng định sẽ đi tìm Phương Thanh Tuyết, dùng Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm của ngươi hợp nhất với Bất Diệt Điện Phù của Phương Thanh Tuyết. Một khi tu luyện, nói không chừng hai người sẽ song tu. Hừ hừ....." Yên Thủy Thiên liên tục hừ vài tiếng, thân thể cùng rung lên: "Thanh Ảnh, ta cảm nhận được Phương Thanh Tuyết sau này sẽ là đối thủ lớn nhất của ta, là kẻ cướp đoạt Phương Hàn với ta, nếu như ngươi có thể trợ giúp ta mà nói...Ta có thể trả lại Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cho ngươi, dù sao sau này tu vi của Phương Hàn cao thâm rồi, lực lượng của Hoàng Tuyền Đồ cũng được chữa trị toàn bộ, biến thành tuyệt phẩm đạo khí, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm cũng không có chỗ dùng. Nếu như ngươi trở thành tiểu thiếp của hắn, thanh kiếm này nên trả cho ngươi, hơn nữa ta còn có thể nghĩ biện pháp lấy được Bất Diệt Điện Phù cho ngươi, thế nào? Dù sao nàng ta cũng chỉ có một người, làm sao đấu được hai người chúng ta! Hừ, nếu không có Phương Thanh Tuyết, ngươi nghĩ rằng ta lại tình nguyện cùng ngươi chia xẻ Phương Hàn sao?"


"Yên Thủy Thiên, ý nghĩ của ngươi thật kỳ lạ, bất quá chúng ta dù sao cũng là khuê trung mật hữu nhiều năm, ngươi nếu gặp khó khăn, ta có thể giúp, chúng ta sẽ đàm phán một cuộc giao dịch, thế nào?" Phạm Thanh Ảnh suy tính một lát, đột nhiên mở miệng.

"Giao dịch gì?"

"Ta sẽ mặt trái mặt phải cùng Phương Hàn, trợ giúp ngươi đối phó với Phương Thanh Tuyết, về phần làm tiểu thiếp của Phương Hàn, quên đi. Ta có thể làm nha hoàn của ngươi, để ngươi hàng phục, nhưng mà sau khi có được Bất Diệt Điện Phù của Phương Thanh Tuyết, ngươi phải trả tự do cho ta."

"Tốt, đã thành." Yên Thủy Thiên không chút do dự đã đáp ứng, trong lòng lại nghĩ: Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, Phương Hàn quỷ kế đa đoan, lòng dạ thâm sâu, còn nhìn không thấu tâm tư của ngươi sao? Sớm muộn gì cũng lừa, khiến nội khố của ngươi cũng không còn. Nhưng mà đế lúc đó ngươi sẽ minh bạch hết thảy, sẽ ngoan ngoãn cùng ta đối phó với Phương Thanh Tuyết. Hơn nữa hiện tại tạm thời lôi kéo ngươi trở thành nha hoàn của ta, cùng một chỗ tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh cũng có thể tăng cho ta chút thực lực ở Thái Nhất Môn.

Ngay lập tức Yên Thủy Thiên cùng Phạm Thanh Ảnh đã đạt thành hiệp nghị. Mỗi người đều có mục đích riêng.

Nhưng mà Yên Thủy Thiên cũng không muốn buông Phạm Thanh Ảnh, muốn như thế mình nhất định phải tu thành Bất Tử Chi Thân mới có lực lượng để áp chế Phạm Thanh Ảnh. Sau đó để cho nàng tu luyện trong trong Vĩnh Hằng Thần Lô.

Trong Vĩnh Hằng Thần Lô, thời gian cũng sẽ biến hóa theo tâm lý, trong lúc Yên Thủy Thiên tu luyện, nàng muốn thời gian bên trong là một tháng, bên ngoài là một ngày. Đây là một loại trạng thái thích hợp nhất để tu luyện, không quá nhanh, thọ nguyên cũng không quá hao tổn, đồng thời cũng để bản thân mình thích hợp với thời gian không gian bên ngoài, tạo thành một loại cảm ứng kỳ diệu, trợ giúp bản thân mình lĩnh ngộ quy tắc thời không.

Yên Thủy Nhất tại trong Vĩnh Hằng Thần Lô cùng Phạm Thanh Ảnh tu luyện, không biết thời gian trôi qua bao lâu.

Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết đã phi hành tới vô tận vực ngoại tinh không, ngày đêm không ngừng nghỉ trọn vẹn phi hành mất hai mươi tám ngày.

"Nơi này chính là Long Mộc Tinh sao? Một đường chúng ta bay tới đây đã trọn vẹn trải qua hai mươi tám ngày phi hành, thật sự là mệt nhọc, sau này nếu như chưa vận dụng được Hoàng Tuyền Đồ phá vỡ hư không, ta tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian dài như vậy để phi hành. Thật sự là mệt chết ta."

Phương Hàn đứng ở một mảnh tinh không hư vô, quay đầu nhìn lại liền thấy Huyền Hoàng đại thế giới đã ở rất xa, thật giống như một quả trứng gà trôi nổi bất định, Thiên Cương Đại Khí quấn quanh rất giống như có thể đụng tay đến, nhưng kỳ thật khoảng cách lúc này xa tới hành tỷ dặm.

Phi hành trọn vẹn hai mươi tám ngày Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết mới từ Huyền Hoàng đại thế giới bay tới Long Mộc Tinh.

May mắn là Mộc Đạo Nhân biết đường, bằng không Phương Hàn chắc hẳn sẽ bị lạc ở trong vô tận tinh không, một khi đi nhầm đường trong tinh không, khoảng cách sẽ bị sai lệch mấy trăm vạn, trên nghìn vạn dặm. Thậm chí lệch ra khỏi trăm triệu dặm đường. Cho dù pháp lực cao tới đâu cũng sẽ mệt chết.

Một đường bay tới đây, Phương Hàn ngày đêm không ngừng cho dù pháp lực liên tục được cung cấp, thế nhưng cũng cảm thấy mệt chết.

Bởi vì thỉnh thoảng vẫn phải ứng phó với thiên thạch loạn lưu, còn một ít phong bạo, khí lưu hỗn loạn nữa. Thậm chí còn có thủy triều nhật nguyệt, hấp lực của các ngôi sao, phong bạo...Những thứ này đề là đại húy kỵ, nguy hiểm đối với người tu đạo.

Nhất là có một số ngôi sao ở phía xa hơn trăm triệu dặm đã phát ra hấp lực mãnh liệt, quấy nhiễu linh thức người tu đạo, pháp lực vận chuyển, vừa bay tới phạm vi phong bạo, con người lập tức bị ảnh hưởng khó có thể tự kiềm chế.

"Cẩn thận, phạm vi năm mười vạn dặm phía trước chính là khu vực bão từ trường, chúng ta tốt nhất là nên bay tránh sanh một bên. Bất quá ta có một môn đại thần thông, gọi là Lưỡng Nghi Nguyên Từ Thần Đao, uy lực vô tận, chuyên phá pháp bảo cương khí Đạo gia, Ma Môn, bão từ ở đây mạnh như vậy, cũng nên thử hấp thu tu luyện một phen."

Phương Thanh Tuyết chỉ vào một mảng vầng sáng rực rỡ phía trước, cười nói.

Phía trước có vô số vầng sáng rực rỡ, một vòng lại một vòng bao phủ vũ trụ, phạm vi lên tới mười vạn dặm, thật mênh mông như một đại dương khổng lồ, đẹp không sao tả xiết, cảnh sắc rực rỡ, làm cho người ta muốn tiến vào đó du ngoại một phen, nhưng mà chỉ cần là cao thủ liền biết nơi đó rất nguy hiểm. Nơi đó tụ tập rất nhiều bão từ mãnh liệt, cho dù là kim đan cao thủ đi vào trong đó cũng chịu cảnh vạn kiếp bất phục.

Hơn nữa tất cả những vật bằng kim loại đều mất đi hiệu quả trong bão từ trường, bị hút lại khiến toàn bộ đồ vật này đều bị hòa tan hóa thành chất lỏng.

Thế nhưng bên trong bão từ trường cũng có chứa rất nhiều thứ có lợi cho thần thông.

"Được, Thanh Tuyết sư tỷ đã có nhã hứng này, ta tự nhiên không muốn làm mất nhã hứng của tỷ, vừa vặn ta có một môn thần thông trong ba nghìn đại đạo, gọi là Đại Thôn Phệ Thuật, tu luyện một thời gian cũng đã tới đỉnh, hiện tại sẽ trợ giúp sư tỷ hấp thu bão từ trường trong một canh giờ, chúng ta xuyên thẳng mà đi, cũng không phải đi đường vòng."

Phương Hàn tuy rất mệt nhọc, nhưng hắn thật sự không muốn làm Phương Thanh Tuyết cụt hứng. Cho nên hắn ha ha cười, cố xốc lại tinh thần, hơi vận chuyển một chút bộ dáng lại biến thành long tinh hổ mãnh, Thiên Địa Pháp Tương hai ngàn cánh tay, hai ngàn con mắt bay ra, thoáng cái biến lớn cao tới ngàn trượng, mỗi cánh tay cũng dài tới có mấy trăm trượng, mỗi con mắt cũng to bằng cái đấu, tản mát ra Phật quang, ma quang hợp thành Tuyên Cổ Ma Vực, Cực Nhạc Tịnh Thổ hai đại tinh thần lĩnh vực.

Ngoài hai đại tinh thần lĩnh vực ra, một cái đại hắc động cũng xuất hiện, trùng sát tới bão từ trường.

Xì!

Một khối phong bạo lớn bị xé rách, vô tận từ trường chân khí màu sắc sặc sỡ được thu vào trong hắc động, đều bị Đại Thôn Phệ Thuật thu nạp.


Đại Thôn Phệ Thuật chính là một trong những môn thần thông trong ba nghìn đại đạo, thời điểm Phương Hàn dung hợp lại có đặc tính của Côn Bằng, có thể thôn phệ nhật nguyệt, sơn xuyên đại địa. Hiện tại với pháp lực của hắn mà thao túng, quả thực tương đương với một Côn Bằng trưởng thành, rất nhiều bão từ bị hút vào.

Cao thủ thông thường phải hấp thụ một tháng mới có thể dung nạp được bão từ trường. Nhưng Phương Hàn chỉ cần há miệng một lần là xong.

Thôn phệ bão từ sặc sỡ, lại trai qua trăm ngàn lần cô đọng, sau đó biến thành từng đoàn từng đoàn viên châu lớn bằng nắm tay, cực kỳ trầm trọng, màu sắc sặc sỡ như thủy tinh bay vào trong tay Phương Thanh Tuyết.

"Phương Hàn, ngươi vô cùng cường hãn." Phương Thanh Tuyết đi theo phía sau Phương Hàn, một đường nhìn hắn tung hoành, mở đường, ánh mắt phi thường mê ly, trên mặt hiện ra nụ cười thoải mái, tiếp nhận viên châu mà Phương Hàn ngưng tụ. Hơi chút luyện hóa, vận dụng một môn thần thông, ngưng tụ thành một đạo quang đao màu sắc sặc sỡ.

Đây là một môn thần thông gọi là "Lưỡng Nghi Nguyên Từ Thần Đao", chính là cô đọng từ bão từ trường mà thành, nếu như cô đọng tới mức cực hạn có thể phát ra Nguyên Từ Thần Lôi, một khi thanh đao này nổ mạnh có thể giệt sát địch nhân.

Dần dần thanh đao này càng thêm rõ ràng, càng lúc càng cô đọng, Phương Thanh Tuyết thở dài nói: "Ta muốn cô đọng địa thần thông này ít nhất cũng phải mất hai ba năm, Đại Thôn Phệ Thuật của ngươi còn nhanh gấp trăm lần so với ta, thật không hổ là ba nghìn đại đạo."

"Thanh Tuyết sư tỷ có muốn học không? Ta có thể đem bí pháp của Đại Thôn Phệ Thuật truyền thụ cho tỷ, ba nghìn đại đạo càng luyện nhiều thành tựu lại càng cao. Cho dù là Thanh Tuyết sư tỷ muốn học Đại Ngũ Hành Thuật, Ngũ Đế Đại Ma thần thông, ta cũng có thể truyền thụ."

Qua một hai canh giờ, Phương Hàn phá tan cơn bão từ phạm vi mười vạn dặm. Phía trước xuất hiện một ngôi sao cực lớn, khối tinh cầu này rất lớn, phát ra quang mang màu xanh biếc, nhu hòa, ấm áp, bên ngoài được vây bởi từng vòng từng vòng sáng, bên ngoài khối tinh cầu này còn có vô số tinh cầu loại nhỏ xoay quanh, tựa hồ như là vệ tinh của nó vậy.

Đây là Long Mộc Tinh.

Nhìn thoáng qua một cái đã phát hiện ra sinh cơ dồi dào trên đó, trên mặt tinh cầu tràn đầy khí tức tính mạng. Cũng có linh khí nồng đậm, có thể cung cấp nguồn dinh dưỡng cuồn cuộn không ngừng cho sinh linh.

"Phía trước chính là Long Mộc Tinh rồi." Phương Thanh Tuyết chỉ vào phía trước, đột nhiên quay đầu rồi thản nhiên cười nói: "Ngươi nguyện ý truyền thụ Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Ngũ Hành Thuật cho ta sao?"

"Đây có tính là gì. Nếu như ta chiếm được Đại Luân Hồi thuật cũng có thể truyền thụ cho sư tỷ." Phương Hàn không chút nghĩ ngợi, trong lúc nói chuyện một đạo thần niệm truyền ra, cư nhiên là công pháp tu luyện.

"Được rồi, được rồi." Phương Thanh Tuyết cũng không có nhận đạo thần niệm công pháp này: "Trước khi trở thành Trường Sinh Bí Cảnh vạn cổ cự đầu, ta không có cách nào tu luyện thêm thần thông nữa, nhất là loại vô thượng thần thông trong ba nghìn đại đạo Đại Ngũ Hành Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật, nếu như phân tán tinh thần sẽ không thể nào thành đại đạo, hơn nữa tuổi thọ của ta cũng không cho phép. Ta muốn toàn lực tìm hiểu Lôi pháp, với Lôi Đình Thiểm Điện, dùng ý chí phá vỡ cánh cửa Tiên giới, chờ khi ta tu thành Trường Sinh Bí Cảnh ngươi truyền thụ lại cho ta. Khi tu thành Bất Tử Chi Thân, chú trọng luyện bổn mạng thần thông, có thể có vô hạn khả năng."

"Được, đợi sư tỷ tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, ta nhất định sẽ truyền cho tỷ. Ở trước mặt sư tỷ, ta cũng không muốn giấu diếm bất cứ điều gì, dù sao sư tỷ cũng là người dẫn ta vào giới tu đạo, nếu không phải như vậy, hiện tại ta vẫn còn là một tên nô bộc cái gì cũng không hiểu, cho dù có chiếm được Hoàng Tuyền Đồ, Cửu Khiếu Kim Đan, nhưng nếu không có Vũ Hóa Môn che chở, cũng vô pháp phát triển nhanh chóng như vậy."

Lời của Phương Hàn nói rất thật.

"Nhanh chóng tiến vào tầng bên trong Thiên Cương Đại Khí của Long Mộc Tinh thôi, ta cảm thấy có lực lượng cường đại đang phong tỏa, tựa hồ như muốn cướp lấy Long Mộc tinh hạch, hơn nữa ta cảm thấy Long Mộc tinh hạch đang cấp tốc lớn lên."

Mộc Đạo Nhân đột nhiên rống to.

"Được!"

Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết lập tức bay tới Long Mộc Tinh, trong phút chốc tiếp cận Long Mộc Tinh, đột nhiên một đạo lá chắn trong suốt xuất hiện, cư nhiên ngăn cản trước mặt hai người.

Vượt qua đạo lá chắn này lại xuất hiện từng đạo từng đạo mây khói màu vàng, tràn đầy một loại mùi gỗ đàn hương, giống như một loại gỗ thơm nào đó bị thiêu đốt, nhưng mà trong làn khói vàng này có rất nhiều pho tượng cự linh, tay cầm đao thương kiếm kích, đi qua đi lại, rõ ràng là một đại trận cực kỳ lợi hại.

Có vài phần tương tự với đại trận Cự Linh của Phương Hàn, nhưng mà lại lợi hại hơn rất nhiều.

"Người nào? Lại dám tiếp cận Long Mộc Tinh. Bây giờ Kị Đô tinh chủ đã phong tỏa nơi đây, phàm là tu sĩ tới đoạt bảo, hết thảy không thể tới gần, nếu vi phạm sẽ giết không tha!"

Mắt thấy Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết tới gần, trong đám khói bay ra một đám tu sĩ nhìn về phía hai người, đồng thời hét lớn xông ra cản đường.

Xoạt xoạt xoạt, khoảng chừng có mấy ngàn lưỡi phi kiếm phi ra từ trong đám mây mù, liên tiếp tạo thành một kiếm trận xoay tròn. Sát khí khổng lồ vận chuyển. Trong đám mây mù kia không biết có bao nhiêu cao thủ ẩn núp.

"Kị Đô tinh chủ?"

Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết đều dừng lại, cũng không cố gắng vọt lên nữa, mà trước tiên muốn tìm hiểu một chút xem Kị Đô tinh chủ là tên quái nào. Tại vực ngoại tinh không nếu không cẩn thận sẽ dẫn tới rất nhiều nhân vật lợi hại.

"Kị Đô Tinh là một tinh cầu cách Long Mộc Tinh không xa, trong đó cũng có một môn phái, lão tổ của môn phái này là một vị vạn cổ cự đầu tên Kỵ Đô Pháp Vương, tu vi cao thâm, nhưng vẫn chưa tu thành Bất Tử Chi Thân, thế nhưng hắn có một kiện đạo khí, gọi là Kỵ Đô Thần Yên, một khi thả ra có thể bao phủ trong vòng ngàn dặm, mặc dù là hạ phẩm đạo khí, thế nhưng trải quan hơn ngàn năm khổ luyện, lực lượng rất kinh người. Bằng vào kiện pháp bảo này, lúc trước hắn có thể chống lại Long Mộc Tinh chúng ta, hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm lên Long Mộc tinh hạch. Hơn nữa trong Kỵ Đô Thần Yên Chi của hắn có luyện nhập bảy tòa núi Hư Không Tinh Thạch, bên trong là một không gian, hắn dùng để chứa đám đệ tử trong đó, tùy ý ngao du. Một khi đối địch sẽ để đám người trong phái xuất thủ."

Mộc Đạo Nhân nhận ra lai lịch người này.

"Bảy ngọn núi Hư Không Tinh Thạch? Thứ tốt, có thể khiến Đại Thiết Cát Thuật tới đỉnh phong. Kỵ Đô Thần Yên chỉ là một kiện hạ phẩm đạo khí mà cũng dám xưng vương xưng bá? Phong tỏa chúng ta? Quả thực là muốn chết."

Phương Thanh Tuyết hừ lạnh một tiếng nói: "Thế nào? Phương Hàn, giết lên chứ?"

"Ông trời cũng có đức hiếu sinh, ta tuy giết người không chớp mắt, luôn luôn giết sạch đám người ngăn trở đường đi của ta, sát tâm đã hình thành, tương lai khó có thể khống chế tâm ma sát đạo." Phương Hàn cười nói: "Tốt nhất là đánh lui bọn họ là được rồi."

Nào biết đâu rằng lúc hai người vừa nói chuyện, vài nam tử tu sĩ của Kị Đô Tinh vừa nhìn thấy dung nhan mĩ mạo của Phương Thanh Tuyết, đều thèm chảy dãi.

"Một nữ tu sĩ có tư chất rất tốt, sư huynh, một đôi nam nữ này không phải là cự đầu, chúng ta giết chết tên nam tử kia, còn nữ sẽ giữ lại, thế nào?"

"Không biết một đôi nam nữ này có địa vị gì không?"

"Khẳng định là không có địa vị gì, cho dù có địa vị thì thế nào? Sư tôn chúng ta chuẩn bị lấy được Long Mộc tinh hạch, một khi tìm được có thể xưng bá một mảnh tinh vực này rồi."