Phương Hàn cũng không nghe được những lời này của THiên Phạt trưởng lão Linh Lung phúc địa, Thu Tế Vũ. Hắn cũng không biết được là sợi tóc quấn quanh ngón tay mình chính là Vạn Kiếp TÌnh Ti. TÌnh kiếp của Linh LUng Tiên Tôn, một cao thủ tầng thứ chín, thậm chí thứ mười Trường sinh bí cảnh, tung hoành khắp thiên địa, không thua kém gì tồn tại chí tao Hoàng tuyền đại đế năm nào lại ứng lên trên người Phương Hàn.
Có điều cho dù là hắn có muốn nghe thì cũng không nghe được những lời mà Thu Tế Vũ vừa nói.
Bởi vì trong Tu di kim sơn, tất cả đệ tử của Linh Lung phúc địa đều có thể vận dụng Đại tu di thần quang, chẳng khác nào mượn lực lượng của động thiên cả.
Bởi vì như vậy nên Thu Tế Vũ mới có thể đem chuyện của Long đạo nhân và Mộc đạo nhân cho Phương Hàm xem, để hắn cẩn thận cảnh giác, không lọt vào tròng của hai đại cao thủ Trường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời.
"Vạn Kiếp tình ti, rốt cuộc nó là cái gì? Ta có nên bỏ sợi tóc này đi hay không? Nhưng àm sợi tóc này hình như ẩn chứa lực lượng rất cường đại, Linh Lung TIên Tôn nói vào lúc nguy hiểm nhất sợi tóc này có thể cứu nguy cho mình, giúp mình giữ được một mạng, điều này chắc chắn không phải là nói điêu. Hơn nữa sợi tóc này là cơ hội duy nhất để tạo quan hệ với Linh Lung Tiên Tôn, nếu như vứt bỏ thì mọi công sức trước kia đều sẽ uổng phí, nói không chừng ba môn vô thượng thần thông Tổ Mã Cổ Thần Khí, Đại tu di sơn vương quyền, Đại phổ độ thiền quang đều sẽ khôgn rơi vào người mình".
Vừa vận dụng pháp lực bay về phía đỉnh núi Tu Di kim sơn, Phương Hàn vừa quan sát sợi tóc đen quấn quanh ngón tay trỏ của mình.
Sợi tóc đen này của Linh Lung Tiên Tôn ẩn ẩn phát ra quang mang yếu ớt, như một sợi tơ ngọc quấn quanh đầu ngón tay, làm cho hắn có cảm giác như đang ở trong mưa bụi ở giang Nam, một loại cảm giác thư sướng như mộng như ảo, làm cho người ta tẩy sạch được mọi vướng bận của hồng trần, theo đuổi thiên đao.
mặc dù biết sợi tóc đen này có chút bí ẩn nhưng sau một hồi suy nghĩ, Phương Hàn vẫn không muốn vứt bỏ nó.
Linh Lung Tiên Tôn là nhân vật như thế nào? Tuyệt đối sẽ khôgn vô duyên vô cớ đến giúp mình, cũng sẽ không đơn giản chỉ vì mình mà chuẩn bị ba đại vô thượng thần thông. Sợi tóc đen này là một biểu tượng, cũng là để cho mình chọn lựa. Nếu như mình vứt bỏ thì coi như là không muốn tiếp nhận ý tốt của người ta. Ba đại vô thượng thần thông cũng sẽ truyền cho người khác, bản thân dâng tặng kim đan của Thái nhất môn Tống Duy Nhất lên cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Trước cứ lấy hết chỗ tốt rồi nói sau, cho dù phải chết cũng là chờ sau khi tới Trường sinh bí cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời rồi mới biết được. Hiện tại thực lực của mình quá kém, có thể đi được thì cứ đi, hậu hoạn gì sau này sẽ giải quyết.
Định ra kế hoạch rồi, tâm của Phương Hàn cũng thấy nhẹ nhàng hơn.
Bay lên gần vạn trượng hắn mới thấy được đỉnh núi với hào quang chói lọi của Tu di kim sơn.
Lập tức Phương Hàn đã nhìn thấy trên đỉnh Tu di kim sơn có một cái lộng thật lớn, tỏa ra khí tức nhẹ nhàng, thoải mái, hào quang là do cái lộng tỏa ra, trên lộng có viết ba chữ to, "Quang Minh ĐỈnh". Ở bên dưới cái lộng là một bóng người đang ngồi ngay ngắn trên một cái vương tọa bằng thủy tinh, ở bên dưới vương tọa có một con thiên long dài đến ngàn trượng.
Là thiên long, không phải là giao long bình thường, cũng không phải là ly long, lại càng không phải cầu long, mà là thiên long chân chính! Là thiên long đã tu luyện tới Trường sinh bí cảnh, có lực lượng của đầu sỏ muôn đời!
long tộc tu luyện tới trường sinh bí cảnh mới được gọi là thiên long.
Đầu thiên long có mắt to như một cái bể cá, mắt có một loại màu sắc cổ lão, đường cong như nước mực của một bức tranh sơn thủy, thân thể tùy ý di động, cả người tỏa ra một luồng long uy cường đại khiến cho người ta không dám khinh nhờn. THiên long vô cùng cao ngạo, thậm chí còn cao ngạo hơn cả cao thủ Trường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời, dù có chết cũng không chịu để cho người khác hàng phục.
Nhưng hiện tại đầu thiên long này lại đang phủ phục dưới vương tọa thủy tinh, thủ hộ cho người đang ngồi ở trên vươgn tọa.
Người ngồi trên vương tọa mờ mờ ảo ảo, người ngoài chỉ thấy được cái bóng người, không nhìn ra được hình dáng cụ thể nhưng toàn thân tỏa ra tinh quang chói mắt trông giống như mặt trời vậy. Nếu như tập trung thị lực nhìn qua những lổ hổng của vương tọa thì cũng có thể miễn cưỡng nhìn qua luồng hào quang đó, thấy được ở sâu bên trong là hình bóng một người con gái. Người con gái này làm cho người ta có một cảm giác rất kỳ lạ, tựa hồ là tồn tại từ rất lâu rồi, từ khi trời đất mới hình thành thì người đó đã ở đó rồi.
Nhìn như gần trong gang tấc, nhưng kỳ thật nữ tử này đang ở trong một khôgn gian song song ở xa trăm ngàn ức dặm, cho dù có tìm kiếm cả đời cũng không thể tìm thấy được.
Hơn nữa Phương Hàn cũng không dám lại gần lỗ hổng của lớp thủy tinh, bởi vì thời gian trôi qua bên trong đó bất đồng với ngoại giới, cũng giống như Thái nguyên tiên phủ vậy.
Nếu như có người công kích nữ tử này, chỉ sợ còn chưa kịp chạm đến bóng dáng của người ta thì sẽ bị thời gian gia tốc đột ngột khiến cho thọ mệnh tiêu hao hết không còn, hoặc là thời gian đình chỉ lại, làm cho người kia mắt kẹt ở trong đó.
Đây là sự biến ảo pháp tắc vô cùng kỳ diệu, khôgn chỉ biến ảo không gian mà còn có biến ảo cả thời gian.
Người ngồi trên vương tọa thủy tinh chính là Linh Lung TIên Tôn.
Người này cùng với nữ tử cải nam trang mà Phương Hàn gặp lần trước hoàn toàn bất đồng, cũng không biết đâu mới là chân thân của nàng. Đến loại cảnh giới như LInh Lung tiên tôn, có ngàn vạn cái hóa thân, cho dù biến thành nam cũng không có gì là kỳ lạ.
"Thật là cao minh! Trong truyền thuyết thì phải tu luyện tới cảnh giới rất cao, chuẩn bị phi thăng thành tiên mới có thể gia tốc thời gian, trong nháy mắt khiến cho vô số tinh cầu sinh rồi diệt. Trong quang quyển của Linh Lung Tiên tôn loáng thoáng có vài phần khí tức như vậy. Thật là đại pháp lực, đại thần thông, ngang với chư tiên vạn giới!"
Phương Hàn nhìn chằm chằm vào Linh Lung tiên tôn, đồng thời cũng nghe được không ít lời tán tụng của những người xung quanh.
Quay đầu lại, hắn liền nhìn thấy được người nói lên lời kia là một đạo nhân đầu gỗ, chính là Mộc đạo nhân, đứng bên cạnh là Long đạo nhân, là hai người mà Thu Tế Vũ đã dặn hắn phải chú ý, hai đại cao thủ Trường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời. Hai đạo nhân này là chủ nhân của Long mộc tinh, khai tông lập phái của riêng mình, tuy không bằng với mười môn phái tiên đạo nhưng đã thực sự hùng bá một phương.
Tựa hồ cảm ứng được cái nhìn của Phương Hàn, Mộc đạo nhân đảo tròng mắt nhìn lại, trong mặt lập lòe quang mang âm lãnh màu lục, nhìn chằm chằm vào thân thể Phương Hàn, dò xét từ cao đến thấp. Ánh mắt của hắn tựa như một con sói đói đang nhìn vào một con thỏ mập, tưởng tượng ra hương vị khi nuốt con thỏ sẽ như thế nào.
"Đạo nhân này là một cây Chu Sa La mộc thành tinh, tu thành yêu, sau đó từng bước tu luyện thành đâu sỏ muôn đời. Trên người ta có khí tức của Cây thế giới, lại tu luyện Thanh đế mộc hoàng công. Nếu như hắn có thể nhìn ra được Cây thế giới, lại cướp đoạt công pháp tu luyện Thanh đế mộc hoàng công của ta thì nhất định sẽ luyện thành tầng thứ hai Trường sinh bí cảnh, Bất tử chi thân, thậm chí còn tiến thêm một bước nữa. cũng khó trách hắn lại nhìn ta bằng ánh mắt đó. Có điều lão quái vật này lại dám có chủ ý với ta, ta sẽ làm cho ngươi không được yên lành".
Phương Hàn cũng khôgn thèm để ý tới tên Mộc đạo nhân âm hiểm này nữa, quay đầu đi, trong tâm nổi lên những suy nghĩ âm độc.
"Thế nào? Mộc đạo nhân? Thấy được gì?
Long đạo nhân trông thấy Phương Hàn xoay người đi chỗ khác thì liền phát ra một luồng thầ niệm vào trong đầu mộc đạo nhân, "Kẻ này cũng không phải dễ đối phó đâu, sau lưng hắn còn có Vũ Hóa môn, hơn nữa hắn còn được sự ưu ái của Linh Lung tiên tôn nữa".
"Mặc kệ, Phương Hàn này có thể giúp cho tu vi của ta tăng mạnh. Trên người hắn có thánh vật của mộc hệ, ta có thể cảm giác được khí tức bổn nguyên từ trên người hắn. Hơn nữa hắn còn có Thanh đế mộc hoàng công, ta nhất định phải đoạt được nó. Nếu như luyện thành Thanh đế mộc hoàng công, có thể thu nạp nguyên khí của vạn mộc, rồi chuyển hóa lại thành bổn nguyên hóa bản thể của ta thì ta sẽ chính thức luyện thành Bất tử chi thân, thậm chí còn tiến thêm một bước nữa".
Mộc đạo nhân lạnh lùng nói: "Loại cơ hội như thế này không thể bỏ qua. Về phần Vũ Hóa Môn thì cũng không cần để ý, chúng ta không phải là tu sĩ ở Huyền hoàng đại thế giới, sợ bọn chúng làm gì? Cùng lắm là vứt bỏ hết tất cả, trốn ra một tinh cầu xa xôi, với tu vi của chúng ta có thể không thắng được người ta, nhưng mà muốn chạy trốn thì chẳng lẽ không được? Long đạo nhân, lần này ngươi nhất định phải giúp ta, chờ sau khi lễ mừng thọ kết thúc, kẻ này ra khỏi Linh Lung phúc địa, chúng ta sẽ chận lại động thủ. Sau khi mọi chuyện thành công, ta sẽ giao cho ngươi toàn quyền khống chế Long Mộc tinh hạch".
"Thật không?". Long đạo nhân chấn động toàn thân hỏi lại.
"Đương nhiên là thật!". Mộc đạo nhân không có nửa điểm cảm tình, thật sự giống như một cái đầu gỗ. "Chúng ta liên thủ lập pháp nhiều năm như vậy, long bất ly mộc, mộc bất ly long, chẳng lẽ ngươi còn chưa tin tưởng ta?"
"Đương nhiên là tin tưởng, chỉ là Long mộc tinh hạch đã được tế luyện năm nghìn năm, sắp lột xác, có thể biến thành một kiện thượng phẩm đạo khí, mà bây giờ ngươi lại đột nhiên buông tay làm ta có chút kinh ngạc mà thôi". Long đạo nhân cười nói: "Như vậy mọi chuyện đã định rồi".
"Nhất ngôn vi định!".
Hai đại đầu sỏ muôn đời trong nháy mắt đã định ra một cái hiệp định đối phó với Phương Hàn.
"Hai đạo nhân này huyên thuyên một hồi, nhất định là đang âm mưu làm sao để đối phó với ta. Có điều, ở trong Linh Lung phúc địa bọn họ cũng không dám động thủ". Phương Hàn cũng có thể suy đoán được suy nghĩ của hai người kia.
ĐÔng! Đông! Đông!
Ở nơi cao nhất trên Tu Di kim sơn đột nhiên truyền ra ba tiếng sét đánh vang trời, khôgn gian xung quanh rung động kịch liệt, tất cả mọi người ở đây đều lặng đi, kể cả đầu sỏ muôn đời cũng không ngoại lệ.
Phương Hàn liếc mắt nhìn lại liền thấy được ở trên đỉnh tu di kim sơn ngoại trừ vương tọa thủy tinh của Linh Lung Tiên Tôn ở trên cao ra, chugn quanh đều tràn ngập quang mang kim sắc, quảng trường dần dần biến đổi, xuất hiện các cái ghế ngồi cho tân khách. Rất nhiều người tới mừng thọ lục tục bay lên, sau đó được các nữ đệ tử của Linh Lung Phúc Địa an bài chỗ ngồi ứng với từng người.
Những nữ đệ tử Linh Lung Phúc Địa kia không ngừng bay qua bay lại trên không, bưng tiên đào, hoa quả, trong giống như các tiên nữ trong truyền thuyết, làm cho người ta cảm thấy rất thư thái.
"Phương Hàn sư huynh, vị trí của ngài ở bên kia, trong chốc lát nữa ngài cũng có thể đi vào dâng lễ vật mừng thọ". Một vài nữ đệ tử tầng thứ hai Thần thông bí cảnh làm nhiệm vụ chỉ dẫn cho khách bay tới bên người Phương Hàn, làm cho hắn có một loại cảm giác như một đại nhân vật được mọi người hô ủng.
"Mấy vị sư muội cực khổ rồi, đây là vài món đồ chơi nhỏ, mọi người cứ nhận lấy". Phương Hàn nhìn quanh, trong lòng thấy rất thoải mái, ngón tay liên tục búng ra, mấy chục kiện trung phẩm bảo khí bay ra.
"Những trung phẩm bảo khí này không phải là hàng thượng đẳng, cũng chỉ là đồ chơi cho vui. Các ngươi mỗi người cứ lấy mười kiện". Hắn nói chuyện với thanh âm rất lớn, truyền ra ngoài lập tức khiến cho rất nhiều người đến mừng thọ ngây cả người ra.
Người đến mừng thọ ít nhiều đều có chút thân phận, cũng được các nữ đệ tử Linh Lung Phúc địa tiếp đãi, nên cũng sẽ cho một ít lễ vật. Đây là một quy củ bất thành văn, là vấn đề mặt mũi.
Có điều lần này tới mừng thọ, thì là cao thủ Kim đan cảnh nhiều lắm cũng chỉ cho được một vài kiện linh khí hoặc đan dược. Cao thủ Trường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng sẽ chỉ cho một kiện hạ phẩm bảo khí,tuyệt đối không giống như Phương Hàn, tùy tiện đưa ra mấy chục kiện trung phẩm bảo khí.
Như vậy còn rộng rãi hơn cả đầu sỏ muôn đời, làm cho người khác cảm thấy xấu hổ khi đứng trước mặt Phương Hàn.