Vĩnh Sinh

Chương 271: Đánh bại

"Thật là lợi hại, nếu không phải Mạnh Thiểu Bạch đã đem đại bộ phận Côn Bằng nguyên khí phóng thích ra ngoài, một quyền này của ta cho dù có đánh lên người của hắn sợ là cũng bị hắn hút mất, không gây ra hiệu quả gì. Kẻ dùng Ma Thái Ky Sinh Quyết hấp thu lấy trứng của Côn Bằng quả thực là có thể thừa nhận vô hạn công kích của người khác, bất luận là cương khí, pháp bảo gì cũng sẽ bị hắn thôn phệ rồi chậm rãi tiêu hóa, chuyển hóa thành lực lượng của mình."

Không nói chuyện Mạnh Thiểu Bạch bị một quyền thứ năm mươi Phương Hàn đánh thẳng vào trong đan điền ở bụng, lập tức thừa nhận không cùng thống khổ, thân thể cong lại như một con tôm lớn. Phương Hàn đánh ra một quyền này cũng cảm giác được đại bộ phận thần thông, khí kình khi đánh lên người Mạnh Thiểu Bạch giống như trâu đất đánh xuống biển, không phát ra được bao nhiêu hiệu quả. Lúc này hắn mới hoàn toàn hiểu được sự lợi hại của Côn Bằng Nguyên Thần.

Có thể hấp thu bất luận công kích gì.

Cho dù là một thanh phi kiếm chém lên thân thể của Mạnh Thiểu Bạch cũng sẽ bị hắn hút vào trong người, thu vào trong Côn Bằng Nguyên Thần.

Đương nhiêu nếu như công kích vượt qua cực hạn của Côn Bằng Nguyên Thần, Mạnh Thiểu Bạch cũng sẽ bị nổ mạnh. Nhưng người nào cũng biết rằng khả năng thôn hấp của Côn Bằng là vô cùng vô tận, cho dù Mạnh Thiểu Bạch chỉ mới tu luyện thành thần thông thì sợ là chỉ có công kích của cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể khiến hắn nổ được.

Hơn nữa theo tu vi của Mạnh Thiểu Bạch đề cao, lực hấp thu của hắn sẽ tăng lên, chỉ sợ là khi hắn bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh thì công kích gì cũng đều sẽ bị hắn hấp thu hết.

Có điều đây là chuyện còn rất xa vời.

HIện tại Phương Hàn lại chiếm được thế chủ động rồi! Không! Đúng ra phải nói là Phương Hàn đã thắng.

Có điều Phương Hàn cũng không chút buôn lỏng, hắn muôn triệt để áp chế Mạnh Thiểu Bạch! Đánh cho hắn như đánh một con chó, triệt để phá hư tín niệm của hắn, làm cho hắn không cách nào gượng dậy nổi, từ đó về sau cũng không có dũng khí đối đầu với mình. Tuy hai người là đệ tử cùng một môn phái, tốt nhất là không cần phải nội đấu nhưng mà nội đấu này cũng không phải là do Phương Hàn khơi mào. Đó chính là do Mạnh Thiểu Bạch muốn so sánh mình với đệ tử thiên tài, ở Đại Huyền đế quốc không chút nể mặt mà khiêu khích.

Đối mặt với việc người khác chủ động khiêu khích mình, Phương Hàn chưa bao giờ hạ thủ lưu tình, càng không nói đến chuyện bỏ qua.

Muốn triệt để đè ép đối phương, khiến đối phương sợ hãi mình.

Phanh! Phanh phanh phanh phanh phanh phanh phanh...... Một quyền của Phương Hàn thành công, hắn không chút do dự phát động triệt để Kim Hoàng Trảm, thân lập lòe quang mang, hóa thành một luồng gió kim sắc, quấn quanh Mạnh Thiểu Bạch, toàn lực đánh lên toàn thân hắn!

Một quyền đánh trúng vào lồng ngực của Mạnh Thiểu Bạch, đánh cho cả người hắn bay thẳng lên, miệng phun trào máu tươi. Trong tích tắc này, Côn Bằng Nguyên Thần của hắn cũng đã về trong thân thể, toàn lực hấp thu lấy quyền kình khủng bố của Phương Hàn.

"Ngươi muốn thôn hấp pháp bảo của ta, tưởng là pháp bảo của ta khổ công có được là để cho ngươi sao? Quá khờ dại!" Phương Hàn đột nhiên lăng không đá ra một cược, một cước cực mạnh đá vào mặt của Mạnh Thiểu Bạch làm cho mặt hắn sưng lên một cục, màu đỏ hồng. Thân thể Mạnh Thiểu Bạch cũng vô cùng cứng cỏi, mặc dù không được cường đại như Phương Hàn nhưng phi kiếm bình thường tuyệt đối không thể thương tổn được hắn. Nhưng mà quyền kình của Phương Hàn lợi hại thế nào? Tuy hắn Côn Bằng Nguyên Thần của hắn có thể hấp thu phần lới quyền kình, nhưng vẫn không thể chống đỡ hết lực lượng mạnh mẽ của Phương Hàn.

"Phương Hàn, ta và ngươi không chết không thôi!"

Mạnh Thiểu Bạch chưa bao giờ nếm qua thiệt thòi lớn như vậy, có thể nói là từ khi sinh ra đến giờ hắn chính là thiên chi kiêu tử, linh tính vô cùng cao, tốc độc tu đạo cực nhanh, hơn nữa lại có đại tiên duyên, đại vận khí, gặp được đủ các loại kỳ ngộ, gặp dữ hóa lành. Hắn cùng người khác giao thủ chưa thua bao giờ, nhưng nào ngờ được hôm nay lại thảm bại trong tay Phương Hàn.


Hắn rít gào mãnh liệt, từng vòng khí lưu từ trong thân thể hắn mạnh mẽ phóng ra ngoài, kiệt lực hóa giải quyền kình khủng bố của Phương Hàn.

"Muồn chết!"

Phương Hàn lại không chút ngừng nghỉ, hai tay lật lại, xòe ra liên tiếp vỗ mạnh lên đại huyệt khắp toàn thân Mạnh Thiểu Bạch, rất nhiều thần thông, khí kình dũng mạnh lao vào, phá hư hết thảy sinh cơ của Mạnh Thiểu Bạch. Cùng lúc đó, tay trái hắn lại chộp ra một trảo, Già Thiên Ma Thủ hiện ra, hung hăn chộp mạnh lên Thiên Môn của Mạnh Thiểu Bạch.

Mặc cho người nào lợi hại đến mức nào, nếu như Thiên Môn trên đầu bị phá, thì toàn bộ thần thông sẽ bị hủy, pháp lực cũng sẽ tiết hết ra ngoài, một thân tu vi hóa thành hư ảo.

Cùng lúc đó, Quỷ Xà Kiếm, ma đao Huyết Thương Khung, Tâm Linh Kiếm cũng hiện ra mạnh mẽ chém lên người của Mạnh Thiểu Bạch.

"Muốn phá hư thân thể của ta? Chuyện đó là không thể! Côn Bằng Nguyên Thần, hấp thu hết toàn bộ cho ta!" Mạnh Thiểu Bạch kiệt lực phát động toàn bộ lực lượng của mình, trên làn da bỗng xuất hiện nhưng hoa văn gợn sóng, ba kiện pháp bảo như hung thần ác sát chém lên thân thể đầy hoa văn của Mạnh Thiểu Bạch, lại bị Côn Bằng Nguyên Thần của hắn hấp thu!

"Ta cho ngươi hấp thu! Lão tử muốn ngươi hấp thu tiếp!"

Phương Hàn cũng không chút để ý. Hắn biết rõ hiện tại Mạnh Thiểu Bạch đang dựa vào lực hấp thu của Côn Bằng Nguyên Thần để hóa giải công kích của mình, không khỏi nhe rằng cười, hai tay khẽ vẫy, Lục Mục Phong Thần Bia và Hoàng Tuyền Đồ lại bay xuống, thoáng cái đánh mạnh lên thân thể của Mạnh Thiểu Bạch.

Mạnh Thiểu Bạch cười với vẻ mặt vô cùng ác độc, nhìn chằm chằm vào Phương Hàn, sau đó thân thể đột nhiên chớp động, toàn lực bỏ chạy, hướng lên không trung lao đi. Hiện tại Côn Bằng Nguyên Thần của hắn đã hấp thu nguyên khí của rất nhiều dị chủng thần thông, còn có Già Thiên Ma Thủ, ma đao Huyết Thương Khung, Quỷ Xà Kiếm, Phong Thần Đại Trận, Hoàng Tuyền Đồ, Xạ Tinh Tiễn. Nhiều pháp bảo như vậy, Côn Bằng Nguyên Thần của hắn đã bắt đầu không thể trấn áp nổi, hắn phải toàn lực trấn áp bọn chúng chứ đừng nói chi đến chuyện vung kiếm đánh nhau với Phương Hàn.

"Muốn chạy! cho ngươi ăn còn chưa đủ sao? Tử Quang Phích Lịch Tử cũng không có đánh lên người ngươi, hiện tại cho ngươi nuốt vào luôn đi!" Phương Hàn một lần nữa lộ ra nụ cười dữ tợn, thân thể chớp mắt di động, trên tay liên tiếp hiện ra những hạt đậu màu tím đánh thẳng lên thân thể của Mạnh Thiểu Bạch, làm cho Côn Bằng Nguyên Thần của hắn hấp thu vào trong.

Mạnh Thiểu Bạch lúc này trốn tránh cũng không kịp, bị Tử Quang Phích Lịch Tử đánh lên thân thể, lại hút vào trong Côn Bằng Nguyên Thần.

Hắn không thể không hấp thu nó, nếu không thì Tử Quang Phích Lịch Tử nổ mạnh ở bên người hắn thì sẽ khiến cho thân thể hắn bị tổn thương, có thể hủy cả thân thể hắn. Thân thể vừa chết, tu vi của hắn đại giảm, còn không biết sẽ đoạt xá như thế nào. Sau khi đoạt xá, thân thể cũng không cách nào hoàn toàn kết hợp với linh hồn của hắn, mãi mãi không cách nào tiến bộ được chứ đừng nói chi đến chuyện luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh.

"Bạo! Bạo! Bạo!"

Phương Hàn thấy Mạnh Thiểu Bạch hấp thu Tử Quang Phích Lịch Tử thì trên mặt lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, hô lên ba tiếng bạo! Lập tức, Tử Quang Phích Lịch Tử ở trong Côn Bằng Nguyên Thần luân phiên nổ mạnh.

Oanh long! Oanh long!


Thân thể Mạnh Thiểu Bạch run rẩy kịch liệt một hồi, tựa hồ muốn giải thể, nhưng mà hắn vẫn cố gắng kiệt lực ổn định nguyên thần, không bị nổ tung, chỉ là từ thất khiếu bắn ra một lượng lớn huyết vụ, còn có tử khí tản mát. Điều này cho thấy thân thể hắn đã bị tổn thương nghiêm trọng, huyết vụ chính là bổn mạng máu huyết của hắn bị vụ nổ bức ra ngoài, mà tử khí chính là do Tử Quang Phích Lịch Tử tỏa ra.

Lần này Tử Quang Phích Lịch tử nổ mạnh ở trong Côn Bằng Nguyên Thần làm cho nguyên khí của hắn đại thương, Côn Bằng Nguyên Thần muốn nổ tung, nếu đổi lại Thiên Địa Pháp Tướng của Hoa Thiên Đô, Bàn Võ Nguyên Thần mà nuốt Tử Quang Phích Lịch Tử xuống rồi để nó nổ mạnh thì cũng sợ là sẽ bị đánh cho tan vỡ. Nhưng mà Côn Bằng Nguyên Thần thì lại khác, cũng nhờ một điểm đặc tính này mà hắn bảo vệ được mạng nhỏ của mình.

Nhưng lần này hắn đã bị đánh trọng thương, thần thông trong cơ thể trở nên hỗn loạn.

Phốc!

Hắn rốt cuộc không thể chịu đựng nổi, lại phun ra thêm một ngụm máu tươi, một ngụm máu tươi này chứa đại lượng nguyên khí, bao gồm có ma đao Huyết Thương Khung, Già Thiên Ma Thủ, Quỷ Xà Kiếm, Tâm Linh Kiếm, Hoàng Tuyền Đồ, Phong Thần Bia, còn có cả Xạ Tinh Tiễn, tất cả những gì hắn nuốt vào đều có trong đó.

Thân thể hắn mất đi cân đối, thậm chí ngay cả lực lượng phi hành cũng không có, từ trên không trung rơi thẳng xuống Thiên Hình Thai, nện mạnh vào nền đá, thanh kiếm lúc nào cũng ở bên mình, không rời tay cũng lăn lốc ở một bên.

"Ha ha ha ha ha!" Ma đao Huyết Thương Khung vừa thoát ra thì thân thể chớp động, hấp thu lấy toàn bộ máu huyết mà Mạnh Thiểu Bạch phun ra, "Đại bổ, máu của thần thú Côn Bằng, nếu như có thể hấp thụ thật nhiều thì ta nhát định có thể tấn thăng trở thành trung phẩm đạo khí!"

Trong máu tươi của Mạnh Thiểu Bạch ẩn chứa máu huyết của Côn Bằng, Huyết Dạ Vương hấp thu nó thu được không ít chỗ tốt, trong khoảng thời gian ngắn đã hút sạch toàn bộ lượng máu huyết này.

Ân!

Phương Hàn cũng cảm nhận được lực lượng không gian hùng hậu ẩn chứa trong lượng máu huyết này, khi hấp thu vào trong Đại Thiết Cát Thuật, thì uy lực của thần thông lại gia tăng thêm một chút, "Đúng rồi, Côn Bằng có khả năng nuốt lấy cả một tinh cầu, tự nhiên phải có lực lượng không gian."

"Ngươi tưởng rằng pháp bảo của ta dễ dàng nuốt vào như vậy sao, ằn vào rồi cũng phải nhả ra toàn bộ thôi!"

Phương Hàn thu pháp bảo lại, nhẹ nhàng hạ xuống THĐ, lạnh lùng nhìn Mạnh Thiểu Bạch đang nằm đó, tự nhiên hắn là người chiến thắng, lúc này đại thế của Mạnh Thiểu Bạch đã mất, thân thể tổn thương, thần thông tán loạn, cũng không thể chống lại Phương Hàn được nữa.

"Thua! Mạnh Thiểu Bạch lợi hại như vậy mà vẫn thua. Thủ đoạn của Phương Hàn quả thực là kinh thiên động địa. Một cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng lại bị hắn đánh bại như vậy. Xem ra chuyện hắn đánh chết Quỷ Đế quả đúng là sự thật. Đây thật sự là kỳ tài hiếm thấy, vạn năm không xuất hiện được một người."

"Đúng vậy! Chênh lệch ba cảnh giới vậy mà vẫn có thể đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, nếu như Phương Hàn tu luyện thành kim đan thì sẽ cường đại đến mức nào? Ta thấy nếu như bây giờ Phương Hàn giao thủ với Hoa Thiên Đô cũng chưa chắc đã thua."

"Thật là lợi hại, không ngờ Vũ Hóa Môn chúng ta lại có được nhân vật lợi hại, hơn nữa lại mạnh mẽ đến mức này, ít nhất là sau này chúng ta sẽ không bị lỗ."

"Cho tới hôm nay, chuyện Phương Hàn là tuyệt thế thiên tài đã không thể hoài nghi nữa rồi. Xem ra sau này khi chưởng giáo chí tôn thoái vị thì cũng chỉ có hắn hoặc là Hoa Thiên Đô có tư cách tranh đoạt ngôi vị, hôm nay Mạnh Thiểu Bạch đã thua tự nhiên cũng mất đi tư cách."

"Hắn chính là nhân tuyển cho chức vụ chưởng giáo Vũ Hóa Môn trong tương lai."

Trong Chư Thế Giới có ghi lại rất nhiều truyền kỳ về các tuyệt thế thiên tài, nhưng cũng không có ai làm được như Phương Hàn. Chỉ mới tu luyện tới tầng thứ sáu Thần Thông Bí Cảnh lại có thể đánh bại một người tu luyện tới tầng thứ chín, Thiên Địa Pháp Tướng, thậm chí còn đánh chết cả cao thủ tầng thứ mười, Ngịch Thiên Cải Mệnh, chúng ta xem ra phải tìm cách kết thân với hắn."

"Không sai, lần này hắn đánh bại được Mạnh Thiểu Bạch, chúng ta cũng không phải chần chừ nữa, cần pahir kết giao với hắn. miễn cho sau này nếu như hắn chiến thắng Hoa Thiên Đô, giành được chức vị chưởng giáo lại khiến chúng ta sống không được thoải mái…"

Lần này Phương Hàn đánh bại Mạnh Thiểu Bạch, lập tức đại đa số chân truyền đệ tử, kể cả một ít trưởng lão đều nghị luận, bàn tán không thôi. Có thể nói một trận chiến này đã chính thức khẳng định vị thế của mình trong Vũ Hóa Môn, khiến cho tất cả mọi người đều hiểu rằng, hắn có đủ năng lực chống lại Hoa Thiên Đô.

"Đáng giận, đáng giận! Ta bây giờ làm sao mới có thể đánh bại Phương Hàn?" Trong tâm Vạn La tràn ngập sự đau khổ: "Không được, ta phải đi thông báo cho Hoa Thiên Đô sư huynh! Nếu như cứ để Phương Hàn tiếp tục phát triển như vậy thì thật sự rất nguy hiểm, nhất định phải giết chết hắn trước khi hắn tu luyện thành kim đan!"