Vĩnh Sinh

Chương 1515: Hoa Thiên Đô bái sư

- Đại Mệnh Vận Thuật!

Trong Hồ lô Càn Khôn phát ra tiếng rống phẫn nộ, thanh âm nặng nề trở nên bén nhọn. Hồ lô đột nhiên phun ra ngoài, ý đồ hút Vận Mệnh Lực vào trong.

Nhưng Hồ lô Càn Khôn vừa mới hút Vận Mệnh Lực vào, trong đó bắt đầu bùng nổ, từng thanh âm vang vọng thiên địa nhưng chuông trời.

- Vận Mệnh Lực không phải người có thể hấp thu. Ngươi không phải Vĩnh Sinh Chi Môn, còn muốn thao túng vận mệnh? Chúa tể Càn Khôn, đầu lâu của ngươi tạm thời gửi đó, chờ ta cùng Phương Hàn tu luyện tới tu vi mười lăm kỷ nguyên chính là lúc chết của ngươi.

Toàn bộ thân thể Phương Thanh Tuyết hoàn toàn biến thành một dòng sông vận mệnh. Cửu Cửu Chí Tôn Thần Thành chảy trong dòng sông vận mệnh, thật giống như thiên đường nhân gian, cung điện trên trời, tòa thành vĩnh hằng.

Trên mặt Phương Hàn hiện ra nụ cười tàn khốc, bàn tay khẽ lật. Rất nhiều chư thiên thần vật hợp thành Kỷ Nguyên Thần Trận khuếch trương ra ngoài, lập tức trong vũ trụ liền sinh ra một nơi trống rỗng, Giới Thượng Giới kịch liệt chấn động. Hắn cùng Phương Thanh Tuyết hoàn toàn mất dạng.

Chỉ để lại trong hư không một cái hồ lô thật lớn lẻ loi lơ lửng.

Thật lâu sau, hồ lô dần thu nhỏ lại, sau đó nhảy ra một thanh niên. Thanh niên này nhìn rất trẻ tuổi, giống như chỉ mười bảy mười tám tuổi nhưng hai mắt hắn rất già nua, dường như lão giả xem thấu thế sự, cơ trí mà không mờ.

Đây chính là chúa tể Càn Khôn.

Đệ nhất cao thủ của Giới Thượng Giới, tu vi mười lăm kỷ nguyên, bản thân là Tạo Hóa Thần Khí, căn bản không ai có năng lực là đối thủ của hắn. Nhưng hiện tại Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết liên thủ lại dễ dàng thoát khỏi sự kiềm chế của hắn.

- Đôi nam nữ do hai đại kiếp số này biến thành thật là lợi hại. Nếu có thế bắt giữ, tìm hiểu tinh túy, ta chính là đệ nhất nhân trong chư thiên. Cho dù là Tiên Vương trở về cũng không phải đối thủ của ta. Đáng tiếc, đáng tiếc.

Chúa tể Càn Khôn lắc đầu:

- Đại Mệnh Vận Thuật không hổ là thủ đoạn thứ nhất trong ba ngàn đại đạo. Ngay cả ta đều không thể tiếp được.

- Chúa tể Càn Khôn, vậy hiện tại làm sao bây giờ? Hai người này căn bản không thể bắt lấy hàng phục. Ai cũng không nghĩ tới Phương Hàn kia lại tu luyện tới cảnh giới như vậy.

Một dòng Âm Dương khí chảy ra, ngưng tụ thành chúa tể Âm Dương. Sắc mặt hắn trắng bệch, bị thương rất nặng mà còn mất thủ đoạn át chủ bài Âm Dương Pháp Thần.

- Không sao. Ta sẽ phát động Càn Khôn Lệnh triệu tập tất cả cao thủ của Giới Thượng Giới này cùng tới Càn Khôn Thành để tập hợp. Cách thiên địa phá diện của kỷ nguyên này còn có một đoạn thời gian, đám Tiên Vương kia trở về cũng còn sớm, chúng ta còn có thời gian. Hiện tại

Pháp lực của ta hoàn toàn có thể áp chế hai người, liên thủ có thể trấn áp hai người.

Chúa tể Càn Khôn phất tay:

- Chúa tể Âm Dương, ngươi đi mời Lưỡng Nghi tổ sư, chúa tể Tiên Huyết... đều tới đây. Ta muốn thương lượng chuyện giết chết hai người đối phó Kỷ Nguyên Môn. Còn nữa, ngươi cũng đều mời Hắc Bạch nhị sứ, Cửu Thiên Huyền nữ tới, ta cũng có chuyện cùng họ thương lượng.

- Cái gì? Hắc Bạch nhị sứ của Thiên Đình Thiên giới? Cửu Thiên Huyền nữ? Tu vi bọn họ phi thường nông cạn, hiện tại chỉ có mười một kỷ nguyên, có thể giúp được cái gì? Tại Giới Thượng Giới này chẳng qua cũng chỉ là nhân vật hạng hai.

Chúa tể Âm Dương cười nhạt.

- Không thể coi thường bọn họ, bởi vì bọn họ đã tiếp nhận ý niệm của Tạo Hóa Tiên Vương.

Chúa tể Càn Khôn nói:


- Không ngờ Tạo Hóa Tiên Vương có thể đột phá trói buộc của Vĩnh Sinh Chi Môn, từ trong truyền ra ý niệm, cho bọn họ đủ loại an bài, cũng lưu lại một viên hạt giống đối phó Phương Hàn kia. Hạt giống kia tên là Hoa Thiên Đô, bây giờ còn không xuất hiện ra thần kỳ, nhưng là sau này, khi Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra thần vật hắn sẽ phát huy ra uy lực chân chính, cùng Phương Hàn tranh đoạt vận mệnh. Ta cũng muốn nắm chặt quân cờ này trong tay.

- Cao minh!

Chúa tể Âm Dương tán thưởng:

- Tuy nhiên, chúa tể Càn Khôn. Ngươi bán đấu giá Thiên Địa Huyền Môn cùng với chữ Thọ đều bố trí linh hồn lạc ấn của mình ở trong, vì sao vừa rồi không thi triển, tiện khống chế Phương Hàn?

- Bây giờ còn không đến lúc. Ta dựa vào dấu hiệu đó tìm đến tung tích Phương Hàn cùng Điện Mẫu Thiên Quân.

Chúa tể Càn Khôn chắp tay sau lưng:

- Bọn họ trốn không thoát, hiện tại cớ gì lãng phí mất? Bị bọn họ cảnh giác ngược lại không tốt. Ta triệu tập rất nhiều cao thủ bố trí Diệt Tuyệt Thần Trận, đem bọn họ dẫn vào trong. Đến lúc đó mới phát huy tác dụng của dấu ấn, vậy càng nắm chắc. Hiện tại ta muốn chính là một điểm cũng không sơ hở, phải thập toàn thập mỹ, phải hoàn mỹ!

- Vẫn là chúa tể Càn Khôn cao minh, ta hiện tại đi. Tuy nhiên lúc đại kiếp nạn tới, Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra thần vật, ngài phải chia cho ta một chén canh, ta hiện tại tổn thất thảm trọng.

Chúa tể Âm Dương có chút nịnh bợ.

- Không sao, chỉ cần ta tấn chức Tiên Vương, sẽ có chỗ tốt vô cùng tận cho ngươi.

Chúa tể Càn Khôn vung tay lên, chúa tể Âm Dương liền phóng lên cao.

- Biện pháp hay, Chúa tể Càn Khôn... Ngươi muốn tất cả cao thủ mười bốn kỷ nguyên liên hợp lại, bố trí thành đại trận sau đó huyết tế hả.

Ngay khi chúa tể Âm Dương đi rồi, một thanh âm sau lưng chúa tể Càn Khôn truyền ra, là một nữ nhân, nữ nhân này Pháp lực cực kỳ nhỏ yếu, đội mũ phượng. Tuy nhiên nhỏ yếu là tương đối với chúa tể Càn Khôn mà thôi, kỳ thật nàng cũng là một vị đầu sỏ siêu cấp, tu vi chừng mười hai kỷ nguyên hơn nữa vẫn luôn đang tăng trưởng.

- Cửu Thiên Huyền nữ, Pháp lực của ngươi lại có tăng trưởng. Trước đây không lâu chẳng qua mười một kỷ nguyên, nhưng là hiện tại lại đạt tới mười hai kỷ nguyên. Tuy nhiên ngươi tu vi như vậy ta nhấc tay là có thể trấn áp được ngươi, chẳng lẽ ngươi không sợ ta chém ngươi hay sao? Hoặc là làm nữ nô của bổn tọa. Ngươi là phi tử sủng ái nhất của Tạo Hóa Tiên Vương năm đó, ta rất hứng thú thu ngươi làm nữ nô.

Chúa tể Càn Khôn đầu hứng thú nhìn Cửu Thiên Huyền nữ, giống như Đế Vương chọn phi tử.

- Ồ? Chúa tể Càn Khôn, ngươi có thể thử xem. Nếu ngươi không sợ lúc kỷ nguyên tan biến, Tạo Hóa Tiên Vương từ Vĩnh Sinh Chi Môn phun ra chém giết ngươi, ngươi có thể thử.

Cửu Thiên Huyền nữ cười nói.

- Hừ! Một vạn năm quá lâu, biết đâu lúc đó ta đã tu thành Tiên Vương.

Chúa tể Càn Khôn đột nhiên vung tay, tức thì không trung xuất hiện một cự chưởng thuần túy do gió lốc tạo thành, từ trên không ép xuống, tiến hành chộp hút Cửu Thiên Huyền nữ.

Nhưng ngay khi cự chưởng gió lốc tiếp xúc thân thể Cửu Thiên Huyền nữ, một đạo ý niệm mênh mông vô lượng, như núi lớn kéo dài vô tận truyền ra. Chỉ trong nháy mắt, cự chưởng gió lốc liền trực tiếp sụp đổ.

Thịch thịch thịch...

Chúa tể Càn Khôn liên tiếp lùi ba bước, sắc mặt cực kỳ khó coi, phun ra bốn chữ:


- Tạo Hóa Tiên Vương.

- Không sai, Chúa tể Càn Khôn, chính là bổn tọa!

Một thanh âm như trong hư vô truyền ra, thanh âm không lớn có thể nói là rất mong manh nhưng truyền vào trong tai chúa tể Càn Khôn có thể nói là chấn động không ngớt, ngay cả nguyên thần cũng bắt đầu lay động. Đây đã hoàn toàn vượt qua năng lực của mọi Thiên Quân, rõ ràng là thủ đoạn của Tiên Vương.

- Tạo Hóa Tiên Vương... Ngươi...

Chúa tể Càn Khôn ngưng thần đề phòng, nhưng tiếp đó thanh âm kia liền biến mất, dường như khinh thường nói chuyện cùng chúa tể Càn Khôn.

Cửu Thiên Huyền nữ lại nở nụ cười:

- Được rồi, chúa tể Càn Khôn, Tạo Hóa Tiên Vương vẫn ở trong Vĩnh Sinh Chi Môn, tuy nhiên bất cứ lúc nào người cùng có thể truyền thần niệm ra ngoài, thêm vào trên người ta. Chỉ cần ngươi vừa công kích ta, Tạo Hóa Tiên Vương có thể cảm ứng từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn. Nếu ngươi muốn chém giết ta, như vậy Tạo Hóa Tiên Vương thậm chí tổn hại căn nguyên, đem ý niệm cùng uy lực Tiên Vương dồn lên thân thể của ta để chống lại ngươi.

- Không ngờ Tạo Hóa Tiên Vương đã lợi hại tới trình độ như vậy sao?

Chúa tể Càn Khôn sắc mặt phát lạnh:

- Ngươi muốn làm gì?

- Không có gì, chính là muốn cùng ngươi hợp tác, vì Tạo Hóa Tiên Vương trở về mà bố trí mọi loại, cũng có mục đích giống ngươi, đối phó Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết.

Cửu Thiên Huyền nữ nói.

- Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết rốt cục có lai lịch gì? Ngươi có thể nói kỹ càng tỉ mỉ cho ta biết?

Thần sắc chúa tể Càn Khôn hơi động, dò hòi:

- Ta chỉ biết hắn là nhân vật mấu chốt trong đại kiếp nạn, tuy nhiên Tạo Hóa Tiên Vương khẳng định có thể biết được rõ ràng hơn ta. Nói đi, Phương Hàn rốt cục là ai?

- Được, ta nói cho ngươi một ít. Năm đó Điện Mẫu Thiên Quân dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào trong Vĩnh Sinh Chi Môn mang ra một thứ. Thứ này vượt qua mọi chư thiên thần vật, Tam Sinh Thạch chẳng qua là đồ chơi của nó. Sau lại thứ này hoàn toàn biến mất, nhưng Tạo Hóa Tiên Vương hoài nghi nó đã chuyển thế thành Phương Hàn.

Cửu Thiên Huyền nữ chậm rãi nói khiến cho sắc mặt chúa tể Càn Khôn trở nên trầm trọng.

- Cái gì? Mang ra một thứ uy lực còn lớn hơn so với Tam Sinh Thạch, Tam Sinh Thạch này chẳng qua là đồ chơi của nó? Thứ này rốt cục là cái gì? Tuy nhiên Phương Hàn kia ta thấy hắn thuần túy dựa vào cướp đoạt mà tu thành thần thông vô địch. Trên người hắn cũng không có gì kỳ lạ, ít nhất hiện tại ta không cảm thấy có gì thần kỳ.

Chúa tể Càn Khôn nghĩ rồi lắc đầu.

Nếu Phương Hàn thật sự là loại nhân vật này, hiện tại sớm tu thành Tiên Vương, thành tựu xa xa không chỉ như thế.

Tam Sinh Thạch là cái gì? Thần vật đệ nhất chư thiên! Nếu không phải chúa tể Nguyên Thủy giữ chặt, không cho nó đi chuyển thế, nếu không sớm đã thành Tiên Vương.

Thứ có thể coi Tam Sinh Thạch là đồ chơi, đó là cái loại gì?

- Tin hay không do ngươi, cụ thể ta cũng không biết bí mật trong đó, chỉ có Tiên Vương mới có thể hoàn toàn biết rõ. Chúng ta cũng không phải cảnh giới Tiên Vương, có một số việc cho dù nói cho ngươi, ngươi cũng vị tất lĩnh ngộ được.

Cửu Thiên Huyền nữ thong thả ung dung nói:

- Hiện tại, trong thời đại không có Tiên Vương, ngươi là cao thủ đệ nhất, điều này không cần hoài nghi. Cho nên chúng ta cần sự trợ giúp của ngươi mới có thể chân chính đối phó Phương Hàn. Như thế nào? Theo như lời của ngươi vừa rồi, muốn nắm giữ Hoa Thiên Đô ở trong tay, ta tán thành. Từ nay về sau, Hoa Thiên Đô chính là đệ tử của ngươi, ngươi phải tận lực tài bồi hắn. Đây là giao dịch giữa chúng ta, Hoa Thiên Đô, ngươi xuất hiện đi.

- Dạ!

Hoa Thiên Đô từ trong hư vô đi ra, mi tâm lóe lên một điểm linh quang, không ngờ có khí tức Tiên Vương. Hắn nửa quỳ hướng chúa tể Càn Khôn:

- Hoa Thiên Đô bái kiến sư phụ.

Vĩnh Sinh

Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ