Lần này Phương Hàn thăng cấp Thánh nhân, có được pháp lực không thể tường tượng, hơn nữa chỗ tốt lớn nhất là thọ nguyên lại tăng lên gấp mấy chục lần trước đây.
Lần này. hắn thúc đẩy thân thể Thiên Thiện Phật Hoàng sẽ không còn tiêu hao pháp lực như trước Đây nữa, thậm chí Ý nghĩ vừa động, đánh Tiểu Túc Mệnh Thuật vào trong cơ thể Thiên Thiện Phật Hoàng. Hoàng giả này sẽ tỉnh lại. phát huy các loại uy lực Ma Ha Vô Lượng.
Hơn nữa, một cái hồ lô đan khí tiên đan Thánh phẩm của Tình Hoàng Nam Cung Thương Tâm tặng cho vẫn còn một bộ phận nhỏ.
Bộ phận đan khí này cũng đủ cho hắn thiêu đốt thọ mệnh nửa canh giờ. triệu hồi ra Thiên Thiện Phật Hoàng chống lại địch nhân dài đến nửa canh giờ.
Hiện giờ Phương Hàn tính toán thực lực của bản thân, nếu như tính thêm Thiên Thiện Phật Hoàng liên thủ tấn công, thậm chí có thể đấu với Vũ Hoàng một lát.
Đương nhiên. Vũ Hoàng không thể sử dụng Thánh Đường Kiếm, bằng không sẽ tương đương với hai Hoàng giả.
Uy lực Thánh Đường Kiếm hiện giờ càng ngày càng mạnh, Phương Hàn cảm giác rõ ràng, thanh kiếm này dường như cũng sắp thăng cấp đến cảnh giới Thiên Địa Đổng Thọ. Nếu có thêm thời gian, sợ rằng sẽ là tồn tại ngang với Thâm Phán Thương.
Bởi vậy có thể thấy. Vũ Hoàng sâu không thể lường.
Càng tiếp xúc nhiều với Vũ Hoàng. Phương Hàn càng cảm giác được trên người hắn có một loại khí chất khó nói rõ. Hết sức trầm ổn, vĩnh viễn như đều có chuẩn bị. tuyệt đối không đơn giản như biêu hiện bên ngoài, trong bất kỳ tuyệt cảnh nào cũng có thể bình chân như vại.
Khẳng định người này có được truyền thừa Thánh đường thượng cổ.
Trong lòng Phương Hàn nghĩ như thế.
Thánh đường thượng cổ. là tiền thân của Thiên Đình.
Có được truyền thừa của nó. không thua gì chiếm được đạo thống của Tiên Vương.
Chậm rãi tìm hiểu, tự mình tu thành Thánh nhân, tâm linh của Phương Hàn ngày càng trầm tĩnh, trên thân thể hiện ra các loại hào quang quấn quanh người, biến thành con sông vận mệnh, hàng tỷ vận mệnh chúng sinh hội tụ. chìm nổi trong đó. Tiêu Túc Mệnh Thuật của hắn ngày càng tinh thuần, ngày càng cảm nhận được Cánh cửa Vĩtih Sinh tồn tại vĩ đại ở Thiên giới ờ gần. dường như không lâu trong tương lai. có thể thấy được Cánh cửa Vĩnh Sinh đó.
Đột nhiên, hai mắt Phương Hàn mở ra, thấy được ở trên thân Vũ Hoàng, có một doàn khí đen quấn lấy tương lai. bên trong khí đen hiện ra rất nhiều khuôn mặt dữ tợn.
ở trong những khuôn mặt dữ tợn kia. Phương Hàn thấy được Hoa Văn Xương, còn có đông đảo bóng dáng Hoàng giả Hoa gia. Ngoài ra, còn có một hình thể đen như mực. một doàn hình thể như lửa cháy...
- Không hay.
Phương Hàn kêu to.
- Sao vậy? Sư đệ. có lĩnh ngộ gì mới?
Vũ Hoàng cũng mở mắt.
- Sư huynh. vừa rồi ta vận chuyển Tiểu Túc Mệnh Thuật đến cực hạn. nhìn thấy vận Mệnh của huynh. ở trong tương lai không lâu, thậm chí là chuyện mấy ngày sau, huynh sẽ gặp phải một trận kiếp nạn. có rất nhiều Hoàng giả muốn vây giết huynh.
- Cái gì? Rất nhiều Hoàng giả vây giết ta?
Vũ Hoàng cả kinh, sau đó sắc mặt cười lạnh nói:
- Sư đệ. xem ra đệ suy tính sai lệch rồi. sao ta lại không có chút cám giác nguy hiêm
nào.
- Đạo thuật của đệ là Điện Mầu Thiên Quân chuyển thế đích thân truyền thụ. không có bất kỳ sai lầm nào. Dung hợp một thể cùng vận mệnh mơ hồ. có thể nhìn thấu quá khứ hiện tại tương lai. tuyệt đối không có sai lầm. Có thể là tu vi của ta còn xa không bằng sư huynh.
thế nhưng sư huynh phải tin tường huyền ảo vận mệnh.
Phương Hàn chắc như đỉnh đóng cột.
- ồ? Đệ nói xem, là Hoàng giả nào muốn giết ta?
- Tất cả Hoàng giả Hoa gia. ngoài ra còn có một Hoàng giả diện mạo dữ tợn. vô cùng âm lãnh.
Phương Hàn vung tay lên. giữa không trung hiện ra những bức hình ảnh các bóng người.
- Nanh Hoàng! Ám Hoàng! Yến Hoàng! Liệt Hoàng! Tâm Hoàng!
Nhìn từng bóng người, sắc mặt Vũ Hoàng ngày càng âm hàn. tràn ngập sát khí, đã quá nửa tin lời Phương Hàn nói.
Đột nhiên, trong cảnh tượng Phương Hàn huyễn hóa ra xuất hiện một đạo phù lục. Phù lục này như ẩn như hiện, chợt lóe lướt qua, không phải cường giả có ánh mắt rất tốt. cản bản không phát hiện được.
Thế nhưng Vũ Hoàng lại phát hiện.
- Phù lục do tiên khí thánh phẩm Cứu Thục luyện chế. có thể che giấu hết thảy cám giác. Khó trách, khó trách ta không thể cảm ứng được nguy hiểm của mình, xem ra chuyện này đã là tám chín phần mười rồi. Chẳng qua vì sao người Hoa gia muốn liên thủ ám toán ta? Lẽ nào bọn họ không biết, ta là chưởng giáo Vũ Hóa Môn hay sao? Là ta trấn áp số mệnh.
Vũ Hoàng cắn ráng:
- Người Hoa gia không để ý đại cục? Lại muốn ra tay với ta.
- Sư huynh. lúc cần đứt khoát thì tuyệt đối phải đứt khoát, tuy rằng Vũ Hóa Môn là do Hoa Thiên Quân sáng lập. thế nhưng con cháu của hắn cản bản không để V đại cục. lại còn muốn mưu sát chưởng giáo, đã phạm tội tày trời, cần phải tầy trừ, xóa bỏ. Sư đệ Phương Hàn bất tài, tu thành Thần thông, có thể chống lại Hoàng giả, có thể xuất lực vì sư huynh.
Phương Hàn lập tức nói:
- Sư huynh nên suy nghĩ cho ngàn vạn đệ tử Vũ Hóa Môn, hiện giờ Hoa gia đã trở thành khổi u ác tính của Vũ Hóa Môn, không phá thì không xây được. Nếu không diệt trừ, sợ rằng sẽ liên lụy Vũ Hóa Môn ta rơi vào nước sôi lửa bỏng.
- Hoa gia thật sự sẽ hạ độc thủ với ta... Nanh Hoàng kia hạ thủ với ta. ta còn có thể lý giải. Trước kia bọn họ đưa một số đệ tử vào Vũ Hóa Môn ta, chính là luôn mưu đồ một chuyện. Kỳ thật Nanh Hoàng kia biết ta nắm giữ một ít bí mật Tín Ngưỡng Thánh Kinh, đã sớm muốn cướp lấy. tìm kiếm bí mật Thánh đường viễn cổ. Nếu nhưta không để ý hắn là nhi tử Tai Nan Thiên Quân, đã sớm bị ta giết rồi. Bây giờ hắn lại dám tính toán lên đâu ta.
Vũ Hoàng một mặt trầm tư. vừa thong thả nói:
- Nhưng điều làm ta đau lòng, là đám cô hủ Hoa gia vì tư lợi. cấu kết cùng với bọn chúng. Giết bọn họ không được, không giết cũng không được, ta không muốn Vũ Hóa Môn chia năm xẻ bảy.
- Giết!
Phương Hàn chém đỉnh chặt sắt:
- Không giết không thể trong sạch căn bản. không chém không thể trừ hết tà khí. người Hoa gia cần phải thanh trừ. Hoa Thiên Quân là Hoa Thiên Quân, Vũ Hóa Môn là Vũ Hóa Môn. sư huynh có thể tu luyện đến cảnh giới này. chẳng lẽ còn không rõ tình huống bây giờ. Nếu Nanh Hoàng muốn bí mật Thánh đường, khẳng định sẽ thu lấy Thánh Đường Kiếm, Nanh Hoàng hung tàn ác độc. lẽ nào sư huynh chịu để Thánh Đường Kiếm roi vào trong tay hắn?
- Vũ Hoàng. Phương Hàn nói đúng. Nanh Hoàng biến thái, nếu ta rơi vào trong tay hắn. sẽ dữ nhiều lành ít. Cái gì người Hoa gia. cái gì nhi tử của Tai Nan Thiên Quân, tất cả đều chết đi.
Nữ tử mười hai cánh khí linh Thánh Đường Kiếm hét lên:
- Trước Đây, ngươi sợ Tai Nan Thiên Quân, bâỵ giờ sau lưng Phương Hàn có Hỗn Loạn Thiên Quân che chờ. sau đó còn có truyền nhân Hồng Mông Đạo Nhân xuất hiện, Tai Nan Thiên Quân tính là cái gì? Giết! Giết cho hắn máu chảy thành sông, không còn manh giáp.
- Được!
Thần sắc Vũ Hoàng vừa chuyển rốt cuộc hạ quyết tâm:
- Nếu như bọn người Hoa Văn Xương thật sự tới tìm ta, ta đây cũng không cần khách khí nữa. Chỉ là tình huống hiện giờ đều do sư đệ suy tính, có phải thật sự hay không... Tình huống tương lai. thiên biến vạn hóa không ai nói rõ được, nói không chừng người Hoa gia sẽ không ác độc như thế.
Ngay khi lời hắn vừa nói xong, ong một tiếng, từ bên ngoài truyền tới một tiếng nói âm trầm:
- Chưởng giáo có ở đó không? Hoa Văn Xương có việc cầu kiến.
- Tới rồi!
Ánh mắt Phương Hàn chợt lóe lên.
Ngón tay Vũ Hoàng bóp chặt lại. đột nhiên vung lên. để Phương Hàn nấp đi, sau đó chém vào không trung mở ra một con đường:
- Xương Hoàng, có chuyện gì? Ta đang bế quan tìm hiểu đạo vô thượng, không thể quấy
rối.
- Chuyện rất trọng yếu.
Quả nhiên. tông cộng năm Hoàng giả Chí tiên xuất hiện, đẫn đâu chính là Hoa Văn Xương, còn lại đều là người Hoa gia. Phương Hàn đã sớm biết, một người tên là Hoa Văn Vũ. một người tên Hoa Văn Bân. còn có Hoa Văn Thiên Hoa Văn Thành. năm đại Hoàng giả Chí Tiên trấn áp số mệnh Hoa gia ở Vũ Hóa MÔIỊ mỗi người đều là tồn tại chấn động thiên địa.
- Hoa gia ngũ lão. tại sao hôm nay đều đến đây? Chẳng lẽ môn phái xảy ra chuyện gì?
Vũ Hoàng cổ V hỏi.
- Chúng ta có một chuyện trọng yếu. liên quan tới hưng suy tồn vong của Vũ Hóa Môn.
Hoa Văn Xương trịnh trọng nghiêm túc nói:
- Chúng ta phát hiện một bảo tàng cực lớn. lưu lại từ thời viễn cổ. đáng tiếc không thể mở ra. Phải đến thông báo cho chưởng giáo, nếu như mở ra bảo tàng này, thực lực Vũ Hóa Môn sợ là chúng ta sẽ tảng lên gấp đôi. xuất hiện rất nhiều Hoàng giả Chí Tiên, đông đảo Thánh nhân.
- Cái gì? Bảo tàng gì có được năng lực như thế.
Vũ Hoàng làm ra vẻ khiếp sợ nói:
- Thực lực Vũ Hóa Môn chúng ta tăng lên gấp đôi sẽ khủng bổ cỡ nào, các ngươi đều biết rõ.
- Là bí mật Đan giới thượng cổ.
Hoa Văn Xương nói:
- Chúng ta phát hiện vị trí Đan giới thượng cổ. chưởng giáo hẳn phải biết Đan giới thượng cô có ý nghĩa gì chứ.
- Đan giới thượng cổ?
Vũ Hoàng rõ ràng biết đám người Hoa Văn Xương tới đây có mục đích khác, thế nhưng vẫn có chút hướng tới. Đan giới thượng cô là thế giới do đan dược cấu thành, trong đó có vô số Thần đan thượng cổ. ."ương phẩm, thánh phẩm, thậm chí còn có Tạo Hóa thần đan. Nếu như thật sự có thể tìm được cửa ra vào Đan giới thượng cô. thu hoạch được đan dược trong đó. đừng nói thực lực Vũ Hóa Môn tảng lên gấp đôi. coi như tăng lên gấp mười cũng có thể được.
Đáng tiếc, Đây chỉ là ảo tường.
Hiện giở Thiên Đình cũng không tìm được cửa vào Đan giới thượng cổ.
- Đúng thế. chưởng giáo, chúng ta đã phát hiện được cửa vào Đan giới thượng cổ. ý nghĩa trọng đại, cho nên lập tức đến đây thường lượng. Chuyện này không nên chậm trễ. nếu bị người khác phát hiện. Vũ Hóa Môn chúng ta sẽ tổn thất rất lớn.
Hoa Văn Xương nói.
- Quả thật như thế? Vậy thì lập tức đẫn ta đi xem.
Vũ Hoàng thu lấy Thánh Đường Kiếm.
Trong lúc cầm lấy Thánh Đường Kiếm, hắn thuận tiện im hơi lặng tiếng quấn Phương Hàn vào trong tay áo, che giấu bên trong. Hiện giờ Phương Hàn là một chiến lực mạnh mẽ. triệu hồi ra Thiên Thiện Phật Hoàng, là đòn sát thủ cực mạnh cho hắn lật người.
- Được.
Hoa Văn Xương xoay người muốn đi, lại đột nhiên ngừng bước:
- Chưởng giáo. Phong Duyên đâu? Nghe nói tiêu tử này một mình đánh bại đại quân Man tộc, không ngờ trên tay có Đồ Đằng Quán. Ngài có thể gọi hắn tới. cùng đi Đan giới thượng cổ. Đồ Đằng Quán của hắn có chỗ tốt rất lớn cho chúng ta đánh vỡ phong ấn.
"Quả nhiên âm hiểm, còn muốn một lưới bắt hết."
Phương Hàn âm thầm cười lạnh.
- À? Phong Duyên vì thăng cấp Thánh nhân, đã đi Thương Châu mua nguyên khí rồi.
Vũ Hoàng lạnh lùng nói:
- Người này cũng có một chút dị tâm. không thông qua khảo nghiệm của ta. Chẳng qua không quản được hắn lúc cần thì lợi dụng hắn. chúng ta đi cửa vào Đan giới thượng cô trước.
0O0